Hậu Đình Hư Không Tịch Mịch Lãnh

Chương 8: Cắm vào, dài thô lại còn lớn.

Chương 8: Cắm vào, dài thô lại còn lớn.

.....

( ⊙ o ⊙ )!

Sau khi kinh ngạc, Tề Thanh cười đến tà mị," Khó chịu?"

Hứa Tinh không chịu được vặn vẹo thân thể, càng lúc càng nhiều kɧoáı ©ảʍ bò khắp toàn thân, nhất là tay của người kia xoa đùi, thật mạnh mẽ, thật hư hỏng!

Tay của Tề Thanh thuận thế trượt xuống, vuốt ve bắp chân, cơ chân cũng rất săn chắc, đêm đó lực đạo quấn ngang hông cũng rất vừa vặn, da dẻ Hứa Tinh trắng nõn thon thả, nơi cần gầy thì gầy, nơi cần có thịt thì có thịt. Chân dài câu dẫn vô cùng, rõ ràng không làm gì cũng làm cho người này mê không rời ra được.

Hứa Tinh bị vuốt ve đến toàn thân run rẩy, cố ý thu chân về, vội vàng khép lại, có chút ngẩn ngơ.....

Tề Thanh bật cười, đem nhóc con lật lại.

"A!" Hứa Tinh hít sâu, nỗ lực thả lỏng,"Ưʍ....a......"

Đáng ghét, người này bất ngờ lại cắn lên lưng của mình, hắn ta đói bụng sao, có lẽ.... Thực sự thích mình? Lại giống như phát hiện thì ra ông chú này nóng lòng muốn ăn mình. Gương mặt Hứa Tinh hồng nhuận, ngay cả chóp mũi thậm chí cũng đỏ ửng. Hơi cắn môi dưới, ông chú này cắn mông mình, Hứa Tinh hét lên một tiếng, hạ thể căng thẳng, bàn tay to cầm tiểu JJ nhanh chóng di chuyển.

Trong đầu Hứa Tinh từng đợt trắng bệch, lý trí cũng bay mất, thật thoải mái, làʍ t̠ìиɦ sẽ thoải mái như vậy sao? Quả thực hạnh phúc như ở trên thiên đường vậy.

"A a ha a a a a ưʍ...."

Mông với tiểu JJ cùng lúc được sủng ái, kí©ɧ ŧɧí©ɧ Hứa Tinh thật muốn khóc, thế nhưng như thế thì quá mất mặt, đàn ông con trai sao có thể khóc như vậy chứ.

"A a.." Ba ngón tay rút ra, ngay cả tay vuốt ve phía dưới cũng rút lui, chuyện gì thế? Hứa Tinh ngây thơ quay đầu nhìn lại, lại bị đặt ở dưới thân, khó chịu, Hứa Tinh biết anh ta muốn tiến vào, muốn ăn sạch mình, côn ŧᏂịŧ lớn như vậy, nóng hổi như gậy sắt.

Tề Thanh phát hiện nhóc con dưới thân cứng nhắc vô cùng, lặng lẽ bật cười, bàn tay hư hỏng đưa lên, nâng cằm nhóc con đùa giỡn, còn đưa ngón tay vào trong miệng nhỏ nhắn chơi đùa, Hứa Tinh không cách nào ngậm miệng lại, thở dốc rất nặng nề ngay cả nước miếng cũng đều chảy ra, thật ngượng ngùng, sao có thể như vậy?

"A!"

Vừa mới buông lỏng, đại nhục bổng đang đè ép ngoài cửa động liền xông vào.

Hứa Tinh nhíu lông mày thanh tú, hai tay nắm lấy ga giường, đốt ngón tay trở lên trắng bệch, đau quá, cũng không phải loại đau đớn không chịu được. Kỳ thực người kia đã mở rộng rất tốt, cho nên chỉ đau một chút, cũng không bị thương tổn gì. Hứa Tinh nỗ lực buông lỏng một chút để thả lỏng, vừa mới cảm thấy thích ứng, đại nhục bổng liền động.

Ông chú này thật là ôn nhu, rõ ràng tàn bạo như vậy, vẻ mặt lãnh khốc, khỏe mạnh cao lớn như núi, vì sao.......

"Đại nhục bổng của tôi ăn ngon không?"

Hứa Tinh vừa muốn gật đầu thì động tác lại dừng lại, ánh mắt bối dối.

Tề Thanh bị lỗ nhỏ bao quanh hết sức thoải mái, tâm tình tốt, cũng không tức giận, rút ra một đoạn rồi lại cắm vào, động tác từ từ chậm rãi, Hứa Tinh hô hấp cũng nặng nề, Tề Thanh hoàn toàn đè ở trên người nhóc con, cánh tay cứng như sắt ôm thắt lưng, Hứa Tinh hừ hừ mấy tiếng, bởi vì cậu biết người kia muốn tới thật.

Mỗi lần cũng đều có cảm giác sẽ bị  thao hỏng!

"A a a a a a a a......ưm ...ưʍ...."

"Thoải mái hay không?" Trán Tề Thanh nổi gân xanh, ra sức lắc, đem đại nhục bổng càng đâm càng nhanh, thao nhóc con hồn bay lên mây, khàn giọng rêи ɾỉ.

Tề Thanh cắn bả vai Hứa Tinh, không mạnh, lại làm rùng mình, đem một mảng da trắng như tuyết nhuộm thành màu đỏ hoa mỹ, tạo một bông hoa da^ʍ mỹ.

Hứa Tinh nghiêng đầu nhìn, ông chú rất nghiêm túc lưu lại một dấu hôn, người kia bỗng nhiên mở mắt nhìn, Hứa Tinh lập tức rơi vào khoảng mênh mông, không thể tự thoát khỏi.

Ông chú à.... Ánh mắt của chú thật đẹp.

"Nhóc con, tôi vả cái miệng im lặng nhé?"

Hứa Tinh còn chưa hoàn hồn, đã bị chó sói cắn môi, xông vào khoang miệng, đảo loạn một vòng.

"Ừm...ừm.... ô...ô..."

Hôn môi  sướиɠ như vậy à, Hứa Tinh rất thích, trong lúc sợ hãi thử động động lưỡi, đúng lúc quét qua đầu lưỡi người kia. Đầu lưỡi là điểm mẫn cảm, kí©ɧ ŧɧí©ɧ toàn thân Tề Thanh một trận, hạ thể càng thêm điên cuồng xâm chiếm huyệt động, đảo loạn tràng đạo đến mềm nhũn, dịch thể tràn ra.

Tiếng rên của Hứa Tinh rất lớn, rất rõ, muốn nữa.

Tề Thanh lại xấu xa dừng lại, sát lại, lại lần nữa hôn môi phấn nộn của nhóc con.

Hứa Tinh ủy khuất nhìn người kia,"Chú!"

"Anh!"

Rõ ràng là chú, Hứa Tinh thút thít, cắn nhẹ môi dưới, ánh mắt lóng lánh, bị ức hϊếp rất thảm.

Tề Thanh lẳng lặng nhìn chăm chú, mặc cho ngực kịch liệt phập phồng, tính dục tăng vọt, vẫn không tiếp tục động,"Có muốn đại nhục bổng của anh nữa không?"

Theo bản năng Hứa Tinh liếʍ khóe miệng.

Ầm!

Trong đầu Tề Thanh trong nháy mắt cắt đứt rất nhiều dây cung, âm thầm gầm nhẹ một tiếng chết tiệt, đem nhóc con nâng lên, để cho ngồi lên chân mình, dữ dội thao từ dưới lên.

Hứa Tinh lắc lư lắc lư, với tay ôm cổ của người kia mới hơn chút, lại không biết như vậy trái lại làm cho người kia điên cuồng hơn, tàn bạo hơn.

Hứa Tinh nhắm mắt lại, A a a rên, đại nhục bổng chẳng biết mệt mỏi thần tốc đâm lên, đem Hứa Tinh biến thành búp bê mềm nhũn, rêи ɾỉ, gào rống, không bao lâu liền đạt cao trào.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ điên cuồng phun ra, Hứa Tinh làm bẩn ga giường, thế nhưng Tề Thanh vô cùng thích, một tay thủ sẵn thắt lưng nhóc con, lực đạo to lớn siết đến đỏ ửng. Một tay kia vuốt ve khắp nơi, chỗ đi qua dấu ngón tay trải rộng, làm cho màu da tuyết trắng tăng thêm mê hoặc.

Dưới hạ thể mãnh liệt ra ra vào vào, đem thịt non bên trong đều sáp đỏ, tiếng nước xì xì vô cùng tục tĩu, dâʍ ŧᏂủy̠ văng khắp nơi, ướt đùi hai người.

"A a a  ha.... a ưm ưm ....."

Hứa Tinh lại lần nữa bị đẩy lên cao trào của du͙© vọиɠ, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch, phun ra vô số âm thanh da^ʍ tục.

Giống như thút thít vì sướиɠ, thỉnh thoảng xoay xoay eo nhỏ phối hợp chỉnh tư thế của mình, làm cho đại nhục bổng thuận lợi trừu sáp hơn, đi đến cao trào.

Tay Tề Thanh vừa chuyển, biến thành tư thế mặt đối mặt.

Lúc Hứa Tinh với người kia mắt đối mắt, hơi sững sờ một chút, vội vã nhìn về phía bên kia, thật sự dọa người, ánh mắt của anh ta vô cùng hung, hơn nữa còn hồng hồng, thật đáng sợ.

Tề Thanh cắn lên yết hầu Hứa Tinh, nhẹ nhàng ngậm, mυ'ŧ.

Hứa Tinh cũng hít một hơi, không dám né tránh, lại sợ ngã xuống, lại lần nữa vòng tay ôm cổ người kia, l*иg ngực hai người dán vào nhau, cũng có thể cảm giác được tim đập kịch liệt của nhau.

Hai người lắc rất nhanh, làʍ t̠ìиɦ, ma sát lẫn nhau, tình cảm mãnh liệt vô cùng, tia lửa văng khắp nơi.

Tề Thanh vỗ vỗ đùi Hứa Tinh, Hứa Tinh do dự một chút, ngoan ngoãn dùng hai chân quấn bên hông người kia, ừm..... Đại nhục bổng tiến vào càng sâu, lục phủ ngũ tạng mình có thể bị thương không? Hứa Tinh sợ sệt, cũng không dám cầu xin người này, chỉ hy vọng động tác của hắn có thể ôn nhu một chút, thương tiếc một chút.

"Phành phạch.... nhơn nhớt........"

Hứa Tinh núp ở trong lòng người kia, cảm thụ nhiệt độ, mặc cho bàn tay người kia chơi đùa sau lưng, bỗng nhiên hét lên một tiếng, ngượng ngùng không dám lộn xộn.

Bởi vì hai tay người kia đồng thời bóp hai múi mông, lực đạo lớn vô cùng, đem hai múi thịt tạo thành đủ loại hình dạng.

Làm cho nhóc con ngượng ngùng hơn đó là đôi tay xấu xa kia bất ngờ đem......... đem hai múi mông cậu ấy đẩy ra hai bên, lộ ra nơi riêng tư, đại nhục bổng to dài cứ thế ra sức ra vào!

.................