Ái Nhĩ Tựu Ngoạn Phôi Nhĩ

Chương 3: Ngọc thể ngang dọc

Nam Cung Mặc Tiêu si ngốc ngắm nhìn Tây Môn Tình nói mơ mà hơi có chút không biết làm sao xuống tay, nhất là nghĩ đến bí mật của y, khí quan của loài lưỡng tính hình hài thế nào đây? Nghe đâu cả hai chỗ của người lưỡng tính đều dùng được, hắn tính hôm nay đều phải phá thân cả trước cả sau, tốt nhất là làm y sướиɠ đến mức sau này đều tùy ý dâng lên miệng mình thích làm gì thì làm.

"Vuốt ve làn da này còn thích hơn cả nữ nhân nữa, không biết da ở chỗ kín đáo có mềm mại giống thế không." Hô hấp của Nam Cung Mặc Tiêu trở nên dồn dập, dời tay xuống, rút ra đai lưng của Tây Môn Tình, áσ ɭóŧ màu trắng bên trong hơi chật, dán dính vào người y đưa đường cong xinh đẹp của y đều phơi ra ngoài, không hề giống với thân thể cơ bắp rắn chắc như hắn, mà là dẻo dai tinh tế.

Đến khi Nam Cung Mặc Tiêu đã cởi hết quần áo của Tây Môn Tình thì cảnh tượng đập vào mắt làm hắn sợ ngây như phỗng. Đại cữu ca thế mà dùng buộc ngực nữ tử giang hồ chuyên dùng để cải trang thành nam nhân. Tây Môn Tình tại sao phải dùng thứ này? Nam Cung Mặc Tiêu biết y có khí quan của nữ, chẳng lẽ y còn có ngực nữa sao?

Nam Cung Mặc Tiêu nhịn không được vươn tay ra nâng nửa người trên của Tây Môn Tình say đến vô tri vô giác lên, tìm được nút thắt của buộc ngực, cởi ra tầng tầng lớp vải dày. Đường cong khuôn ngực của Tây Môn Tình dần dần lộ ra, đến khi lột ra hết thì hiện ra hai bầu ngực nhỏ lại tròn, không khác các tiểu cô nương 13,14 tuổi là mấy, rung rinh trước ánh nhìn trần trụi của Nam Cung Mặc Tiêu dường như đang cù rũ người ta đi sờ liếʍ bọn nó vậy.

Nam Cung Mặc Tiêu chụp một bàn tay to lên một bên, sự đυ.ng chạm khiến Tây Môn Tình rên khe khẽ, nhưng y vẫn không hề hay biết gì cả chỉ cảm giác vυ' được xoa nhẹ có chút thoải mái thôi.

"Trời ạ, ngực của ngươi mềm và to như của nữ nhân vậy." Cảm giác mềm mềm trong tay làm Nam Cung Mặc Tiêu sợ không thôi, bầu vυ' kia nhìn thì như miếng bánh bao nho nhỏ dễ thương, ai ngờ cầm vào lại căng và nặng đến không ngờ. Bộ ngực lớn hơn nam nhân bình thường rất nhiều bị bàn tay thô ráp sờ mó thì càng phình to, so với khi nãy còn đầy đặn hơn nữa.

"A...a..." Tây Môn Tình bị nắm không thoải mái, vặn vẹo thân mình, tình cờ khiến núʍ ѵú cứng rắn cọ vào lòng bàn tay của Nam Cung Mặc Tiêu, làm cả bàn tay lẫn cánh tay hắn đều run lên, sờ mãi không thôi, khi thì dùng lòng bàn tay chà xát đầu nhũ cứng như đá, lúc lại lấy ngón tay rê quanh quầng vυ' hồng nhạt của y; trêu chọc đến Tây Môn Tình thở không ra hơi, hai mắt khép hờ, hơi thở phun ra mang theo cả mùi rượu.

Nam Cung Mặc Tiêu một tay ôm Tây Môn Tình nên không cách nào sờ cả hai bầu ngực, xem một bên bị mình xoa nắn vừa to vừa hồng, một bên lại cô đơn khẽ run, lòng nổi lên thương tiếc, bèn cúi đầu ngậm một bên đầṳ ѵú vào miệng.

"A..." Một ngụm của Nam Cung Mặc Tiêu không chỉ mỗi nhũ tiêm mà nguyên cả bầu vυ' đều ngậm hết vào miệng, dùng miệng còn kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn cả dùng tay bóp nắn, mυ'ŧ đến Tây Môn Tình phải thét lớn tiếng.

Nam Cung Mặc Tiêu ngược lại hút rất hăng say, cái vυ' này không lớn không nhỏ vừa khớp miệng hắn, đầu lưỡi còn có thể đùa bỡn đầṳ ѵú, thỉnh thoảng còn dùng răng nanh cắn nó mấy cái; cắи ʍút̼ cắи ʍút̼ hệt như trẻ sơ sinh bú sữa mẹ, hoặc giả như lữ khách khát nước trên sa mạc muốn hút ra chút nước nhằm giải khát cổ họng bỏng rát.

"Ân...Ngô..." Tây Môn Tình chưa bao giờ bị người chơi đùa thân mình như thế, cả người y xụi lơ nằm trong vòng tay của Nam Cung Mặc Tiêu, thần trí mơ màng chỉ cảm giác ngực ngứa trướng, lại khá dễ chịu, nên chỉ có thể há miệng dùng sức thở dốc hừ hừ nho nhỏ.

"Sao không ra sữa?" Nam Cung Mặc Tiêu chà đạp nhũ hoa đã đủ, ngẩng đầu lên nhìn nó bộ dạng vừa thũng vừa hồng, thật là đáng thương.

Tây Môn Tình tự nhiên sẽ không trả lời hắn, y vừa bị mυ'ŧ vυ' khó chịu có thoải mái có đã bị nam nhân đẩy ngã xuống giường; mông thấy lạnh, hẳn là tiết khố cũng đã bị nam nhân lột hết. Y mơ mơ màng màng chả biết xấu hổ là gì, chỉ theo bản năng khép chân lại, đã bị nam nhân mở đầu gối ra thật rộng, gió lạnh quét qua làm y hít một hơi run rẩy.

Nếu nói Nam Cung Mặc Tiêu vừa rồi bị đôi nhũ không thua gì nữ tử của Tây Môn Tình làm cho thần hồn điên đảo thì nay, khi hắn nhìn thấy hạ thể của y thì hồn phi phách tán, thậm chí hô hấp cũng ngừng luôn.

Chỗ kín của Tây Môn Tình không hề giống như Tây Môn Doanh đã nói, bất nam bất nữ; mà là so với nam nhân hay nữ nhân đều đẹp hơn gấp trăm ngàn lần. Nhục căn của y không lớn, ước chừng chỉ bằng một phần ba hắn, nho nhỏ đáng yêu, được hai cánh hoa chỉ nữ nhân mới có bao lấy, thẹn thùng không thôi.

Nói đến hoa huyệt kia, nó kiều diễm đến lạ kỳ, ở lối vào còn óng ánh nước, hẳn là vừa rồi y bị sờ vυ' nên đã động tình mà chảy nước. Nhìn nó nhỏ bé yếu ớt thế kia, Nam Cung Mặc Tiêu hơi lo lắng không biết nó có nuốt vào căn đại bổng của mình được không đây.

Tựa hồ như cảm thấy được có người đang nhìn mình, căn thanh nha càng e ấp run rẩy, mà hoa huyệt thì giống như cái miệng nhỏ không ngừng tuôn dâʍ ŧᏂủy̠. Có một ít chảy xuôi xuống mỹ huyệt còn lại. Hai u cốc đều sạch sẽ đáng yêu làm người ta nghĩ muốn liếʍ láp chúng, nếm thử xem mùi vị bọn nó ra sao.

Nam Cung Mặc Tiêu thấy cổ họng rát cháy; mắt nhìn tiểu căn đã sớm chịu không nỗi rỉ nước, hắn liền ôm hai bên tuyết đồn, vùi đầu xuống, đưa mũi ngửi ngửi, thơm nồng, tư vị tốt nhất thế gian bất quá chỉ đến thế là cùng.

"A a..." Mũi Nam Cung Mặc Tiêu vừa lạnh vừa cứng, cọ loạn xạ vào chỗ ấy của Tây Môn Tình, chạm vào âm đế mẫn cảm không thôi; Tây Môn Tình không sao hiểu nỗi loại cảm giác sung sướиɠ khó nén ấy bèn xoay mông muốn tránh cái mũi kia, không ngờ lại đưa mỹ huyệt của mình càng lại gần cái miệng đang nóng lòng muốn nhấm nháp mình.

Nam Cung Mặc Tiêu chưa từng nếm qua thứ nước nào ngọt ngào lại dâʍ đãиɠ như thế, xem ra song tính nhân quả thật so với nam nữ thông thường lẳиɠ ɭơ hơn nhiều. Hắn nôn nóng thè lưỡi liếʍ từ dưới lên trên, từ đáy hoa huyệt đi ngược lên âm đế, hút hết dâʍ ŧᏂủy̠ vào miệng. Nước nhiều nữa cũng không làm hắn đã thèm, chưa được bao lâu chỗ ấy của Tây Môn Tình đã đầy nước miếng.

Nam Cung Mặc Tiêu bất mãn, thò lưỡi vén ra hai bên âm môi tiến vào suối nước thơm ngọt kia.

"Á..á..." Tây Môn Tình kể cả say đến không biết trời trăng mây gió gì cũng phải choàng tỉnh, y cảm giác hạ thân vừa đau vừa trướng, thứ gì đó trơn ướt đυ.ng chạm vào từng phân thịt bên trong y, mỗi cú quét đều khiến y run người. Tiếp đó một dòng nước lại trào ra.

Nam Cung Mặc Tiêu cũng bị nước nôi tràn trề làm cho mê say, mật huyệt bị đầu lưỡi xâm nhập thật mềm mại, bị đυ.ng mấy cái đã ngoan ngoãn ra nước giải khát cho hắn, làm hắn liếʍ mãi cũng chưa đã thèm.

Chồi nhỏ đáng thương của Tây Môn Tình bị cánh mũi cọ cọ, cái miệng bên dưới bị hút liếʍ, cảm thấy khổ sở lại cấp bách, ngọt ngào mà châm chích, nhiều cảm xúc đan xen xảy ra cùng một lúc khiến y như muốn bùng cháy.

Y rên ư ử, tấm lưng thon thả mềm oặt, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt từ thân dưới truyền khắp tứ chi, nam nhân chỉ liếʍ một cái đã làm y muốn chết tới nơi. Tiểu căn đằng trước phốc phốc bắn ra ít dịch nhàn nhạt, miệng nhỏ đồng thời co rút lại phun ra một cột nước đánh thẳng vào miệng Nam Cung Mặc Tiêu.