"A...... Lão sư...... Thật trướng...... Tiểu huyệt bị căng ra...... A......" Côn ŧᏂịŧ to dài cứng rắn như một cây gậy nặng nề thâm nhập, mấy quả nho trong da^ʍ huyệt nháy mắt bị làm vỡ hết, màu sắc tươi đẹp của nước nho hoà cùng với da^ʍ thuỷ da^ʍ mĩ cứ như vậy trào ra, Quý Hiểu Vân không giữ được mà tao lãng kêu.
"Tiểu tao hóa...... Thật chặt...... Tao lãng đến như vậy.... Là muốn cho lão sư thao em như thế nào......." Cố Mạc vươn tay bắt lấy cặρ √υ' to lớn không ngừng lung lay trước ngực nàng. Dùng sức vuốt ve, đè ép thành nhiều hình dạng bất định. Vòng eo chuyển động mạnh mẽ, đem côn ŧᏂịŧ sưng to nặng nề cắm vào.
Quý Hiểu Vân ngồi ở trên ghế, chân dài gác lên trên vai hắn, nửa người dưới hướng về phía ngực hắn. Tư thế như thế này có thế khiến cho côn ŧᏂịŧ của Cố Mạc dễ dàng thâm nhập, trực tiếp tiến thẳng vào miệng tử ©υиɠ.
"A...... Lão sư...... Quá sâu...... Bên trong thật ê ẩm...... Lão sư...... Nhẹ chút......" Nội bích bên trong da^ʍ huyệt của Quý Hiểu Vân bị hắn đâm vào thật sâu, thật sự rất ê ẩm.
"Không cắm thâm một chút có thể thoả mãn cái miệng đói khát của tiểu da^ʍ phụ em sao?" Cố Mạc lại một lần nữa cắm mạnh vào, cười nhạo một tiếng, "Thích lão sư cắm em như vậy không, cắm sâu vào tận cùng bên trong, là chỗ này sao, da^ʍ thịt chỗ này sao?" Qυყ đầυ nghiền áp thịt non ở một chỗ, thân thể Quý Hiểu Vân lập tức kịch liệt run rấy, hắn tà ác tiếp tục dùng qυყ đầυ nghiền áp.
"Lão sư...... A a...... Không cần cắm mãi vào chỗ đó a...... Chịu không nổi...... Ô ô ô......" Tay của Quý Hiểu Vân cầm chặt lấy cánh tay hắn, bị hắn khi dễ đến khoé mắt ngập tràn nước.
"Tiểu tao hoá khẩu thị tâm phi, mỗi lần đều rất thích nhưng lại nói không. Tôi muốn nghe em nói muốn, mau nói." Tay của Cố Mạc tát một cái lên mông nàng.
"A......" Quý Hiểu Vân kêu sợ hãi một tiếng, da^ʍ huyệt bỗng dưng co rút lại, đem côn ŧᏂịŧ to lớn của Cố Mạc xoắn chặt lấy.
"Tê......" Cố Mạc trừu một ngụm lãnh khí, thân thể run lên, nhanh chóng ổn định, "Tiểu tao hoá, kẹp lão sư chặt đến như vậy thiếu chủ nữa là thất thủ." Mới vừa bắt đầu mà đã bị nàng kẹp đến bắn ra, hắn nhất định sẽ rất mất mặt.
"Ô, lão sư, thật trướng thật ê ẩm......"
Quý Hiểu Vân thiếu chút nữa liền cao trào thì hắn đột nhiên dừng lại. Ngay tức khắc cảm thấy vô cùng ngứa ngáy hư không, không nhịn được vặn vẹo mông, nghiền nát côn ŧᏂịŧ lớn của hắn.
Nếp uốn trong da^ʍ huyệt của nàng vẫn còn đang co rút lại, giống như có vô số cái miệng nhỏ mềm mại đang cắи ʍút̼ côn ŧᏂịŧ của hắn, khiến hắn thoải mái đến mức muốn rêи ɾỉ.
"Lão sư......" Hắn tại sao bất động a, Quý Hiểu Vân đáng thương hề hề mà nói, "Thật ngứa, lão sư, thầy động đi a, thao em, dùng sức mà thao chết em đi."
Nhìn bộ dáng này của nàng, Cố Mạc cũng không đành lòng tra tấn nàng. Cúi người ép lấy hai chân nàng, bàn tay to lớn thô lệ dùng sức xoa nắn vυ', vòng eo tiếp tục chuyển động, nhanh chóng đâm vào rút ra. Mỗi lần cắm vào rút ra đều kéo theo hỗn hợp dâʍ ɖị©ɧ với nước nho, trên sàn nhà đề là khí vị hoan ái tanh ngọt.
"A...... Lão sư hảo bổng...... A...... Cắm đến da^ʍ huyệt thật thoải mái...... Lão sư...... A a...... Đâm đến miệng tử ©υиɠ...... A a...... Lão sư......" Cố Mạc mãnh liệt thọc vào rút ra, kɧoáı ©ảʍ không ngừng tích lũy, Quý Hiểu Vân toàn thân co rút.
Cố Mạc biết nàng cao trào, cánh tay bắt lấy eo nàng, càng dùng sức cường thế chọc vào rút ra.
"A...... Lão sư...... Em không được...... Từ bỏ...... A a a......" Theo tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng bắn vào da^ʍ huyệt nàng, trước mắt Quý Hiểu Vân hiện lên một ánh sáng trắng, thiếu chút nữa bị kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt này bao phủ.
Editor: sacnu