"A......" Quý Hiểu Vân bị hành động của hắn doạ sợ đến mức hô lên một tiếng, nàng nhanh chóng lấy tay che miệng lại, phía dưới có học sinh ngẩng đầu lên nhìn, nhưng mà không phát hiện ra cái gì, lại cúi đầu xuống xem bài. Đúng lúc này, ngón tay đang vuốt ve cúc huyệt nàng di chuyển về phía miệng da^ʍ huyệt, dính lấy một ít dâʍ ɖị©ɧ, đem ngon tay làm ướt, sau đó lại đưa ra sau, đột nhiên cắm vào cúc huyệt nhỏ bé tinh xảo của nàng.
"Ngô......" Trước mặt toàn bộ đồng học như vậy, hắn thế nhưng lại dùng ngón tay cắm vào cúc huyệt nàng, Quý Hiểu Vân cơ thể vốn đã run rẩy, bây giờ càng run đến cực hạn, nàng chịu đựng kɧoáı ©ảʍ từ hai nơi tập kích, âm thanh nhỏ vụn xin tha: "Lão sư..... Thầy đừng như vậy..... Thầy tha cho em đi...... Sẽ bị phát hiện..... Ô ô ô...."
Cố Mạc đứng ở phía sau nàng, một bàn tay ôm lấy eo nàng cố định thân thể, một tay lại để dưới váy nàng, nhanh chóng thọc vào rút ra ở cúc huyệt khiến hắn phát cuồng, hắn cúi đầu, kề sát bên tai nàng da^ʍ tà nói: "Chỉ cần em không phát ra âm thanh, sẽ không có ai biết."
Làm sao nàng có thể nhịn được, tiểu huyệt ở phía trước không ngừng kẹp lấy trứng rung đang rung chuyển mãnh liệt, ngón tay của hắn lại ở hậu huyệt không ngừng thọc vào rút ra, dâʍ ɖị©ɧ chảy theo đùi nhỏ của nàng, nhỏ giọt trên mặt đất.
Ô ô ô...... Cảm thấy thật hổ thẹn, lão sư biếи ŧɦái đã đem nàng dạy dỗ thành một nữ sinh dâʍ đãиɠ.
"Nhịn xuống, cho tôi vào." Cố Mạc rút ngón tay đang khuếch trương cúc huyệt nàng ra, đem côn ŧᏂịŧ nóng bỏng sưng to móc ra ngoài, vòm ngực đè ép lên lưng nàng, nghiêm trang hỏi: "Đồng học Quý, bài này em xem đã hiểu chưa?"
Hắn nói xong không đợi Quý Hiểu Vân trả lời, tay hắn đè chặt eo nàng, hạ thân dùng sức cắm vào.
"Ngô......" Côn ŧᏂịŧ to dài nóng bỏng thế như chẻ tre cắm vào cúc huyệt nàng, Quý Hiểu Vân chỉ cảm thấy một trận xé rách đau đớn kịch liệt từ hậu huyệt truyền đến, tuy không phải là lần đầu tiên hắn cắm vào hậu huyệt nàng, nhưng nơi đó vẫn như cũ kẹp chặt lấy côn ŧᏂịŧ hắn giống như muốn bấm gẫy.
"Em là tiểu tao hoá dâʍ đãиɠ, muốn đem mệnh căn của tôi cắn đứt sao, kẹp chặt như vậy." Đôi tay Cố mạc dùng sức chế trụ eo nàng, nửa thân dưới dùng sức di chuyển, một lần so với một lần va chạm càng mãnh liệt hơn.
Bục giảng rất cao gần như đem bọn họ che dấu hoàn toàn , Quý Hiểu Vân trước nay chưa từng thử qua cảm giác làʍ t̠ìиɦ trước mặt nhiều người như vậy, hơn nữa là bị thao ở hậu huyệt, bàn tay nàng nắm chặt nhét vào miệng, không dám phát ra tiếng rêи ɾỉ. Côn ŧᏂịŧ thô dài của Cố Mạc ở hậu huyệt không ngừng thọc vào rút ra, mỗi lần đều va chạm đến trứng rung đang rung chuyển trong da^ʍ huyệt, cảm giác đau đớn ở hậu huyệt đã sớm được kɧoáı ©ảʍ tê dại thay thế, sự sợ hãi bị mọi người phát hiện cư nhiên trở thành một liều thuốc kí©ɧ ŧìиɧ, hắn mới cắm vào vài cái, cả người nàng đã run rẩy một trận, da^ʍ huyệt lầy lội không ngừng tiết ra dâʍ ɖị©ɧ, nàng không còn đếm được đây đã là lần thứ mấy nàng cao trào.
Quý Hiểu Vân mặt đỏ đến mức muốn chảy máu, bầu ngực trắng nõn không ngừng va chạm với bục giảng, khung cảnh này không cẩn thận lọt vào tầm mắt của một nam sinh, hắn không dám táo bạo trợn mắt nhìn, chỉ dám nhìn trộm, côn ŧᏂịŧ dưới thân nhanh chóng trướng đau làm hắn khó chịu, hắn lặng lẽ cho tay vào trong quần, nhịn không được nhanh chóng bắt lấy côn ŧᏂịŧ bắt đầu xoa nắn.
"Đồng học Quý, em còn chưa trả lời tôi, bài này, em đã hiểu chưa?" Theo một cái hung hăng thâm nhập, hắn trực tiếp đâm vào chỗ sâu nhất trong nàng, Cố Mạc biểu tình vẫn lạnh lùng như cũ, âm thanh truy vấn không mang theo nửa điểm tìиɧ ɖu͙©.
"Em...... Ngô......" Quý Hiểu Vân vừa mở miệng nhịn không được rêи ɾỉ ra tiếng, đồng học phía dưới lập tức ngẩng đầu lên, ánh mắt quỷ dị nhìn nàng.
Editor: sacnu