Vương Tử Bạch Tuyết

Chương 3.3

Chương 3.3

"Xem đôi vυ' lớn này đi... Báu vật này mà nuốt nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chúng ta quá, chắc hẳn sẽ chảy sữa đấy."

"Đã thế còn có hai cái miệng nhỏ... Em ấy có thể cùng lúc ăn rất nhiều cây hàng của chúng ta nữa."

"A, vật báu nhỏ nghe chúng ta nói chuyện, huyệt nhỏ lại sít chặt hơn... Em ấy đang cao hứng đấy... Hư... Tôi sắp bị kẹp bắn đây..."

Để cho mọi người tiện đùa bỡn vương tử Bạch Tuyết hơn, chú lùn áo lam rút gậy thịt khỏi miệng của vương tử nhỏ, làm thật nhiều nước bọt theo đôi môi đỏ ửng chảy xuống.

Vương tử nhỏ kìm lòng không đặng vươn lưỡi ra theo, si dại nói: "Chú lùn áo lam tôn kính ơi, sao ngài lại... ưʍ... a..."

Chú lùn áo lam vuốt ve cánh môi vương tử, quấn lấy đầu lưỡi của vương tử nhỏ, thân thiết an ủi mất mát của cậu.

Sau đó chú lùn áo vàng đưa tay bế cậu lên khiến hai chân của vương tử nhỏ dạng ra thật lớn, ngồi lên phía trên gậy thịt. Cậu chịu không nổi phải cất cao giọng:

"Sâu quá... sắp bị chọc hư rồi... Ư... Chọc vào trong... thích... ưm ưʍ... Dễ chịu... Bạch Tuyết... thích lắm... A... thích cùng các chú lùn cùng chơi... A ưn ưn..."

Ban đầu dùng ngón tay trêu chọc hoa huyệt của vương tử nhỏ thì lúc này chú lùn áo đỏ thuận thế gác hai chân của cậu lên vai mình, khiến cơ thể mềm dẻo trắng ngần cong lại, gậy thịt thuận lợi tiến vào hoa huyệt.

Vương tử nhỏ bị treo giữa không trung, toàn bộ trọng lượng của cơ thể đều dồn về nơi cắm gậy thịt, nước mắt sinh lý trào ra, đứt quãng thở dốc nói: "Hưʍ... ư a... Có... có tận hai cây cùng nhau tiến vào... Bạch Tuyết thích... thích cùng nhau chơi trò chơi... A..."

"Bé lẳиɠ ɭơ, làm em có sướиɠ không đấy?" Chú lùn áo vàng vỗ vào mông của vương tử, lớn tiếng nói.

Trước kia khi các hộ vệ chơi đùa thân thể của vương tử cũng không hề mở lời thô tục với cậu, đêm qua hai người cắm gậy thịt đi vào cũng rất ít nói chuyện. Giờ đây khi vương tử Bạch Tuyết được hỏi bằng những ngôn từ dâʍ đãиɠ đến thế khiến cậu lại hưng phấn dị thường. Trực giác thần bí lờ mờ nói cho cậu biết những điều ấy có nghĩa là gì nhưng cậu lại mù mịt.

Khắp người vương tử toàn là dâʍ ɖị©ɧ, trên gương mặt si mê lại còn đôi chút nét ngây thơ. Giọng nói ngọt ngào của cậu không ngừng tỉ tê nói dễ chịu, hai tay cậu giữ lấy bắp đùi của mình để hai chú lùn trước sau dễ dàng đâm thọc.

"Muốn thêm nhiều gậy thịt hơn à..."

"Ưm ưm a... Lỗ nhỏ... Lỗ nhỏ không ăn nhanh nổi... Không nổi..."

Bên má của vương tử Bạch Tuyết còn vương nước mắt, khóe mắt tình tứ. Khuôn mặt tựa tinh linh làm người khác thương yêu lại thốt lên những lời lẽ không phù hợp tí nào: "...A...Nhưng mà... lại rất muốn... Ưn ưn... A a a hưʍ..."

"Nghe lời... Em trời sinh phóng đãng... đương nhiên sẽ ăn được thôi..."

Các chú lùn vây quanh đang kiềm nén từ nãy đến giờ, hạ thể đã cứng rắn đến mức bùng nổ. Chú lùn áo cam và chú lùn áo tím chen vào. Cả bốn người dán sát lại bên cạnh vương tử, tuần tự thò tay vào cúc huyệt và cánh hoa đã bị căng ra. Hai cái miệng nhỏ đang nuốt trọn gậy thịt, may sao dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng, bôi trơn vách thịt nên ngón tay mới có thể miễn cưỡng chèn vào được.

Vương tử nhỏ lắc đầu, vừa căng thẳng vừa chờ mong.

"Sẽ...sẽ hư đấy... Ư ư... Ha.. a..."

"Cưng à, không hư đâu. Tin tưởng chúng tôi sẽ làm em khoái hoạt hơn..." Chú lùn áo lam - người ban nãy dùng gậy thịt thao làm miệng của vương tử - vừa trấn an cậu vừa nhường vị trí của mình cho các anh em còn chưa thỏa cơn đói khát.

Cảm giác được miệng nhỏ tuyệt vời ngậm mυ'ŧ khó mà quên được nên chú lùn áo lam muốn giữ lại cảm giác đấy. Y nhìn thấy chú lùn áo vàng đang thất thần làm cúc huyệt của vương tử nhỏ nên y bèn thừa cơ áp vào sau lưng hắn, cây hàng còn đang cương cứng thuận lợi cắm vào.

"Ha a..." Kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến từ lỗ hậu vừa bị đâm vào khiến chú lùn áo vàng bắn ra. Chất lỏng thiêu đốt lại như sóng lớn vỗ vào cúc tâm yếu mềm khiến vương tử nhỏ sảng khoái trợn trắng mắt.

Chú lùn áo vàng cũng hiểu những anh em khác bên người đang nóng vội lắm rồi nên cũng dứt khoát mặc cho chú lùn áo lam ôm mình ra. Hắn ngồi tựa vào ngực của chú lùn áo lam, mặc y rong chơi ở huyệt sau. Gậy thịt vừa bắn vào cúc tâm lại chậm rãi đứng lên dưới sự ma sát ấy.

Chú lùn áo tím đang dò xét cúc huyệt lập tức thay thế vị trí của hắn, chú lùn áo cam cũng dán lại. Cả hai nhìn nhau nở nụ cười. Thừa dịp cúc huyệt của vương tử nhỏ còn chưa kịp khép lại mà đồng thời hai cây hàng thô to cùng nhau miễn cưỡng xâm nhập cửa vào nhỏ hẹp.

"—— A a a a a a a a a a a —— "

Vương tử Bạch Tuyết la lớn, nghe âm điệu rõ ràng là rất sung sướиɠ. Cậu cảm thấy lỗ nhỏ bị món đồ to lớn gấp bội nong ra hoàn toàn, từng nếp uốn từng điểm mẫn cảm đều bị ma sát hết.

"Thật... đầy... lại muốn ra nước... A, đỉnh, thọc tới... rất nhiều điểm da^ʍ bị thọc vào... Ưʍ... ưʍ... thật thoải mái... Chưa từng được chơi thử... sung sướиɠ vậy... A... trò chơi nào sung sướиɠ như vậy... A..." Vương tử Bạch Tuyết học được những lời này từ các chú lùn, nói năng lộn xộn biểu đạt sung sướиɠ nhộn nhạo trong người mình.

"Còn sung sướиɠ hơn nữa này!"

Chú lùn áo đen không cam lòng chỉ dùng tay của vương tử nhỏ để tuốt gậy nên cũng chen vào. Hoa huyệt non mềm của vương tử nhỏ trước đó đã khuyết trương sẵn sàng cũng bị thao làm, thịt mềm lập tức thích nghi với hai cây hàng thô to, chằng cần chờ đợi đã được nuốt trọn.

"A... Ư... A ư ưʍ... Thật nhiều... Thật nhiều gậy thịt... Còn có thể ăn hai cái... Ha... A... Thật tuyệt... Nóng quá... Thật là lợi hại... Muốn bay lên rồi... A... Toàn bộ... được ăn hết toàn bộ... A... Thật thoải mái..."

Lần đầu tiên vương tử Bạch Tuyết tiếp đón nhiều gậy thịt như thế mà kích động tuôn dâʍ ŧᏂủy̠ không dứt. Dưới thân cả năm người nhanh chóng tích nước thành vũng, mà các gậy thịt tranh nhau đâm thọc khiến chất lỏng ở cửa huyệt biến thành bọt nước, tiếng nhóp nhép nhóp nhép vang đội.

Vương tử nhỏ hưng phấn đến mức âm đế đỏ lừ, ngọc hành tiếp tục xuất tinh. Đến cuối cùng cậu chỉ có thể phun dâʍ ŧᏂủy̠ ở hai huyệt nhỏ.

Bốn chú lùn dạo chơi hai huyệt của vương tử Bạch Tuyết cũng thân thiết chăm sóc, xoa nắn núʍ ѵú, âm đế của vương tử, nhanh chóng giúp cậu thủ da^ʍ. Chú lùn áo lục đứng ở trên giường, vốn muốn nâng đầu vương tử Bạch Tuyết để cậu khẩu giao cho mình nhưng y lại không nỡ cắt đứt những tiếng rên dâʍ đãиɠ ngọt ngào của cậu mà y rầu rĩ không thôi.

Vương tử nhỏ hiền lành trong mơ màng cảm nhận được du͙© vọиɠ muốn bùng nổ của y, cậu si mê nở nụ cười, nâng lên hai vυ' rồi nhoài người về phía trước. Chú lùn áo lục hiểu ý, để đôi vυ' mềm mại mịn màng kẹp lấy gậy thịt của mình. Y vuốt ve đầu của vương tử nhỏ khiến cậu khi thì rêи ɾỉ, khi thì há miệng ngậm lấy đỉnh qυყ đầυ đôi khi chọc đến miệng của cậu.

Bên kia, cặp chú lùn dây dưa với nhau đang điên cuồng giao hợp, tiếng nước ọp ẹp và động tác mãnh mẽ kí©ɧ ŧɧí©ɧ thính thính giác và thị giác của vương tử nhỏ. Trong cơ thể cậu, mỗi một lỗ nhỏ chịu sự ma sát của luân phiên hai cây gậy thịt, chúng đâm chọc nghiền ép điểm mẫn cảm trơn mềm, ngay cả thịt vυ' và ngọc hành, âm đế cũng được chăm lo cực kỳ sảng khoái.

"Hư... a... Gậy thịt ma sát bên trong... muốn nữa... muốn thứ nước nóng hổi kia nữa... Hưʍ... ha... Muốn mạnh hơn chút nữa... A..."

Vui sướиɠ trong cơ thể khiến vương tử Bạch Tuyết mỉm cười hạnh phúc. Cậu biết những chú lùn tốt bụng dịu dàng sẽ sẵn sàng chơi trò chơi thoải mái này cùng cậu và sẽ chơi thật lâu... thật lâu...

-hết chương 3-