Mái tóc dài đến eo đen như mực của Triệu Từ Chi loà xoà trên sống lưng ngọc bích, tấm lưng trắng như tuyết tương phản rõ ràng với mái tóc đen nhánh, chỉ có điều lúc này lực chú ý của tên ngốc đã hoàn toàn tập trung vào cái lỗ đang chảy dâʍ ɖị©ɧ trong veo của bệ hạ.
Xung quanh đoá hoa cúc ấy đã bị nước da^ʍ tẩm đến sáng óng ánh, cái lỗ hồng phấn bé xíu giống như một con trai có sinh mệnh, liên tục khép mở, dường như bên trong trực tràng có giấu một hạt ngọc trai, đang đợi một chú chim to đến cướp.
Tên ngốc nhìn nhìn lỗ nhỏ lại nhìn nhìn vật khủng sưng to của mình, lỗ hồng phấn của tiểu mỹ nhân quá nhỏ mà dục căn của hắn lại quá quá lớn, hắn căn bản không biết cái cây dữ tợn ấy có thể đâm vào trong đó hay không, trực giác mãnh thú nói cho hắn biết hắn đã tìm đúng vị trí rồi, nhưng tên ngốc vẫn cảm thấy có chút lơ mơ, ngón tay đầy vết chai vuốt vuốt vành cúc, đầu đầy mồ hôi gấp gáp nói: "Tiểu mỹ nhân... tiểu mỹ nhân nói cho ta nghe, có phải, có phải chính là nơi này không? Có phải nghiệt căn của ta phải đâm vào bên trong hay không?"
Đồng tử Triệu Từ Chi co lại, chuyện y sợ hãi cuối cùng cũng phát sinh, tên ngốc đã chú ý tới u huyệt chưa hề bị người xâm phạm qua của mình. Tấm lưng trắng như tuyết của y căng thẳng, hoảng sợ lắc đầu: "Không, không phải... lấy cái tay bẩn thỉu của ngươi... ra cho trẫm!"
Tiểu mỹ nhân càng cự tuyệt càng ghét bỏ thì tên ngốc lại càng ma sát mạnh hơn, hắn kiên nhẫn xoa xoa những nếp gấp, rất có hùng tâm tráng chí vuốt phẳng chúng. Cuối cùng cái lỗ dâʍ đãиɠ chặt khít nhạy cảm chống không nổi sự cọ xát chà đạp dồn dập của hắn, đoá hoa vốn khép chặt nay nở hé ra một chút, sau đó liên tục thít vào nhả ra, đóng mở mấp máy nhiệt tình, thậm chí còn nuốt hơn một nửa đốt ngón tay thô ráp của tên ngốc.
"Ngón tay của ta bị, bị ngậm vào, tiểu mỹ nhân!" Tên ngốc hoảng hốt, lúc này mới phát hiện ngón trỏ mình bị cái lỗ nhỏ hồng phấn nuốt lấy, hắn cảm nhận được ngón tay bị tầng tầng thịt ấm áp quấn lên níu kéo, những lớp thịt da^ʍ mị kia lại còn mυ'ŧ liên tục không ngừng, tên ngốc chưa hề trải nghiệm qua loại cảm giác khác thường này. Hắn bắt đầu mơ màng, nếu tiểu mỹ nhân có thể ăn cự điểu phía dưới của mình, có phải sẽ sướиɠ nghìn lần vạn lần hay không?
"A... Đừng..." Bệ hạ cao quý thở hắt ra, chuyện này với y mà nói là một loại sỉ nhục. Y lắc mông muốn trốn đi, nhưng động tác chạy trốn này lại liên lụy đến đoá hoa mọc giữa khe mông, ngược lại làm ngón tay tên ngốc chen vào sâu trong trực tràng hơn. Bệ hạ có một bộ thân thể nhạy cảm dâʍ đãиɠ, sự thật này rất nhiều năm trước y đã sớm rõ ràng, khi đó y nhìn chằm chằm đại tướng quân Mạc Kiêu Hiệp khải hoàn trở về, cơ thể làm sao cũng không ức chế nổi nhộn nhạo và rỉ nước.
Động da^ʍ đã sớm trống rỗng, có vật lạ xâm lấn, các tầng thịt xinh đẹp nôn nao đã lâu điên cuồng quấn lên mυ'ŧ lấy mυ'ŧ để, chất lỏng không ngừng tuôn trào ở nơi bí ẩn thật sâu trong động, cảm giác tê tê nhột nhột từ xương sống loan ra khắp người.
Trong mắt tên ngốc tràn đầy kinh hỉ, ngón tay hắn bắt đầu thử di động, không hề kỹ xảo dồn sức mà thụt mà quấy trong đó, nhưng động tác thô bạo dã man này lại có thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ của Triệu Từ Chi hơn, nước bên trong lỗ da^ʍ chảy không dứt được*, điều này giúp cho tên ngốc di chuyển càng thông thuận dễ dàng. Móng tay của hắn thỉnh thoảng còn quẹt qua vách thịt nhạy cảm, những lúc đó hắn phát hiện tiểu mỹ nhân sẽ cong eo lên, cúc sẽ càng gắng sức siết chặt ngón tay hắn.
"Tiểu mỹ nhân, tiểu mỹ nhân, ta muốn đi vào." Hô hấp của hắn rất gấp gáp, đôi mắt đỏ ngầu, cơ bắp căng cứng; tên ngốc không biết suy nghĩ, đầy đầu đều là cái đoá hoa cúc mất hồn kia, ngọn lửa dưới bụng hắn càng cháy càng to, dươиɠ ѵậŧ cứng phát đau, hắn muốn dùng thứ sưng tấy dưới thân mình cắm vào trong lỗ nhỏ của tiểu mỹ nhân để giảm sưng.
Đầu Triệu Từ Chi lắc liên tục như cái trống bỏi, ánh mắt y nhìn xuống thăm dò thì bị cự điểu của tên ngốc làm hoảng cả hồn, dươиɠ ѵậŧ đối phương giờ đây đã vượt sức tưởng tượng của y, không bàn đến chuyện vứt bỏ xấu hổ và tôn nghiêm, căn bản là thân thể y không thể chịu nổi bị một cái dươиɠ ѵậŧ khủng như vậy xông vào, hậu huyệt của y nhất định sẽ rách toạc!
"Không... Không thể... Sẽ rách mất..." Sau khi đoá hoa nhỏ của bệ hạ nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ khủng ấy, nó co bóp càng thêm lợi hại, dâʍ ɖị©ɧ bên trong trực tràng cũng được sản xuất sắp đầy tràn cả cái động hoa, nhưng điểm da^ʍ nấp trong động đang kêu gào và cơ khát mặc kệ cái động nhỏ có thể chịu nổi vật to lớn cứng như sắt ấy hay không.
Tên ngốc bướng bỉnh, không hề quan tâm đến sự chống cự của tiểu mỹ nhân, hắn đã kìm nén quá lâu, hắn nhắm đại qυყ đầυ của mình ngay cửa động đang sợ hãi co rúm, dùng chút sức đẩy vào trong. Lúc qυყ đầυ chui vào là giai đoạn gian nan nhất, đại qυყ đầυ đỏ quạch dữ tợn của tên ngốc nong cái miệng nhỏ hồng phấn giãn ra cực hạn, các nếp gấp trấn giữ ở cửa động đều bị căng thành một lớp màng mỏng trong suốt, hình như bất cứ lúc nào cũng có thể bị xé rách.
"Đau... Rút ra ngoài cho trẫm... Aa... sắp nứt mất..." Hạ thân Triệu Từ Chi truyền đến cơn đau dữ dội tựa như chỗ đó đã bị nứt toác, cúc của y còn chưa được khuếch trương cẩn thận, y còn là lần đầu tiên, dươиɠ ѵậŧ tên ngốc lại khổng lồ như vậy, ngang ngược tống vào đương nhiên sẽ thống khổ vô cùng.
Đại qυყ đầυ tên ngốc chỉ tiến vào một phần nhỏ thì bị kẹt cứng bên trong không nhúc nhích được, vách tường non mềm cảm nhận được có dị vật khổng lồ xâm lấn, động thịt bó chặt quấn siết, ngăn cản hắn tiến lên. Tên ngốc đổ mồ hôi đầy đầu, một mặt dươиɠ ѵậŧ bị giam cầm đến khó chịu, mặt khác bộ phận qυყ đầυ ở bên trong cảm nhận được cái lỗ nhỏ tiêu hồn, hắn càng thêm khát vọng cắm toàn bộ vào trong người tiểu mỹ nhân.
"Ắc, tiểu mỹ nhân, ngươi cho ta vào trong đi! Cho cái côn to bự của ta vào trong đi!" Đôi mắt tên ngốc nhìn chằm chằm người dưới thân, cầu xin, hắn nghĩ mình vào không được là vì Triệu Từ Chi không cho hắn vào trong.
Hàm răng Triệu Từ Chi cắn chặt môi dưới, sắc mặt trắng bệch, mắt phượng ướt nước phát đỏ, y không ngờ sẽ có một ngày mình lại... lại nhục nhã mở rộng hai chân, bị một tên khờ xâm phạm cưỡиɠ ɧϊếp, cho dù người nam nhân này... y đã từng chờ mong. Ánh mắt y miêu tả đường nét khuôn mặt cứng cáp khí khái hào hùng của tên ngốc, u mày rõ ràng, chiếc mũi cao thẳng không bị trói buộc, cùng đôi môi mỏng bạc tình, Triệu Từ Chi phát hiện trong lòng mình vẫn còn tàn lưu chút suy nghĩ không nên có với nam nhân này.
Đau đớn trên thân thể bỗng tăng lên, cơn đau khi lỗ sau rách toạc không hề ngừng lại, cái côn ŧᏂịŧ to lớn của tên ngốc vẫn còn chăm chỉ miệt mài tống vào trong, dường như không đạt được mục đích thì nó thề không bỏ qua. Triệu Từ Chi sợ hãi cơn thốn vĩnh viễn không ngừng nghỉ, cân nhắc liên tục, y nhắm đôi mắt chứa đầy nhục nhã xen lẫn oán hận, thấp giọng nói: "Ngốc Tử... Ngốc Tử... Ngươi rút ra ngoài trước, trẫm dạy ngươi... làm sao tiến vào..." Câu nói này bệ hạ đã phải tiêu tốn rất nhiều sức lực mới có thể nói ra miệng, câu nói này biểu lộ y khuất phục tên ngốc, uy nghiêm của y bị ném lên mặt đất hung hăng nghiền nát. Trong thâm cung, nếu không có mật lệnh của bệ hạ thì không có người thứ ba dám đặt chân vào, cảnh y bị tên ngốc đè dưới thân cũng sẽ không bị ai thấy được; nếu để mặc cho tên ngốc chẳng biết chẳng hiểu gì quyết liệt chọc thủng mình, cúc của y nhất định sẽ rách bươm, cuối cùng người đau đớn vẫn là chính y. Mà Triệu Từ Chi, y sợ đau.
Tên ngốc không lập tức nghe lời rút đại dươиɠ ѵậŧ đi, cự long của hắn khảm bên trong trực tràng, nhưng động tác xông lên phía trước đã dừng lại, hắn không xác định hỏi: "Tiểu mỹ nhân, ngươi, ngươi thật sự chịu dạy ta sao? Không gạt người?" Hắn sợ khi mình rời khỏi thân thể tiểu mỹ nhân sẽ lập tức không còn cách nào tiến vào trong cái lỗ ấm áp sung sướиɠ lần nữa.
Triệu Từ Chi nhắm tịt mắt, cắn răng trả lời: "Không lừa ngươi, Ngốc Tử, ngươi không muốn vào đến tận cùng bên trong của trẫm sao?" Lúc nói lời này, trong lòng Triệu Từ Chi trào lên cảm giác kỳ dị, cái lỗ nhỏ càng nhộn nhạo lợi hại hơn, dường như phòng tuyến trong lòng bệ hạ đang sụp đổ.
"Muốn, ta muốn vào trong thân thể tiểu mỹ nhân!" Đôi mắt tên ngốc mừng rỡ như điên, hắn vạch rộng gò mông người dưới thân, chầm chậm gian nan rút đại qυყ đầυ đang cắm ở bên trong ra, động thịt quấn quanh cái côn to khủng, hình như không nỡ buông tay thả vật nóng hổi cứng rắn ấy rời đi. Một tiếng "bóc" vang lên, côn ŧᏂịŧ thành công rút ra, đại qυყ đầυ đỏ quạch phiếm nước lấp lánh, chóp đỉnh toàn là dâʍ ɖị©ɧ Triệu Từ Chi phân bố.
Khi côn ŧᏂịŧ tên ngốc rút ra khỏi cơ thể, Triệu Từ Chi mới cảm thấy cơn thốn bên dưới giảm bớt không ít, chỉ là sự trống rỗng và nhộn nhạo trong người cũng đồng thời gia tăng dồn dập hơn mấy chục lần.
Tên ngốc thấy tiểu mỹ nhân đưa lưng về phía mình, bờ mông run rẩy nhưng lại không có bất kỳ động tác gì, hắn thúc giục: "Tiểu mỹ nhân nhanh lên đi!" Côn ŧᏂịŧ khủng của hắn còn để ngay cửa động, rất có khí thế một khi y không dạy hắn, hắn sẽ tiếp tục thọc vào ngay tức khắc, thực ra thì đây cũng là một loại uy hϊếp lặng câm.
Gò má Triệu Từ Chi phiếm hồng, y xoay người đối mặt chính diện với tên ngốc, hồng anh đỏ tươi trước ngực phơi bày trước mắt người bên cạnh, thân thể dương chi ngọc ngà trần trụi không chỗ nào không toả mùi dụ hoặc, giọng mang theo xấu hổ giận dữ: "Câm miệng cho trẫm, lát nữa không cho phép lên tiếng, nghe trẫm ra lệnh, trẫm bảo ngươi làm gì thì ngươi làm nấy là được, không cho phép hỏi nhiều như vậy!"
"Được, ta nghe tiểu mỹ nhân." Tên ngốc toét miệng cười si ngốc, chỉ cần nghĩ đến có thể đi vào bên trong cái lỗ nhỏ của tiểu mỹ nhân, hắn đã dị thường chờ mong cùng với cảm giác thỏa mãn không rõ nguyên do.
"Muốn nghiệt căn ngươi thuận lợi chọc vào, nhất định phải..." Mắt phượng của Triệu Từ Chi lại nhuốm lên sự xấu hổ và giận dữ, y thực sự không biết phải mở miệng như thế nào, y bây giờ chính là đang dạy tên ngốc làm sao thao mình, hoàn toàn chiếm hữu mình, đây đại khái là chuyện hoang đường bệ hạ chẳng mấy khi làm.
Tên ngốc thấy tiểu mỹ nhân ngập ngừng không nói tiếp, hắn đỡ qυყ đầυ thoa vài vòng ngay vành cửa động, kiềm nén du͙© vọиɠ mãnh liệt, im lặng thúc giục bậc quân vương chí cao vô thượng.
Triệu Từ Chi khẽ rên một tiếng, chịu đựng xấu hổ, nhắm chặt hai mắt tiếp tục nói: "Trước tiên... ngươi phải làm cho hậu huyệt của trẫm chảy nước, làm bên trong ướt đẫm xốp mềm..."
"Phải làm sao mới có thể làm cho cái lỗ của tiểu mỹ nhân chảy nhiều nước hơn?" Trên thực tế chỗ đó của bệ hạ đã chảy không ít dâʍ ŧᏂủy̠, nhưng dươиɠ ѵậŧ tên ngốc thật sự quá lớn, lỗ của Triệu Từ Chi lại quá chặt quá khít.
Bệ hạ xoay mặt qua một bên, hiếm khi trầm thấp trả lời: "Dùng thứ mềm mại một chút..."
Tên ngốc nghiêng đầu như đang tự hỏi, thứ mềm mại, có cái gì mềm mại, hắn trầm mặc một lúc, cuối cùng hai mắt toả sáng, mặt mày đắc ý như một đứa trẻ đáp lại: "Tiểu mỹ nhân ta biết rồi!" Nói xong hắn nhanh chóng cúi thấp người, lần thứ hai banh rộng hai chân Triệu Từ Chi ra, lỗ nhỏ hồng phấn loã lồ trước mặt hắn, có chút ánh nước tựa như giọt sương mai.
Triệu Từ Chi vẫn chưa biết tên ngốc định làm gì, chờ y phục hồi tinh thần lại, miệng tên ngốc đã chạm lên chỗ ngại nói ra của y.
"Á... Ngươi..." Y bỗng cúi đầu nhìn xuống, mặt tên ngốc úp vào mông y, dùng lưỡi liếʍ mυ'ŧ cái lỗ hồng phấn của y, hơi thở ấm áp phả lên khe mông, chiếc lưỡi nóng rực chu du trong khe hẹp, liếʍ qua những nếp gấp ở cửa động, xúc cảm thô ráp bỏng người làm Triệu Từ Chi kinh hoảng run rẩy, đồng thời cảm giác tê dại khiến eo y mềm nhũn.
"Tiểu mỹ nhân, ta làm đúng không?" Tên ngốc nâng mắt, đôi con ngươi phát ra tinh quang tựa như một con sói xám.
"Ưm a..." Triệu Từ Chi không biết nên cự tuyệt hay nên để tên ngốc tiếp tục thâm nhập vào sâu hơn, nhìn thấy Mạc đại tướng quân ngày xưa không ai bì kịp đang liếʍ láp hậu môn của mình, trong lòng bệ hạ dấy lên một loại kɧoáı ©ảʍ khôn tả.
Tuy rằng tên ngốc không nhận được câu trả lời nhưng từ sự run rẩy mỹ diệu dễ nghe trong từng tiếng rêи ɾỉ của tiểu mỹ nhân, hắn cũng mơ hồ biết đáp án, hắn càng nhiệt tình liếʍ láp, không ai dạy cũng biết dùng lưỡi nong cửa động ra, đầu lưỡi to nóng chui chui lấn lấn vào bên trong, hung hăng xoay tròn đâm thọc, chiếc lưỡi thô ráp ma sát vách thịt non mềm, dâʍ ŧᏂủy̠ bắt đầu dập dờn, toàn thân Triệu Từ Chi bắt đầu phủ màu hồng, cúc nhỏ giống như bị ngàn con kiến gặm cắn, nhộn nhạo khiến người ta muốn điên, tầng tầng thịt trong động cuốn lấy lưỡi tên ngốc, kẹp chặt nó, dường như sợ cái lưỡi thô to ấy rời đi.
Chiếc lưỡi nóng rướn dài ngoan cố thò vào trong, lúc này bệ hạ đã dỡ xuống phòng tuyến tâm lý, hoàn toàn thần phục dưới kɧoáı ©ảʍ khi lỗ nhỏ bị môi lưỡi liếʍ láp, giọng y theo đó khẽ rên: "Đầu lưỡi... đầu lưỡi phải ra vào..." Trong chuyện tìиɧ ɖu͙©, trình độ lĩnh ngộ của tên ngốc rất cao, hắn nghe xong ám chỉ của tiểu mỹ nhân, rất nhanh đã hiểu được tiểu mỹ nhân muốn gì, đầu lưỡi hắn bắt đầu thụt vào rút ra trong cái lỗ nhỏ phấn hồng, chẳng khác nào động tác giao cấu. Triệu Từ Chi thất thần, chỉ cảm thấy đoá cúc của mình chưa bao giờ vui mừng như vậy, vòng eo y uốn éo vặn vẹo như sóng triều, khi đầu lưỡi tên ngốc tăng tốc độ thọc rút, trực tràng y cũng theo đó co rúm lại, chính y tự dâng hạ thân lên miệng tên ngốc, bây giờ mặt tên ngốc đã vùi sâu vào cặp mông thịt của y.
"Á á á... Đầu lưỡi nóng quá... Tới rồi... Chỗ đó... A ưʍ..." Triệu Từ Chi hoàn toàn buông tâm tư nhục nhã của bản thân, lớn tiếng kêu da^ʍ, cuối cùng đầu lưỡi thô ráp càn quét qua một điểm nhạy cảm bên trong, hai chân Triệu Từ Chi kẹp chặt, cúc hoa co thắt một phen, tiếp theo, một dòng dâʍ ɖị©ɧ trong suốt bắn ra từ sâu trong dũng đạo hẹp dài*, quân vương cao quý đạt được cao trào hậu huyệt đầu tiên chỉ bằng cái lưỡi của tên ngốc.
*Dịch ruột tiết nhiều hay ít là tùy người, thường thì sẽ không nhiều, trừ khi bị rối loạn, hãy xem như anh thụ này là cực phẩm, trời sinh làm thụ đi :v
Mật dịch trong suốt thuận theo trực tràng chảy vào miệng tên ngốc, tên ngốc nhấp nhấp, ấy thế mà lại cảm thấy có chút ngọt. Hắn nâng người dậy dậy, trên mặt còn dính chất dịch ngọt ngào bệ hạ vừa bắn: "Tiểu mỹ nhân, ta, ta nhịn không nổi, lỗ nhỏ mềm chưa?"
Kinh qua trận lêи đỉиɦ nhẹ vừa rồi, cúc của bệ hạ cũng sắp biến thành cúc ép, toàn bộ đoá cúc đều dính đầy dâʍ ɖị©ɧ tự thân y lưu lại, các thớ thịt bên trong trực tràng đã bị đầu lưỡi liếʍ đến ướt nhẹp xốp mềm, y vươn ba ngón tay cùng cắm vào cũng sẽ không cảm thấy đau đớn, Triệu Từ Chi da^ʍ đến phát lãng: "Mềm nhũn rồi, Ngốc Tử đút đại dươиɠ ѵậŧ vào... cho trẫm... A..."
Tên ngốc đang đặt đại qυყ đầυ ngay cửa động, vừa nghe thấy lời cầu xin của tiểu mỹ nhân, hắn đã dùng hơn phân nửa sức mạnh mà dộng vào trong, dập một cái tận đáy nhưng vẫn chưa tận gốc, nghiến qua điểm da^ʍ của Triệu Từ Chi, trực tiếp cắm cho bệ hạ phun nước lần nữa.
"A... Ăn vào... toàn bộ... Á á~..." Triệu Từ Chi cao giọng kêu da^ʍ, lúc côn ŧᏂịŧ tên ngốc tiến vào vẫn khiến y nhói lên một cái, nhưng khi đại qυყ đầυ cạ qua điểm da^ʍ, toàn bộ đau đớn đều biến thành kɧoáı ©ảʍ tê tái cả người.
Tên ngốc đỏ mắt, đại dươиɠ ѵậŧ của hắn đã cắm lút cán vào thân thể tiểu mỹ nhân, côn ŧᏂịŧ khủng xông phá nơi nóng ấm hẹp dài chặt khít, bên trong vừa ấm vừa mềm, ngàn tầng mị thịt đã sớm cơ khát, vừa cảm thụ được sự xâm lấn của cái côn lửa ấy, chúng tựa như ngửi thấy mỹ vị tuyệt đỉnh, hùa nhau xông lên quấn lấy nó, động thịt bó chặt thân dươиɠ ѵậŧ, miệng nhỏ căng giãn đồng thời mυ'ŧ vào liếʍ láp đại dươиɠ ѵậŧ. Bản thân Triệu Từ Chi đã là danh khí cực phẩm, lại thêm tên ngốc là lần đầu tiên tằng tịu cùng người, chưa hề hưởng thụ qua kɧoáı ©ảʍ cực hạn như vậy, nhất thời giống như bị ai câu hồn đi mất.
Hai chân Triệu Từ Chi kẹp chặt cái eo cơ bắp chắc nịch của tên ngốc, vòng eo bệ hạ uốn éo vặn vẹo như con rắn, động thịt co bóp nuốt nhả côn ŧᏂịŧ, y biểu thị rõ mị ý: "Ngốc Tử... Mau động cho trẫm... thao trẫm... A... Dươиɠ ѵậŧ đâm ta thật thô bạo... Ưm há~..."
Tên ngốc bị lỗ thịt dâʍ đãиɠ siết đến tê cả da đầu, hắn bóp chặt hai gò mông thịt núng nính, phát những cú dập liều mạng dã man vào cúc hoa của bệ hạ, giã tận sâu bên trong, đóng liên tục như dộng cừ, hai cái tinh hoàn căng tràn treo dưới háng đánh bạch bạch lên gò mông non mịn, dập cho cái mông xinh đẹp đỏ lựng. Đại qυყ đầυ của tên ngốc tựa như một cái thương thô to, chọc thủng mọi ngăn trở của vách thịt, nhắm thẳng tới điểm da^ʍ hứng tình nhất, quấn người nhất của Triệu Từ Chi. Sức tên ngốc mạnh vô cùng, dươиɠ ѵậŧ khủng bố vừa dài vừa nóng thụt liên tục bên trong trực tràng chặt khít hẹp dài, dâʍ ɖị©ɧ chảy không ngừng, nước văng tứ tung.
"Tiểu mỹ nhân! Lỗ nhỏ của tiểu mỹ nhân kẹp côn bự của ta sướиɠ quá, nó còn biết mυ'ŧ nữa, quá sướиɠ!" Tên ngốc ôm rịt tiểu mỹ nhân dưới thân, miệng không ngừng gào to, háng của hắn dập không ngừng, cuồng thao cuồng làm, mặc dù không có kỹ xảo gì đáng nói nhưng tên ngốc dựa vào sức mạnh kinh người và dục căn to cứng cũng có thể thao Triệu Từ Chi đến cúc hoa run rẩy khϊếp sợ. Hắn hùng hục mà thụt, đánh ra một đống bọt trắng, thậm chí ngay cả thịt trong động của bệ hạ cũng bị hắn thao lòi cả ra ngoài, lỗ thịt dâʍ đãиɠ hồng phấn đã biến thành màu đỏ rục, rất mê người.
"A á... Sướиɠ... Đại dươиɠ ѵậŧ nhanh quá... Mạnh nữa... thao rục, thao bỏng hậu huyệt của trẫm..." Không ai biết y phóng đãng, là đàn ông, lại bị một tên đàn ông khờ khạo đặt ở dưới thân mà làʍ t̠ìиɦ, y cứ việc sướиɠ, đắm chìm trong vực sâu du͙© vọиɠ mà không cần có bất kỳ băn khoăn nào, tên ngốc sẽ nghe lời y, tên ngốc sẽ không phản bội y, đối phương còn có thể cho y trải nghiệm cao trào cực hạn nhất.
Tên ngốc cảm thấy thao làm như thế nào cũng không đủ, hắn bế tiểu mỹ nhân lên, hai người chồng thành một khối, tư thế này khiến cho cái lỗ nhỏ cắn chặt dươиɠ ѵậŧ hơn, mυ'ŧ lợi hại hơn, dươиɠ ѵậŧ cũng vào sâu hơn. Côn khủng thúc vào điểm da^ʍ, giống như muốn nghiền nát khối thịt mềm kia, nước ép tràn trề, các thớ thịt xinh đẹp bóp đại dươиɠ ѵậŧ, đại dươиɠ ѵậŧ thao làm toàn bộ cái lỗ từ ngoài vào trong, dâʍ ɖị©ɧ càng ngày càng nhiều, trực tràng trơn mượt chặt khít, tên ngốc càng hung mãnh dộng vào không kiêng nể gì, nhắm ngay điểm da^ʍ của tiểu mỹ nhân mà giã mấy trăm cái; toàn thân Triệu Từ Chi run rẩy, hai đầṳ ѵú da^ʍ ma sát l*иg ngực cường tráng của tên ngốc trong một thời gian dài, bây giờ vừa đỏ vừa sưng, cái miệng nhỏ chảy mật dịch ròng ròng.
"Đừng nhanh nữa ữa... Trẫm không chịu nổi... Aaa... Sắp raaa... Chậm một chút... Aaaaa..." Tốc độ của tên ngốc không phải người bình thường có thể đạt tới, hắn nhấp cực nhanh, dập mạnh đến cả túi trứng dưới thân cũng tọt vào trong lỗ mật của Triệu Từ Chi. Tên ngốc chỉ còn lại một cảm giác sướиɠ đê mê trong đầu, hoá ra cắm vào thân thể tiểu mỹ nhân chính là cảm giác phê như vậy, hắn rất muốn cứ mãi cắm trong người tiểu mỹ nhân, để cái côn bự ngâm bên trong cái lỗ nhỏ mãi mãi, không bao giờ rút ra nữa.
"Tiểu mỹ nhân, côn, côn bự của ta muốn bắn tiểu, ta không muốn rút ra bắn tiểu." Tên ngốc chỉ cảm thấy cái côn to của mình muốn bắn mãnh liệt, hắn không biết đây là sắp xuất tinh, chỉ cho rằng hắn sắp bắn tiểu.
Triệu Từ Chi bị ôm trong lòng nam nhân cường kiện, y đã đắm chìm trong bể dục, thịt bên trong lỗ da^ʍ căn bản không thể rời khỏi sự thọc làm của gậy thịt, làm sao chịu cho tên ngốc rời đi, giọng y mị ý vô biên: "Bắn cho trẫm... trẫm muốn ngươi bắn toàn bộ vào trong huyệt... Á~... Bắn toàn bộ dương tinh cho trẫm đi..." Nói xong, y bị tên ngốc dộng thật mạnh vào điểm da^ʍ, đằng trước không thể bắn, đằng sau lại co bóp liên hồi, y sướиɠ đến ngay cả đầu ngón chân cũng cuộn tròn, sâu trong trực tràng lại phun ra từng đợt dâʍ ɖị©ɧ, còn nhiều hơn mấy lần lêи đỉиɦ trước nữa, dâʍ ɖị©ɧ ấm áp tưới lên qυყ đầυ tên ngốc, cuối cùng tên ngốc không nín được, lỗ tinh thả lỏng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt nóng hổi xả toàn bộ vào cái lỗ nhỏ của bệ hạ, dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ hung mãnh cực nóng hình thành một cột nước, phụt hết lên điểm da^ʍ, tên ngốc xuất tinh đồng thời còn mạnh bạo ra vào bên trong trực tràng đang co thắt, Triệu Từ Chi bị lực đạo xuất tinh mãnh liệt này làm cho lêи đỉиɦ liên tục, nơi sâu xa bí ẩn tuôn trào dâʍ ɖị©ɧ không ngừng, tức khắc trong lỗ thịt toàn là dâʍ ɖị©ɧ và tϊиɧ ɖϊ©h͙ bị lấp kín, trực tràng bệ hạ bị chất lỏng lấp đầy, bụng dưới gồ lên.
Môi lưỡi hai người lại quấn lấy nhau, trao đổi nước bọt, đầu lưỡi triền miên, thân thể cũng dán chặt nhau, không chút kẽ hở. Tên ngốc nghẹn quá lâu, tϊиɧ ɖϊ©h͙ vừa nhiều vừa đặc, bắn rất lâu cũng không có dấu hiệu dừng lại, Triệu Từ Chi bị hắn ép buộc kéo dài lêи đỉиɦ, liên tục kêu da^ʍ: "Ngốc Tử... Thật lợi hại... A a ưʍ... cúc của trẫm sắp bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ tưới đầy tràn rồi... sắp nát rồi... A ha..."
Lúc này ánh mắt tên ngốc dừng trên cây bút lông đã dùng qua ban nãy, tay hắn khều một cái, nắm lấy bút lông, hắn vác một chân Triệu Từ Chi lên vai mình, cứ để tư thế này dùng bút lông tàn nhẫn chà quét cửa động, Triệu Từ Chi đang trong cao trào, cả người nhạy cảm cực điểm, đoá cúc co bóp kịch liệt chẳng ra gì, xoắn lấy côn ŧᏂịŧ thật lâu cũng không chịu buông.
Trong thâm cung, từng tiếng kêu da^ʍ của bệ hạ tôn quý không ngừng vang vọng, tên ngốc vừa mới mây mưa vỡ lòng, tinh lực mười phần, đè tiểu mỹ nhân làm một trận chính là thâu đêm.