"Ta...ta nóng..." Dương độc phát tác đầu tiên làm cơ thể Tây Môn Tình khô nóng không chịu nổi chủ động quấn lấy Nam Cung Mặc Tiêu, y chỉ hận không thể nhét hết thân mình vào lòng hắn, cọ cọ eo vào người nam nhân cứ như thể nam nhân có thể giúp y hạ nhiệt xuống vậy. Miệng y còn chưa bị người ta liếʍ đã tự động mở ra cho nam nhân vói lưỡi vào trêu chọc miệng lưỡi chính mình. Hai bờ môi giao triền lẫn nhau, xiêm y ướt sũng chạm vào nhau dần lộ ra theo bả vai trượt xuống.
Bộ dạng nửa kín nửa hở của Tây Môn Tình kích động Nam Cung Mặc Tiêu không thôi, thế là đầu lưỡi nóng dài lại càng dây dưa lấy khoang miệng non mềm của y.
Hai người động tình quấn riết lấy nhau trao đổi nước bọt, xiêm y của Tây Môn Tình đã cởi sạch tự bao giờ, còn lại mỗi lớp buộc ngực xơ cứng.
Tây Môn Tình càng lúc càng thấy bộ ngực trướng đau không thôi, hấp tấp muốn cởi phăng đi lớp trói buộc đáng ghét kia ra. Y ân a dây dưa lấy thân hình vạm vỡ của Nam Cung Mặc Tiêu, một bên hừ nhẹ thổ khí như lan.(*)
"Ngô...khó chịu...cởi giúp ta..."
So với bất cứ ai Nam Cung Mặc Tiêu còn tình nguyện làm theo ý y hơn cả, hắn mừng húm vừa hôn đôi má mịn màng của Tây Môn Tình vừa cởi ra tầng tầng lớp lớp buộc ngực dần để lộ ra bầu ngực xinh xẻo mà hắn ngày đêm nhung nhớ.
"Tiểu bảo bối còn khó chịu không? Có muốn Mặc Tiêu sờ ngươi không?"
Da Tây Môn Tình nóng đến kinh người, ngay cả vυ' y cũng nóng đến phỏng tay làm tay Nam Cung Mặc Tiêu cũng nóng theo, hắn đùa bỡn bờ ngực trắng nõn phấn hồng tựa như đang bóp một khối tròn nào đó vậy, ngón tay thô ráp của hẳn thỉnh thoảng lại lướt qua đầu nhũ cứng rắn của y. Hai tay hắn đồng thời mơn trớn lấy vυ' y, lúc thì đùa nghịch theo chiều kim đồng hồ lúc lại ngược lại. Tây Môn Tình chỉ thấy ngực trướng đến như không còn là của mình, vừa nóng lại còn ngứa thế là mặc xác chủ động ưỡn người dán vào tay Nam Cung Mặc Tiêu, y muốn dùng hành động thực tế thể hiện với muội phu mình muốn hắn đυ.ng chạm và chiếm lấy nhiều như thế nào.
Thế nhưng chỉ sở thôi đời nào có thể thỏa mãn được Nam Cung Mặc Tiêu lúc bấy giờ đã bị sắc dục làm mờ mắt, hắn chỉ biết cảm xúc trong tay mình tốt quá, chỉ biết hai bầu vυ' này là thơm là ngọt cỡ nào. Yết hầu Nam Cung Mặc Tiêu cứng
lại, hắn khóa hai tay Tây Môn Tình lại đưa lên quá đầu y, thế là hai bầu vυ' có bao nhiêu cảnh xuân đều lộ ra kỳ hết.
Nam Cung Mặc Tiêu si mê nhìn ngắm hai vật nhỏ xinh đẹp vừa rồi mới bị mình thưởng thức hồi lâu, nghĩ bụng không biết chúng có như phụ nữ bình thường sau khi sinh con sẽ có sữa không, nếu quả thật có đảm bảo hương vị sẽ ngọt ngào lắm cho xem, đến lúc đó một giọt hắn cũng sẽ không tha. Hắn nghĩ thế bèn mặc định bộ ngực này nhất định sẽ sinh sữa, vươn miệng cơ khát ra cắn cắn, đầu lưỡi cũng tùy tiện liếʍ lấy liếʍ để.
"Ngô... đừng mυ'ŧ vυ' của ta... đau lại trướng nữa..." Hai tay Tây Môn Tình bị khống chế, đầṳ ѵú thì bị hút đến trướng đau, y còn tưởng bên trong có gì đó sắp bị hút ra tới nơi. Y vừa ngượng vừa sảng khoái, đành lắc lắc ngưòi muốn tránh thoát hắn, ai dè trốn đâu chưa biết chỉ tổ càng dâng hai bầu nhũ lên cho hắn thêm, khiến hắn mυ'ŧ đến là thỏa thuê. Có câu Học cái xấu thì dễ, học cái tốt mới khó, cơ thể Tây Môn Tình vốn đã nhạy cảm hơn người thường, mấy tháng trước lại đã hưởng qua hương vị giao hoan với nam tử, chưa kể hiện tại trong thân thể có chứa da^ʍ độc, thành thử y thật tình là không còn cách nào khống chế bản thân không được thèm khát nam nhân cho được. Vυ' y bị cực lực trêu đùa, ngọc hành của y thì cương cứng cọ vào bụng Nam Cung Mặc Tiêu đầy tội nghiệp hòng làm giảm bớt sự ngứa ngáy đáng xấu hổ đang chạy rần trong người. Càng đáng thẹn hơn nữa là, cho dù côn ŧᏂịŧ không dựng lên thì hoa huyệt cũng đã từng trận sung huyết trướng đau như đang tưởng niệm xúc cảm ngày ấy bị muội phu gian da^ʍ, bị thịt heo bổng của hắn sáp đến dâʍ ŧᏂủy̠ ngập tràn, cất cao giọng rêи ɾỉ. Y sắp bật khóc tới nơi, đến nước này chỉ còn biết cầu nam nhân mau mau chăm sóc chỗ ấy của mình. "Ân...a...chạm chạm vào chỗ đó của ta đi...phía dưới cũng khó chịu nữa..."
Nam Cung Mặc Tiêu lưu luyến không chịu buông tay khỏi ngực y, hắn đẩy ngã Tây Môn Tình nằm ngửa xuống giường đá rồi cởi tiết khố, tách đùi y ra làm lộ vật nhỏ xinh đẹp bị tìиɧ ɖu͙© tra tấn không ngớt. Dươиɠ ѵậŧ tinh xảo nhỏ xinh dựng đứng gần như dáng vào bụng, bên dưới là khí quan nữ tính còn đang phun phun như đang kể lể nó thèm thuồng tới mức nào.
"Ngươi muốn ta làm dưới này của ngươi thế nào đây?" Nhiệt lưu trong cơ thể Nam Cung Mặc Tiêu cũng đang tăng vọt, toàn bộ bàn tay to của hắn đã áp hết lên thư huyệt đầy nước của Tây Môn Tình. Hắn lấy ngón cái xoa đỉnh âm đế, ngón giữa thì mơn trớn hai bên mép âm thần đào ra càng nhiều nước thêm nữa, luồng nước óng ánh khiến người ta hận không thể vọt vào lấy ra nhiều dịch mật hơn nữa.
"A...ngô..." Tây Môn Tình bị chơi đùa âm đế lẫn hoa thần thì người lại nóng hơn nữa. Y theo bản năng định đưa tay nắm lấy côn ŧᏂịŧ nhưng y mới đυ.ng vào đã bị Nam Cung Mặc Tiêu ngăn lại. "Tao hóa, ai cho ngươi sợ. Muốn thì xin ta đi."
"Ngô...khoan làm huyệt của ta đã...phía trên trướng quá...sờ phía trên trước đi, xin ngươi đó..."
Hai tay y lại một lần nữa bị đưa lêи đỉиɦ đầu, y không tự xử được chỉ biết giang đùi ra cho nam nhân tiết ngoạn thân thể mình, y chỉ mong sao nam nhân có thể giúp làm giảm bớt dương khí trong người y.
Nam Cung Mặc Tiêu nhìn bộ dạng dâʍ đãиɠ của y mới đáng yêu làm sao, cũng cố nén phần mình thủ da^ʍ cho y. Ngọc hành của Tây Môn Tình đẹp mà non tơ, ngay cả khi hứng tình cũng chỉ be bé không giống vẻ giương nanh múa vuốt của nam nhân bình thường, lại càng khác một trời một vực với cự long của hắn. Nam Cung Mặc Tiêu càng xem càng thích, không nói gì cúi xuống ngậm tiểu côn ŧᏂịŧ của y vào miệng.
"A!" Trong đời Tây Môn Tình chưa từng hưởng thụ qua phục vụ bậc đó, lần đầu tiên dươиɠ ѵậŧ được người ngậm vào miệng làm y hét một tiếng chói tai, đẩy hông về phía trước muốn dươиɠ ѵậŧ vào miệng người kia càng sâu hơn nữa. Dươиɠ ѵậŧ khô nóng được bao bọc bởi khoang miệng nóng ướt nhỏ hẹp, đầu lưỡi linh hoạt quét qua lại thỉnh thoảng còn quấn quýt những chỗ trọng yếu, y tưởng mình như đang bay lên chín tầng mây, vừa sợ vừa kɧoáı ©ảʍ không biết phải làm sao cho phải.
Bản thân Nam Cung Mặc Tiêu khẩu giao cho y cũng thấy thoải mái lắm, chim nhỏ của người trong lòng không hề có mùi lạ, thậm chí còn có hương thơm, hẳn là do dính của âʍ đa͙σ mà ra. Hắn dùng hàm trên và lưỡi ngậm lấy tiểu côn ŧᏂịŧ, còn môi dưới thì cọ lấy tiểu tao động còn đang chờ sốt ruột nãy giờ, ngay cả một động chạm nhỏ như vậy mà cũng đưa đến từng cổ từng cổ dâʍ ŧᏂủy̠ chảy vào miệng hắn. Cảm giác khi nước bọt của nam nhân cùng với dâʍ ŧᏂủy̠ của chính mình bao vây lấy dươиɠ ѵậŧ quá đỗi dâʍ đãиɠ cũng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cùng lúc đó đầu lưỡi Nam Cung Mặc Tiêu lại quét qua mã mắt của y làm Tây Môn Tình rốt cuộc chịu không nổi nữa rên lên môt tiếng phun nước vào hết trong miệng Nam Cung Mặc Tiêu.
(* Thổ khí như lan: câu đầy đủ là "Thổ khí như lan, phụng thân như ngọc" (吐气如兰, 奉身如玉): hơi thở tựa hoa lan, dùng để miêu tả bộ dáng hô hấp của mỹ nhân động lòng người.) Nguồn: 7days12months.wordpress.com