Edit: Dừa
Yến thiếu phu nhân gả tới Yến gia đã được một năm, nhưng cơ thể vẫn luôn không có động tĩnh gì, cả Yến gia từ trên xuống dưới đều lo lắng, sản nghiệp của Yến gia rất lớn, là một gia đình có tiền có thế, nhưng con nối dõi của gia tộc lại khan hiếm, Yến lão phu nhân cũng chỉ có một đứa con trai.
Vì tương lai Yến gia, Yến thiếu gia từ lúc còn nhỏ, đã ăn đủ loại đồ bổ, tới tuổi thành niên, thân hình Yến thiếu gia càng cường tráng hơn người bình thường, ham muốn tìиɧ ɖu͙© rất thường xuyên, vì vậy nên Yến gia nạp thêm mấy phòng tiểu thϊếp cho Yến thiếu gia, cho tới khi Yến thiếu phu nhân được gả vào cửa, trong nhà đã có hơn mười phòng tiểu thϊếp, nhưng lại chẳng có ai sinh được con cháu cho Yến gia.
Có người nói đây là do khi còn trẻ Yến lão gia đã tạo nghiệp quá nhiều, ức hϊếp dân chúng, nên ông trời phạt lão ta. Lại có người nói, Yến thiếu gia dư thừa tinh lực, ngày nào cũng làm những việc dâʍ ɖu͙© đó, khiến dương khí không đủ, cho nên khi bắn ra cũng chẳng có gì có ích, đương nhiên không sinh con được.
Vì con nối dõi, suốt một năm liền từ khi gả về đây, Yến thiếu phu nhân uống không ít thuốc, bái phật, từng thử cả phương thuốc cổ truyền, sau đó nghe nói chuyện giường chiếu cũng giúp một phần trong việc có con nối dõi, nên nàng tìm gã sai vặt, đưa cho một ít tiền, sai hắn đi mua một quyển xuân cung đồ, hàng ngày nàng và trượng phu nằm ở trên giường nghiên cứu tư thế, lần nào trượng phu cũng bắn cho nàng, nhưng cả một năm liền không hề có tác dụng, cơ thể nàng vẫn không có động tĩnh.
Yến thiếu phu nhân chỉ có thể ký thác hi vọng cuối cùng lên người Phật Tổ, vì nàng nghe nói trên núi Không cách bọn họ không xa, có một tòa chùa miếu, được xây dựng lên chuyên để xin con, hơn nữa có rất nhiều người đi xin con, trở về sau mười ngày nửa tháng, lập tức có thai, nàng nói lại chuyện lạ này với Yến thiếu gia, Yến thiếu gia không hề nghĩ nhiều, lập tức chuẩn bị khởi hành đi cùng nàng tới bái Phật xin con.
Đường lên núi cũng không bằng phẳng, Yến thiếu gia bèn ra lệnh cho đám sai vặt khiêng cỗ kiệu, còn hắn và phu nhân thì ngồi bên trong.
"Phu nhân, trên đường xóc nảy, nàng ngồi lên đùi vi phu đi." Dáng người Yến thiếu gia cao lớn, hắn ngồi bên trong cỗ kiệu, chiếm gần hết không gian chật chội, đường xá lại xóc nảy, hắn sợ phu nhân chịu khổ, kéo nàng tới ngồi lên đùi.
"Gia, thϊếp sợ người ngoài nhìn thấy." Yến thiếu phu nhân cảm thấy không ổn, khuôn mặt nhỏ tinh xảo hồng lên, túm lấy áo choàng màu tím không dám động.
"Người khác không nhìn vào được, đều là hạ nhân, bọn họ còn dám nói linh tinh cái gì!" Yến thiếu gia kéo phu nhân vào trong l*иg ngực, hắn ôm lấy thân thể thơm mềm, suy nghĩ dâʍ ɖu͙©, hơi thở gấp gáp, nóng rực phả lên lỗ tai phu nhân.
"Ưʍ... Gia! Người đừng thổi, rất ngứa!" Yến thiếu phu nhân được dạy dỗ một năm, thân thể trở nên vô cùng mẫn cảm, bị Yến thiếu gia động chạm như vậy, eo nhỏ nhũn ra, ngã vào trong ngực hắn.
"Phu nhân, đường sá xa xôi, không bằng chúng ta làm chút chuyện quan trọng, khai chi tán diệp cho nhà họ Yến." Yến thiếu gia vội vàng đưa tay vào trong áo choàng của Yến thiếu phu nhân, cầm lấy một bên vυ' đầy đặn mà xoa nắn, động tác của hắn rất thuần thục, có thể thấy là đã chà đạp không ít con gái nhà lành.
"Ưʍ... Gia... Người nhẹ tay một chút... Nha..." Yến thiếu phu nhân được sờ đến vô cùng thoải mái, nàng nhỏ giọng rêи ɾỉ, trong cỗ kiệu bịt kín, tìиɧ ɖu͙© tăng vọt, tiểu huyệt dâʍ đãиɠ bên dưới dần dần chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠.
"Phu nhân, để vi phu lấy côn ŧᏂịŧ ra, để khơi thông cho phu nhân." Yến thiếu gia đã từng làm đủ loại chuyện dâʍ ɖu͙©, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên làm trong kiệu, hắn lửa dục khó nhịn, không vuốt ve được bao lâu đã duỗi tay xuống dưới háng, xốc áo choàng mình đang mặc lên, qυầи ɭóŧ không kịp cởi, đã vội vàng lấy ra côn ŧᏂịŧ đang cương cứng dưới háng.
Côn ŧᏂịŧ to lớn nổi đầy gân xanh, trướng tới mức tím đen, chắc chắn đã đút vào tiểu huyệt dâʍ đãиɠ của không ít phụ nữ, qυყ đầυ màu đen to như quả trứng gà, trên mã mắt tiết ra một đống dịch nhầy.
"Gia... Ưʍ... Người làm gì vậy... A..." Yến thiếu phu nhân vội vàng che miệng lại, áo choàng của nàng bị xốc lên, bên trong không mặc qυầи ɭóŧ, đôi tay trượng phu túm lấy cái mông đầy đặn của nàng nâng lên, lúc trượng phu cầm côn ŧᏂịŧ đút vào, tiểu huyệt lập tức bị lấp đầy.
"Hít... Tiểu huyệt của phu nhân thật nhiều nước!" Côn ŧᏂịŧ to ngang với của lừa của Yến thiếu gia nhét sâu vào da^ʍ huyệt, hắn túm lấy vυ' của thiếu phu nhân, đường đi xóc nảy cộng thêm dâʍ ŧᏂủy̠ rất nhiều, giúp cây côn ŧᏂịŧ dễ dàng cắm vào chỗ sâu nhất.
"A... Gia... Thật dài... Đâm sâu quá... A..." Yến thiếu phu nhân lêи đỉиɦ liên tục, nàng cắn áo choàng không dám kêu to, sợ người ngoài nghe được, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt đánh sâu vào thân dưới.
"Phu nhân... A... Thoải mái không?" Yến thiếu gia cũng vô cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hắn và phu nhân giao hoan trong kiệu, đám sai vặt ở ngoài nâng kiệu, thực sự sống hơn hai mươi năm, cũng chưa từng sung sướиɠ như vậy.
"Gia... Thật là lợi hại... Ưʍ..." Yến thiếu phu nhân bị đâm đến đỏ bừng cả mặt, cặρ √υ' của nàng được trượng phu cố gắng xoa bóp, co dãn rất tốt.
Yến thiếu gia ôm thiếu phu nhân, phần eo dưới mạnh mẽ đưa đẩy, hắn làm vô cùng sảng khoái, côn ŧᏂịŧ tím đen dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠, ướt đẫm áo choàng.
"Phu nhân, côn ŧᏂịŧ của vi phu to không?" Yến thiếu gia không ngừng nói ra những từ ngữ dâʍ đãиɠ.
"Ưʍ... To quá... Ưʍ..." Yến thiếu phu nhân phun ra một lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠, cặρ √υ' trướng căng tròn.
"A... Đâm chết nàng!" Yến thiếu gia nén cảm giác muốn bắn tinh lại, côn ŧᏂịŧ mạnh mẽ mười phần đâm thọc trong tiểu huyệt.
Hai người làm tới tận lúc trời tối đen, thẳng tới khi đến chùa miếu trên núi, Yến thiếu phu nhân tiết ra vài lần, mà Yến thiếu gia cũng bắn không ít, tiểu huyệt dâʍ đãиɠ bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ lấp đầy.
...