Bonus 1
Bảy chú lùn gặp gỡ nhau như thế nào?
Rừng Tối ở phía tây vương quốc rất đáng sợ. Bên trong khu rừng có đủ loại cây cối cao to muôn hình muôn vẻ, lá cây đã lâu không rụng chen chút che kín hết một vùng trời, chạm đến tận những tầng mây chót vót kia.
Người dân ở vương quốc này chẳng có ai dám một mình vào sâu trong rừng, họ cho rằng khắp khu rừng toàn là dã thú hung tợn. Càng đi về phía tây thì cây cối càng dày đặc nên họ nghĩ đây là yêu quái thành tinh đang ngủ đông của khu rừng.
Tuy nhiên, thực tế thì ở phía tây chỉ có một bãi đất trống, ở giữa là một căn nhà gỗ tinh xảo sừng sững có ba anh bạn chung sống cùng nhau. Bọn họ chính là người lùn áo đỏ, áo cam và áo vàng.
Cả ba người lùn này đến từ một bộ tộc dâʍ đãиɠ xa xôi với thân hình không cao cho mấy. Với những người dân trong vương quốc nọ, đầu của họ chỉ cao tới ngực của con người. Nhưng mà ấy, bọn họ có dươиɠ ѵậŧ to lớn trời sinh.
Những người lùn cũng không tự ái vì vóc dáng thấp hơn của mình, thậm chí còn giễu cợt hai chữ "người lùn" này. Họ còn sinh ra cảm giác kiêu ngạo vì thấn linh đã ban cho bọn họ những ©ôи ŧɧịt̠ to, chất lỏng tiết ra từ gậy thịt cũng có tính kí©ɧ ɖụ©. Chỉ cần lỗ nhỏ ngậm ăn dươиɠ ѵậŧ của họ, cũng sẽ dâng le kɧoáı ©ảʍ dào dạt vì lẽ đó.
Dù cho là cúc huyệt hay hoa huyệt, không một ai có thể kháng cự việc bị bọn họ thao làm, chỉ có thể năm dưới thân bọn họ mà rêи ɾỉ triều phun.
Ba người lùn này nghe được một lời tiên tri nên đến khu rừng này thám hiểm và khám phá được mảnh đất trống này.
"Y đúc với lời tiên tri! Nhìn đi! Có những cái cây xinh đẹp, cả những đóa hoa kia nữa." Người lùn áo đỏ vươn cả hai tay, làm ra dáng vẻ đang ôm một thứ gì đó, nhắm mắt lại cảm nhận mùi hương lan tỏa trong không khí.
"Ôi hương thương này ngào ngạt biết bao nhiêu!"
"Mùi thơm nay có thể giúp chúng ta tràn trề sinh lực nữa đấy." Người lùn áo vàng vui mừng ra mặt, vật lớn dưới quần đã độn lên một cái lều, bàn tay to lớn vuốt ve bên trên lại là của người lùn áo cam.
Người lùn áo cam thuần thục thủ da^ʍ cho đối phương, cười nhạo: "Xem anh gấp gáp chưa này. Chúng ta còn cần xây một căn nhà, chờ mọi người đến đông đủ thì mới có thể gặp được báu vật mà lời tiên tri nói đến."
"Việc này không thể trách anh ấy được, do mùi hương của mấy bông hoa này đấy."
Người lùn áo đỏ cũng cởϊ qυầи, ©ôи ŧɧịt̠ bự mau chóng nảy ra. Hắn đứng ra sau người lùn áo vàng đang tận hưởng quá trình tuốt ống, xoa nắn cặp mông vểnh của y.
"Haha, lần này đến phiên tôi làm anh nhỉ?"
Người lùn áo vàng đang sảng khoái lại có hơi không bằng lòng, miễn cưỡng lầu bầu nói: "Được thôi. Lần này tôi nằm dưới vậy. Côи ŧɧịt̠ của hai anh mà làm tôi khó chịu, cẩn thận tôi sẽ đυ. chết các anh."
Người lùn áo cam sục ©ôи ŧɧịt̠ cho y lại cười da^ʍ, móc ra vật lớn nhà mình, tay còn lại đang rảnh rỗi thì vỗ vỗ lên mông y, nói: "Có lần nào làm mà không khiến anh rêи ɾỉ sung sướиɠ?"
Áo vàng liếʍ môi một cái, mân mê cái mông của áo đỏ. Áo đỏ vội vàng tách ra khe mông giữa cặp mông rắn chắc cong cong, không thèm khuếch trương đơn giản gì mà vội vàng chen ©ôи ŧɧịt̠ mình vào.
"A... Trời..."
Áo vàng đột nhiên bị cắm đến điểm da^ʍ lập tức bắn ra, những ngay sau đó thì cứng trở lại. Đầu của y bị người lùn áo cam gì sát xuống, áo vàng hiểu ý đỡ lấy hông y, há miệng ngậm lấy ©ôи ŧɧịt̠ của hắn.
"Ưʍ... Miệng anh làm việc cũng tốt ghê nhỉ... Ha... thật tuyệt..."
Áo cam ấn đầu áo vàng, dựa theo tiết tấu của áo đỏ cùng nhau rong ruổi trước sau. Áo đỏ rất biết quan tâm mà tiếp tục mân mê ©ôи ŧɧịt̠ lớn đã cương của áo vàng, đồng thời cất lời an ủi.
"Lời tiên tri nói có cả thảy bảy người cùng nhau săn sóc một tên báu vật. Hai hôm nữa sẽ xuất hiện những người khác trong tộc da^ʍ, đến đó cũng chưa chắc đã đến phiên anh bị đυ. mau như vậy."
Áo vàng ưm ưm a a cùng lúc bị đυ. lỗ hậu và khuôn miệng, vươn tay xoa năn cái mông áo cam, cùng mò ngón tay vào giữa đùi của hắn. Áo cam hít vào một hơn, cắm rút kịch liệt hơn nữa, bên miệng lại buông lời bao dung, nói:
"Được đấy. Chờ sau đó để anh và áo đỏ cùng đυ. ta nhá. Có thỏa mãn chưa?"
Bonus 2
Kết thúc màn giao hoan kí©ɧ ŧìиɧ, ba người lùn mới có tinh thần chỉnh đốn nhà gỗ như lời truyền.
Bọn họ đã gặp một bậc thầy vĩ đại về tiên tri. Ông ấy bảo rằng, sau này họ sẽ ở trong một căn nhà gỗ nhỏ của Rừng Tối, gặp được bốn người khác trong tộc da^ʍ rồi nghênh đón một bé báu vật xinh đẹp đáng yêu. Chính báu vật này sẽ có thể thỏa mãn tất tần tật bảy người lùn bọn họ. Cuối cùng, bảy người lùn sẽ chung sống với báu vật nhỏ trong rừng sâu.
Ba người lùn vô cùng mong ngóng báu vật nhỏ và người cùng tộc nên mới lên đường đến Rừng Tối.
Quả nhiên, lời tiên đoán không gạt họ. Ở đây không chỉ có nhà gỗ tinh xảo mà còn có hoa da^ʍ mọc đầy xung quanh. Mấy bông hoa này có thể kí©ɧ ŧìиɧ, nâng cao sung sướиɠ khi giao hợp. Trong nhà có mấy cái giường gỗ tự nhiên rộng lớn, những người lùn cần cù đi tìm rất nhiều cỏ khô mềm mại, trải lên trên. Mấy thứ này ma sát trên người cũng có chút dễ chịu.
Người lùn áo đỏ nằm lên, hài lòng tuốt ©ôи ŧɧịt̠ cho mình. Người lùn áo cam và áo vàng ra ngoài gánh nước trở về, trông thấy một màn phóng đãng như thế cũng không tự chủ mà cứng rắn.
Người lùn áo đỏ rất tự giác nằm trên giường, mò đến mông của hai người. Áo cam thả thùng nước xuống trước, cởϊ qυầи, ©ôи ŧɧịt̠ lớn không khách khí dò xét đến cùng, đặt trên người áo đỏ mà đυ..
Người lùn áo đỏ lập tức ưm a sảng khoái rêи ɾỉ thành tiếng. Người lùn áo vàng chậm một bước, duỗi ngón tay muốn tách ra một khe hở trong cúc huyệt của người lùn áo đỏ. Áo cam đang chìm trong sung sương khi ©ôи ŧɧịt̠ được đυ., vốn chẳng để ý đến áo vàng bên cạnh miệng đắng lưỡi khô chen vào một chút.
Người lùn áo vàng bất đắc dĩ, chỉ có thể ấn ấn lên cái mông của người lùn áo cam, ngón tay cắm vào lỗ. Áo cam đang đυ. người phải thở hổn hển một tiếng, nhưng cũng không tránh đi mà chỉ ngúng nguẩy uốn éo hông eo, bành bành đυ. người lùn áo đỏ đang tuốt súng.
Thấy cái mông trắng trẻo rắn chắc đã được chuẩn bị xong thì người lùn áo cam nhấc thương ra trận. Căn nhà gỗ vừa được sắp xếp xong xuôi thì không khí phóng túng tràn ngập cả phòng, lâp đầy bởi tiếng thở hồng hộc và rêи ɾỉ kí©ɧ ŧɧí©ɧ,
"A...ha... Mau đυ.... mạnh lên..."
"Lỗ da^ʍ kẹp tối sướиɠ ghê đấy... Đυ. chết anh... Hưʍ... a"
...
Sau đó, người đến tiếp theo là người lùn áo lục và người lùn áo đen. Cả hai đang nhẫn nhịn trước kí©ɧ ŧɧí©ɧ của mui hướng hoa da^ʍ thì nghe thấy mấy tiếng kêu phóng đãng trong nhà gỗ, không khỏi tăng tốc vào cửa xem xét.
Ba người cùng tộc đang chơi tư thế xỏ hồ lô, sướиɠ khôn cùng. Đặc biệt là người lùn áo cam, trước sau bị chơi, c̠úc̠ Ꮒσα và ©ôи ŧɧịt̠ được sướиɠ cùng lúc, nét mặt da^ʍ đang không sao tả xiết.
Nghe thấy tiếng động bên ngoài nên người lùn áo vàng miễn cưỡng chuyển chú ý khỏi cúc huyệt tiêu hồn bên dưới, ngẩng đầu nhìn thử. Y thấy là người cùng tộc thì không cần nói cũng hiểu ý, vươn tay moi móc cúc huyệt mình.
"Ưʍ... Đừng khách sáo... Mấy anh em này, mau đến đây... có thể đi vào cả hai cái... A..."
Đối mặt với lời mời gọi nhiệt tình, áo lục và áo đen đã biết mình đã đến đúng chỗ. Cả hai nhận thấy suy nghĩ giống nhau lóe lên trong mắt của đối phương.
Đã lâu rồi chưa chơi lại mùi vị song long...
Bonus 3
Hai người da^ʍ tộc cuối cùng đến rừng rậm thì đυ.ng ngay năm người lùn khác đang ra ngoài "đốn củi"
Năm người lùn da^ʍ tộc cảm thấy suốt ngày giao hoan trong nhà lại không thú vị mấy nên kết bè kết bạn vào rừng chơi một trận dã hợp.
Người lùn áo lục và người lùn áo đỏ ngồi song song ở bờ sông, thò chân vào nước, cùng nhau giẫm lên dươиɠ ѵậŧ của người lùn áo đen, lưu loát chân giao cho y. Người lùn áo đen ngâm gần hết người trong nước, chừa lại đầu và bả vai, tựa vào áo lục và áo đỏ ở đối diện, vẻ mặt hưởng thụ, thở dốc hơi ngắn hơi dài.
Xuyên qua nước sông trong vẻo có thể nhìn thấy hai cặp chân kẹp lấy ©ôи ŧɧịt̠ to lớn đỏ sẫm, mài cọ lên xuống. Cặp đùi cường tráng lại theo mông thịt run rẩy trập trùng lên xuống. Mắt không thể nhìn được phía sau, trong c̠úc̠ Ꮒσα đang cắm một cây ©ôи ŧɧịt̠ giả to dài, điên cuồng rung lắc.
Người lùn áo lục và áo đỏ làm cho những điểm mẫn cảm dưới chân kí©ɧ ŧɧí©ɧ ©ôи ŧɧịt̠ bự nóng rẫy của mình phấn chấn bừng bừng, khó nhịn tuốt súng. Cả hai vòng tay qua thắt lưng của nhau, ngón trỏ đang từng chút thăm dò c̠úc̠ Ꮒσα của người kia.
Còn người lùn áo cam và người lùn áo cam thì đang cau mày sờ nắn ©ôи ŧɧịt̠ giả vừa mới mài bóng, không khỏi đồng thở lộ ra nét mặt ghét bỏ.
"Hừ, anh nói xem, lúc chúng ta ra ngoài sao lại không đổi lấy món nào có thể hút lấy ©ôи ŧɧịt̠ của ta chứ."
Người lùn áo vàng sờ lên ©ôи ŧɧịt̠ giả, bất đắc dĩ nói: "Chúng ta chỉ có thể làm ra mấy món này, dù cho có pháp thuật khiến chúng tự động đậy cũng không có tác dụng gì cả." Nói đoạn, hắn vỗ vỗ lên cây hàng đã cương, "Chúng ta có thiếu thốn gì đâu."
Người lùn áo cam tốt tình ngồi xổm xuống giúp hắn vuốt ve, người lùn áo vàng cũng ôm lấy áo cam đã bộc phát nɧu͙© ɖu͙©. Đang lúc hai người đang chuẩn bị một màn đầu chân đảo lộn, khẩu giao cho nhau thì sau lưng có một giọng nói truyền đến.
"Ôi chao, các anh là người của da^ʍ tộc đúng không?"
Mấy người lùn bên sông cũng nhao nhao nhìn qua. Đó là hai người lùn mặc quần áo tương tự bọn họ, nhưng có màu sắc khác nhau. Một người là áo lam, một người là áo tím.
Cả năm người lùn sôi nổi, hai mắt sáng rực.
"Haha, có phải các anh đi tìm căn nhà gỗ trong rừng không?"
"Đúng thế, thầy tiên tri nói chúng tối biết, ở chỗ đó có thể gặp được báu vật tuyệt vời nhất thế gian này." Lúc người lùn áo lam kể chuyển, trên mặt hiện rõ mong đợi sắc dục.
"Cậu ấy có thể khiến chúng tôi dục tiên dục tử... A, không lẽ các anh chính là năm người khác mà lời tiên tri nhắc đến?"
"Không sai."
Người lùn áo cam mừng rỡ, lòng rạo rực nói thêm: "Hiện tại người lùn đã xuất hiện đầy đủ, chắc hẳn báu vật nhỏ cũng sắp xuất hiện rồi nhỉ?"
"Nhưng mà, có vẻ chúng ta phải giải quyết vấn đề trước mắt chứ." Người lùn áo vàng nói với hai người mới gia nhập đan giương cao ©ôи ŧɧịt̠ vĩ đại.
"Nhìn hai vật lớn cứng chưa này."
Áo làm và áo tím hấp tấp đi đến, bắt đầu chuyện mà áo vàng và áo cam chuẩn bị làm, cũng đồng lòng chờ mong mỹ vị trong lời tiên tri.