Xuất Tường Lai

Chương 6: "ℕô ᒪệ"

Thái tử bị Phùng Dịch cởi trần như nhộng, hai chân vắt lên mặt bàn, Phùng Dịch hôn từ vành tai dời xuống dưới.

"Phùng Dịch...mυ'ŧ mạnh một chút...ừ.."

"Còn chưa thỏa mãn?"

Tiểu tử này thật thích bị ngược mà, Phùng Dịch dùng răng nanh liếʍ da thịt mịn màng, dùng đầu lưỡi gảy hai nhũ tiêm sưng phồng.

"Ừ..a..đừng đừng..nơi đó không được cắn, sẽ có người phát hiện...đừng...a"

Rõ ràng là sướиɠ muốn chết mà muốn ta buông tha? Huống hồ cho người khác nhìn thấy mới tốt, họ mới không dám mơ ước tiểu mèo hoang này. Phùng Dịch càng mυ'ŧ thêm mạnh, dùng sức đến mức sắp bật ra máu mới bỏ qua.

Tiểu huyệt phía dưới bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ phun ra dâʍ ŧᏂủy̠ không ngớt, vây lên mặt bàn và y phục Phùng Dịch. Thái tử ra sức giãy dụa lấy chân đá lưng nam nhân, nhưng chỉ làm Phùng Dịch cảm nhận thêm tình thú.

"Phùng Dịch--ây da---"

"Vật nhỏ còn có sức khóc om sòm? Bất quá thần chỉ mới đυ.ng chạm nhẹ liền bắn? Vậy nếu như thần..."

Thái tử trong lòng tuy chờ mong nhưng ngoài mặt vẫn làm bộ tỏ ra kiên cường.

"Phùng Dịch ngươi muốn làm gì?"

Phùng Dịch cười lạnh một tiếng, ngón tay vói vào tiểu huyệt đâm liên tiếp, miệng hộc hộc thở ra nhiệt khí.

"Ư..a...sâu hơn chút nữa.." Thái tử ỷ sát vào long Phùng Dịch, ngâm nga kêu.

Chợt Phùng Dịch nắm lấy hai vật vẫn còn trong tiểu huyệt lôi ra, mang đến kɧoáı ©ảʍ khác thường cho thiếu niên, nhưng càng trở nên trống rỗng bất an.

"Đừng..Phùng Dịch.."

"Điện hạ, cúi xuống xem a"

Phùng Dịch banh hai chân thiếu niên thành hình chữ M, bàn tay tách ra tối đa miệng hoa thần, lỗ nhỏ bên trong bại lộ ra không khí

"Nhìn xem lỗ nhỏ muốn nam nhân cỡ nào.."

"Ưʍ..bổn cung muốn..."

Thái tử khó nhịn vặn vẹo cái mông đong đưa

"Muốn vật này sao?"

Phùng Dịch đem hai quả cầu sáng bóng thấm đẫm dâʍ ɖị©ɧ tiểu huyệt đưa đến trước mặt thiếu niên. Đó là vật tiến cống từ phương xa, khi để vào huyệt lý sẽ tự rung động không ngừng, khiến cho trung liệt nữ cũng trở thành da^ʍ phụ.

"Chính điện hạ làm cho nó ướt, vậy chính người tự mình đem nó liếʍ khô đi"

Phùng Dịch đung đưa hai quả cầu làm thiếu niên hoa cả mắt.

"Không phải người muốn liếʍ túi cầu của nam nhân sao?"

"Nếu liếʍ khô thì ngươi sẽ thỏa mãn bổn cung?"

Ánh mắt đơn thuần hướng Phùng Dịch cầu xin.

"Đúng, liếʍ khô xong thần sẽ cho điện hạ thoải mái"

Phùng Dịch cúi xuống vừa hôn lên má Thái tử vừa nói, đưa hai tiểu cầu bên môi thiếu niên.

Thái tử liền đưa lưỡi liếʍ hai tiểu cầu, một cổ tanh tưởi xộc lên mũi, tưởng tượng như ăn túi cầu của nam nhân, đem toàn bộ tiểu cầu hàm trong miệng. Vừa tiếp xúc khoang miệng ấm áp, tiểu cầu bắt đâu trừu động.

"Thật dâʍ đãиɠ"

Phùng Dịch nhịn không được nhét thêm hai ngón tay nữa vào tiểu huyệt phía dưới, động tác xuyên xỏ không ngừng.

"Ô..ô..."

Phùng Dịch chợt rút hai tiểu cầu ra khỏi miệng thiếu niên, đặt môi lên cướp đoạt mị dịch.

Động thân đẩy dươиɠ ѵậŧ phía dưới vào tiểu huyệt, dập vào liên lục làm thân thể thiếu niên nhún nẩy theo.

"A---a---"

"Kêu lên, kêu lớn tiếng lên...làm cho người trong cung đều đến xem Thái tử cao quý của bọn họ đang làm việc dâʍ đãиɠ gì"

"Ư...không.."

Cả người thiếu niên dính vào người Phùng Dịch, hai tay bán chặt lên tấm lưng màu lúa mạch, khó khăn lên tiếng:

"Bổn cung...A..."

"Nghe lời, cắn vai thần"

Dù đã dùng sức cắn nhưng tiếng rên vẫn khẽ tràn ra.

Tiểu thái tử trước mắt tất cả đều là của hắn, không ai có thể chiếm được nửa điểm thân thể thiếu niên ngoài Phùng Dịch hắn ra.

" Trên dưới của điện hạ đều nhiều nước như vậy.."

Thái tử bị uế ngữ làm mặt ửng hồng, phía dưới nâng lên lại hướng dươиɠ ѵậŧ lọt càng sâu

"A...bắn bên trong đi...a..."

Phùng Dịch đâm cái sau càng mạnh hơn cái trước, đại qυყ đầυ trực tiếp phá tầng mị thịt, đỉnh đến miệng cửa cung.

"Hô----"

Phùng Dịch hít một ngụm lớn không khí, hận không thể ăn hết tiểu thiếu niên vào miệng.

"Đâm chết ngươi"

"Ừ...đâm chết bổng cung đi...A..."

"Thần sẽ đâm thủng tử ©υиɠ người, tiểu lẳиɠ ɭơ.."

Tráng kiện dươиɠ ѵậŧ thục sâu vào mở cửa tử ©υиɠ, đại qυყ đầυ chen đầu vào tao thịt điên cuồng đẩy.

"A-----a--ừ-----đâm sâu đến tử ©υиɠ đi-----bổn cung bị đâm đã muốn chết---"

Phùng Dịch thấy Thái tử sắp cao trào, siết chặt tiểu nam hành phía dưới

"Điện hạ chờ thần một chút"

"Đừng----ngươi mau lên a----" Tháy tử nức nở

"Ưm"

Phùng Dịch kêu lên đau đớn, đẩy nhanh tốc độ xuyên vào phía dưới, càng đâm càng ác hơn.

Tiếng phốc phốc vang khắp phòng, chợt Phùng Dịch rút toàn bộ dươиɠ ѵậŧ ra, rồi lại một đường đâm thẳng vào tử ©υиɠ.

"Thần muốn bắn, điện hạ..."

"Ừ...nhanh bắn, đều bắn hết cho bổng cung...a...."

Một cổ bạch dịch nóng hổi phun vào vách thịt sưng đỏ bên trong, đồng thời hắn buông tay, nam hành phía trêи ɾỉ ra dịch thể từ lỗ nhỏ.

"A..ưʍ..."

Thật nóng, thật thoải mái, muốn hắn bắn nhiều hơn nữa...

Nam nhân tịch dịch đúng là đồ tốt, Thái tử chưa thỏa mãn co rút lại thịt huyệt như muốn dương cụ cứng lại lần nữa.

Nếu mỗi ngày có thể bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào trong, thì làm nô ɭệ dưới thân nam nhân có cái gì không tốt?

"Thần hầu hạ điện hạ thoải mái sao?"

Phùng Dịch hỏi

"Ừ---Thoải mái----"

Thái tử mềm yếu ngã vào lòng ngực phùng Dịch, hưởng thụ hương vị cao trào. Thiếu niên đưa đầu lưỡi phấn hồng liếʍ hôn vành tai và cổ nam nhân, lấy lòng nói:

"Phùng Dịch, bổn cung còn muốn"

"Chỗ này ăn chưa đủ sao?"

Tay Phùng Dịch nhẹ nhàng niết lấy tiểu huyệt thiếu niên, khố bộ dưới thân đỉnh đỉnh, hạ thân bắt đầu phồng lớn.

"Lỗ huyệt phía sau còn muốn..."

Đầu nhỏ thiếu niên cọ cọ trên ngực nam nhân, thân thể mị hoặc làm người ta không thể cự tuyệt bất cứ yêu cầu gì.

"Hảo"

Phùng Dịch đem dươиɠ ѵậŧ rút ra, lỗ nhỏ bị nam nhân chơi như có như không khai hợp.

Thật trống rỗng...thiếu niên buồn bực hừ nói: "Phùng Dịch, đừng---"

"Nhưng thần chỉ có một cây dươиɠ ѵậŧ thôi"

"Ừ---" thân thể Thái từ cà cà đầṳ ѵú trên người Phùng Dịch, mong làm vơi đi cảm giác hư vô trong cơ thể.

"Vậy thì dùng cái này đi"

Thái tử rút cây bút lông lông cừu loại lớn đưa trước mặt Phùng Dịch

"Vậy dùng cái này đâm hoa huyệt, còn dươиɠ ѵậŧ của người đưa vào cúc huyệt là được".