Thần hầu phủ
Hai thân ảnh tuyệt sắc đang cùng nhau đàm đạo trong hoa viên
“Tứ muội nhiệm vụ lần này của muội là giám sát chặt chẽ mọi động tĩnh của Đường Thập Ngũ rồi lập tức quay về phục mệnh, nếu có biến động gì lập tức rút lui tuyệt đối không được lỗ mãng tranh phong cùng hắn , kinh nghiệm giang hồ của muội vẫn còn ít tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn, tỷ không muốn có bất cứ chuyện gì xảy ra với muội …Đáng lý ra nhiệm vụ lần này nên giao cho tam muội thế nhưng …” Nói đến đây Lãnh Như Băng lại khẽ cau mày …
“Ân ! Đại sư tỷ cứ yên tâm lần này muội sẽ cẩn trọng và tuyệt đối tuân theo mọi sự sắp đặt của tỷ , huống chi không dám giấu gì đại sư tỷ muội vừa bước vào cảnh giới thiên kiếm “ Lục Tuyết Kỳ khẽ mỉm cười vui vẻ nói
“Thiên… Thiên kiếm! ….Muội nói thật chứ “
Thiên kiếm là một loại cảnh giới, cảnh giới chí cao trong kiếm đạo, hơn nữa còn là cảnh giới chỉ những người cảm nhận được thiên ý trong võ đạo mới lĩnh ngộ được. Trong thiên hạ, người tu luyện kiếm đạo vô số thế nhưng có thể đạt đến cảnh giới thiên kiếm trước giờ ngoài Kiếm Thánh Tào Vũ và Kiếm Cơ Lâm Nhược Huyên ra chưa từng có người nào đạt đến, thế nhưng vị tứ muội của nàng năm nay chỉ vừa 17 tuổi lại đạt được điều này khiến Lãnh Như Băng vô cùng kinh ngạc..
Phàm là người tu luyện kiếm đạo đã sử kiếm thuần thục muốn tiến triễn kiếm đạo thì có hai tầng cảnh giới cần đột phá, tầng thứ nhất chính là kiếm tâm thông minh, cảnh giới này là tiêu chuẩn bắt buộc nếu muốn trở thành cao thủ nhất lưu sử dùng kiếm thì nhất định phải đạt cho bằng được, cảnh giới này không quan hệ nhiều với thực lực, chỉ cần có cảm ngộ nhất định đối với kiếm là có thể đạt tới cảnh giới này. Tuy nói như vậy, nhưng muốn đạt tới cảnh giới kiếm tâm thông minh cũng là việc cực kỳ khó khăn, trong một trăm cao thủ sử dụng kiếm, khả năng chỉ có ba bốn người có thể đạt tới loại trình độ này.
Mà trên kiếm tâm thông minh còn có một tầng cảnh giới khác, đó chính là thiên kiếm. Cao thủ đã đạt tới cảnh giới thiên kiếm có thể trảm vạn vật đã không cần phải dùng đến kiếm nữa rồi, vạn vật thế gian đều là kiếm của bọn họ, kiếm chính là người, người chính là kiếm, đây chính là cảnh giới nhân kiếm hợp nhất trong truyền thuyết .
“Ân….Để muội biểu diễn cho tỷ tỷ xem nhé hì hì ….”
“Hây………” Một tiếng hô vang chỉ thấy bàn tay nhỏ xíu của Tuyết Kỳ khẽ chụm lại sau đó rất tự nhiên mà phóng ra 1 luồng bạch quang rất nhẹ nhàng , mà Lãnh Như Băng chỉ vừa nhìn thấy tứ muội của mình xuất thủ nàng đã có thể khẳng định nàng đã đạt đến trình độ thiên kiếm bởi vì 1 chiêu vừa rồi của nàng không hề có bất cứ tồn tại chút gì của nội lực, cũng không phải là cương khí hay ám khí mà nàng thường dùng, nó hệt như 1 ngọn gió vô hình thế nhưng nhìn kỹ ngọn gió đó càng giống như một thanh lợi kiếp tinh xảo mà sắc bén so với ám khí của nàng tuyệt không thua kém là bao, mà đó cũng chính là cảnh giới kiếm ý trong thiên kiếm.
Kiếm ý cũng có thể xưng là kiếm khí, không cần kiếm cũng có thể phóng ra kiếm khí, chỉ có thiên kiếm mới có thể làm được. Tuy rằng kiếm khí do Tuyết Kỳ điều khiển còn chưa tới trình độ lô hỏa thuần thanh, thế nhưng chiêu thức công kích này tuyệt đối không thể xem thường,bằng chứng là 1 bầu trời đầy hoa bay trước mắt nàng tựa như mạn thiên hoa vũ vậy 1 chiêu vừa rồi của nàng nhắm đến 1 gốc hoa đào lớn nhất trong vườn nhu kình từ kiếm khí phát ra đem những cánh hoa bay tung tóe khắp trời .
“Tốt !!! thật sự quá tốt ! muội không hổ danh là thiên tài kiếm thuật cả trăm năm nay, thật không hổ là đệ tử chân truyền của Kiếm Cơ …Tỷ phải mau chóng báo tin mừng này cho thế thúc và mọi người biết mới được.”
“Hì hì thế nên đại sư tỷ yên tâm nhiệm vụ lần này tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì cả “ Nói rồi nàng mỉm cười vui vẻ trong ánh mắt hiện lên vẻ đáng yêu cùng ngây thơ vô ngần.
Phủ nội vụ Cẩm Y Vệ :
Trên 1 táng cây cao Lục Tuyết Kỳ đang âm thầm lặng lẽ phục trên đó, cũng đã được hơn nửa ngày mà nàng không thể phát hiện được tung tích của Đường Thập Ngũ, dường như cả ngày nay gã chưa hề rời khỏi nội phủ của hắn , đại sư tỷ của nàng đã hết sức căn dặn phải theo dõi chặt chẽ hành tung của người này sợ hắn sẽ ra tay bất lợi đối với đại hoàng tử …Chỉ còn vài tiếng nữa sẽ đến Yến hội mừng công các hoàng tử đến lúc đó nàng đã có thể xem như hoàn thành nhiệm vụ an nhiên rời khỏi nơi này .
Đúng lúc này nàng nhìn thấy 4 vị thái giám trong cung của Huệ phi bước vào trong nội phủ Cẩm Y Vệ nàng rất dễ dàng nhận ra bọn họ vì đã không ít lần giao thủ với độc môn công pháp của chúng Quy tức công với kinh khí âm nhu rất âm độc , lúc trước dù có cố gắng thế nào nàng cũng không thể phá giải được sự liên thủ của 4 người họ nhưng giờ với cảnh giới thiên kiếm nàng rất tự tin mình có thể dễ dàng giải quyết 4 gã thái giám này…
Một lúc sau từ trong 1 căn phòng bên trong nội viên truyền đến những thanh âm rên rĩ kinh hoàng của các thiếu nữ…….
“Ahhh….Đại Nhân….Đừng mà van xin người ….Ahhh….xin hãy tha cho nô tỳ…..Ahhhhhhh…….Xin Đừng nha…..Ahhh……Cứu….Cứu mạng………….”
Thanh âm kêu rên càng lúc càng thảm thiết càng lúc càng não lòng , nhịn không được Lục Tuyết Kỳ khẽ phi thân đến mái nhà đó nhẹ nhàng như 1 cơn gió, rồi dễ dàng nhấc 1 miếng ngói lên nhìn vào cảnh tượng bên trong gian phòng….
Bên trong gian phòng vô cùng rộng rãi và xa hoa thoang thoảng mùi trầm hương nghi ngút khắp phòng ,trên phía ghế chủ tọa bốn gã thái giám ngồi chiễm trệ thưởng thức trà vẻ mặt vô cùng đắc ý và da^ʍ tà nhìn cuộc truy hoan tập thể giữa phòng..
Giữa phòng 5 gã cẩm y vệ khôi ngô lực lưỡng đang đè 4 tiểu cung nữ còn rất trẻ tuổi ra điên cuồng cưỡиɠ ɧϊếp, các nàng gương mặt vẫn còn vô cùng non nớt nhưng cũng ngập tràn kinh hãi….gần như cùng 1 lúc các nàng bị 4 tên đại hán đè xuống giữa nền nhà điên cuồng mà da^ʍ nhục lấym mặc cho các nàng ra sức than khóc nước mắt không ngừng rơi, miệng kêu la thảm thiết van xin 4 tên đó dừng tay, mà bên dưới hạ thân không ngừng rỉ máu hiển nhiên là vừa bị phá trinh xong thế nhưng những tên đại hái lại không có chút phiền lòng vẫn điên cuồng phát tiết thú tính của mình, mà phía xa 1 tiểu cung nữ may mắn né được ma trảo của tên cẩm y vệ, nàng hoảng hốt thu mình về trong góc phòng không ngừng la hét dữ dội….
“Công công tha mạng…nô tì đã có ý trung nhân….nô tì không muốn thất thân ……tuyệt đối không thể ……Ahhhhhhh xin người công công xin tha cho nô tì……” nữ tì nước mắt chảy dài van xin thảm thiết
“Hừ đám cẩm y vệ các ngươi thật vô dụng chỉ là 1 con cung nữ nhỏ nhoi mà cũng không xử lý được sao “ Gã công công lớn tuổi nhất khẽ lườm tên cẩm y vệ kia nói
“Xoẹt……………”
1 hồi sau bộ cung trang tỳ nữ của nàng đã bị xé nát quá nửa để lộ ra phần da thịt bóng lóng trắng mịn……….Sau 1 hồi trốn chạy cuối cùng nàng cũng không thoát khỏi ma trảo của tên cẩm y vệ kia……
“hắc hắc …..Còn muốn chạy để xem lão tử sẽ phá trinh ngươi như thế nào dám làm lão tử mất mặt bảo đảm ngươi sẽ chịu thống khổ gấp trăm lần so với bọn họ… hắc hắc hắc………..”
Nói đoạn xé nát luôn tiểu khố của nàng ngay lập tức cặp đùi trắng nõn nà không chút tì vết và nội khố nhỏ màu trắng hoàn toàn bại lộ ra bên ngoài………
“Ahhhhhhhhhhhhh……….Cứu mạng………………Ahhhhhhh…Ahh..Đại nhân xin thương xót…đừng cưỡиɠ ɧϊếp nô tì……ahhh” Tiểu cung nữ đó hoảng hốt điên cuồng hét lên …
Mắt thấy vị tiểu cung nữ kia sắp bị cưỡиɠ ɧϊếp Lục Tuyết Kỳ không nhịn được khẽ vận kình khí phá vỡ mái ngói từ trên cao đánh xuống thế như mãnh hổ kiếm khí tựa như Song Long xuất hải đánh bay tên cẩm y vệ đang chuẩn bị phát tiết thú tính của mình đập thẳng vào tường ngay lập tức thổ huyết mà bất tỉnh….
“Hừ…….Các ngươi thật sự không xem vương pháp ra gì……Giữa ban ngày ban mặt lại ở trong hoàng cùng mà dám ngang nhiên cưỡиɠ ɠiαи cung nữ…Hôm nay Lục Tuyết Kỳ ta quyết bắt các ngươi trở về thần hầu phủ qui án” Nàng lúc này áo trắng tung bay trong gió khí thế cao ngút trời vô cùng lẫm liệt tựa như cửu tiên thần nữ giáng trần đẹp không thể ta nổi , đứng chắn trước vị tiểu cung đang vô cùng run rẩy ra sức bảo vệ cho nàng …thế nhưng nàng không thể thấy được đằng sau vẻ run rẩy của nữ tì kia lại ánh lên 1 đôi mắt sắc lạnh vô cùng lạnh lùng lại ẩn chứa 1 tia quyến rũ vô cùng vũ mị…Miệng nàng ta khẽ nở nụ cười kiều mị vô song trong lòng thầm nhủ…”Lục Tuyết Kỳ ơi hôm nay ngươi đã đến đây thì không cần nghĩ đến việc rời đi nữa…….”
Bốn tên cẩm y vệ còn đang điên cuồng giao hoan vừa thấy Lục Tuyết Kỳ xuất hiện liền hốt hoảng mặc lại y phục nhanh chóng bao vây lấy nàng vào giữa tức giận nói :
“Tiện nữ to gan ngươi dám ngang nhiên xông vào nội phủ cẩm y vệ…Thật là không biết vương pháp là gì ? “ Một đại hán với chòm râu xồm xoàm có vẻ là thủ lĩnh đám cẩm y vệ hét lên, ngay lập tức 4 gã cẩm y vệ lao đến hướng Lục Tuyết Kỳ xuất thủ …
Dưới sự hợp công của 4 tên cẩm y vệ Lục Tuyết Kỳ thân thể chợt nhẹ nhàng lay động thân ảnh nàng khoảnh khắc trở nên biến ảo khôn lường, lúc ở bên trái, khi lại sang phải, mới một khắc trước còn đứng ở vị trí này, qua chớp mắt đã đổi tới vị trí khác làm cho 4 tên cẩm y vệ cực kỳ chật vật.
Trong lúc tránh né nàng còn liên tục làm đủ loại động tác siêu việt không tưởng với độ khó cao khiến bốn tên cẩm y vệ không kịp trở tay tự va vào nhau, thậm chí còn tự xuất thủ đánh trúng người phe mìnhm cứ như mèo vờn chuột .Cuối cùng chỉ thấy 1 thân ảnh áo trắng tuyệt mỹ lướt đến phía sau xuất thủ vào gáy đánh ngất cả 4 tên cẩm y vệ …
“Bốp bốp…..” Một tiếng vỗ tay vang vọng lên
“Tứ thần bổ khinh công quả nhiên trác tuyệt, lão phu thường nghe nói trong tứ đại thần bổ thì khinh công của tam sư tỷ Nguyệt Như Mộng mới là lợi hại nhất nhưng không ngờ hôm nay chứng kiến bộ pháp Bộ bộ liên hoa của người thật xuất quỷ nhập thần quả thật không thể không khiến lão phu khâm phục…” 1 tên thái giám có vẻ lớn tuổi nhất trong 4 người khẽ nói …
Trong phòng có 4 lão thái giám tuổi trạc ngũ tuần , 2 gã mặc áo đen có vẻ có vai vế lớn hơn 2 người mặc áo đỏ cả 4 tên đều mang khí chất âm trầm vô cùng khó phán đoán…
“Hắc hắc đại ca ngươi nói đúng với khinh công trác tuyệt như vậy chúng ta muốn giữ lại nàng quả thật là người si nói mộng thế nhưng chỉ cần nàng ta dám rời khỏi đây nửa bước hắc hắc ta bảo đảm vị tiểu cung nữ phía sau nhà người sẽ có 1 kết cục vô cùng bi thảm …Hắc hắc ” Một tên thái giám khác xen vào nói
Hiển nhiên những lời nói vừa rồi chính là để đón đầu phòng khi nàng muốn bỏ trốn , tuy rằng nàng tin chắc dù không đánh lại 4 tên thái giám này với bộ pháp Bộ Bộ Sinh Liên tuyệt kỹ của mình thì vẫn có thể bình an rời đi thế nhưng mang theo cả tiểu cung nữ này cùng chạy trốn quả thật là 1 việc làm bất khả thi …Huống chi nàng vừa đạt cảnh giới thiên kiếm nên cũng có chút kiêu ngạo muốn tìm bốn tên thái giám để thử kiếm…
“Ahh…….Nữ hiệp xin hãy cứu ta….Ta.không muốn bị bọn họ….cưỡиɠ ɠiαи tập thể đâu….” Tiểu cung nữ níu áo Lục Tuyết Kỳ khóc lóc van xin nói
Lục Tuyết Kỳ khẽ cau mày nàng biết cơ hội để mình rời khỏi đây đã không còn nữa chỉ có thể 1 phe quyết đấu đánh bại 4 lão giả thái giám này mới có thể rời khỏi thế nhưng kẻ mà nàng đang theo dõi Đường Thập Ngũ không biết đang chơi trò quỷ gì đến bây giờ vẫn chưa thấy hắn xuất hiện…Nàng thầm trách mình lỗ mãng vì quá thiện lương không thể để vị tiểu cung nữ này bị hại mà làm lỡ việc của Đại Sư tỷ giao phó.
Đúng lúc này hai gã thái giám áo đỏ cũng nhanh chóng vòng ra phía sau cắt đứt đường rút lui của nàng …
“Lên ………….” Gã thủ lĩnh trong đám thái giám kia khẽ hét lên
Bốn thân ảnh quỷ dị xuất trảo kình như gió không chút lưu tình thẳng về phía nàng ..Thế công như khai sơn lập địa vây chặt lấy nàng thế nhưng Lục Tuyết Kỳ không chút hoảng sở , vô tình kiếm không chút chậm trễ xuất võ khí thế lẫm liệt
“Bá Sát Kiếm khí “ nàng khẽ hét lên
kiếm vũ lộng như gió thoảng, kiếm khí ẩn tàng mạnh mẽ như ẩn như hiện. Kiếm của nàng tuy xuất sau mà đến trước thế như lôi đình, quét ngang tứ phương, khí phách tuyệt luân. Loại kiếm pháp uy lực mười phần như vậy do một nữ tử tuyệt mỹ như Lục Tuyết Kỳ thi triển ra chẳng những không có chút yếu ớt mềm mại của nhi nữ, ngược lại càng thêm vẻ anh tư hiên ngang, uyển chuyển tựa như 1 đầu phụng hoàng tung cánh khắp tứ phương… để cho người ta thấy một loại phong vị khác hẳn phối hợp với kiếm khí của thiên kiếm khiến uy lực của nó lại tăng thêm 1 tầng …
“Liệt Trảo Hoành Đao…….Hóa Cốt Miên Chưởng…….” 4 gã thái giám cũng vô cùng bất ngờ trước kiếm chiêu của Lục Tuyết Kỳ bọn họ nhanh chóng xuất tuyệt kỹ chặn lại luồng kiếm khí uy mãnh kia đang đánh tới mình cuối cùng sau 1 tiếng vang trầm thấp cả 4 tên thái giám bị đẩy lùi về phía sau thế bao vây mà bọn họ khổ công thiết lập đã bị 1 chiêu kiếm của Lục Tuyết Kỳ đánh tan..
Bề ngoài thoạt nhìn như hai bên hòa nhau, nhưng trên trán của bốn vị thái giảm đã lấm tấm mồ hôi, chiêu thức vừa rồi của Lục Tuyết Kỳ đối với bọn họ mà nói thật sự uy lực khủng khϊếp nếu bất kỳ ai trong số bọn họ đơn phương tiếp 1 chiêu vừa rồi chỉ sợ đã không thể nào có thể đứng dậy nổi phải dùng đến lực lượng của 4 người hóa giải chiêu thức vừa rồi quả thật khiến bọn họ vô cùng xấu hổ và tức giận …Tuy có thể triệt tiêu uy lực của một chiêu bá đạo vừa rồi thế nhưng bọn họ lại bị những tia kiếm khí ẩn tàng kia đánh đến da thịt của mình khiến cho da thịt bọn họ xưng đỏ vô cùng bỏng rát và khó chịu…
Mà lúc này ở phía bên ngoài cửa số Đường Thập Ngũ đang lẳng lặng quan sát cuộc quyết đấu cũng vô cùng kinh ngạc….chiêu Bá Sát Kiếm Khí vừa rồi rõ ràng là kết hợp rất nhuần nhuyễn với kiếm khí của Thiên Kiếm…… Ánh mắt của Đường Thập Ngũ tinh tế cỡ nào, từ 1 chiêu vừa rồi hắn có thể cảm nhận được kiếm ý vô cùng sắc bén. Chỉ có Thiên Kiếm mới có thể khiến vạn vật trong thế gian đều bị nắm giữ trong tay, chỉ có thiên kiếm mới có điều khiển khí lưu vô hình trong không khí chuyển thành lực công kích người khác….
“Thật không ngờ nàng ta còn trẻ như vậy đã lĩnh ngộ được thiên kiếm…Xem ra cho dù bốn tên thái giám này có liên thủ cũng chẳng phải là đối thủ của nàng…Thậm chí ngay cả gã cũng khó lòng chống đỡ nối 1 chiêu kiếm toàn lực của nàng khi dung hợp với thiên kiếm…
“Chỉ bằng các ngươi muốn lưu giữ Lục Tuyết Kỳ ta ở lại …Thật là vọng tưởng ……Xem kiếm “
“Phụng Nghi Lâm Thiên Hạ “
Một bóng hình màu trắng đột nhiên thoáng hiện trong mi mắt của Đường Thập Ngũ tốc độ nhanh đến quỷ dị đánh đến vị thủ lĩnh của bọn thái giám,gã chỉ thấy Lục Tuyết Kỳ thân mang quần áo màu trắng bạc, mái tóc dài đen nhánh tuyệt mỹ khẽ xõa xuống ,sắc mặt băng lãnh giống như ngọn núi tuyết vạn năm không tan…nhưng lại xinh đẹp đến quỷ dị quyến rũ vô song…
Lục Tuyết Kỳ thân ảnh vô cùng rực rỡ lao đến , mái tóc dài theo gió phất phơ, vô số đạo kiếm quang màu trắng đột nhiên xuất hiện ngay trước mặt của bốn lão thái giám tựa như 1 đầu phùng hoàng ngạo nghễ giáng lâm trốn hồng trần vậy …
Hai Gã thái giám mặt áo đen sắc mặt tái nhợt vội vàng huy động nội lực tạo thành 1 tầng phòng ngự chống đỡ kiếm chiêu kinh khủng kia trước người bọn chúng tựa như hình thành 1 luồng quỷ khí âm lãnh cản trở lấy đạo kiếm quang kia……thế nhưng rõ ràng luồng âm khí kia không thể nào là đối thủ của đạo kiếm quang màu trắng của Tuyết Kỳ, mỗi một lần va chạm đều có thể khiến màu sắc của luồng âm khí kia ảm đạm hơn một phần thậm chí luồng kiếm quang kia còn có thể xuyên thủng luồng âm khí kia
“Nhị Đệ cứ thế này không thể chống đỡ được mau…Hành động “ Lão già thủ lĩnh hét lên nói
Thấy không thể chống đỡ nổi luồng kiếm quang màu trắng kia …Gã thái giám được gọi là lão nhị kia khẽ cắn răng đôi mắt âm hiểm phóng đến những tên thái giám áo đỏ kia chảo kình chụp lấy 2 người sau đó dùng lực đẩy mạnh họ về phía luồng kiếm quang màu trắng kia……….
Hai tên thái giám bị vô số kiếm quang phóng đến thân thể bị vô số kiếm khí xuyên quang khiến toàn thân ứa máu ngã quỵ xuống … hiển nhiên đã bị trọng thương nhưng cũng may do Lục Tuyết Kỳ tâm tính thiện lương 1 chiêu vừa rồi tuy uy mãnh những lại thiếu đi 1 phần sát khí thế nên bọn họ mới còn có thể giữ được cái mạng của mình……
“Hừ………Ngươi thật hèn hạ vì bản thân mình mà bất chấp hi sinh các huynh đệ ……………” Lục Tuyết Kỳ chán ghét kẽ cau mày nhìn hai thái giám mặc hắc y …
“Hắc hắc tứ thần bổ quá khen…Bọn chúng cũng nên tự hào vì vẫn còn giá trị sử dụng… hắc hắc… Kiếm pháp của Tứ Thần bổ quả nhiên trác tuyệt hai huynh đệ lão phu quả thật không phải là đối thủ của ngươi …Thế nhưng…hắc hắc…….Ngươi có cảm thây thân thể mình có chút khác lạ nào không…. Tên thủ lĩnh khẽ cười nham hiểm nhìn Tuyết Kỳ nói
“Ngươi……..Các ngươi hạ độc…Không thể nào……..” Đúng lúc này Lục Tuyết Kỳ khẽ cau mày phát hiện ra điều không ổn, nội lực trong người nàng đang dần tiêu tán 1 cách nhanh chóng……thân thể có chút khó chịu đan điền như có lửa đốt vô cùng khó chịu …..
“Hắc hắc đến bây giờ mới nhận ra thì đã muộn rồi……..” Tên Thủ lĩnh cười phá lên………
“Từ này đến giờ bọn ta chỉ muốn cùng ngươi tiêu hao nội lực để độc tính có thể mạnh mẽ bọc phát mà thôi …Hắc hắc……”
Chỉ 1 khoảng khắc nhíu mày nàng đã nhận ra vì sao mình bị trúng độc thủ….Nàng giật mình quay ra phía sau nhìn vị tiểu cung nữ lúc nãy còn nguyên vẻ thanh thuần và hoảng sở bây giờ phút chốc đã thay đổi nàng ta nhìn nàng 1 cách kiều mị và dâʍ đãиɠ .Vừa rồi từ đầu đến cuối 4 tên thái giám không cách nào chạm vào nàng thế nhưng chỉ có vị cung nữ được nàng ra tay cứu giúp vì quá hoảng sợ nên quấn chặt lấy nàng , những móng tay của nàng như vô tình như cố ý cắm chặt lên da thịt nàng , trong móng tay kia chắc chắn có tẩm thuốc độc …Quả thật Tuyết Kỳ đã quá sơ ý nhưng cũng khó trách nàng được cũng do kinh nghiệm lịch duyệt giang hồ của nàng vẫn còn ít thế nên mới rơi vào cạm bẫy đổi lại là đại sư tỷ của nàng e rằng mưu kế của bọn chúng cũng vô kế khả thi.
Lục Tuyết Kỳ trông thấy bộ cung trang tì nữ của nàng không biết từ lúc nào đã bị cởi xuống để lộ ra 1 dáng người ma quỷ yểu điệu gương mặt cũng hoàn toàn thay đổi trước mặt nàng như xuất hiện 1 người khác vậy một nữ tử trên người mặc quần áo lụa màu xanh lá mỏng như cánh ve để lộ ra 2 đôi vai trần trắng nõn, và trước ngực đôi nhũ phong cao vυ't trắng không chút tỳ vết da^ʍ mị vểnh lênh. Nhìn xuyên thấu qua tầng lụa mỏng, thậm chí nàng có thể nhìn thấy bộ quần áσ ɭóŧ mỏng manh che bộ ngực cùng nội khố màu đen nếu nhìn kỹ còn có những sợi lông tơ khẽ nhú ra trong chiếc qυầи ɭóŧ màu đen đó vô cùng câu hồn…
Phóng đãng, đại phóng đãng, Đây là cái nhìn của Lục Tuyết Kỳ khi nhìn thấy vị nữ nhân kia. Nữ tử kia vứt mị nhãn khắp nơi như muốn câu dẫn tất cả nam nhân nhìn thấy nàng vậy …Mà lúc hai lão giả thái giám nhìn thấy một cảnh vừa rồi không nhịn được mỉm cười da^ʍ đảng hạ thân cự vật xưng phồng lên khiến đũng quần bị đội lên cao…… ….
“Hắc hắc đại ca đã lâu rồi chưa thấy 1 con nhỏ nào da^ʍ mị như vậy hắc hắc…xem ra hôm nay huynh đệ chúng ta gặp may rồi ….Chơi mấy cung nữ trong cung và các thứ phi trong tẩm cung mãi cũng ngán hắc hắc…..” Lão nhị nói
“Hảo…một lát nữa phải bảo Đường Thập Ngũ giao ra con yêu nữ này để huynh đệ chúng ta phát tiết xem như thù lao cho huynh đệ bọn ta…vì hắn mà làm việc hắc hắc.”
“Hừ……….Các ngươi là ai…….Các ngươi không phải là thái giám trong cung…Các ngươi có quan hệ như thế nào đối với Đường Thập Ngũ.” Nhìn thấy vật căng phồng dưới đũng quần kia Lục Tuyết Kỳ biến sắc nàng biết chắc chắn 2 lão già kia không phải là thái giám trong cung…
“Hehe chỉ có 2 tên phế vật kia mới là thái giám thật thôi còn hai huynh đệ bọn ta chính là Ô Long nhị lão ngoại hiệu Thiên Sơn Nhị Quỷ đỉnh đỉnh đại danh trên chốn giang hồ…”
“Thảo nào trong bốn tên thái giám mà Huệ phi phái đến thì hai tên này công lực thâm hậu nhất lại, mang theo khí chất âm lãnh như vậy “ Ở bên ngoài Đường Thập Ngũ thầm đánh giá…
“Thảm án Yến Vân Sơn Trang có phải do hai các ngươi gây ra hay không “ Lục Tuyết Kỳ tức giận , đôi mắt đẹp ánh lên nhưng tia tức giận chợt nhớ đến tích cũ của hai lão …
“Hắc hắc không sai chính là bọn ta……18 mạng ở Yến Vân Sơn Trang đều do bọn ta gây nên hắc hắc có trách thì trách Yến phu nhân quá đỗi xinh đẹp bọn ta nhất thời không kiềm lòng được….” Lão Nhị tự hào nói
“Lũ súc sinh…………”Lục Tuyết Kỳ tức giận định xuất kiếm tấn công hai lão da^ʍ tặc thế nhưng toàn thân mệt mỏi lực bất tòng tâm, cả người không còn chút khí lực, kiếm khí hoàn toàn không xuất hiện…..
Thảm án Yến Vân Sơn trang là vụ thảm án mà nàng cùng đại sư tỷ tham gia điều tra …18 nhân mạng ở Yến Vân Sơn Trang toàn bộ bị gϊếŧ diệt khẩu trong đó nữ nhân toàn bộ bị cưỡиɠ ɠiαи cho đến chết ,Đại sư tỷ đã đoán được hung thủ chính là hai lão da^ʍ tặc Thiên Sơn Nhị Quỷ gây nên thế nhưng bọn chúng đột nhiên biến mất tăm mất tích trên chốn giang hồ , chính vì điều này khiến nàng và đại sư tỷ phiền muộn không thôi…
“Hắc hắc…Dù sao ngươi cũng sắp chết bọn ta cũng không ngại nói cho ngươi biết sau vụ thảm án đó bọn ta may mắn lọt vào mắt xanh của Huệ Phi…được nàng coi trọng liền trở thành thuộc hạ của người, bọn ta liền nhập cung trở thành thái giám giả hưởng thụ cuộc sống vinh hoa phú quý hằng ngày có thêm da^ʍ nhược các cung nữ hòa các vương phi thỉnh thoảng huynh đệ bọn ta còn có thể cùng với Huệ phi nương nương thông da^ʍ khoái hoạt…hắc hắc 1 cuộc sống tốt như vậy tại sao bọn ta nỡ lòng từ chối chứ hắc hắc…..” Lão Nhị lại nói
“Tiểu mỹ nhân dù sao nàng cũng khó thoát khỏi ma trảo của huynh đệ lão phu ….Chờ 1 lát nữa hai huynh đệ bọn ta sẽ cho ngươi nếm thử mùi vị sung sướиɠ khoái lạc….để ngươi chết trong sung sướиɠ của nɧu͙© ɖu͙© hắc hắc “ Tên lão đại cũng không nhịn được nói
“Câm miệng……Lũ súc sinh các ngươi đừng hòng ….Dẫu Có chết ta cũng không để các ngươi toại nguyện “ Lục Tuyết Kỳ vô cùng tức giận thế nhưng nghe ra nàng đang vô cùng hoảng sợ …Nàng không sợ chết thế nhưng nghĩ đến cảnh tượng bị hai lão da^ʍ ô này cưỡиɠ ɠiαи quả thật mới là điều kinh khủng nhất đối với nàng…
Lúc này Lục Tuyết Kỳ đã triệt để thất vọng nàng vô cùng hối hận đã quá võ đoán xông vào nơi này giờ đây toàn thân trúng độc vô lực phản kháng lại sắp bị hai lão da^ʍ tặc kia chà đạp…Trong phút chốc nàng chợt nghĩ đến cái chết để bảo vệ sự trong sạch của mình…Thế nhưng với bản tính cầm thú của Thiên Sơn Nhị Quỷ há có thể buông tha cho thân thể nàng…Nghĩ đến đây nàng đau lòng đến mức rơi lệ….
Đột nhiên từ phía sau tiểu tỳ nữ kia nhanh chóng lao lên phía trước điểm lên huyệt đạo trên người của nàng khiến nàng toàn thân cứng đờ không thể cử động sau đó vũ mị nhìn hai gã Thiên Sơn Nhị Quỷ nói :
“Các vị thúc thúc các ngươi thật là xấu a… Nãy giờ bắt nô gia đóng kịch lâu như vậy khiến nô gia thật là khó chịu.. lại phải trông thấy các tỷ muội kia hưởng thụ khoái lạc da^ʍ nhạc kia…..Nha các người nha xem nha bên dưới của Mị nhi đã ướt đến thế này rồi nha….”
Đường Mị dâʍ đãиɠ quyến rũ nhìn hai lão giả, cặp đùi dài thon gọn đứng thẳng tắp khẽ di chuyển, hai chân giang rộng ra ,hai tay nhấc lên làn váy mỏng tan của mình đem hạ thể của mình hoàn toàn bạo lộ ra , nhìn nàng vô cùng da^ʍ mị và quyến rũ để mặc cho 2 lão thái giám giả thưởng thức bộ vị thần thánh nhất của chính mình …Bên dưới chỉ thấy 1 khu rừng đen nhúm lại có chút ướŧ áŧ như vừa trải qua 1 cơn mưa rào như ẩn như hiện xuyên qua màn nội khố mỏng dính như cánh ve bị dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng làm cho ướt đẩm dính sát vào … nhúm lông đen tuyền ướŧ áŧ kia càng làm cho mỹ huyệt thần thánh của nàng càng thêm khiêu gợi và kí©ɧ ŧìиɧ…Ở giữa là 1 khe suối màu hồng nhạt như ẩn như hiện là ngọn nguồn của thánh thủy khiến cho nội khố của nàng trở nên ướt đẫm.
Lục Tuyết Kỳ nhìn nữ tử da^ʍ mị phía trước không chút liêm sỉ đem bộ vị thần thánh của mình bày ra trước mặt hai lão giả kia khiến nàng vô cùng xấu hổ,thở gấp không ngừng.
Cảnh đẹp trước mắt khiến hai lão thái giám bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ thật mãnh liệt , mồ hôi không ngừng tuông ,miệng không ngừng nuốt nước miếng… hạ bộ càng ngày càng có phản ứng mãnh liệt, cự vật trực tiếp vươn cao căng phồng thêm 1 tầng nữa đỉnh lên khỏi đủng quần .Cả hai lão giả lúc này đều cảm thấy miệng đắng lưỡi khô cả người thật khó chịu..
Lão Nhị vô cùng dứt khoát vì để có thể chiếm vị trí quan sát tốt nhất nơi riêng tư của mỹ nhân, gã dứt khoát quỳ gối trước mặt của nàng, ngẩng đầu lên đầu lưỡi không tự chủ liếʍ 1 vòng như một con chó đực động tình khiến nước bọt rớt xuống cả sàn nhà….
“Nhị Đệ cẩn thận…Coi chừng nàng ta đang thi triển mị thuật…….” Gã thủ lĩnh cũng là đại ca Ô Lão Đại của Thiên Sơn nhị quỷ tuy cũng bị mị thuật của nàng khống chế thế nhưng gã cố gắng duy trì 1 tia trấn tỉnh cuối cùng cảnh báo nhị đệ của mình…
“Ân…bá bá thật là nghĩ xấu cho Mị nhi nha..Người ta là đệ tử Đường Môn..Hơn nữa chúng ta hai nhà đã có kí minh ước hữu hảo…Người ta làm sao dám làm điều gì tổn hại đến hai vị thúc thúc và bá bá đây…chỉ…vì nô gia từ nhỏ tu luyện mị thuật, vô cùng thích thú với nghệ thuật phòng the…Vừa nãy trong phòng chứng kiến cảnh tượng dâʍ đãиɠ phóng túng như vậy..hơn nữa vô tình được biết được hai vị là cao thủ hái hoa tặc…Khiến nô gia nhất thời không nhịn được mà toàn thân khó chịu ..Mị thuật không tự chủ phát ra…..Ân….tất cả là tại hai vị nha…Hai vị bá bá thúc thúc có phải hay không nên cho Mị Nhi 1 cái công đạo …” Đường Mị vô cùng ủy khuất, đôi mắt da^ʍ mị nhu tình tràn ngập nước khiến nam nhân trong thiên hạ như muốn tan chảy ra hơn nữa những lời giải thích của nàng…về tình hay về lý đều nghe rất êm tai…
“Ân….đại ca nàng ta nói đúng nha….Nương nương và Đường Thập Ngũ đã kí kết minh ước….Đại ca còn sợ gì nữa…Huống chi trở mặt với nương nương đối phó với chúng ta đối với Đường Thập Ngũ không nghi ngờ gì là 1 việc làm ngu ngốc nhất…..Ah….ahhh…thật là thơm……..” Lão Nhị đang nói giữa chừng lại im bặt …
Lúc này Đường Mị khẽ cúi xuống nhìn lão nhị mỉm cười hài lòng vì đã nói đỡ cho nàng , chẳng biết tự bao giò mà nàng đã xích đến gần Ô Lão Nhị nhẹ nhàng mà mở ra hai chân bờ mông đẫy đã và vòng eo nhỏ nhắn như vô tình ưu nhã nhích về phía trước 1 chút , khiến cho toàn bộ âʍ ɦộ xinh đẹp của nàng lúc này đã hiện ra ở ngay trước mặt lão nhị , lúc này có dịp quan sát kỹ chốn thần bí của nàng qua lớp nội khố mỏng tan… lão mới thấy được trên âm hạch của nàng (hòn le) có đính 1 da^ʍ hoàn to bằng chiếc nhẫn màu vàng nhạt khiến cho nơi riêng tư của nàng phá lệ da^ʍ đảng…Xung quanh những nhúm lông lồ.n đen tuyền chỉnh tề dọc theo miệng hang ngọc vô cùng ẩm ướt lại phát ra mùi hương kí©ɧ ɖụ© chí mạng khiến toàn thân Ô Lão Nhị như muốn bốc hỏa nếu không phải ngại Ô Lão Đại còn đó hắn đã đè nàng xuống điên cuồng mà gian da^ʍ vưu vật ở ngay trước mắt này rồi.
“Bá Bá, thúc thúc..Mị Nhi vốn phụng mệnh môn chủ đến hỗ trợ hai vị đối phó tứ đại bổ đầu nhưng vừa rồi Mị Nhi cũng chẳng giúp được gì nhiều…Người ta lại sợ môn chủ trách tội…nên chỉ có thể ..đem thân thể này bồi đáp nhị vị…Các người xem trước mặt các người âʍ ɦộ của Mị Nhi nó cô đơn như thế nào nha…như thế nào khát vọng hai vị thúc thúc đem cự vật đến chơi Mị nhi nha….Chỉ cần hai vị đồng ý…. âʍ ɦộ lẳиɠ ɭơ này…thậm chí cả lỗ nhị phía sau của Mị Nhi sẽ hoàn toàn thuộc về hai vị nha…tùy ý hai vị muốn ȶᏂασ như thế nào đều có thể ….Nha nga……Ahh…….Người ta thật là khó chịu “ Đường Mị kiều mị quyến rũ cười nói bàn tay chậm rãi chạy xuống vuốt ve chơi đùa âʍ ɦộ của mình…Sau đem những ngón tay ngọc dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ bỏ vào trong miệng xấu xí đã há rộng chờ sẵn của Ô Lão Nhị đang quỳ phía bên dưới..
“Hừ yêu nữ Đường Môn thật đúng là lẳиɠ ɭơ không biết xấu hổ “ Tuyết Kỳ toàn thân tê dại thầm mắng..Nàng cố gắng vận công giải huyệt thế nhưng bình thường thủ pháp này có lẽ sẽ chẳng thể làm khó dễ nàng thế nhưng đang trong tình trạng trúng độc tán công lực quả thật là điều mộng tưởng.
“hắc hắc đại ca xem bên dưới nàng đã ướt như vậy rồi…Bên dưới hạt le còn đỉnh 1 da^ʍ hoàn nữa xem ra nữ nhân này đúng là trời sinh chính dâʍ đãиɠ nha……”
“Yêu nữ tuy lời ngươi nói nghe cũng hợp lý nhưng để đề phòng vạn nhất bọn ta muốn phong bế nội công của ngươi…Sau đó hắc hắc bọn ta …mới có thể hảo hảo hưởng thụ thân thể dâʍ đãиɠ lẳиɠ ɭơ của ngươi …Thế nào ngươi có đồng ý không….” Ô Lão Đại nói
“Ân…Chỉ cần có thể đem đại nhục bổng của hai vị thống khoái ȶᏂασ nát lồ.n của Mị Nhi… Ta đều nguyện ý nha….Mị nhi là 1 cái dâʍ đãиɠ đói khát lẳиɠ ɭơ da^ʍ phụ, ta muốn đại nhục bổng, hung hăng sáp lỗ lồ.n nha……”
Ô Lão Đại lấy ra 1 viên tán công hoàn…Mị Nhi không chút do dự nuốt vào cái miệng nhỏ nhắn da^ʍ đảng còn cuốn lấy những ngón tay của lão mυ'ŧ chùn chụt….Bộ dạng phá lệ dâʍ đãиɠ…
Thấy Mị Nhi đã phục thuốc cả hai lão già thở phào…gương mặt dữ tợn cười da^ʍ….Bọn họ thật nhanh lột sạch quần áo tựa như dã thú lao vào Mị Nhi Ô lão đại kéo nàng vào lòng ôm , bàn tay thô ráp xấu xí thô lỗ dày xéo bộ ngực đẫy đà mềm mại kia..
“Xem vυ' của ngươi đã cứng lên đến thế này rồi, ngươi này đúng là cái lẳиɠ ɭơ con mẹ nó da^ʍ phụ tầm vài ngày không có nam nhân thì chắc không thể sống được… tiểu lẳиɠ ɭơ.”
“Ân…Người ta vốn là 1 da^ʍ phụ lẳиɠ ɭơ phóng đãng mà…..Ưm…Ư………..” Chưa kịp dứt câu đôi môi anh đào của nàng đã bị Ô lão đại chặn lại
.Cái miệng xấu xí hôi thối lại nhắm đến đôi môi anh đào hồng nhuận kia mà mυ'ŧ lấy mυ'ŧ để …. Mà Đường Mị lúc này mị nhãn mê ly cực kỳ câu hồn, nàng quyến rũ mỉm cười tựa như đóa mẫu đơn da^ʍ mị , nàng cực kỳ phối hợp , chiếc lưỡi đinh hương mềm mại mà tinh tế tựa như 1 đầu linh xà vậy uyển chuyển đón lấy cãi lưỡi thô ráp xấu xí héo hắt của Ô lão Đại thật sâu kí©ɧ ŧɧí©ɧ cũng lão hôn lưỡi…,cả hai giống như một đôi tình nhân lâu ngày gặp lại vô cùng điên cuồng vô cùng đam mệ…
“Nga, mẹ nó, tiểu lẳиɠ ɭơ miệng lưỡi cũng thật là lợi hại, thích, khoái chết lão tử.”
Mà lúc này Ô lão nhị cũng không kém, lão quỳ gối dưới váy Mị Nhi chỉ nghe một tiếng “ Xẹt” bộ nội y mỏng như cánh ve của Đường Mị bị xé nát làm toàn bộ cấm khu của nàng hoàn toàn bại lộ ra trước mắt lão…Nhìn vào dãi rừng rậm màu đèn ướŧ áŧ kia như thế nào mê ngươi , như thế nào quyến rũ…Lão Nhị lè lưỡi điên cuồng liếʍ láp lấy mỹ huyệt mê người của Mị Nhi … Tại cấm khu mềm mại thần bí kia…xuyên qua lớp lông lồ.n, đầu lưỡi của hắn nhanh chóng mang theo từng cỗ nước bọt hòa quyện vào dâʍ ŧᏂủy̠ trên mép l*и nàng cùng nhau quyện lấy…Rồi lão há cái miệng thật to đem toàn bộ âʍ ɦộ của nàng mυ'ŧ lấy như muốn đem toàn bộ dâʍ ŧᏂủy̠ trong chốn u cốc kia uống cạn vậy …….
“Ân ~~~~ Bá bá…Hảo thúc thúc Các người… Liếʍ Mị nhi thật thoải mái a! Mị nhi… Cho tới bây giờ…cũng…. không thư thái như vậy quá! Mị nhi… Thật là thích nha …. ~~~ dùng lực a! Không được á! Huyệt da^ʍ của Mị Nhi bị các ngươi liếʍ ngứa quá a!”! “ Đường Mị tao mị âm thanh rêи ɾỉ nói.
“Bốp…….Hừ ….Đường Môn quả nhiên không một ai tốt…..Da^ʍ phụ ngươi nói xem có phải hay không đã bị rất nhiều nam nhân ȶᏂασ qua ? Cư nhiên lại da^ʍ đảng đến như thế “ lão đại đang nút lưỡi với nàng thô lỗ nắm lấy tóc Mị Nhi cười da^ʍ sau đó bàn tay dùng lực vỗ mạnh lên bờ mông tròn trịa của nàng da^ʍ mị nói
“Ân…Nhân gia…không biết nữa nha… người ta quả thật không nhớ nỗi…chỉ nhớ là từ năm 15 tuổi nhân gia bị phá trinh xong liền cùng rất nhiều nam nhân trải qua Nga…Ân…Lỗ lồ.n hòa cúc môn đã cấp rất nhiều dươиɠ ѵậŧ ȶᏂασ…qua nha…Ân. Nhưng quả thật không thể so sánh với hai vị thúc bá đây nha…Ân….Thật thoải mái….Thúc thúc dùng sức liếʍ Mị Nhi lỗ..Lồ.n nga…Bên dưới của ta lại ngứa nha….Ahhh………Bá bá Mị Nhi lỗ lồ.n thật nứиɠ quá có thể cho Mị Nhi nếm thử dươиɠ ѵậŧ của người không ..Ahhh” Đường Mị vẻ mặt phong tao, tràn ngập cám dỗ mà hỏi.
“Hảo….Mị Nhi ngươi so với với lẳиɠ ɭơ còn tao hơn so với da^ʍ phụ còn da^ʍ hơn nhiều hahahaahahaha…Hôm nay huynh đệ bọn ta phải thật tốt ȶᏂασ chết ngươi da^ʍ phụ..hahahahaahah..” Ô lão đại nói
Lục Tuyết Kỳ tuy bị điểm huyệt nhưng mắt vẫn thấy tai vẫn nghe những lời lẽ âm thanh da^ʍ tục phóng đãng như vậy bất giác gương mặt nàng đỏ bừng bừng…xấu hổ không thôi…cơ thể nàng như có 1 luồng khí nóng không ngừng dâng lên khiến nàng cực kỳ khó chịu…Mà điều đáng kinh sợ là bên dưới của nàng cư nhiên đã vô cùng ướŧ áŧ thấm ướt cả nội khố của nàng….Lẽ nào mình bị họ kí©ɧ ŧɧí©ɧ sao…Không đúng có lẽ là do dược tính tác dụng….: Lục Tuyết Kỳ thầm tự an ủi mình….
Trong phòng lúc này Đường Mị uốn eo thân mình , song chưởng lúc này đang ôm lấy cổ của Ô Lão Đại điên cuồng cũng lão nút lưỡi, mà bên dưới cự vật của lão cũng đã chỉnh tề thẳng tắp cắm sâu vào trong lỗ lồ.n của nàng, mỗi một lần thân thể va chạm cũng làm cho Đường Mị thân thể theo bản năng co rút lấy, kịch liệt va chạm vô cùng mạnh mẽ thế nhưng nàng vẫn hoàn toàn duy trì phối hợp cùng lão , cái miệng nhỏ nhắn tham lam phun ra ngậm vào đầu lưỡi của lão , mang theo vô hạn mị da^ʍ đảng cười nói :
“Nha… Thật sâu… A…Nha… Mau TᏂασ chết Mị Nhi … Nha… Mị Nhi là da^ʍ phụ lẳиɠ ɭơ da^ʍ đảng… Dùng sức… A…Thúc thúc…Mị Nhi vẫn còn 1 cái nhục động vẫn chưa có ai sử dụng…Ân…thúc thúc có muốn hảo hảo ȶᏂασ nó không” Đường Mị lúc này dường như đã hoàn toàn biến thành 1 đãng phụ chỉ biết tìиɧ ɖu͙©, khát vọng bị đại nhục bổng hung hăng đút vào lỗ l*и lẳиɠ ɭơ hòa lỗ nhị bên dưới khiến nàng phá lệ da^ʍ mị và quyến rũ …
Ô Lão Nhị không nhịn được tiến ra phía sau của Đường Mị bàn tay khẽ kɧıêυ ҡɧí©ɧ lỗ nhị của nàng một chút, sau đó liền giơ cao côn ŧᏂịŧ nhắm thẳng cúc môn của nàng đẩy mạnh một cái, chỉ thấy Đường Mị thân mình da^ʍ đảng theo bản năng hướng về phía trước một cái, vì đang cùng Ô Lão Đại da^ʍ mị nút lưỡi không thể phát ra âm thanh nhưng cũng không kiềm hãm được phát ra 1 tiếng hừ nhẹ .Ngay khi căn côn ŧᏂịŧ cũng đã đâm vào sâu bên trong lỗ nhị của nàng, Ô Lão Nhị hưng phấn ôm lấy kiều đồn của nàng làm điểm tựa điên cuồng dùng lực đút vào…
Đường Mị lúc này phá lệ da^ʍ đảng nàng không ngừng uốn éo thân thể chủ động cao thấp nhích người tới nghênh hợp cả 2 lão già đồng thời cắm ở lỗ l*и hòa lỗ nhị tàn sát sâu bên trong cơ thể mình.
Ô Lão Đại có vẻ thập phần đắc ý, miệng thô lỗ hùng hùng hổ hổ nói:
“Móa nó, tiểu lẳиɠ ɭơ này không ngờ ngươi lại dâʍ đãиɠ đến như vậy, hai huynh đệ lão tử tích súc tinh lực mấy ngày nay, thật không muốn hoàn toàn bắn hết cho ngươi, hơn nữa nơi này còn 1 vị đại bổ đầu xinh đẹp như hoa…Hắc trông bộ dạng chắc có lẽ là còn trinh nữ….Đang chờ hai huynh đệ bọn ta phá trinh hắc hắc hăc….Bọn ta không thể để tϊиɧ ɖϊ©h͙ quý báu của mình hoàn toàn bị 1 tiểu da^ʍ phụ lẳиɠ ɭơ như ngươi hút sạch được….Hắc hắc….”
Nghe những lời vừa rồi Lục Tuyết Kỳ tâm như chết lặng nàng hạ quyết tâm thà tự vẫn chứ không muốn thân thể này bị hai lão già kia ô nhục….
“Ân a…Bá bá thật là xấu….Đang cùng Mị Nhi TᏂασ lồ.n mà còn muốn chơi nữ nhân khác …Bá bá thúc thúc… Không cần lo cho nàng có được không, các ngươi làm người ta thành bộ dạng như vậy..Lại cắm vào..Ân…Sâu như vậy…, tự nhiên các người phải thỏa mãn người ta trước mới đúng a!” Nói rồi Đường Mị làm ra bộ dạng ủy khuất trong mắt ngập tràn nước khiến người khác thương cảm không thôi
“”Hắc, đại ca…Xem….con lẳиɠ ɭơ này rõ ràng hưng phấn đến toàn thân phiếm hồng rồi nè..Hảo…Nếu ngươi….Muốn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của lão tử cũng được thôi…Hắc hắc nhưng phải xem biểu hiện của ngươi như thế nào đã ….hắc hắc…. “Lão tử thao chết ngươi…., mẹ nó, con đĩ lẳиɠ ɭơ này…”
Mị Nhi lưu luyến ngừng nút lưỡi với Ô lão đại miệng đáp lại nói:
“”Đại nhục bổng… TᏂασ thật sâu… Sáp đến trong lỗ l*и..đội đến tận tử ©υиɠ nha…Ahhh…. Nga nga, mặt sau, Thúc thúc ȶᏂασ c̠úc̠ Ꮒσα của ta… cũng thật là lợi hại… Muốn, muốn thoải mái chết được a!” Ân.. “A… Hảo Bá bá… Thân ái thúc thúc… Thỉnh các người… Bắn… Xuất tại Mị Nhi trong tử ©υиɠ. Hòa c̠úc̠ Ꮒσα….. Mị Nhi nguyện ý sinh cho các ngươi cục cưng..Ahhh……. Muốn tới rồi… Nha…. dùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đem hai nhục động của Mị Nhi rót đầy nha ! ta cũng sẽ cho các ngươi càng thêm thích thú đấy…Nô gia sẽ cố gắng!” Vừa dứt lời nàng uốn éo thân mình dâʍ đãиɠ của mình điên cuồng vặn vẹo nghênh hợp, hai chân thon dài chỉa lên thật cao quắp lấy eo Ô Lão Đại…Gương mặt da^ʍ mị …chiếc lưỡi dài không tự chủ le rộng ra điên cuống liếʍ láp núʍ ѵú của lão…. tư thế kia có vẻ vừa tao vừa lãng, lại vô cùng mê người ,
Dưới kỹ xảo kí©ɧ ŧìиɧ vô cùng cao siêu của Đường Mị nhị lão côn ŧᏂịŧ đút vào tần suất cũng không tự chủ được tăng nhanh gấp mấy lần, hai người cùng nhau dùng sức, hai cây côn ŧᏂịŧ tiền hậu giáp kích, tại l*и của nàng hòa lỗ nhị hung hăng hướng tới tận cùng trong cơ thể nàng đỉnh cùng một chỗ,
Ừ… Thật sâu… Ư………… Chậm một chút, đừng vội vả như vậy… Mị Nhi chịu không nổi…. Dù sao nô gia hôm nay cũng đều là của các ngươi. Nga ~ a nga ~ ừ ~ cần gì phải gấp liều mạng như vậy a ~ ” Đường Mị nhẹ nhàng ưỡn ẹo thân thể
Rêи ɾỉ nói
“Hahaahahhah… Như ngươi mong muốn…tiểu da^ʍ phụ….”Ô lão đại hung hăng đâm sâu 1 cái , côn ŧᏂịŧ toàn bộ nhập vào sâu bên trong huyệt mềm của nàng, hai hòn dái không ngừng run lên đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ đại lượng phát ra, dọc theo côn ŧᏂịŧ theo qυყ đầυ trực tiếp phun nhập vào sâu trong tử ©υиɠ non nớt của Đường Mị .Mà bên kia Ô Lão Nhị cũng tinh quan thất thủ điên cuồng xạ tinh vào sâu trong trực tràng của Đường Mị….
“Nóng quá… Nóng quá… A…” Bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ rót nhiều như bị phỏng vậy khiến nàng kiều mị rên rĩ phóng đãng…. Chỉ 1 lúc sau Đường Mị đầu mạnh mẽ ngửa ra sau, hai chân gắt gao quấn quít ép chặt lấy eo Ô Lão Đại….song chưởng nhanh nhẹn chụp lấy đầu Ô Lão Nhị da^ʍ đảng há miệng thật rộng ngoạm lấy miệng của lão nhị….mà mυ'ŧ nút….
“Hi hi bá bá thúc thúc…để Mị Nhi hầu hạ hai người……..” Đường Mị đột nhiên cười khanh khách nói thân thể lại kiều mị chuyển động…
Đúng lúc này Ô Lão Đại chợt cảm thấy điều không ổn … Sau khi xuất tinh xong, hắn cảm thấy hô hấp thực sự rất khó khăn mệt mỏi….So với lúc giao chiến hơn trăm hiệp với đại cao thủ còn muốn mệt hơn nhiều đúng lúc lão muốn rút cự vật ra khỏi thân thể mềm mại kia của Đường Mị thì bất chợt cảm thấy trong âʍ ɦộ đột nhiên co rụt lại từng thớ thịt bên trong bắt đầu chậm rãi mấp máy, không ngừng mà mυ'ŧ vào áp chế lấy côn ŧᏂịŧ mềm nhũn của lão, chính là sau vài lần như vậy , côn ŧᏂịŧ của lão lại bắt đầu cứng lên nhưng sinh lực hòa nội lực trong lão thì tụt đi trông thấy.Thân hình nhị lão bị ép chặt muốn ly khai cũng không được huống chi cả hai dường như phế nhân vậy 1 chút sinh cơ cũng không xuất ra nổi cả thân người bị dính chặt lấy thân thể da^ʍ mị của Đường Mị….
Cự vật vừa hồi sinh cứng lên một chút lại bị âʍ ɦộ hòa cúc môn của Mị Nhi gắt gao ép chặt lấy phun ra nuốt vào vài cái, nhị Lão lại nổi lên tiết ý, nồng đặc dương tinh lại điên cuồng bắn ra.
Sau thêm hai lần xạ tinh nữa hình dáng nhị lão đã già đi trông thấy rất rõ cả thân hình run lên cầm cập khí lực toàn thân như bị rút sạch cả người mệt mỏi chỉ muốn ngủ một giấc thế nhưng hạ thể vẫn cứ như vậy điên cuồng chuyển động mềm rồi lại cứng…cứng rồi lại mềm….thân thể bắt đầu héo quắt lại dần dần chỉ còn trơ ra bộ xương già…mà bên dưới nhục bổng vẫn không ngừng xạ tinh….Một hồi sau vòng lặp cứ như thế lặp đi lặp lai mãi cho đến khi cả hai tinh tẫn nhân vong liền tuyệt khí, hai lão giả heo hắt như 1 bộ xương khô trên gương mặt vẫn còn nguyên nụ cười hoan lạc ái dục .
Chứng kiến 1 cảnh tượng vừa rồi Lục Tuyết Kỳ không khỏi kinh sợ….Người nữ nhân này quả thật không đơn giản…tà công thải dương bổ âm của nàng vô cùng kỳ lạ và độc ác chẳng biết nàng học từ đâu..thế nhưng hai lão già da^ʍ tặc kia bị nàng xử lý trong nội tâm nàng cùng nhẹ nhõm được một chút chí ích sự trong sạch của bản thân nàng cũng không còn bị đe dọa nữa….
Đường Mị kiều mị đứng dậy khẽ khoác lên mình chiếc áo choàng nhung mỏng như tơ … Kiều mị liếc nhìn thi thể nhị lão , bàn tay khẽ vung chưỡng vào 2 thi thể của nhị lão sau 1 tiếng giòn tan hai thi thể liền cứ như vậy bị đánh nát thành bột phấn……..
“Két…………………”
Đúng lúc này cửa phòng liền mở ra khiến Lục Tuyết Kỳ cùng Đường Mị không tự chủ được ngước nhìn…Một thân ảnh tuấn tú phiêu dật mặc cẩm y màu đen âm trầm bước vào trong phòng chỉ thấy hắn, mày kiếm mắt sao, phong thần tuấn lãng, mũi thẳng, thần thái phiêu dật, tướng mạo đường đường, ánh mắt u buồn nhưng tỏa ra mị lực vô hạn, trong nhu hòa mang theo tiêu sái, phong lưu phóng khoáng lại có chút yêu mị , Nhất là ánh mắt kia, trong con ngươi hắn thâm thúy tản ra một loại lực vô cùng hấp dẫn, còn có chút ưu thương nhàn nhạt lưu chuyển bên trong, quả thực khiến người nhìn thấy đau lòng, chua xót, hận không thể ôm nam nhân trước mặt này vào . Ý niệm này vừa xuất hiện, trên mặt nhị nữ liền giăng lên hai áng mây hồng, chớp mắt đã lan xuống tận cổ.
Tuy đã từng gặp qua hắn nhưng lần đó Đường Thập Ngũ thân mang trọng thương lại qua loa giao chiến trong đêm khiến Lục Tuyết Kỳ không có dịp quan sát rõ dung mạo của y nhưng nàng không thể không thừa nhận hắn rất tuấn lãng không phải kiểu tuấn lãng của các công tử quần là áo lượt trong các quan lại quý tộc…Hắn quyến rũ theo cách của 1 lãng tử chốn giang hồ…lại có thêm một chút gì đó rất yêu mị khiến người ta vừa yêu vừa hận…Dẫu biết hắn là đại ma đầu nhưng vẫn nguyện ý vì hắn mà sa đọa…
Hắn lặng lẽ đứng đó nhìn nàng dáng vẻ tịch mịch lại lộ ra phong tình vô hạn khiến Lục Tuyết Kỳ có cảm giác giống như thấy được người cô độc nhất trong thiên hạ.,sự xuất hiện của hắn tác động đến nơi sâu nhất trong nội tâm Lục Tuyết Kỳ, trước mặt mỗi người như hiện lên một bức họa, với hắn là bức tranh anh hùng tráng chí chưa thành, giục ngựa tung hoàng thiên hạ , Một thân hào tình tráng chí như sắt thép, tự cổ anh hùng đều cô độc. còn với nàng lại có chút mơ mộng tự cổ chí kim mỹ nhân yêu anh hùng là lẽ đương nhiên…trong lòng nàng chợt hiện lên 1 bức tranh tuyệt mỹ , mặc cho giang hồ cười ngạo, tình ái tiêu dao, cầm tiêu hợp tấu, chung rượu rót đầy. Nguyện làm uyên ương không thành tiên…Chỉ là nàng không muốn thừa nhận tình yêu sét đánh vừa đến với nàng cũng bởi vì nàng là Chính hắn là Tà số mệnh cả hai không thể ở cùng nhau…chỉ có thể ở thế bất lưỡng lập người chết ta sống mà thôi .
“Tứ Bổ đầu chúng ta lại gặp mặt…….”