Chương 3: Gia đình (hơi dã chiến chút xíu, trước mặt hai người con trai thôi)
Tô Đình và Julius sau khi đã tắm táp thơm tho xong liền đi đến trước cửa phòng cha và phụ thân. Khi nghe thấy tiếng của phụ thân anh, Tô Đình bế Julius bé nhỏ trong tay mở cửa phòng bước vào.
Ngay khi y vừa mở ra cánh cửa, tiếng la hoảng hốt vang lên, cảnh tượng trong phòng phơi bày trước mắt một lớn một nhỏ.
Jacque hét lên mà bắn tinh dính lên thân thể cường tráng của Hoppes, c̠úc̠ Ꮒσα sưng đỏ liều mạng co rút, mυ'ŧ lấy 3 ngón tay to lớn thô ráp đang thao lộng bên trong vách ruột. Côи ŧɧịt̠ của Hoppes sưng lên màu tím đỏ, lớn đến kinh người, đường kính nó phải ít nhất to bằng cánh tay của Julius, độ dài có thể đâm thẳng đến bao tử nếu đâm lút cán.
Tô Đình bình tĩnh nhìn cảnh tượng diễn ra trước mắt, nhẹ nhàng đi vào rồi đóng cửa lại.
Tô Đình đi nhanh đến bên bàn trà nhỏ phía bên trái hơi xa giường ngủ. Anh đặt Julius xuống chiếc ghế lớn bao đệm mềm mại có thể ngồi đủ 4 người trưởng thành. Julius bé nhỏ ngồi trên chiếc ghế lớn khiến Tô Đình cảm thấy em trai càng thêm nhỏ bé, thật dễ thương
"Em đừng chạy loạn, anh sẽ quay về ngay." Tô Đình nhẹ giọng nói, vuốt mái tóc màu đay mềm mại.
Anh bất cẩn quá, biết là phụ thân sẽ muốn thời gian riêng tư chung với cha khi họ mới về mà anh vẫn tới. Tô Đình chỉ là muốn biết vụ việc của thánh tử Hadot như thế nào rồi, anh hối hân nghĩ. Chắc là Tiểu Tôn bị dọa sợ rồi, ánh mắt nó mở lớn nhìn anh, như là cầu xin anh đừng đi.
Tô Đình hôn nhẹ lên cái mũi cao cao của Julius rồi sải bước tiến tới giường ngủ chủ nhân.
Julius xoay người dõi theo bóng dáng của Tô Đình, ánh mắt ấy tham lam độc chiếm như sói đói nhìn con mồi béo bở trước mặt.
Julius xem thấy cái mông rắn chắn đầy thịt rung rinh với mỗi bước đi của Tô Đình, phối với tấm lưng thẳng tắp và nhịp bước đều đều cho người xem một cảm giác cấm dục quyến rũ chết người. Ánh mắt Julius ngắm thẳng vào cái eo rắn chắc dẻo dai tràn đầy sức mạnh, dần trượt xuống cánh mông đầy thịt căng mọng giấu sau lớp vải bó sát của quân phục. Ánh mắt tiếp tục di chuyển tới khe đùi nho nhỏ da^ʍ dãng lúc ẩn lúc hiện theo nhịp bước chân, tới c̠úc̠ Ꮒσα hơi nhô ra, hiện rõ hình dáng tục tĩu của nó sau lớp quần bó.
Cả bóng lưng Tô Đình trong mắt Julius lúc này như đang gào hét cầu người hung hăng hãʍ Ꮒϊếp. Anh trai, em muốn ăn thịt anh, Julius thầm nghĩ.
"Cha, phụ thân, hai người đã về." Tô Đình đứng trước giường lớn nhìn hai thân ảnh đang giao nhau, cong người xuống chào kiểu tiêu chuẩn quân nhân.
Hoppes nhẹ nhàng hướng y gật dầu rồi lại tiếp tục thao lộng c̠úc̠ Ꮒσα nóng ấm trong tay. Gia đình họ là gia đình quân nhân. Cho dù có trong tình trạng nào, Hoppes cũng muốn người nhà mình, đặc biệt là con của ông và Jacque, luôn toát ra khí thế quân nhân bức người như thế.
"Đình ....Đình nhi....á....ưʍ.....á ....đừng nhìn ....đừng...Ối.... a. a. a. a." Jacque nức nở lên tiếng, kéo chăn muốn che đậy lại thân thể dâʍ đãиɠ trước mặt con trai.
Hoppes nhìn thấy liền tức giận, xé nát tấm chăn che thân của Jacque, bàn tay to lớn bóp mạnh xuống ©ôи ŧɧịt̠ ủi xìu vừa bắn tinh của Jacque, muốn ép nó tiếp tục bắn nướ© ŧıểυ.
Jacque thét lên thảm thiết, cảm giác đau đớn trộn chung với kɧoáı ©ảʍ khiến hắn điên cuồng, lắc đầu cầu xin không muốn. Hoppes không quan tâm đến lời cầu xin của Jacque, ông tiếp tục dùng lòng bàn tay chà xát mắt ngựa nhạy cảm với tốc độ trừng phạt.
Thân thể Jacque là do một tay Hoppes huấn luyện, mỗi điểm nhạy cảm trên người của hắn là do Hoppes khám phá ra.
Với kí©ɧ ŧɧí©ɧ chí mạng trong tay người yêu, Jacque gần như lập tức tè ra tại chỗ. Nướ© ŧıểυ vàng óng ánh bắn đầy người hắn và Hoppes. Lỗ niệu đạo đáng thương bị sử đυ.ng quá độ đã bị ép bắn bốn lần hơi sưng tấy lên. Côи ŧɧịt̠ Jacque như mất đi sức sống mà rung rẩy bắn nướ© ŧıểυ, tận 15 giây sau dòng nước mới hoàn toàn dừng lại.
Jacque vì quá kiệt sức nên tạm thời ngủ mất
Hoppes thõa mãn nhìn kiệt tác của mình, ông cứ để mặc ©ôи ŧɧịt̠ cương lên của của mình mà yêu thương lau chùi thân thể cho bảo bối dưới thân.
Tô Đình tự giác lấy tấm khăn bông lớn mềm mại trong hộc tủ tựa giường đưa cho phụ thân để bao bọc lại thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của cha. Hoppes tiếp lấy khăn bông, mỉm cười nhẹ với Tô Đình rồi bao bọc lại cơ thể đã đã được lau chùi sạch sẽ, ôm chặt trong lòng. Hoppes bế Jacque đi đến bên bàn trà chỗ Julius đang đợi.
Ông ngồi xuống ở cái ghế to lớn đối diện bàn trà. Hoppes sau khi ngồi xuống liền điều chỉnh tư thế cho bảo bối trong lòng, hai tay ông vòng qua đôi chân dài, bế Jacque lên như bế em bé đi tiểu.
Sau khi điều chỉnh tư thế cơ thể Jacque thành hình chưa M ngồi khóa trên người ông, Hoppes ngắm thẳng ©ôи ŧɧịt̠ lớn đang cương của ông ngay c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ vẫn còn co rút nhiễu nước, thúc một phát lút cán đâm đến tận bóng đái của người trong lòng. Thân thể Jacque nhẹ co giật từng cơn, ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ lại bắn ra hai tia nướ© ŧıểυ rồi rồi tè dầm tại chỗ dưới bàn trà, nhưng hắn không có thức dậy, đủ để thấy Hoppes rất thường xuyên làm chuyện này.
Tô Đình đi tới bàn trà, ôm lấy Julius, để nó ngồi trong lòng mình, nhẹ nhàng vuốt tóc, áp khuôn mặt tò mò nhìn cha và phụ thân của em trai vào bầu ngực nở nang của anh. Tô Đình không muốn Tiểu Tôn học những thứ này khi còn nhỏ, từ từ dạy sau cũng được mà, anh thầm nghĩ. Julius nằm gọn trong lòng anh trai với tìиɧ ɖu͙© bốc hỏa.
"Tên yêu tinh câu dẫn nam nhân này, anh muốn em thao chết anh ngay lập tức trước mặt cha và phụ thân sao" Julius thì thầm vào đầu ti đỏ hồng lộ ra trong áo quân phục, thật muốn vươn lưỡi ra liếʍ, thật muốn cắn nó, mυ'ŧ nó tiết ra sữa.
Suy nghĩ của Julius bé nhỏ tung bay tưởng tượng, khiến ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ dưới thân nó cương cứng đứng lên.
Tô Đình nhìn thấy phản ứng của nó thì phì cười. Bé trai vẫn là bé trai, mới đó đã bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ rồi. Tô Đình lấy tấm chăn bông trên ghế che lại hạ thân cho em trai, sợ nó xấu hổ trước mặt phụ thân.
Hoppes hung hăng đẩy hông lên, đâm tới đường cong chữ S trong vách ruột của Jacque, muốn đâm thủng bức tường thịt này. Với từng đợt đẩy lên, Tô Đình có thể nhìn thấy phần bụng dưới của cha y phồng lên hình dáng ©ôи ŧɧịt̠ lớn của phụ thân, khiến cơ bụng hoàn hảo phình ra như song tính nhân lúc có thai 3 tháng.
Cả cơ thể Jacque ửng đỏ như tôm luôc, thân thể phối hợp với từng cái húc của Hoppes mà nhịp nhàng lên lên xuống xuống, c̠úc̠ Ꮒσα sưng đỏ bại lộ trong không khí, co bóp khiến ©ôи ŧɧịt̠ lớn trướng bạo lên 1 vòng. Nếp uốn của lỗ nhỏ bị căng ra đến cực hạn. Jacque vụn vỡ rên rĩ lời vô nghĩa đan xen tên của Hoppes mà cầu hoan.
"Nói đi, con muốn biết gì?" Hoppes hì hục làʍ t̠ìиɦ với Jacque nhưng giọng nói vẫn vững vàng như ông chỉ đang uống trà.
Tô Đình nhìn người cha vĩ ngạn của mình bị phụ thân anh hung hăng thao đến chỉ có thể rêи ɾỉ mà mặt vẫn không đổi sắc, tim không đập nhanh, chậm rãi đáp lời.
"Pierre Hadot, hắn ta là thánh tử được ban phúc sao?" Tô Đình nhẹ giọng trả lời, bàn tay đang ôm lấy Julius hơi siết chặt lại.
"Không, tên điếm đó sẽ không phải là mẹ của đức vua tương lai. Hắn được đại thần ban phúc cho bầu vυ' sản sinh sữa thần. Công dụng có lẽ là cho người bệnh sức mạnh hoạt động bình thường tạm thời, thời gian khoản 3 phút. Nhưng ta chưa chắc chắn. Cha con nói nó có thể là màng kịch." Hoppes vững vàng trả lời, nói xong ông hạ thấp thắt lưng xuống ghế, ưỡn cao hạ thân lên, đâm một cú thật mạnh, thật sâu vào c̠úc̠ Ꮒσα đỏ tươi. Jacque nhẹ rên lên một tiếng, như là giận dữ, như là thõa mãn, cơ thể tự dộng phối hợp ép cánh mông thịt tách ra hai bên.
Tô Đình nghe Hadot sẽ không thành hoàng hậu tương lai mà thở phào nhẹ nhõm, nhưng ý nghĩ thánh tử vẫn được ban phúc, còn có công năng kì lạ đến thế khiến anh nhẹ nhíu mày, lâm vào trầm tư.
Julius lúc này đang rất bất mãn, tại sao anh trai yêu quý của nó lại nói là người đàn ông khác khi đang ôm nó chứ, đây rõ ràng là thiếu chung thủy mà, Juius suy nghĩ thế mà dẫu lên cái môi nhỏ hờn dỗi.
"Ngài đã giải quyết hắn ta như thế nào? Người như Hadot không nên để lại, đặc biệt vì vị trí phức tạp của y với thánh điện và mối quan hệ của y với ngài Rosseu." Tô Đình nói.
Nói xong, tay anh nhẹ đặt lên cái miệng chu ra của em trai nhỏ. Tên nhóc này, ngươi lại đang hờn dỗi gì, Tô Đình cười cười nghĩ.
"Thánh tử Hadot không được ban phúc có con liền có ý muốn câu dẫn nhà vua làʍ t̠ìиɦ với hắn để mang thai với lão già đó. Thế mà lão cũng mắc bẫy, bắn y một bụng đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙. Sau lần làʍ t̠ìиɦ đó, Hadot chắc chắn sẽ có thai với Syidis. Thánh tử của nước ta cũng thật con mẹ nó dâʍ đãиɠ, sau lần đầu tiên bị bắn tinh liền không kiềm chế được mà thông báo cho tất cả mọi người ở trong phòng, như sợ chúng ta sẽ gϊếŧ hắn diệt khẩu vậy."
Hoppes cưới nói, ôm lấy bảo bối trong lòng mà vuốt ve cơ thể cường tráng nam tính của Jacque. Hadot người này tuy đơn thuần nhưng đúng là có tố chất cơ thể, mỗi một lão già da^ʍ dật nào thấy y cũng chỉ đều có một ý nghĩ muốn hung hăng hãʍ Ꮒϊếp y đến khi mang thai.
Hoppes chắc chắn Hadot biết điều đó, thế nên y mới lợi dụng điểm này.
Nếu Hadot sẽ phải banh chân hầu hạ nam nhân suốt đời thì đức vua tối cao chẳng phải sẽ là lựa chọn tốt nhất sao? Thậm chí y còn dùng thân thể trinh trắng ấy dụ dỗ chính chú mình là Rosseu để được làm thánh tử cao quý nhất quốc gia trong vòng 1 năm. Rosseu đương nhiên không ngốc như Syidis, tất cả mọi việc cũng chỉ là lợi dụng nhau thôi.
"Nhưng làm y biến mất là điều cần thiết, đức vua không được phép có con, nội chiến sẽ xảy ra." Tô Đình trầm giọng nói, chuyện xảy ra có vể nguy kịch hơn anh tưởng nhiều.
Philos là môt quốc gia chuyên thần, không ai có thể thống trị con dân ngài ngoại trừ hậu duệ trực tôn của đại thần. Tại đây, dòng dõi hoàng gia không tồn tại, chỉ có con của thần với thánh tử được người dân chọn mới là đức vua thật sự.
Vào gần 40 năm trước, nội chiến bùng nổ khi một nhánh người thuộc đời vua khi đó tuyên bố muốn bãi bỏ nghi thức lai giống giữa thánh tử và đại thần. Họ muốn lập con trai của vua khi đó trực tiếp lên làm vua. Đương nhiên lúc đó người dân không đồng ý, thế nhưng vua khi đó là Nicolas II lại cấu kết với nước láng giềng, Ceuor, nhằm gϊếŧ đức vua tân nhiệm của Phillos, Alexander V. Chiến loạn giữa hai nước xảy ra suốt 20 năm khiến nhà tan cửa nát, dân khóc người than.
Chính phụ thân và cha nuôi y lúc đó dẫn quân đánh tan phản loạn, gϊếŧ chết thân vương Ceuor, thiết lập lại chế độ lai giống giữa đại thần và thánh tử, trả lại quyền lực cho Alexander V đất nước mới yên bình trở lại. Cũng chính vì thế nên anh, Tô Đình, mới được hai người nhận nuôi. Anh là một đứa trẻ người Ceuor được sinh ra trong chiến loạn, vì chiến tranh mà mất nước nhà tan.
Cha mẹ y là dân tị nạn được sinh ra vào lúc chiến tranh bùng nổ. Khi họ 18 tuổi, trong một lần chậy trốn mà đem lòng yêu nhau và sinh ra anh, trước khi chiến loạn kết thúc 2 năm sau. Lúc anh 8 tuổi, cha đột nhiên mất tích, còn mẹ anh vì đau lòng mà mất một năm sau. Thế nên lúc anh mới 9 tuổi đã phải đi lang thang suốt 1 năm đến khi lạc đến quân khu của quân Philos.
Tô Đình lúc đó bị tướng binh tại quân khu bắt làm nô dịch, Vì anh là con dân của người tị nạn nước Ceuor, nên từ lúc sinh ra không có quyền công dân của con dân Philos. Nhưng có lẽ vì đại thần thương xót mà lại được Hoppes và Jacque trong một lần đi duyệt binh tình cờ nhìn thấy nhận nuôi. Từ đó, anh liền thề sẽ suốt đời phục vụ hai người đàn ông này, như là một người con với cha mình, như là một người lính với chủ soái mình.
"Ta biết, thế nhưng thiệt hại đã xảy ra. Tuy đứa bé đó không nên tồn tại nhưng nó vẫn là con của đức vua, khi nào lão còn tại vị thì chúng ta vẫn phải xưng thần, có nghĩa vụ bảo về lão, thậm chí là đứa con của lão. Hơn nữa, có vẻ như Claude và Rosseu đều có ý định khác với Hadot nên ta không tiện ra tay. Thế lực trong hội đồng đã bị phân năm xẻ bảy. Kết thù oán với đồng nghiệp có vẻ không tốt lắm." Hoppes nói, giọng nói mang theo tia vui đùa.
Tường hầm thịt nóng ấm của học trò yêu quý đang hoàn hảo bao lấy ©ôи ŧɧịt̠ lớn của ông, khiến ông cảm thấy kɧoáı ©ảʍ tràn đầy trong lòng. Ông đâm mạnh thêm mười cái nữa rồi gầm một tiếng trầm thấp. Côи ŧɧịt̠ phình lớn ra bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đầy bụng Jacque. Lượng nùng tinh nóng hổi bắn ra khiến tường thịt nhanh chóng co rút lại như bị phỏng, Hoppes chẫm rãi tận hưởng cảm giác cơ thịt mềm mại xoa bóp ©ôи ŧɧịt̠ ông khi đang ngâm trong tinh dich của chính mình.
Vì tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra với lực quá mạnh, một lượng lớn chạy thẳng theo đường ruột vào tận bao tử Jacque. Như nhận thấy cơ thể mình sẽ không chứa nổi lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ sắp phải đón nhận, cơ thể Jacque liền phản xạ có điều kiện, ói ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Hoppes trong bao tử mình.
Cơ thể Jacque co giật không ngừng. Đôi mông đỏ mọng hé mở, phun ra một lượng nhỏ tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng mịn. Hoppes vẫn tiếp tục bắn tinh đến khi bụng Jacque phình lớn như có bầu 10 tháng mới ngừng. Ông nhẹ nhàng đặt tay lên phần bụng phình lên của bảo bối, xoa bóp ép cơ thể hấp thu hết lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ông.
Tô Đình thấy động tác của phụ thân liền hiểu, mở bàn bên cạnh ghế dài lấy ra một cái nút bịch c̠úc̠ Ꮒσα to như nắm tay, hình như cái nón, có phần đỉnh nhọn, phần đít của nút có đáy bè, đính ở phần đáy nút là một viên ruby đổ thẫm như c̠úc̠ Ꮒσα của Jacque hiện tại. Tô Đình cung kính đưa nó cho phụ thân, nhìn ông rút ©ôи ŧɧịt̠ ủi xỉu nhưng vẫn lớn dọa người của mình ra khỏi người cha.
"Phóc" một tiếng, ©ôи ŧɧịt̠ đi ra từ cái lỗ nhỏ nhưng kì lạ là c̠úc̠ Ꮒσα đỏ ưng ấy lập tức liều mạng co rút lại, trở lại thành nụ hoa đỏ tươi hơi chu ra dưới háng Jacque. Tường thịt bên trong e thẹn co rút một phát, một giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ bị ép bắn ra, dính lên ghế.
Dù cho phần bụng phình lên như mang bầu, cơ thể Jacque vẫn không ép nùng tinh trong cơ thể ra mà âu yếm giữ lại trong ruột, trong bao tử mình. Cú© Ꮒσα bên dưới mau chóng co rút như muốn ăn cái gì đó to lớn để giúp ngăn chặn tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra ngoài.
Hoppes di chuyển nút bịch đến trước c̠úc̠ Ꮒσα tham ăn ấy, phần thịt đỏ tươi như nhận được đồ ngon lập tức mυ'ŧ lấy mυ'ŧ để đầu nút. Cơ thịt hơi đẩy nút bịt ra rồi lại mυ'ŧ vào. muốn ăn vào càng nhiều. Hoppes dùng hai ngón tay ép mạnh một phát, nút bịt đít chui tọt vào c̠úc̠ Ꮒσα sưng đỏ khiến mị thịt đỏ tươi cũng bị ép vào trong.
"Cựu thánh tử có công khiến đức vua thích thú, nay lại mang bầu con vua, ban vào cung thánh dưới tên La Thoraet, công việc chính để người trong cung ngắm và thỏa mãn nhu cầu tìиɧ ɖu͙© của lão già ti tiện ấy. Khi đức vua mới ra đời thì y sẽ cùng Syidis X vào mồ chôn cho vua, nằm chung một quan tài. Đứa bé nếu không được sinh ra thì tốt, nếu được xin ra thì ta sẽ cho nó một danh tính mới, giao một gia đình bình thường nuôi lớn, lớn lên thì nhập ngũ làm binh. Ta sẽ cho người giám sát nó." Hoppes nhẹ nhàng nói ra ý kiến, nhanh chóng quyết định kiếp sống của 3 người trong 3 câu ngắn ngủi.
"Con có ý kiến gì không?" Hoppes tiếp nhận khăn tay Tô Đình đưa cho, nhìn thật sâu vào ánh mắt đen sẫm của con trai mình, hỏi.
Tô Đình là một quân nhân tài giỏi, rất có mùi vị thanh niên trai tráng trẻ tuổi tài cao. Cậu bé gầy tong teo ngày nào đã biến thành thiếu soái rồi, Hoppes thầm nghĩ.
"Dạ không. Nếu ngài đã nói thế thì con sẽ cố giúp và hết sức mình ủng hộ quyết định của ngài. Cá nhân con cũng nghĩ đây là quyết định tốt nhất. Nếu đứa bé rơi vào tay Rosseu hay Claude thì nội chiến chắc chắn sẽ lại xảy ra. Con không muốn điều đó cho quốc gia, cho gia đình mình, cho chính con và tiểu Tôn nữa." Tô Đình trịnh trọng nói.
Anh yêu thương cha, kính trọng phụ thân, cưng chiều em trai. Người hầu và hàng xóm đều là những người rất tốt. Lão Jain đã già, sẽ không chịu nổi chiến loạn, ngoài chợ có rất nhiều trẻ em sẽ giống anh, bị bắt làm nô dịch cho quân địch, đó là khuôn cảnh anh không muốn xảy ra nhất.
"Tốt, ta chỉ đợi lời này của con. Ta cần con giúp ta nghe ngóng chút sự tình giữa Rosseu và Claude và mối quan hệ giữa họ với nhà Hadot. Ta nghĩ bọn họ đã có liên minh từ hơn một năm trước khi Rosseu bắt đầu tuyển chọn thánh tử. Tuy ta nghĩ chắc họ chỉ là đồng ý điều kiện bán thân của Hadot để trao y danh hiệu thánh tử trong vong một năm, nhưng ta có thể sai. Biểu hiện của Rosseu và Claude hôm nay không có gì lạ nhưng chính điểm đó làm ta càng nghi ngờ." Hoppes trầm giọng nói.
Tình hình chính trị ngày càng loạn sau khi tên thánh tử mới này được chọn khiến ông nhức đầu không thôi. Hôm nay được về nhà ôm ấp người yêu, gặp mặt con trai khiến ông thả lỏng không ít.
"Vậng ạ." Tô Đình trả lời, bàn tay vô thức đặt lên mái tóc mềm mại của Julius mà vuốt ve.
Lúc này Hoppes dường như mới chú ý tới đứa con trai còn lại của ông, Julius.
Đứa bé này có ngoại hình rất xinh đẹp, thế nên khi Tô Đình nói ông biết nó không phải là người song tính, ông rất bất ngờ. Ngoại hình và khí chất đều xứng đáng làm thánh tử tiếp theo, chỉ tiếc là nó còn quá nhỏ hơn nữa lại không phải là người song tính. Hoppes cũng không để tâm đến việc ấy lắm, nếu nó có năng lực thì ông sẽ cố hết sức thốc đúc nó thành nhân tài, như ông đã làm với Tô Đình vậy
"Julius, lại đây nào." Hoppes vươn tay ra, kêu bé con như kêu sủng vật.
Tô Đình nhìn thấy mà cười. Lúc anh còn nhỏ, vị phụ thân này còn không thèm kêu anh một tiếng, trực tiếp đi tới xách lên hay ra lệnh cho anh mà thôi. Hôm nay Hoppes nói giọng nhỏ nhẹ vậy với Julius cũng nhờ một phần lớn kinh nghiêm nuôi trẻ đến từ lúc nuôi anh.
Tô Đình kéo tấm chăn bông xuống, thấy ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ đã mềm xuống thì thở phào nhẹ nhỏm. Tô Đình thả Julius bé nhỏ xuống, khuyến khích em trai đi qua phụ thân. Một tay Hoppes vẫn ôm Jacque mang bụng bầu 10 tháng bất tỉnh qua cơn làʍ t̠ìиɦ kịch liệt, ngồi trên một bên đùi ông.
Khi Julius bước tới bên cạnh, Hoppes vòng cánh tay lực lưỡng xuống dưới nách của Julius, rồi bế nó lên, cho ngồi bên đùi còn lại. Hoppes cẩn thận quan sát sắc mặt đứa con trai mới của ông. Màu mắt và màu tóc của Julius tương tự như màu của Jacque, khiến ánh mắt Hoppes nhìn nó cũng dịu đi vài phần.
Phản ứng của Hoppes đều rơi vào tầm mắt của Tô Đình, anh thở phào nhẹ nhõm. Tô Đình biết là dù phụ thân y có khó tính tới mức nào đi nữa, ông vẫn có một điểm yếu trí mạng, cha anh. Tuy Julius đã ở nhà hơn một năm, nhưng vì tình hình chính trị năm nay quá mức phức tạp khiến Hoppes và Jacque không thường xuyên ở nhà, có thể đây là lần đầu tiên Hoppes được ngắm nhìn Julius kỹ càng.
Ánh mắt Julius hơi ngắm nhìn người đàn ông anh tuấn dâʍ đãиɠ mà nó gọi là cha trông tay phụ thân mình, rồi di chuyển tầm mắt sang châm chú nhìn Hoppes. Thì ra đây là người đàn ông quyền lực nhất Philos sao?
Dù có bao nhiêu nói với nó rằng quyền lực của Hoppes chỉ đứng hạng hai sau vua thì nó cũng không tin. Bằng tư cách và sức mạnh của mình, Julius biết tất cả mọi thứ xảy ra trong Philos, phân chia quyền lực chỉ là một trong những thứ mà thôi. Dù có qua 500 năm, con người ngu ngốc vẫn áp đặt cường quyền lên đồng bào của mình.
Bộ máy chính trị của Philos thể hiện rõ quyền lực của đức vua cũng như của "quang minh thánh tử," là có giới hạn. Danh hào thánh tử chỉ có thể đeo trên lưng trong vòng một nằm, còn vua thì dù có quyền khuynh thiên hạ cũng phải nghe lời cố vấn của ban hội đồng quản trị, mà Hoppes là ngươi đứng đầu. Hơn nữa, đức vua có thể thay đổi nhưng quan chức trong bộ máy nhà nước vẫn sẽ được giữ nguyên. Hơn nữa, đức vua mới còn phải được tiếp nhận giáo dục trực tiếp từ ban hội đồng quản trị dưới sự quan sát của Hoàng hậu.
Và người trực tiếp phụ trách việc giáo dục đức vua là cố vấn hoàng gia, danh hiệu đã được chuyển dời từ nhà Hadot sang nhà Hoppes dưới đời vua Syidis X.
Nhiều người nghĩ rằng lí do cho sự chuyển dời là sự ban thưởng lớn nhất của đức vua với danh tướng đời trước, hi vọng ông có thể giúp lão trong việc quản trị triều chính. Hay nói theo cách khác, nhà Haodot sau khi dạy dỗ 1 đời vua phản loạn (Nicolas II), 1 đời vua vô năng (Alexander V) và 1 đời vua hèn hạ (Syidis X) đã làm dân ý phẫn hận, yêu cầu chính quyền lập tức thay đổi.
Đúng lúc đó, Hoppes rất được lòng dân chúng sau khi ông giúp bình loạn nội chiến 7 năm trước trước khi lão lên ngôi vua, Syidis liền quyết định lấy ông ra làm bia đỡ chắn đạn.
Sau này sử sách còn viết lại sự việc này như sau: Vào năm 509, Syidis X ngu muội giao đi quyền lực lớn nhất quốc gia vào tay người chỉ huy binh doàn lớn nhất lúc đó, khiến quyền lực Tiến Sĩ Hoppes nắm giữ lúc đương thời thật sự đại điện cho câu nói "quyền khuynh thiên hạ." Lúc đó chỉ cần ông muốn, Hoppes có thể một tay lật đổ chính quyền và tự lên làm vua. Thế nhưng ông lại không làm vậy, ông giao lại quyền điều binh cho Jacque, học trò yêu quý của ông. Còn Hoppes thì bắt đầu tập trung vào việc điều chỉnh lại bộ máy chính trị thối nát trong triều.
Ánh mắt anh trai khi nhìn phụ thân tràn ngập kính trọng, Julius hậm hực nghĩ. Ta còn tốt hơn phụ thân, tốt hơn cả cha. Ta có thể cho Đình Đình bất cứ thứ gì anh ấy muốn. Ánh mắt Julius nhìn Hoppes như bắn ra ánh đao, khiến Hoppes rõ ràng cảm thấy ý chí háo thắng nồng đậm phát ra từ thân thể nhỏ bé trên đùi ông.
Hoppes cảm thấy rất thích thú với ánh mắt đó, mặc kệ lí do của ánh mắt của tên nhóc này có ý gì, miễn có động lực mạnh mẽ để theo đuổi mục tiêu, ông đều có thể uốn nắng tên nhóc này thành người tài.
"Phụ thân, con chào ngài." Giọng nói trẻ con lanh lảnh phát lên, thân thể bé nhỏ hơi cuối người.
"Ngoan." Hopppes lên tiếng nói, giơ lên bàn tay rộng lớn, vuốt đầu bé con.
Tốt lắm, bé con rất hiểu điều, nhỏ tuổi mà biết hạ mình để đặt được mục đích lớn hơn. Tên nhóc con này có đủ yếu tố để thành người kế tự của ông.
Tuy Hoppes rất thương yêu Jacque và Tô Đình, nhưng hai người đều có tấm lòng quá rộng, muốn quản quá nhiều người trong thiên hạ. Đôi lúc, muốn làm người quyết định thì phải hy sinh mạng sống, không bao giờ có gì toàn vẹn đôi đường. Tuy thời gian và chiến trường chính trị đã dần tôi luyện tính cách hai người, Hoppes vẫn không muốn ép buộc hai người phải đưa ra những quyết định khiến họ không thoải mái. Thế nhưng đứa con trai này của ông, ánh mắt nó thể hiện du͙© vọиɠ điên cuồng, ý chí mạnh mẽ muốn chinh phục thiên hạ.
Đây là bản tính cho nhà chiến lược nước Philos đang cần trong giây phút này.
"Ưʍ...chủ nhân." Tiếng rêи ɾỉ ngọt liệm phát ra từ Jacque đang mê ngủ, c̠úc̠ Ꮒσα có vẻ lại nứиɠ lên. Hạ thân hơi hơi chà xát cái đùi lớn như thân cây của Hoppes.
Nút bịch đít đính Rudy bị ép sâu vào vách ruột. Đầu nhọn đâm thẳng vào điểm G kí©ɧ ŧɧí©ɧ dây thần kinh ở đáy chậu. Cơ thể Jacque rất thành thực, ©ôи ŧɧịt̠ đãng kiêu ngạo ngưỡn mình, sưng huyết màu đỏ tím, nhiễu xuống dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt.
Tô Đình nghe cha mình cầu hoan mà đỏ mặt. Cha kêu phụ thân là chủ nhân sao, Tô Đình hoảng hốt nghĩ.
Phản ứng của Tô Đình đều bị thu vào ánh mắt của Julius, bé trai xinh đẹp hé đầu lưỡi phấn hồng liếʍ miệng, nhìn Tô Đình như nhìn món ăn cực ngon miệng. Chết tiệt, sao mà Đình Đình của ta lại đáng yêu quá, bản mặt lạnh lùng lúc nãy thật gợi cảm mà bản mặt ửng hồng càng ngon miệng hơn. Ta muốn ăn anh trai, ta muốn ăn Đình Đinh. Côи ŧɧịt̠ nhỏ đã mềm xuống lúc nãy của Julius giờ lại đứng lên chỉ vì ngắm nhìn khuôn mặt ửng hồng của anh trai nó.
Tô Đình bối rối hạ tầm mắt nên không nhìn thấy phản ứng của Julius.
Bản mặt bình tĩnh trước đời sống tìиɧ ɖu͙© của cha và phụ thân anh dần sụp đổ. Vì Tô Đình lúc lớn lên phần lớn thời gian đều ở trong quân đôi, nên anh rất thoải mái với vấn đề tìиɧ ɖu͙©. Khi đó phụ thân còn là nguyên soái với cha anh là thiếu soái nên anh luôn nhìn thấy sinh hoạt tìиɧ ɖu͙© phóng túng của hai người. Nhưng cha anh lúc làʍ t̠ìиɦ vẫn luôn biết kiềm chế, cũng không bao giờ gọi phụ thân là "chủ nhân."
Đây là trò mới giữa hai người trong năm nay sao, mình cần phải về nhà thường xuyện hơn nữa, Tô Đình đau khổ nghĩ.
Hoppes nghe tiếng bảo bối nỉ non làm sao mà có thể kiềm chế được, ©ôи ŧɧịt̠ lớn lần nữa có xu hướng muốn đứng lên. Bàn tay mò mẫm xuống, chậm rãi kéo nút bịch đít ra, mang theo mị thịt đỏ tươi bám chặt nút bịch. Kéo đến phân nửa, bàn tay tàn ác đột nhiên đâm thẳng nút bịch vào c̠úc̠ Ꮒσα tham ăn, mị thịt lần nữa trở về bên trong vách ruột.
Hoppes thao túng nút bịch đâm vào một góc. Đầu ti Jacque liền đứng thẳng lên, cứng như hạt đậu đỏ. Dâʍ ŧᏂủy̠ nhiễu xuống từ đầu ©ôи ŧɧịt̠ Jacque như vòi nước bị hư. Hoppes mạnh bạo kéo nút bịch ra khỏi cơ thể Jacque. Cơ thể người trong lòng liền giật mạnh, cong tấm lưng vào trong l*иg ngực rộng lớn của chủ nhân là ông. Cú© Ꮒσα đỏ au gặp khí lạnh nhanh chóng co rút lại, nhìn lỗ nhỏ có vẻ rất vô cùng mềm mại, vô cùng đàn hồi. Cái lỗ nhỏ như cái miệng nhỏ tham ăn, chu môi đỏ mấp máp đòi ăn ©ôи ŧɧịt̠ lớn, mυ'ŧ thêm nùng tinh vào bao tử.
Hoppes chọc thẳng 2 ngón tay thô ráp vào sâu trong tường thịt, xoa xoa bóp bóp. Ông tách hai ngón tay ra, kéo lỗ nhỏ banh lớn ra hai bên, khiến mị thịt đỏ tươi bên trong lộ ra trước mắt mọi người.
Lúc này Tô Đình không chịu được nữa, anh đã hỏi hết tất cả những việc anh cần biết và việc anh cần làm. Tô Bình sải bước qua phụ thân, bế lên tiểu Tôn đang ngồi trên đùi phụ thân.
"Con và tiểu Tôn xin ra ngoài trước. Phụ thân và cha ngủ ngon." Tô Đình cuối người chào kiểu quân nhân rồi bước nhanh ra khỏi phòng.
"Đình nhi da mặt còn quá mỏng, mới nhiêu đó đã muốn chạy rồi." Hoppes cười nói với bảo bối trong lòng, ông biết Jacque đã tỉnh khi Julius đi qua. Bảo bối không muốn con trai mới về đã thấy bộ dâʍ đãиɠ của mình nên giả bộ ngủ.
"Thầy, ngài làm vậy là không đúng. Sao lại làm thần mất mặt như thế trước mặt hai đứa con trai chứ? Julius lại còn nhỏ tới vậy." Jacque càng nói mặt càng đỏ, không biết là gì tức giận hay là vì xấu hổ.
"...còn làm thần sướиɠ đến tiểu ra." Jacque muốn khóc, bộ mặt người làm cha hắn phải làm sao?
"Không chỉ vậy, không phải bảo bối còn được nếm sữa tươi ta bắn vào trong bao tử ngươi sao?" Hoppes vừa nói bàn tay vừa sờ bụng phìm lớn của Jacque, chậm di chuyển đầu ngón tay lên bầu ngực no đủ, búng đầṳ ѵú dựng thẳng, lên đến cổ họng và kết thúc bên đôi môi đỏ hồng.
Hoppes bắt lấy cằm Jacque, ép hắn phải xoay mặt qua nhìn ông.
"Nói thầy nghe, tϊиɧ ɖϊ©h͙ thầy ăn như vậy có ngon không?" Ánh mắt Hoppes mang theo ý trêu đùa.
Mặt Jacque ửng hồng, hắn làm sao có thể trả lời câu hỏi đó chứ? Cảm giác kɧoáı ©ảʍ ấy hắn chưa bao giờ trải nghiệm qua. Jacque còn nhớ rõ cảm giác dòng nước ấm nóng ấy chảy ngược lên cổ họng hắn, khiến hắn chịu không nổi mà ói ra nùng tinh quý giá của thầy. Suốt 5 năm nay, tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà thầy bắn vào cơ thể Jacque đều được cơ thể hắn hấp thụ để cung cấp chất dinh dưỡng cho bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© sắp hình thành trong cơ thể hắn, tử ©υиɠ và buồng trứng để sinh con.
Đây là ý kiến của Hoppes để điều giáo bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của hắn biến thành bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của song tính nhân, nhờ hạt giống của đại thần được Hoppes tìm thấy bên nước Ceuor.