Bệ hạ nằm trên thảm lông mềm mại thở dốc từng hơi, viên đá vừa rồi tên ngốc nhét vào trong cúc y chỉ là một viên rất nhỏ, vừa cho vào đã lập tức bị sự nóng bỏng bên trong làm cho tan ra, băng đá tan, hóa thành nước hoà lẫn với dâʍ ɖị©ɧ, chảy xuống một đường, dính ướt tấm thảm mềm mại bên dưới.
Tên ngốc thất thần nhìn tiểu mỹ nhân, nụ cười đắc ý trên gương mặt càng thêm rõ ràng, hắn chồm tới trước, ngậm lấy vành tai bệ hạ: "Tiểu mỹ nhân chính là thích? Lần nào ngươi cũng nghĩ một đằng nói một nẻo." Dường như hắn muốn chứng minh lời mình nói là thật, vì thế tay lại bắt đầu có động tác mới. Chỉ thấy hắn cầm một cục nước đá to bằng hai ngón tay cái, banh cái lỗ hồng phấn không ngừng thoi thóp của bệ hạ ra, cứ thế tống vào trong cùng với đống dâʍ ɖị©ɧ nhớp nháp.
Triệu Từ Chi đột ngột ưỡn người, những tiếng rêи ɾỉ như thống khổ lại như hoan nghênh không ngừng trút xuống từ cái miệng nhỏ của y: "Á... Ưm há... Đừng... Lạnh quá... Lạnh... Á..." Y chỉ cảm thấy giống như mình bị rơi vào trong hầm băng buốt giá, cục nước đá vừa lạnh vừa to kia công chiếm toàn bộ trực tràng y, vách thịt nóng cháy non mềm bị cái lạnh thấu xương ấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ, bắt đầu co thắt kịch liệt, động thịt liều mạng bóp vắt viên đá to. Bệ hạ vốn là muốn chạy trốn cái lạnh buốt tra tấn như vậy, nào ngờ đống thịt bên trong lỗ nhỏ điên cuồng cắи ʍút̼ khối băng làm chúng không thành công rời đi, ngược lại còn khiến thành ruột hoàn toàn dính sát vào viên đá lớn.
"Lỗ da^ʍ sắp bị đông cứng... Ưm a... Lạnh..." Hàng mi cong vυ't của bệ hạ đính giọt nước mắt, thoạt nhìn yếu đuối khiến người ta đau cả lòng, cơ mà cũng đồng thời kích phát thú tính của người ta hơn, làm cho người ta muốn hung hăng bắt nạt đùa bỡn, để bậc cửu ngũ chí tôn cao cao tại thượng hoàn toàn phơi bày ra bộ dáng da^ʍ loàn nhất trên đời này.
Thân thể cao lớn lực lưỡng của tên ngốc nóng hừng hực như lò lửa, bệ hạ đang lạnh băng cảm nhận được nguồn nhiệt duy nhất ấy thì dán sát cọ cọ lên, y lưu luyến phần ấm áp đó, toàn thân run rẩy chui vào trong l*иg ngực tên ngốc: "Ấm quá... Ôm lấy trẫm... Aaa..." Động tác này của y liên lụy đến cục nước đá trong người, xúc cảm ác nghiệt lan tràn đến sâu trong trực tràng, chẳng biết tại sao, rõ ràng đoá hoa cúc sắp bị viên đá đông cứng nhưng nơi nào đó trong trực tràng lại dâng lên cơn nhộn nhạo khô nóng hư không, bệ hạ ma sát hai chân mình, ý đồ làm dịu đi dục triều trái ngược lạnh nóng đan xen.
Rất muốn... rất muốn dập tắt cơn nhộn nhạo khô nóng trong cơ thể, chỗ nào đó trong trực tràng chộn rộn quá, nóng quá, y muốn thứ lạnh buốt dập tắt nơi nóng bỏng nhất bên trong. Chỉ tiếc là viên đá vẫn luôn kẹt lại rất nông, không vào được cũng không ra được. Du͙© vọиɠ khó nhịn này hành hạ Triệu Từ Chi thống khổ vô cùng, hai tay y run run chống lên l*иg ngực rộng lớn rắn chắc và nóng hổi của tên ngốc, khóe mắt bệ hạ hồng hồng, sắc mặt ửng đỏ trơn bóng, tựa như con bướm gãy cánh, giọng y mang theo tiếng khóc nức nở và khát vọng vô tận, khàn khàn khẩn cầu: "Ngốc Tử... Bên trong nóng quá... Nóng quá... Cầu xin ngươi... A a a... Cầu xin ngươi..."
Tiểu mỹ nhân nhào vào lòng mình luôn miệng cầu xin, điều đó khiến cho tên ngốc vốn khuyết tật trí tuệ cảm thấy hết sức thỏa mãn, cự long bên dưới thức tỉnh từ lâu, nóng cứng như thép nung, hắn kiêu ngạo dứ dứ cái chày sắt nung ấy lên người y, ánh mắt thâm thúy: "Tiểu mỹ nhân muốn cái gì? Ngươi nói ra đi, tự nhiên ta sẽ thỏa mãn ngươi." Hắn cảm thấy chưa đủ, du͙© vọиɠ trong lòng khuếch trương thành một cái động không đáy, đột nhiên hắn rất muốn nghe người trước mắt này nói ra những lời xấu hổ, muốn nghe vô cùng. Loại dục niệm này tựa hồ không phải hôm nay mới có, dường như rất lâu rất lâu về trước hắn đã muốn làm như vậy rồi.
Bệ hạ khi thanh tỉnh lúc mê mang, tai nghe thấy tiếng ong ong, giọng nói trầm thấp gợi cảm của tên ngốc đứt quãng truyền vào tai y, y nghe không rõ, lại biết đối phương muốn y làm cái gì. Tuy rằng Triệu Từ Chi bị tìиɧ ɖu͙© thống trị nhưng y vẫn còn có một chút tâm tư nhục nhã cuối cùng, y víu bả vai tên ngốc, dùng đầṳ ѵú của mình, dùng da thịt của mình đi cọ cơ thể đối phương, y muốn làm dịu sự nhộn nhạo trong người, đồng thời cũng muốn dụ hoặc đối phương, thế thì y không cần phải mở miệng nói ra những lời xấu hổ cực điểm kia nữa.
"Ư... Tới đi... Ngươi không thích ta sao?... A ưʍ..." Giọng nói bệ hạ đầy ắp tìиɧ ɖu͙©, trong cao ngạo ẩn tàng mùi da^ʍ lãng.
Hai mắt tên ngốc bùng lửa dục, dươиɠ ѵậŧ khủng của hắn phình to khiến người ta nhìn mà hãi hùng, cánh tay đang giam cầm bệ hạ siết chặt hơn, cơ bắp rắn chắc mạnh mẽ nhô lên, không khó nhìn ra hắn đã sớm dục hỏa đốt người. Hắn bốc một cục nước đá tống vào cái lỗ hồng phấn của con người lẳиɠ ɭơ dưới thân mình, cục đá to có sẵn bên trong bị trực tràng cực nóng làm tan nhỏ đi một vòng, không thể tắc đầy cái lỗ nhỏ của Triệu Từ Chi.
"A... Ưm há.. Lỗ nhỏ sắp bị đông lạnh hỏng mất, dừng tay..." Y cao giọng kêu da^ʍ, phía dưới của Triệu Từ Chi vất vả lắm mới thích ứng được cơn lạnh buốt, kết quả lại bị tên ngốc lấp thêm một viên đá vào trong, cái lỗ bị viên đá nong cho vừa đầy vừa trướng, đống thịt cơ khát không ngừng quấn quanh, tiếng nước nhép nhép vang lên thật nhỏ khiến người ta ngượng ngùng không thôi. Ngọn lửa sâu trong trực tràng y như được đút thêm củi, bùng cháy lên, điểm da^ʍ gào thét, thành trong mấp máy, nơi ấy nhộn nhạo chịu không nổi, toàn thân run như con thuyền trên nước, mấy ngón chân trắng nõn xinh xắn đều cuộn tròn. Bỗng Triệu Từ Chi vυ't cao một tiếng, ấy thế mà dươиɠ ѵậŧ phía trước phụt bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng. Nhưng phóng thích từ dươиɠ ѵậŧ cũng không thể chấm dứt sự nhộn nhạo trong đóa cúc, lửa dục không được thỏa mãn bao trùm lấy y, tất cả xấu hổ tại thời khắc này hóa thành hư vô.
Cuối cùng Triệu Từ Chi vẫn phải cầu xin tên ngốc, âm thanh mềm như bông vải, lại vẫn phóng đãng gợϊ ȶìиᏂ: "Muốn... muốn khối băng đâm vào trong... thao điểm da^ʍ của trẫm... phải làm dữ dội... Cầu xin ngươi..."
Gương mặt tuấn lãng của tên ngốc vặn vẹo trong tích tắc, ngón tay hắn tiến vào cái miệng nhỏ chặt khít kia như bệ hạ mong muốn, sau đó thọc viên đá vẫn chưa kịp tan vào sâu bên trong dũng đạo, dùng lực vừa mạnh vừa nhanh, đá lạnh tức tốc tung hoành trong trực tràng, tư vị lạnh buốt nhanh chóng lan tràn mỗi một tấc thịt non mềm, nghiến mạnh qua cái chỗ da^ʍ nhất kia, tất cả ngôn ngữ đột nhiên im bặt, cơn chộn rộn và sự khô nóng tra tấn người đều bị cái lạnh buốt gột rửa; hai mắt bệ hạ giật giật, y chỉ cảm thấy điểm da^ʍ tê rần, cảm giác thống khoái sảng khoái to lớn tuôn ra từ nơi nào đó trong trực tràng, toàn bộ ống thịt ngọt ngào đều đang run rẩy co giật, trong mảnh lạnh buốt này, hậu huyệt của y lại còn phun ra dâʍ ɖị©ɧ hư hỏng!
"A... Ra... Ưm há.. Sướиɠ quá..."
Thứ đang ngậm trong cúc hoa là cái gì, y đã không thể phân biệt được nữa, từ lúc lời cầu xin da^ʍ lãng thốt ra từ miệng y, bức tường thành cấm kỵ trong lòng cũng sụp đổ hoàn toàn, chỉ biết cùng người trước mặt này hoan ái đến chết.
Cùng lúc đó, tên ngốc rút ngón tay ướt rượt ra, côn ŧᏂịŧ khủng thọc vào trong tung hoành ngang dọc, lỗ da^ʍ của Triệu Từ Chi bị nước đá đông lạnh trong thời gian dài, bây giờ bên trong vừa ướt vừa lạnh; không mềm mại nóng bỏng như xưa, cảm giác hoàn toàn khác biệt với ngày thường, điều này làm cho tên ngốc hưng phấn lạ thường, tình triều cuồng dã sục sôi, mắt đỏ ngầu, nhìn người quyến rũ dưới thân, hắn chỉ còn ý nghĩ làm chết người trong lòng này.
Côn ŧᏂịŧ bành trướng kịch liệt, qυყ đầυ xòe ô phình to một vòng, cắm bên trong đoá cúc da^ʍ chật hẹp. Tên ngốc cắn răng rút côn ŧᏂịŧ ra tới cửa, sau đó hung ác dộng vào trong, dươиɠ ѵậŧ khủng cứ thế chọc thủng mọi ngăn cản của mị thịt, công lược thành trì bên trong. Dươиɠ ѵậŧ hắn nóng hổi đốt người, vách thịt vừa trải qua trận cọ rửa lạnh buốt cảm nhận được nhiệt độ mong ước đã lâu, lập tức chen chúc tiến lên, quấn rịt lấy qυყ đầυ và thân dươиɠ ѵậŧ, động thịt điên cuồng mấp máy bó chặt, vạn phần không nỡ để côn ŧᏂịŧ rời đi. Đương nhiên tên ngốc không cam tâm dừng lại như vậy, háng hắn nắc như mãnh hổ, thao lòi vách thịt cắn chặt người không nhả ấy, tiếp tục thọc vào sâu hơn, qυყ đầυ cọ sát ra không ít dục hỏa, đâm ra không ít dâʍ ŧᏂủy̠. Nhưng điều làm tên ngốc không ngờ là, sâu trong trực tràng của tiểu mỹ nhân vẫn còn mấy cục nước đá chưa kịp tan hết, hắn cười dữ tợn một tiếng, điều khiển côn ŧᏂịŧ lớn thao vào chỗ chết, hắn tìm được điểm da^ʍ, lừa mấy viên nước đá qua điểm da^ʍ, sau đó dùng sức nghiến mạnh dộng mạnh, chơi cho bệ hạ tôn quý vừa khóc la vừa sướиɠ mê tơi.
Khóe mắt Triệu Từ Chi không ngừng chảy nước, trong ống thịt non mềm vừa có côn ŧᏂịŧ nóng hừng hực ra vào, vừa có đá vụn lạnh buốt, một trận buốt giá một trận nóng rực, vách thịt của y liều mạng gặm chặt thân dươиɠ ѵậŧ to khủng, khi y sắp sửa lêи đỉиɦ cực khoái, cái mông vặn vẹo lên xuống trái phải để nghênh hợp, lúc tên ngốc dập háng, cặp mông trắng bóc của y cũng hạ xuống đón lấy, hai bên va chạm vào nhau, để lại một bãi nước dâʍ đãиɠ và lửa dục. Điểm da^ʍ bị thao đến tê dại, động thịt bị thao đến lòi ra ngoài, thịt mềm vốn có màu hồng phấn đã sớm chuyển thành màu đỏ thẫm, thảm lông dưới thân cũng bị thấm cho ướt nhẹp, hai chân bệ hạ cứ kẹp lấy cái eo cường tráng của tên ngốc, thở gấp liên tục.
Tên ngốc cảm giác được cửa động chặt khít của tiểu mỹ nhân co rút, tưởng như ngàn vạn cái miệng nhỏ đang bú ʍúŧ mình, cặp chân dài như ngọc của người dưới thân cũng giật giật, căn bản kẹp vòng eo hắn không nổi. Tên ngốc bắt lấy cặp chân xinh đẹp của tiểu mỹ nhân gác lên vai mình, hắn rõ ràng biết tiểu mỹ nhân đây là sắp sửa lêи đỉиɦ tiếp, hắn dừng một chút, rút cự long dữ tợn tím đen ra, vươn cánh tay dài cầm lấy một thứ.
Bệ hạ đang đắm chìm trong cái đỉnh cao nhất của du͙© vọиɠ, cũng sắp sửa đạt cực khoái lại bị ngắt ngang như vậy, y mở đôi mắt phượng mông lung ngập tràn du͙© vọиɠ ra, nhỏ giọng khóc nức nở, nước mắt trong suốt không ngừng rơi xuống khỏi khóe mắt, cuối cùng thấm vào thảm lông mềm mại, không nhìn thấy dấu vết.
"A... Đừng... đi... Lỗ nhỏ muốn ăn gậy lớn... Cầu xin ngươi hãy mạnh bạo chơi trẫm... Đâm nát cái lỗ nhỏ... Ngốc Tử... Cầu xin ngươi tiến vào... bắn cho trẫm... A á... Trẫm thích ngươi... Cúc hoa chỉ cho Ngốc Tử giã... Ô a..." Cặp mông trắng mịn của bệ hạ không ngừng ma sát thứ dưới háng tên ngốc, thậm chí y còn định tự nuốt côn ŧᏂịŧ vào.
Tên ngốc nhìn tiểu mỹ nhân thút thít nỉ non, ánh mắt dịu xuống, hắn hôn hôn lên môi đối phương, trấn an một câu: "Tiểu mỹ nhân đừng nóng vội, ta sẽ cho ngươi ngay đây." Thứ mà hắn cầm trong tay là nước gừng mà lúc trước hắn đòi Tô Quế Nhân, nước gừng vàng nhạt tỏa mùi cay nồng.
Hắn dùng ngón tay căng đoá cúc bệ hạ ra một cái lỗ nhỏ, đổ nước gừng vào một nửa, sau đó nhấc cự thương, lại tống vào trong.
"Sợ ngươi ngậm băng bị lạnh, ta dùng nước gừng ủ ấm cho ngươi." Hắn nở nụ cười thần bí, ngay sau đó là một trận nắc điên cuồng tối tăm trời đất, lỗ nhỏ bị hắn làm đến vang phụt phụt phụt, một khắc cũng không muốn dừng.
Rất nhanh, nước gừng đã phát huy tác dụng, cảm giác cay nóng bắt đầu lan tràn bên trong toàn bộ trực tràng, vách thịt lúc đầu còn âm ấm nháy mắt đã nóng bỏng, bệ hạ nóng cả người, ống thịt ngọt ngào chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ lại bắt đầu co thắt hiệp tiếp theo.
"Áááá... Nóng rát... Ưm aaa... Quá nhanh rồi... Háá.. Nóng quá... Ưm áááááá... Cúc hỏng mất..."
Một trận lạnh buốt một trận nóng cháy, dù là thánh nhân cũng không chịu nổi kɧoáı ©ảʍ cao trào lần này, dưới trận cuồng thao mãnh làm của tên ngốc, bệ hạ ưỡn người lên, lỗ thịt mãnh liệt bóp vắt cái chày nung, nơi bí ẩn nào đó run rẩy, cuối cùng phụt ra từng đợt dâʍ ɖị©ɧ. Cùng lúc đó, côn ŧᏂịŧ tên ngốc bành trướng hết cỡ, cũng sắp căng cho cái lỗ nước mềm rục đi, hắn phụt ra dương tinh đậm đặc như nham thạch nóng chảy trong khu vực nóng hừng hực chặt khít hẹp dài, hai người đồng thời đạt đến cái đỉnh cực hạn của cao trào trong lần bắn này.