Nữ Phụ Pháo Hôi Muốn Độc Sủng

Chương 22: Lúc xin anh làm em, em đâu nói như vậy [H]

Convert: Vespertine

Edit: Mạt Mạt | s1apihd.com: MatDangCanhY

Ninh Kỳ Kỳ thấp giọng rêи ɾỉ, chưa đợi cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ kia qua đi, Ninh Chính đã cắn phần đùi trong của cô, như thể muốn để lại dấu vết của anh vậy, Ninh Chính cắn rất mạnh, Ninh Kỳ Kỳ mềm nhũn cả người, lúc dị vật đâm vào cửa động, Ninh Kỳ Kỳ kẹp chặt đùi theo bản năng, khi anh đút ngón tay vào, Ninh Kỳ Kỳ ngồi dậy, mị nhãn như tơ nhào vào ngực Ninh Chính, kéo áo sơ mi và quần của anh, thứ to lớn kia bật ra ngoài.

Ninh Kỳ Kỳ ghé vào trên người Ninh Chính, ghé sát vào thứ thô to màu tím đen kia của anh, lông c* cứng rắn, Ninh Kỳ Kỳ duỗi tay sờ sờ, cảm nhận được người đàn ông cứng đờ người lại, Ninh Kỳ Kỳ cười thành tiếng, sau đó hai chân cô bị anh bẻ ra, Ninh Chính cắn lên hoa huyệt Ninh Kỳ Kỳ, thân thể Ninh Kỳ Kỳ hơi run lên, nắm lấy côn ŧᏂịŧ của Ninh Chính.

Bàn tay vuốt ve lên xuống, nhìn thấy mã mắt, Ninh Kỳ Kỳ thử vươn lưỡi ra liếʍ láp, mùi vị không ngon lắm, nhưng vẫn chấp nhận được, Ninh Kỳ Kỳ liếʍ như liếʍ một cây kẹo que, chỉ chốc lát sau cây gậy thịt màu tím đen đã ướt nhẹp bởi nước bọt của cô, , ngay sau đó, Ninh Kỳ Kỳ lập tức ngậm côn ŧᏂịŧ vào trong miệng, bởi vì qυყ đầυ quá lớn, nước miếng chảy ra từ khóe miệng, Ninh Kỳ Kỳ cũng không thèm để ý, ngược lại liếʍ mυ'ŧ càng thêm hăng say, đồng thời cũng không quên thưởng thức trứng dái của người đàn ông, lúc nặng lúc nhẹ vuốt ve, cô thích nhìn Ninh Chính hứng lên vì cô, điều đó khiến cô cảm thấy như cô là người nắm quyền chủ động vậy.

Nhưng mà, Ninh Kỳ Kỳ đã quên mất một điều, chơi đùa gì rốt cuộc thì cũng sẽ làm, đến lúc đó Ninh Chính sẽ trả lại cho cô tất cả.

Ninh Chính nhìn hoa huyệt của Ninh Kỳ Kỳ, nhẹ nhàng liếʍ láp, từ hạt đậu đó đến khe thịt, từng tấc từng tấc, vói ngón tay vào bên trong, cảm nhận được lớp thịt non bên trong đang co giật, đặc biệt da^ʍ mĩ và gợi cảm.

Một ngón tay dường như không thỏa mãn nổi cô, Ninh Chính dùng hai ngón, rồi ba ngón, trên ngón tay tất cả là dâʍ ŧᏂủy̠ mà Ninh Kỳ Kỳ chảy ra, Ninh Chính không chê bai chúng một chút nào, ngậm toàn bộ vào trong miệng, không chỉ là hoa huyệt, còn có thân thể đang run rẩy kia của cô, Ninh Chính bẻ hai chân Ninh Kỳ Kỳ ra rộng nhất có thể, sau đó vói đầu lưỡi vào cái lỗ nhỏ, lúc nhẹ lúc nặng liếʍ láp, thịt non kẹp chặt đầu lưỡi của anh, trái tim Ninh Chính đập như trống, sau đó hung hăng mυ'ŧ một cái, một bãi dâʍ ŧᏂủy̠ lớn phun ra, tất cả đều bị Ninh Chính hút vào trong miệng.

Cao trào qua đi, rõ ràng Ninh Kỳ Kỳ không còn được hăng say như lúc nãy nữa. Toàn thân Ninh Chính trần trụi, côn ŧᏂịŧ ướt dầm dề, còn dính cả dâʍ ŧᏂủy̠ của Ninh Kỳ Kỳ, Ninh Chính lót một chiếc gối xuống mông cô, sau đó nâng chân cô lên, côn ŧᏂịŧ nhắm ngay miệng huyệt, đâm vào, cảm giác đau đớn lan ra toàn thân, Ninh Kỳ Kỳ khóc thành tiếng, Ninh Chính dịu dàng hôn lên môi cô, xoa xoa hai vυ', chờ cô thả lỏng một chút, Ninh Chính lập tức nhẹ nhàng thọc vào rút ra.

Chờ Ninh Kỳ Kỳ thích ứng với động tác của anh, Ninh Chính mới chính thức bắt đầu lấy lại cả vốn lẫn lãi.

Côn ŧᏂịŧ thô dài ra ra vào vào trong hoa huyệt, kéo theo lớp thịt non và dâʍ ŧᏂủy̠ óng ánh, Ninh Chính bẻ rộng đùi Ninh Kỳ Kỳ ra, eo dường như được gắn thêm môtơ điện, dùng sức thọc vào rút ra, đâm sâu vào bên trong, Ninh Kỳ Kỳ bị kɧoáı ©ảʍ làm cho đỏ ửng toàn thân, dâʍ ŧᏂủy̠ từ hoa huyệt văng khắp nơi, phát ra âm thanh phụt phụt, càng xấu hổ hơn nữa chính là tiếng bạch bạch bạch phát ra khi dươиɠ ѵậŧ thọc vào hoa huyệt, Ninh Kỳ Kỳ sướиɠ đến khóc thành tiếng, Ninh Chính đè chặt người cô, càng làm càng mạnh, qυყ đầυ dường như cọ xát với hoa tâm, Ninh Kỳ Kỳ lêи đỉиɦ, khóc la muốn bỏ cuộc.

Ninh Chính lại không hề cho cô cơ hội đổi ý, vυ' bị cắn, Ninh Chính nằm ở trên giường, khiến Ninh Kỳ Kỳ ngồi trên người anh, ngực nhấp nhô thành từng lớp sóng, tư thế cưỡi ngựa này khiến côn ŧᏂịŧ vào sâu quá mức chịu đựng của Ninh Kỳ Kỳ, cô vừa khóc vừa rêи ɾỉ.

"Còn muốn đi tìm tiểu bạch kiểm không? Mỗi ngày một người sao, hửm?" Ninh Chính nắm lấy tay Ninh Kỳ Kỳ, eo càng thêm dùng sức, khiến côn ŧᏂịŧ hung hăng xỏ xuyên qua cơ thể cô, thịt non bên trong bị cọ xát trở nên đỏ thắm, dường như bị làm đến chín, Ninh Kỳ Kỳ hồng mắt, phe phẩy đầu: "Từ bỏ, từ bỏ, huhuhu, anh hai tha cho em đi, tha cho em."

"Lúc xin anh làm em, em cũng đâu có nói như vậy." Thể lực của Ninh Kỳ Kỳ đã đến giới hạn, Ninh Chính ôm lấy cô, vẫn duy trì động tác đâm thọc côn ŧᏂịŧ trong cái lỗ dâʍ đãиɠ, bế cô lên, bước lên máy chạy bộ, côn ŧᏂịŧ trong hoa huyệt xoay tròn 180 độ, Ninh Chính nhấc Ninh Kỳ Kỳ lên, sau đó chậm rãi đưa đẩy côn ŧᏂịŧ từ phía sau.

"Ưm ưm a a a a, anh hai, từ bỏ, a a a, từ bỏ, sắp tới rồi, huhuu..." Ninh Kỳ Kỳ lại kêu khóc, khóc rất to, Ninh Chính lại không hề nóng nảy chút nào, càng thêm dùng sức đâm thọc.

"Kỳ Kỳ, có một số việc, cái giá phải trả là rất đắt." Ninh Chính nắm chặt eo Ninh Kỳ Kỳ, sau mấy trăm cái đâm thọc thật nhanh và mạnh, người đàn ông kêu lên một tiếng, bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào sâu bên trong hoa huyệt của cô, nhưng mà, chẳng qua đây mới chỉ là bắt đầu, đêm dần khuya, kế tiếp mới là trọng điểm.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

món khai vị hấp dẫn hông mụi ngừi :") như lời Ninh ca nói đó, "đêm dần khuya, kế tiếp mới là trọng điểm" =))))) bít tết lên, 260 vote 26 cmt nha mọi ngườiiiiiii