Cúc huyệt của nàng đột nhiên thật ướt đẫm, thật ngứa.
A, nàng phá hiện có người bẻ hai cánh mông của nàng ra, dùng đầu lưỡi liếʍ liếʍ cúc huyệt nàng, khiến cúc huyệt của nàng ướt đẫm, sau đó còn đem đầu lưỡi chui vào.
Trời ạ, sao hắn có thể đem đầu lưỡi chui vào trong cúc huyệt của nàng được, da^ʍ huyệt không ngừng trào ra lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ làm dưới thân nàng ướt đẫm một mảng.
Hai nơi mẫn cảm đồng thời bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm nàng nhịn không được dẫm đãng rêи ɾỉ.
Có người ghé vào trước ngực nàng, nắm lấy hai bầu vυ' đầy đặn, há mồm ngậm vào trong miệng, dùng sức liếʍ mυ'ŧ, gặm cắn.
Nàng muốn mở to mắt ra nhìn, đột nhiên trong miệng bị cắm vào một cây côn ŧᏂịŧ to lớn.
Ngô...... Không cần......
Rốt cuộc có bao nhiêu nam nhân đang đùa bỡn nàng?
Quý Hiểu Vân vừa kinh vừa sợ, nhưng trận ác mộng này lại không hề ngừng lại. Rất nhanh nàng liền phát hiện đầu lưỡi trong da^ʍ huyệt được rút ra, thế vào đó là một cây côn ŧᏂịŧ vừa to vừa dài, vừa dữ tợn đáng sợ. Hắn đỡ lấy côn ŧᏂịŧ to lớn, đẩy hai cánh môi âʍ ɦộ đã sớm ướt đẫm của nàng, động thân một cái, phát ra âm thanh "phụt", nguyên cây côn ŧᏂịŧ cứ như vậy hung hănh đâm vào da^ʍ huyệt nàng.
Thật lớn, thật thô, nháy mắt liền đem da^ʍ huyệt nàng lấp đầy, nàng há to miệng, muốn kêu, nhưng cây côn ŧᏂịŧ to lớn vẫn còn đang nhét trong miệng nàng, nàng kêu không được, nước miếng bắt đầu từ khoé miệng nàng chảy xuống.
Côn ŧᏂịŧ bên trong da^ʍ huyệt của nàng vẫn còn chưa bắt đầu động, đầu lưỡi ở cúc huyệt nàng cũng được rút ra, một cây côn ŧᏂịŧ to lớn đặt ở miệng cúc huyệt nàng, xâm nhập nghiền nát.
Không, nàng không thừa nhận được nhiều cây côn ŧᏂịŧ to lớn như vậy ở trong cơ thể nàng phiên vân phúc vũ như vậy. Nàng sẽ bị bọn họ cắm chết. Quý Hiểu Vân vừa kinh vừa sợ vặn vẹo cơ thể, liều mạng lắc đầu.
Nàng không cần, một đôi tay to lớn của nam nhân đè eo nàng lại, giữ chặt lấy cơ thể nàng, không cho nàng động đậy.
Côn ŧᏂịŧ ở cúc huyệt nghiền nát miệng huyệt rốt cuộc cũng không nhịn được, động một cái xâm nhập vào bên trong, thế như chẻ tre cắm vào.
A...... Hai cái da^ʍ động đều bị côn ŧᏂịŧ lớn lấp đầy, những hình ảnh nhìn thấy trong rạp chiếu phim đều ứng nghiệm trên cơ thể nàng.
Một tên nam nhân đè ép hai vυ' của nàng lại, đem côn ŧᏂịŧ to dài của hắn cọ xát thọc vào rút ra.
Bọn họ chuyển động, côn ŧᏂịŧ lớn ở da^ʍ huyệt và cả cúc huyệt nàng bắt đầu thẳng tiến......
"A...... Không cần a...... Không cần cắm tôi...... A......" Quý Hiểu Vân kêu to bừng tỉnh lại, ngay sau đó phát hiện tay chân của chính mình không thể động đậy, nàng mở to mắt, nhìn phòng ngủ quen thuộc, tay chân nàng bị còng tay xiềng chân xích lại trên giường, thân thể bị giang thành hình chữ đại (大), quần áo trên người đều bị lột sạch hoàn toàn. Da^ʍ huyệt ướŧ áŧ dưới thân mở rộng, nàng mộng xuân? Thế nhưng ướt ở đây không phải trọng điểm, nàng ngẩng đầu, ngay sau đó nhìn thấy nam nhân đang ngồi gần mép giường, mặc quần áo ngủ, trong tay cầm một ly rượu vang đỏ đang chậm rãi uống.
"Tỉnh." Khoé môi nam nhân gợi lên một nụ cười giả tạo thâm sâu khó đoán.
"Lão sư, sao thầy lại đem em..." Quý Hiểu Vân động động tay lập tức phát ra âm thanh loảng xoảng loảng xoảng loảng xoảng, nàng hoảng sợ nhìn hắn, "Thầy mau cởi bỏ còng tay, em không cần như vậy."
"Tiểu tao hóa, em thật dễ quên, ở trên tàu điện ngầm, là ai đáp ứng tôi mặc kệ tôi làm cái gì cũng đều có thể. Bây giờ thì sao, muốn đổi ý, nói chuyện không tính toán tất nhiên phải bị lão sư trừng phạt." Cố Mạc đứng lên, đi đến mép giường, trên mặt mang theo nụ cười có điểm biếи ŧɦái tà ác, đem cái ly nhẹ nhàng khuynh đảo ở trước ngực nàng, chất lỏng màu đỏ ngay lập tức đỏ xuống hai bên vυ' trắng nõn kiều nộn. Nhìn tuyết nhũ của nàng nhiễm màu vang đỏ, Cố Mạc cúi đầu, vươn đầu lưỡi hôn dọc theo đường chảy của rượu vang.
Khi rượu vang đỏ đổ vào trên người nàng, nàng cảm thấy băng băng lương lương, nhưng khi đầu lưỡi của hắn liếʍ liếʍ trên người nàng lại khơi ra lửa dục cực nóng khiến cơ thể của nàng chảy ra nhiệt khí.
Editor: sacnu