Cứ như vậy thể xác và tinh thần Y Nhiễm có sự mẫu thuẫn, y hai mắt đẫm lệ mê man mà lắc đầu, nhưng vòng eo lại da^ʍ tiện nâng lên , làm nam nhân có thể thuận tiện phanh phanh phanh cắm vào sâu nhất.
Mà Chiến Trấn cũng lên cung đã lên dây, hắn vì có thể bắn đầy tao hoàng đế Thánh quốc, gắt gao đem Y Nhiễm mềm như xương ôm vào ngực, cơ ngực đầy múi đè nặng lên bộ ngực kiều nộn của y, Y Nhiễm được nam nhân ôm, gương mặt liền nhiễm một rặng mây đỏ, cảm thấy thẹn trong lòng. Nhưng không đợi y suy nghĩ nhiều, cự vật của nam nhân lại hung ác va chạm, làm đến thân hình y run rẩy, dâʍ đãиɠ khóc kêu, tứ chi không thể không ôm lấy nam nhân trước mắt.
"Không cần thao ~~~ a a a ~~~ không ~~~ từ bỏ ~~~ ô ô ô ~~~~"
Chiến Trấn nhìn bộ dạng mê ly động tình của Y Nhiễm, rốt cuộc vẫn không khống chế được thú tính, trên trán gân xanh nổi lên, dùng thân hình vạm vỡ đem Y Nhiễm đè trên giường, như ăn phải xuân dược, dưới dáng phát cuồng liên tục đâm vào tử ©υиɠ, qυყ đầυ hung hẳng đỉnh khai thịt nhuỵ kiều nộn. Giây tiếp theo, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng như vỡ đê phùn trào ra, bắn đầy tử ©υиɠ dâʍ đãиɠ của y, từng luồng tưới đến, đáng thương Y Nhiễm chỉ biết run rẩy kêu ô ô ô
Nam nhân dùng qυყ đầυ đỉnh đỉnh thịt nhuỵ, bắn vào tới, Y Nhiễm nào chịu được cảnh chà đạp này, lập tức liền bắn.
Ngẩng cao mặt, y ô a a a a a mà hét thảm một tiếng, phảng phất hồn phách đều bay đi, nhưng thịt nhuỵ bị bắn lung tung đến rối loạn vẫn không chịu phun thêm ra nước thánh.
Chiến Trấn ôm hoàng đế đáng thương hơi thở thoi thóp vào trong ngực, suy tư một lát, có lẽ nước thánh chỉ cố định một lượng mỗi ngày.
Bởi vì Y Nhiễm triều phun không được nước thánh, nam nhân tính dục cuồng mãnh mới miễn cưỡng buông tha, bướm da^ʍ sớm đã thối nát không chịu được, vì lỗ nhỏ chịu đủ tàn phá mà mật nước mới được tĩnh dưỡng mấy canh giờ, chứ không lại bị lôi ra ȶᏂασ tiếp.
Màn hoan ái kết thúc, Chiến Trấn khoác áo đen đi ra sau đình viện, thấp giọng hỏi," Chuyện gì?"
Lúc này phó tướng mới không được tự nhiên chui ra, may mắn bọn họ đánh thắng trận, chính mình cũng coi như gặt nhiều chiến công, bằng không rình coi tổng tướng quân đây sẽ phạm vào tội không coi quân quy ra gì, phải bị trừng phạt một trận thích đáng
"Chiến tướng quân, thần nghe một binh lính Thánh quốc nói, ngoài thành ba dặm trong rừng rậm có chứa một thánh tuyền, Thánh quốc mỗi người tuổi trẻ mỹ mạo, đồng nhan bất lão đều dựa vào nước suối ở đấy. Thánh quốc còn có cái gì Hải Đường thần, bọn họ nam nữ già trẻ đều thờ phụng thần tiên"
"Có thần thánh phù hộ mà còn bị diệt tộc?" Chiến Trấn cười nhạo
Phó tướng lúng túng nói, "Cũng đúng, may mắn Thế quốc chúng ta không ai tin quỷ thần"
Nhưng phó tướng hắn rất muốn đi xem thực hư về chuyện suối nước nóng kia, nghe nói có thể bảo dưỡng nhan sắc?
Chiến Trấn suy nghĩ một lúc, trầm giọng nói, " Ngươi mang binh nhanh đi xem thánh tuyền, chú ý phân biệt rõ ràng". Thánh quốc địa hình phức tạp, phải cẩn trọng.
"Rõ"
Trước khi phó tướng đi, Chiến Trấn còn thưởng cho hắn mấy thỏi hoàng kim, khiến phó tướng cao hứng cười toe toét, vừa trở về hắn liền ôm lấy binh lính Thánh quốc đã bẩm báo cho hắn, bộ dạng thân thiết cứ như huynh đệ tình sâu, chẳng thấy bộ dạng đồng quy vu tận như mấy ngày trước.
Tháng quốc xác thực có một thánh tuyền, nơi đó chỉ có hoàng tộc mới được sử dụng, hơn nữa mỗi tân đế vương đều được nhặt ở nơi đó, lúc trước Y Nhiễm nhặt được nhi tử Y Nhĩ khi Y Nhĩ đã mọc tóc màu vàng mềm mại, thoạt nhìn cực kì đáng yêu, đôi mắt cũng là màu xanh thẳm xinh đẹp, khi đó Y Nhiễm kích động khóc thảm thiết, cảm thấy đây là món quà cốt nhục Hải Đường thần ban cho, thế là y hưng phấn mang Y Nhĩ về nhà hết lòng mà nuôi nấng.
Mà chờ đến khi Y Nhĩ mười sáu tuổi, y cũng bảo nhi tử đến thánh tuyền thần bí này nhận về một người thừa kế tương lai, kỳ thật nếu không phải Thế quốc đánh vào đây, Y Nhiễm hiện tại đã làm ông ngoại, thực chất năm nay y đã gần 30 tuổi, chỉ là nhờ bộ dạng xinh đẹp, hơn nữa tính cách đơn thuần không dính khói lửa phàm tục khiến y nhìn như mới hai mươi.
Đương nhiên trừ bỏ chuyện hoàng thất nhặt người thừa kế ở thánh tuyền, còn có mấy người dân dùng suối nước nóng ở đây, mục đích là đem thân mình tẩy sạch thì mới được Hải Đường thần phù hộ, còn không thì sẽ bị nguyền rủa. Nơi đó là nơi người đời thờ phụng Hải Đường thần, cho nên suối nước nóng ở đấy rất linh thiêng.
Mà vì phòng ngừa suối nước nóng bị dã thú hoặc người dùng làm bẩn, trong núi đặt rất nhiều axit trì, người bình thường đi vào, lòng dạ lớn cơ bản không có, lòng dạ tiểu nhân thoát một tầng da, đây cũng là phương thức chống đỡ ngoại địch của Thánh quốc
( không biết phần này mình edit có đúng không ... )
Chiến Trấn cho rằng phó tướng sẽ rất nhanh tìm được thánh tuyền, rốt cuộc Thánh quốc núi non không lớn, huống chi còn có binh lính phản Thánh quốc dẫn đường.
Ai ngờ đợi một ngày một đêm, Chiến Trấn nghe được quân báo, nói phó tướng bị trọng thương, toàn thân bị axit của thánh tuyền ăn mòn thối rữa.
Phó tướng thuận theo khóc lóc nói, thỉnh tướng quân chớ nên khai thác thánh tuyền, lãng phí binh lực, quá mức nguy hiểm!
Chiến Trấn ngồi ở ghế chủ soái cúi đầu suy tư, lúc này thấy hoàng đế Thánh quốc thế nhưng yêu cầu muốn gặp hắn, Chiến Trấn nghĩ người yếu đuối như y còn có thể lợi dụng, thế là cho y tiến vào.
Thánh khiết ôn nhu hoàng đế Thánh quốc phiêu nhiên đi vào, y mặc một phục cổ trường bào thân xán màu trắng, bởi vì bả vai gầy hẹp, áo choàng nhìn như nào cũng thấy rộng, khó khắn lắm mới bọc được hai tay, cổ loã lồ, Y Nhiễm lại vội quấn chặt áo choàng, bàn chân trắng trẻo trần trụi đi tới, đứng trước mặt nam nhân, y không có gì gọi là khí thế tôn quý, cũng không thể đưa ra lý luận phải trái, đành trực tiếp khuất nhục nói, "Chiến tướng quân, ta có việc muốn cùng ngài thương lượng"
Chiến Trấn không nghĩ y sẽ chủ đυ.ng tìm tới hắn, thế là cho hạ nhân hộ vệ lui ra, ánh mắt như cười như không, thâm thuý khó lường nhìn y, Y Nhiễm bị ánh mắt tựa như dã thú của hắn trêu đùa đến hãi hùng khϊếp sợ, vội vàng nắm chặt cổ áo, nhưng bởi vì áo choàng quá mức to rộng, nguyên bả vai cứ lộ ra rõ mồn một, bả vai mượt mà ở trong không khí run nhè nhẹ.
"Bệ hạ đang câu dẫn ta?" Chiến Trấn hài hước nói.
Y Nhiễm vì xấu hổ mà gương mặt đỏ ửng, nhưng đôi mắt lục sắc hình trăng non lại nghiêm túc nhìn chăm chú vào nam nhân, lấy hết cam đảm nói, "Chiến tướng quân, thỉnh ngươi đừng cử động vào thánh tuyền của Thánh quốc!"
Chiến Trấn mắt đen hơi trầm xuống, hắn không nghĩ đến tên hoàng đế nhu nhược này lại biết tin nhanh đến vậy, nơi đây doanh địa canh phòng nghiêm ngặt, binh lính trung thành, vậy chỉ có thể là người Thánh tộc biết thông tin dùng phương thức bí mật bẩm báo cho y.
Chiến Trấn từ ghế chủ soái bỗng nhiên đứng dậy, thân hình cường tráng to lớn hướng phía dưới tao hoàng đế đi tới, Y Nhiễm tựa hồ cảm giác được hắn khí tràng cường đại, sợ hãi mà run run, đôi chân trần trụi bất giác lùi về sau.
Chiến Trấn nhìn người trước mặt yếu đuối sợ hãi, trong lòng nổi lên vài phần khinh miệt, nhưng khi nhìn thấy cần cổ trắng nõn của y, nhìn thấy dấu vết ái muội xanh tím không đồng nhất, trong lòng hắn lại nổi lên tia thích thú.
Từ lần hoan ái trước đến nay đã qua một ngày một đêm, nam nhân hầu kết lăn lộn, nếu Y Nhiễm chủ động tới, thì chính là tự dâng mình cho hắn bòn rút nước thánh. Ánh mắt của hắn như một con sói, mang theo tà dục nồng đậm, làm Y Nhiễm vừa thẹn vừa sợ đến phát run, trên mặt ngày càng lộ ra bộ dạng hốt hoảng.
"Chiến tướng quân, ngài có hay không đáp ứng yêu cầu của bổn vương" Y Nhiễm cố gắng nói lại lời ban nãy
"Yêu cầu?" Chiến Trấn trào phúng cười to, bàn tay đột nhiên ôm lấy thân thể Y Nhiễm, y giật mình kinh hoàng hét chói tai rồi rơi vào l*иg ngực rắn chắc của ai đó, nguyên bản Y Nhiễm đang dùng tay nắm chặt quần áo, nay buông tay ra, bộ ngực trắng nõn được phơi bày, khắp ngực đều trải chi chít dấu hôn ái muội. Y Nhiễm xấu hổ thở dốc, bộ ngực đầy dấu hôn cũng phập phồng phập phồng theo, nhìn mê người đến cực điểm.
Chiến Trấn không kiêng nể gì mà nhìn chằm chằm vào núʍ ѵú của y, nói giọng khàn khàn, "Ngươi không thể ra bất luận yêu cầu gì, ngươi chỉ có thể cầu xin ta."
"Ngươi" Y Nhiễm yếu đuối nhưng cũng không chịu nổi loại vũ nhục như vậy.
Huống chi y vẫn là vua của một nước, nhưng y chỉ kịp bi phẫn tự nói trong lòng, câu nói chưa đến miệng đã bị nam nhân du͙© vọиɠ quá độ một phen kéo ra áo bào trắng, trực tiếp đem y lột sạch.
"A không thể Chiến tướng quân không cần a a"
"Bệ hạ, ngươi thật xinh đẹp, vô luận là đầṳ ѵú ngươi, hay bướm da^ʍ xinh đẹp phía dưới, đều làm ta say mê đến điên cuồng, vô pháp kiềm chế". Nam nhân hài hước cười nói, bàn tay thô ráp vuốt ve xuống kẽ mông y, còn hạ lưu mà đẩy ra hai mép bướm, đáng thương hoàng đế còn đang suy nghĩ nói lý lẽ cùng tên cầm thú tướng quân này đã bị hắn đem ngón tay thô to quấy lung tung hoa huyệt, tiếng phốc kỉ phốc kỉ vang vọng khắp phòng.
Chậm rãi, phía sâu bên trong bướm cũng bị nam nhân khuấy ra nước da^ʍ, lần trước âʍ ɦộ bị thao đến sưng đỏ không khép được, nay bị trêu đùa như vậy, tiểu âm đế dâʍ ɭσạи không ngừng biến đại, tự phân bố ra dâʍ ɖị©ɧ, như sợ người khác không biết mình thèm ăn mà liên tục co rút, ngậm chặt lấy ngón tay nam nhân làm cho Y Nhiễm đáng thương mặt đều đỏ lên, liều mạng cố nén cao trào, lại bị nam nhân khuấy đảo lỗ nhỏ liên tục.
Chiến Trấn nhìn Y Nhiễm bộ dạng ẩn nhẫn, nhìn thân thể mê người của y, vòng eo mảnh khảnh cùng bụng nhỏ hơi hơi phồng lên, hắn biết ngay tử ©υиɠ của tao hoàng đế này còn tồn lại tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn bắn vào ngày hôm trước.
Tưởng tượng đến việc này, du͙© vọиɠ trong người hắn như bị thiêu đốt tới tận đỉnh núi, nam nhân điên cuồng vứt bỏ khôi giáp dày nặng trên người, dùng một tay khoẻ mạnh bế lên tao hoàng đế đang thẹn thùng, đem y vứt lên chiếc giường ngay cạnh.
Giường gỗ cứng rắn va vào làm Y Nhiễm đau đớn kêu thảm một tiếng, hai đùi dâʍ đãиɠ đều tách ra.
Mà nam nhân đã bị du͙© vọиɠ làm cho hỏng cả đầu óc, căn bản không để ý bất luận cái gì, cũng không màng tao hoàng đế còn đang xấu hổ lải nhải nói đến thánh tuyền, hắn vén lên vặt áo, móc ra đại dươиɠ ѵậŧ đen tím 30cm cắm thẳng vào bướm da^ʍ của Y Nhiễm, mạnh mẽ mà ȶᏂασ vào, Y Nhiễm kinh hoàng sợ hãi, bị nam nhân đâm đến hai mắt đẫm lệ trắng dã, mở rộng đôi môi dâʍ ɭσạи kêu.
"A a a a a a a a ~~~!"
Đáng sợ ở chỗ nam nhân vừa cắm vào đã hung hăng bạo ȶᏂασ, căn bản không cho lỗ nhỏ của tao hoàng đế một chút thời gian để thích ứng.
Y Nhễm xinh đẹp bị đại dươиɠ ѵậŧ ȶᏂασ đến hồn phi phách tán, đùi loạn run, đại dươиɠ ѵậŧ không kiêng nể điên cuồng thọc ra rút vào bên trong âm đế, qυყ đầυ to như quả trứng gà bỗng nhiên cắm mở tử ©υиɠ, da^ʍ thuỷ từ bên trong tuôn ra, tàn tinh của mấy ngày trước cũng hoà vào chung, tất cả đều bị đại dươиɠ ѵậŧ chôn sâu trong tử ©υиɠ chặn không cho thoát ra ngoài.
Chiến Trấn nghe cái bướm da^ʍ tiện phát ra tiếng nước, hắn như hoá điên mà dùng hết sức lực hung hăm cắm vào, mỗi lần ȶᏂασ vào đều mạnh hơn lần trước.
Hoàng đế đáng thương bị địch quốc tướng thô bạo giam giữ chiếm hữu, linh hồn nhỏ bé như muốn bay đi, y kêu thảm thiết đẩy đánh người phía trên, khóc lóc nói không cần cắm ~~! Không cần cắm mà ~~~ a a a a a ~~~
Chiến Trấn nghe y dâʍ đãиɠ kêu, càng hưng phấn ôm chặt lấy eo nhỏ, đem thân hình y nâng lên mà liên tục cuồng cắm, mỗi lần cắm vào như muốn đâm thủng tử ©υиɠ, mật động nhỏ hẹp tầng tầng lớp lớp đều bị cử điểu nghiền ép qua, đại dươиɠ ѵậŧ thành công chiếm đoạt đất, làm tử ©υиɠ ngày càng mở lớn, nửa tϊиɧ ɖϊ©h͙ đọng lại từ lâu như vỡ đê tràn ra, chảy dọc theo cự căn, theo nhịp đâm rút ra vào mà văng tứ tung, quả thực đem bướm da^ʍ của tao hoàng đế làm đến sưng đỏ mập mạp, hai mép bướm đều sùi bọt mép!
"A a a ~~~ muốn lạn ~~~ a a a ~~~ bên trong ~~~ bên trong sắp hỏng rồi ~~~ cầu ngài~~~ ô a a ~~~ tử ©υиɠ ~~~ a a a ~~~ tử ©υиɠ muốn chọc hỏng rồi ~~~ ngô a a a ~~~~"
"Tao hoàng đế, có nghĩ tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào không?"
Y Nhiễm lung tung rối loạn trong bụng nghĩ đến tϊиɧ ɖϊ©h͙ của nam nhân, ai nha xấu hổ bất đắc dĩ gật gật đầu.
Chiến Trấn liền đem y một phen khiêng lên, khớp xương tay thô to nâng lên đùi y, tạo thành tư thế đưa em bé đi tiểu, đồng thời cự điểu to lớn dưới háng ra vào mạnh mẽ tựa như đóng cọc, mỗi lần rút ra đều rút tới qυყ đầυ, xong lại hung hăng đâm đến tận gốc, làm cho Y Nhiễm cả người co rút, khóc chít chít bài trừ một chút tàn tinh, lại bị đại dươиɠ ѵậŧ điên cuồng ȶᏂασ, như muốn ép khô cái động dâʍ đãиɠ mê người của y.
Chờ làm đến khi da^ʍ thuỷ trong bướm da^ʍ càng ngày càng nhiều, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đọng lại cùng hỗn hợp dâʍ ŧᏂủy̠ làm cho bướm non đã ướt nay càng thêm ướt, mà nam nhân phía trên cũng không có ý định buông tha, hắn cắn vào cổ y, làm y càng ngày càng thảm, không màng đến tao hoàng đế đang vùng vẫy thét chói tai, không màng đến tất cả mà chỉ điên cuồng ȶᏂασ, trận tình kịch liệt đến nỗi tiếng kêu da^ʍ của Y Nhiễm biến thành tiếng ô ô a a nhỏ nhắn, tao âm đế hàm chứa đại dươиɠ ѵậŧ bị làm đến rối tinh rối mù, khắp miệng bướm đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng nước da^ʍ, đáng thương Y Nhiễm bị làm đến hỏng mất, chỉ biết liều mạng bắt lấy cánh tay nam nhân, van xin nam nhân không cần ȶᏂασ nữa!
Nhưng địch quốc tướng quân lại hung dữ cắn lỗ tai y, hai viên tinh hoàn phồng lên, liên tục dập vào bướm y, ȶᏂασ đến Y Nhiễm mất khống chế mà nâng lên vòng eo, giống như một con rắn nước bất lực chỉ biết vặn vẹo, bên dưới bị cắm quá độ mà không còn siết chặt như ban đầu, nhưng hai mảnh bướm vẫn ra sức nỗ lực kẹp lại để hầu hạ đại dươиɠ ѵậŧ, mà qυყ đầυ to lớn của nam nhân không ngừng điên cuồng ma sát thịt nhuỵ, chỉ cần ma sát vài lần liền khiến Y Nhiễm cao trào, trong nháy mắt, chỗ sâu bên trong tử ©υиɠ phun trào ra số lượng lớn da^ʍ thuỷ. Mà nam nhân cảm nhận được người phía dưới triều xuy, đột nhiên rút ra cự điểu, bướm da^ʍ như vỡ đê, lượng dâʍ ɖị©ɧ lớn cùng tàn tinh tiết ra từ miệng bướm đỏ hồng, phun khắp nơi trên mặt đất của lều trại quân doanh.
Y Nhiễm cảm thấy thẹn như muốn hỏng, đầu lệch qua một bên ngực trong lòng nam nhân, thân thể run run, mà tao âʍ ɦộ không dừng việc phun nước, một cỗ rồi lại một cỗ nối tiếp nhau.
Chờ dâʍ ŧᏂủy̠ phun gần hết, Chiến Trấn lại đem Y Nhiễm ôm ngay ngắn trong ngực, cự căn cực đại chuẩn bị xâm chiếm miệng bướm chín rực thối nát.
Nhưng ngay lúc đấy, Y Nhiễm lại khóc lóc ngăn trở cự vật của nam nhân, mếu máo cầu xin nói, "Chiến tướng quân, ngài phải đáp ứng việc không cử động đến thánh tuyền của Thánh quốc."
Chiến Trấn biết thánh tuyền đối với Thánh tộc có y nghĩa phi phàm, nếu không tra rõ xem con nốt dõi của hoàng tộc từ đâu chui ra, e là sau này sẽ xảy ra tai hoạ.
Nhưng nhìn bộ dạng thống khổ tuyệt vọng của Y Nhiễm, bộ dạng yếu đuối ôn nhu lại hướng hẳn thể hiện tâm tình, lại nghĩ đến tánh mạng con dân Thánh tộc thương vong hơn nửa, mà nhi tử cũng bị biến thành tính nô mặc cho nam nhân chơi đùa, Chiến Trấn bỗng thấy có chút đau lòng.
Huống chi hắn đã trù bị dự tính giăng binh khắp nơi, đủ mạnh để thâu tóm Thánh quốc, xác thực không có gì đáng lo, cũng không cần điều tra thánh tuyền quá gấp.
Chiến Trấn cong cong môi, nói, "Ta đáp ứng ngươi, nhưng có yêu cầu."
"Cảm ơn ngài." Y Nhiễm còn không nghe xong yêu cầu liền cảm động vạn phần, còn nói ta nhất định sẽ thoả mãn yêu cầu của ngài, lấy danh dự quân vương của Thánh quốc ra đảm bảo
Kết quả chờ hoàng đế Thánh quốc tự nguyện dùng liều cao xuân dược, mặt đầy ửng hồng, mê say ghé vào cơ ngực cường tráng của nam nhân thở dốc, mới biết yêu cầu của Chiến Trấn là gì.
Edit: con zai tôi dễ lừa thế đấy
Nhưng Y Nhiễm không hối hận, y biết ngồi lên ngôi vị cao nhất của Thánh quốc là phải hi sinh chính mình, tựa như phụ thân y, tổ phụ y vậy.
Y Nhiễm chỉ biết nhắm lại đôi mắt, bướm da^ʍ khô nóng ngứa ngáy khiến y vặn vẹo liên tục, thân thể thánh khiết trắng nõn vì nhiễm tìиɧ ɖu͙© mà nổi lên màu đỏ ửng.
Chiến Trấn nhìn thỏ con nằm trong lòng ngực, bàn tay to túm lấy núʍ ѵú xinh đẹp, thô lỗ mà xoa xoa lôi kéo, Y Nhiễm bị hắn khi dễ phát ra tiếng rêи ɾỉ như khóc, thân thể ngày càng nóng như đang ở cạnh một lò hoả.
"Ô ~~~ Chiến tướng quân ~~~"
Y Nhiễm động tình thở gấp, bướm da^ʍ vì ngứa ngáy, thèm khát đại dươиɠ ѵậŧ mà liên tiếp chảy ra da^ʍ thuỷ, chảy xuống ướt một mảng đệm chăn phía dưới.
Mà Chiến Trấn cũng cương đến mức tận cùng, dịu dàng ôm lấy thỏ con đang khóc lóc, dưới háng cự điểu sớm đã ngạnh đến phát đau, qυყ đầυ thô to như quả trứng, cả căn dươиɠ ѵậŧ đều toát ra hơi thở nồng đậm của giống đực.
"Thỉnh ngài ~~~ ta ~~~ ngô ~~~"
Y Nhiễm quả thức sắp chịu không nổi, y cơ khát thèm thuồng nhưng lại thấy thẹn, chỉ biết ra sức thở hổn hển, y muốn bướm da^ʍ ngứa ngáy phía dưới được lấp đầy, được đại dươиɠ ѵậŧ cắm đến sâu nhất.
Hải Đường thần, ta nên làm sao bây giờ, rốt cuộc ta phải làm thế nào mới là phải
Nhưng dường như lượng xuân dược quá nhiều, khiến thần trí Y Nhiễm mông lung mơ hồ, thật sự không nghe ra ý chỉ của thần thánh.
Y Nhiễm ai nha xấu hổ nhắm mắt lại, sau đó dùng hết can đảm cầm lấy cự căn của nam nhân, cắn chặt đôi môi đang run rẩy, y muốn lỗ nhỏ của mình nuốt vào đại dươиɠ ѵậŧ.
Giây tiếp theo, chỉ thấy trời đấy quay cuồng, Y Nhiễm bị nam nhân cường tráng xoay người đè dưới thân.
Chiến Trấn cúi đầu nhìn y, hài hước nói, "Vì cái gì mà chủ động?"
Y Nhiễm ngơ ngác nhìn nam nhân, y phảng phất nghe được thần thánh chỉ bảo, tự thôi miên chính mình lẩm bẩm, "Thần bảo ta chịu tý cực khổ để con dân được thoát nạn"
Chiến Trấn nhíu nhíu mày, đỡ căn dươиɠ ѵậŧ khổng lồ của mình, nhắm ngay âʍ ɦộ ướt nhẹp mà mạnh mẽ thọc vào, lúc Y Nhiễm thất thanh kêu loạn, nam nhân lạnh lùng nói, "Không có chó má thần sai bảo gì cả, chỉ có lão tử ở đây ȶᏂασ ngươi!"
"A ~~~ không ~~~ Hải Đường thần ~~~ a a a a ~~~"
Đáng thương Y Nhiễm bị đại dươиɠ ѵậŧ của nam nhân thao đến nói không ra lời, mười ngón tay y gắt gao bắt lấy đệm chăn dưới thân, kɧoáı ©ảʍ đến như sóng triều, khiến tao hoàng đế chỉ biết ô ô a a hùa theo nhịp đâm rút. Bởi vì có xuân dược trợ giúp, y có thể cảm nhận rõ đồ vật thô to, nóng bỏng cứng rắn phía dưới đang hung hăng, mạnh mẽ ma sát thịt non của bướm da^ʍ.
Hoa huyệt của Y Nhiễm lại lần nữa nổi lên ham muốn tìиɧ ɖu͙©, số lượng da^ʍ thuỷ từ nhục bích bị nghiền ép ra càng nhiều, mà nước thánh sâu bên trong cũng tuôn ra theo nhịp va chạm của nam nhân.
"A a ~~~ thật lớn ~~~ bên trong ~~~ tử ©υиɠ sắp hỏng rồi ~~~ ô a a ~~~"
Theo màn đêm dần dần buông, thân thể mướt mồ hôi của Y Nhiễm vì cao trào bị dị quốc tướng quân cường trắng ôm lấy, nâng lên một bên đùi, sau đó cự điểu 30cm lại thô lỗ cắm vào, một lần lại một lần bòn rút nước thánh.
Không biết nguyên nhiên do xuân dược, hay do tâm tình Y Nhiễm biến hoá, nước thánh tựa như nhiều lên, Chiến Trấn đem y làm đến triều xuy, cảm nhận được nước thánh thấm vào mỗi một tế bào trong cơ thể, làm đầu óc hắn thế nhưng thanh tỉnh minh mẫn, thân thể cường tráng tràn ngập lực lượng!
Chiến Trấn càng phấn khởi càng dùng toàn lực mà thoả mãn tao hoàng đế, đem Y Nhiễm làm đến dục tiên dục tử, nước da^ʍ tràn lan, cuối cùng hơi thở thoi thóp nằm mềm trên giường, bị đại dươиɠ ѵậŧ phục vụ va đập mỗi một khoang thịt sâu bên trong.
Mà Y Nhiễm cũng chủ động ôm lấy thân thể rắn chắc của nam nhân, khóc lóc ôm chặt cổ hắn, tuý ý để đại dươиɠ ѵậŧ cắm đầy tử ©υиɠ, va chạm vào thịt mông trắng nõn của y.
Y Nhiễm nhìn lên người đang xâm phạm chính mình, nhìn hắn nhíu chặt mi, nhìn da thịt màu cổ đồng của hắn khác biệt với da thịt của người Thánh quốc, nhìn vào con mắt đen sâu tựa như chim ưng, tự nhiên ngực đập bịch một cái, trong lòng sinh ra một cảm giác lạ chưa bao giờ có.
Thần mách bảo y phải tha thứ cho quân địch, thần cũng nói y phải ái mộ địch quốc tướng quân, nhưng thần lại nói y nên biết cách bảo vệ con dân, hiện tại y nên làm thế nào mới phải.
Y Nhiễm mê man nhịn không được khóc, y phe phẩy lắc đầu, tự thôi miên chính mình không nghĩ nữa, thẳng đến khi bị nam nhân thô bạo nắm cắm.
"Ngươi thất thần?"
"Không ~~~ không có ~~~ a a a ~~~"
Chiến Trấn hung hăng tăng lực mạnh lên mà ȶᏂασ mỹ nhân trong lòng ngực, đột nhiên khuôn mặt cương nghị tuấn tú phóng đại, ở trong con mắt lục sắc của Y Nhiễm hôn lấy đôi môi ngọt lịm của y.
Bị nam nhân bất ngờ hôn, toàn thân Y Nhiễm đều run rẩy, ý thức và linh hồn của y tựa hồ đều đình chỉ, không thể suy nghĩ được gì. Mà nam nhân cường thế căn bản cũng không cho y suy nghĩ bất luận cái gì, trực tiếp vờn lấy đầu lưỡi y liếʍ mυ'ŧ, cướp đi hô hấp của y.
Trận hôn lưỡi kịch liệt như vậy làm Y Nhiễm xấu hổ ngẩng cổ lên, toàn thân căng thẳng theo tiếng nước do hôn mυ'ŧ, đại não y trống rỗng, không rõ mình đang nằm trên tầng mây mềm mại hay đang ngâm mình ở thánh tuyền ấm áp. Y Nhiễm ngượng ngùng lại thoải mái mà run run, bướm da^ʍ cũng chủ động nuốt vào cự điểu to lớn, nhụ bích no đủ gắt gao mυ'ŧ chặt dươиɠ ѵậŧ.
Tựa hồ cảm nhận được sự khác lạ của Y Nhiễm, Chiến Trấn tiếp túc hung ác va chạm vào tử ©υиɠ, một bên ȶᏂασ y một bên thô bạo hôn y, chờ qua mấy trăm lần thọc vào rút ra, mẫn cản tao hoàng đế trực tiếp căng thẳng thân mình, ô ô a a khóc lóc đạt tới cao trào.
Tại lúc Y Nhiễm cao trào, lượng nước thánh từ thịt nhuỵ trút xuống nhiều hơn bao giờ hết, mỗi một cỗ đều giàu có thần lực, tưới lên dươиɠ ѵậŧ của nam nhân, điều thần kì ở đây là những vết đao sẹo nhiều năm ngực Chiến Trấn chậm rãi biến mất, tựa như chưa bao giờ xuất hiện!
Hắn khó tin mở lớn đôi mắt, cao trào thay nhau nổi lên làm Y Nhiễm si ngốc mà nhìn nam nhân, cặp mắt đạm lúc sắc xinh đẹp biến thành thần kỳ thuý lục sắc, tương xứng với gương mặt trái xoan trắng nõn, nhìn có vẻ càng thêm mê người mị hoặc.
Mà Y Nhiễm cũng không ý thức được phát sinh cái gì, y tiếp tục bị nam nhân ôm hôn, hai tay y vô thức ôm lại nam nhân, đầu ngón tay run nhè nhẹ.
"Ngô ~~~ Chiến tướng quân ~~~ ngô ngô ~~~"
Chiến Trấn đôi mắt càng thêm đen tối, bởi vì hắn cuối cùng đã biết bí mật nước thánh của Thánh quốc.
Xong chương hai * tung hoa tung hoa *
Mình sẽ edit thêm một bộ song tính nữa nhé, mong mọi người ủng hộ
Ai thấy mình gõ sai chính tả hay sai đoạn nào nhớ nhắc mình nha, mình sẽ sửa ạ