Sổ Ước Luân Hồi

Chương 212: Biện Pháp Của Nhị Nữ. Uyên Ương Mệnh Lý. (18++).

Nhiễm Nam bỗng dưng kéo Nguyệt Dạ vào lòng. Thân hình gầy còm của cậu ta áp lên cơ thể mềm ấm của cô. Ánh mắt tiếc nuối mà cũng thèm thuồng nói “Chân Tâm. Hôm nay tao biết khó thoát cái chết. Ni tao cũng không cứu được còn khiến cho cô ấy bị bắt. Tao xin mày, về sao phải thật sự quan tâm Ni không để nàng khóc. Còn tao, trước khi chết chỉ muốn được hưởng lại cái sung sướиɠ đó. Chết dưới đóa mẫu đơn cũng đã toại nguyện rồi.”

“Cái gì?” Chân Tâm, Huỳnh Ni và Nguyệt Dạ cùng bậc thốt. Người trước là ngạc nhiên thật sự mà hai người sau chỉ là biểu diễn.

“Đúng vậy. Tao muốn được làʍ t̠ìиɦ với Dạ, người tao rất yêu quý trước khi bị mày gϊếŧ. Hoặc giả mày cũng có thể hành hạ tao trong lúc sung sướиɠ ấy. Chết như vậy xem như không uổng sống trên đời. Nói thật với mày thì Ni là đóa hoa có gai không thể thân mật. Mày cũng đừng hòng. Tao lúc nào cũng phải tìm vui với người con gái khác để hạ hỏa dục tình mà cô ấy khơi lên mày biết không? Ở cạnh một người vợ như vậy, quả thật rất khó chịu, cũng may mà còn có Dạ đáng yêu này. À Dạ cũng là người Quách Gia trước khi về làm vợ lẽ tao. Mày cũng đừng làm hại cô ấy. Hại một mình tao đủ rồi”

“Ha ha ha. Ni, chị nhìn mà xem. Không cần biết hắn có âm mưu gì nhưng lại bất chấp sự có mặt của chị mà muốn làʍ t̠ìиɦ với người con gái khác. Chị nghĩ xem hắn xem chị là cái gì chứ. Có chút nào tôn trọng chị hay không? Chị bỏ hắn đi theo em mới là đúng đắn” Với Chân Tâm mà nói thì một vợ một chồng chính là lý tưởng của hắn. Nếu không phải có hai Ni thì hắn cũng chỉ cần mình Huỳnh Ni ở trái đất này mà thôi. Còn cô bé theo hắn từ nhỏ. Cái cô bé đã hi sinh cả thanh xuân để theo hắn, chăm sóc khi hắn ngủ say tu luyện. Cô bé hay khuyên hắn đừng làm ác kia. Trong lòng Chân Tâm chỉ xem là loại xài tạm mà thôi. Cô bé còn giá trị nên hắn mới không làm khó nàng.

Việc Nhiễm Nam đa thê hắn không hiểu được và cũng áp đặt nó lên ý nghĩ của Ni. Chân Tâm cho rằng nếu Ni thấy được bộ mặt tham lam da^ʍ dật của Nhiễm Nam thì sẽ chán ghét. Lý do này khiến câu cửa miệng của hắn suốt từ khi lên đảo đến giờ toàn là khích bác Ni về mối quan hệ của Nhiễm Nam với Hoa, Dạ, thậm chí là Hồ Nha. Nào có biết rằng Nhiễm Nam đối với các nàng đều thật lòng và không xem nhẹ ai cả. Nguyệt Dạ là từ áy náy thành yêu thương. Hoa là từ yêu thích mà thành uyên ương. Hồ Nha là đại diện cho nỗi hối hận của cậu với Hồng Nhan. Huỳnh Ni thì cũng đã được Meow Meow đả thông tư tưởng ít nhiều. Cô nàng đã mở lòng chấp nhận việc Nhiễm Nam rước thêm hoa về nhà.

“Nhiễm Nam. Anh… Anh thật sự muốn cùng cô ấy làm chuyện đó trước mặt em sao. Anh là đồ… Đồ tồi.” Huỳnh Ni khóe mắt đỏ hoe. Pha lê trong suốt chực chờ chảy ra. Ái chà chà. Sau một thời gian trà trộn vào Đông Nam Hội có lẽ cái lé vồ diễn kịch của nàng cũng tân tiến không ít rồi.

“Nam… Anh… Anh” Nguyệt Dạ chỉ vào mặt Nhiễm Nam nói không nên lời. “Tại sao anh có thể yêu cầu chuyện đó trong giờ phút này được chứ?” Nguyệt Dạ thông minh, EQ chẳng hề thấp. Cô nàng nhập tâm ngay tắp lự. Khuôn mặt nhăn nhó phẫn nộ. Chân dậm bình bịch, mông đít tung tăng.

“Dạ. Lần cuối trước khi chết. Em cho anh toại nguyện nhé.”

“Nhưng… Nhưng… Anh không ngại người khác nhìn thấy chúng ta… Sao?”

“Sắp chết rồi, ngại làm gì nữa. Hơn nữa anh cũng có thể dùng đất đá che khuất các hướng mà.” Nhiễm Nam hôn má Dạ một cái, yếu ớt nói.

“Ha ha ha, được. Nhưng để mày sướиɠ chết thì tao không hả dạ. Như vậy đi, mày cởϊ qυầи áo trên người mày ra. Mẹ, không biết mày mặc thứ đồ chơi gì mà Phá Cầu không thể ăn mòn cơ thể mày được. Cởi nó ra. Mày sẽ bị tao làm phép ăn mòn tới chết trong khi làʍ t̠ìиɦ với con ả này. Ha ha ha. Ni, chị hãy chứng kiến sự vô sỉ của hắn đi. Ha ha ha” Trong tiếng cười, Chân Tâm lại bay lên cao hơn nữa, bay hơn mấy tầng mây xanh để ẩn náu. Hắn nghi ngờ Nhiễm Nam câu giờ chờ viện binh nên bay lên cao quan sát, nhìn đông ngó tây để phòng bị. ‘Ni, có lẽ chị nhìn hắn cùng người khác làʍ t̠ìиɦ càng nhiều sẽ càng thất vọng về hắn. Để xem chị có nhịn được mà không cầu xin tha mạng cho hắn không. Chỉ cần như thế thì mình sẽ có cơ hội rồi’

Toàn bộ các Hấp Cầu cũng được Chân Tâm điều khiển chui vào lòng đất ngay bên dưới chân đám người hắn dẫn đến. Nếu quả thật có cứu binh cực mạnh đến cứu Nhiễm Nam vậy thì chiến đấu tiếp theo hắn sẽ dùng đến bọn này để khôi phục linh lực. Tạm thời chưa cần thực hiện hành động ác ý với đồng bọn, nếu không dễ dẫn tới bạo loạn.

Khống thần không phải vạn năng. Một khi ảnh hưởng đến sống còn, một số tên sẽ bộc phát ý chí phi thường kháng cự lại được. 90 tên trước đó bị hắn cưỡng chế tăng mạnh Hấp Cầu hút lấy sinh mạng chúng nên mới không có thời gian phản ứng. Nhưng giờ thì không thể nữa. Sau khi cưỡng ép Hấp Cầu thể hiện độ bá đạo thì chúng đã quá tải, hấp thụ thông thường còn bị giảm một nửa tốc độ, cưỡng ép tiếp sẽ khiến chúng tan biến hết. Tạo ra Hấp Cầu cũng không có dễ đâu. Mấy tháng trời mà chỉ có gần 7 triệu viên được tạo ra. Không thể để chúng biến mất được.

Huỳnh Ni bị hắn cố định bằng Ngự Cầu bên cạnh người. Đưa cho cô cái điện thoại có hình ảnh quay chụp full HD từ vệ tinh để cô có thể thưởng thức màn tɧác ɭoạи của Nhiễm Nam. Dù Phá Cầu đã che khuất cả hai người nhưng Ni vẫn có thể thấy được hai bóng hình chồng chất lên nhau phía dưới nó.

Lúc này một quả Phá Cầu màu nâu xám to đùng bám gần hết phần lưng Nhiễm Nam, che khuất cả Nguyệt Dạ đang nằm dưới háng cu cậu. Nó bắt đầu ăn mòn da của cậu ta, máu tươi nhỏ thành từng giọt rơi cả xuống người Dạ. Với thị lực của mình vốn có thể nhận ra những gì Nhiễm Nam đang chịu đựng, Huỳnh Ni đau lòng rơi lệ khiến Chân Tâm ngỡ rằng cô đang đau khổ vì Nhiễm Nam lại là con người như vậy. Lòng hắn khấp khởi vui mừng. ‘Nhiễm Nam cho mày sướиɠ một chút, khi Ni đã quá đau lòng tao sẽ lấy mạng mày’.

Phía trước mặt, gậy giống và hai tay của Nhiễm Nam là không bị Phá Cầu tấn công. Nguyệt Dạ trong trang phục xinh xắn thường ngày, chiếc váy bị vén lên, quần bảo hộ bị kéo lột ra. Khe nhỏ xinh xắn trắng trẻo hiển hiện, mấy cọng cỏ đen mơn mởn cũng được dịp phấp phới. Cô nằm nghiêng trên đất, một chân gác lên tay Nhiễm Nam. Hai tay hắn chống đất, người áp xuống. Gậy thịt thăm dò ngã ba mềm mại. Đầu rùa giật giật. Mệnh lực còn sót lại nhẹ nhàng toát ra vài tia quấn lấy gậy thịt. Uyên Ương Mệnh Lý đã sẵn sàng. Nguyệt Dạ cũng vận hành pháp Uyên Ương, song hành cùng Nhiễm Nam để hòa quyện đôi bên, tăng cao tác dụng của pháp này.

Tranh thủ thời gian, không cần dạo đầu. Tìm thấy rồi, một cái khe nhỏ khô ráo thơm tho. Đầu gậy được đẩy nhẹ tới trước. Hai mép hoa thơm liền hé nở.

“Chào em. Đóa hoa xinh của anh” Đầu rùa như muốn nói.

Bông hoa của Nguyệt Dạ e thẹn không đáp. Đầu rùa mất kiên nhẫn liền tấn vào. Khe hở lớn lên, nó ôm lấy phần đầu đó như nói răng “Anh là của em”. Cảm giác rít rít khi gậy thẳng đi tới làm Nhiễm Nam phải nhấn tới vài lần mới đẩy được đầu tàu to lớn thăm dò hang động tiến vào sâu hơn. Gậy giống nhích thêm tí nữa. Đầu rùa mất hút. Hơi ấm của chiếc đầu sau khi đi vào trong đóa hoa liền tỏa ra, nhiệt độ của cả hai quyện vào nhau ấm nồng.

“Uhm… Nhiễm Nam. Anh bắt đầu nhanh đi, anh đang bị thương nặng thêm kìa.” Nguyệt Dạ lo lắng nói.

“Khốn kiếp. Lấy lại được sức mạnh, anh nhất định bẻ đầu tên Chân Tâm làm trái banh đá. Dám ra lệnh tên dị nhân đó gϊếŧ Hồ Nha. Thù này anh phải báo. Nguyệt Dạ, anh vào hắn sâu nhất đây.”

“Ừ. Cái đồ quỷ của anh sao không bị teo ốm lại như cơ thể anh nhỉ? Bự như quỷ. Nhẹ thôi nha. Ahn no quá, ấm quá, nó vào tới lớp cửa tử.... á. Liệu có chui lọt không anh?”

“Lọt chứ. Chỉ cần anh nhấn mạnh hơn. Của em sao khít quá vậy. Ư ư”

“Thì người ta nhỏ con với mới có 19 tuổi hơn mà. Của anh bự như vậy không khít sau được. Á.. Nhấn nhẹ thôi… Ngừng ngừng lại, chắc không vừa qua cửa trong đó của em đâu”

“Làm gì có chuyện đó, lúc trước chui qua được mà. Để anh mạnh hơn tý”

“A… đừng dấn nữa, nhấp đi, không qua nỗi đâu, có phải của anh bây giờ bự hơn ngày xưa không vậy. Ứ hự…. A”

Sụt nhỏ một tiếng. Kiếm tra vào vỏ. Tiểu Nhiễm Nam dài hơn 25 centimet, to như cùm tay con gái đã nằm gọn toàn bộ trong lòng Nguyệt Dạ. Nhiệt độ từng thớ thịt đôi bên tỏa ra hòa quyện vào nhau mang đến cảm giác yêu thương thích thú không rời.

“Thấy chưa, anh nói vào được mà, chỉ cần dùng sức thêm một chút. Ui, trong em bóp khít quá. Giờ anh bắt đầu nhấp đây.” Cảm nhận một cái vòm thịt nhỏ hơn cả cửa âm ở sâu bên trong Dạ co lại thít chặt lấy phần đầu gậy thịt của mình. Nhiễm Nam sung sướиɠ rên nhẹ một tiếng rồi bắt đầu uốn éo bờ mông. Theo chiều kim đồng hồ, gậy thịt cũng quẩy theo nhịp lắc mông của Nhiễm Nam.

Phía trên lưng cậu ta, lớp da lưng, da đầu, da đít, da đùi đã bị Phá Cầu ăn mòn tróc hết ra và tan chảy, thịt đỏ bên trong lộ ra ngoài cùng xương trắng. Máu, mủ, bóng nước thi nhau chảy về hai bên. Tránh để Dạ bị dơ bẩn, Nhiễm Nam đành dùng thần khí Khí Bảy Màu biến thành cái máng xối hứng lấy những thứ kinh dị đó, cho nó chảy ra mặt đất xa xa trong tiếng kêu thét phản đối của Nũng Nịu chị và Nũng Nịu em.

Uyên Ương Mệnh Lý là loại công pháp song tu trị thương được Nhiễm Nam vận dụng nhiều lần trong quá khứ. Nó có thể trị thương thần kỳ kéo người chỉ còn nửa hơi thở trở về cõi sống. Lần này cũng sẽ giúp Nhiễm Nam khôi phục lại sức sống, trở thành tên mập lúc trước chứ không gầy tong teo như bây giờ nữa. Tạm thời chưa đến thời điểm phát huy công dụng nên máu thịt sau lưng Nhiễm Nam vẫn bị ăn mòn liên tục, đã thấy xương trắng lòi ra. Chân Tâm có vẻ như cố tình hành hạ nên tốc độ ăn mòn không quá nhanh mà dai dẳng khiến cơn đau thấu tâm can liên tục xuất hiện. Nhiễm Nam phải dùng hết tinh thần để nhịn đau. Thông qua lời lẽ kí©ɧ ɖụ© cố quên đi vết thương nặng nề.

Công pháp trị thương bằng cách song tu này không có quy định thời gian, 15 phút rồi hoàn thành cũng được mà 1 giây nếu có khả năng cũng hoàn thành được. Với mệnh tu cấp độ 15 như Dạ, Nhiễm Nam cũng yên tâm ra sức mà không sợ cô bị tổn thương trong đó. Tốc độ nhấp tăng lên chóng mặt, Nguyệt Dạ chỉ có thể thở mạnh phát những tiếng kêu không hồi kết. 1 giây 200 cú nhấp, chỉ 10 giây mà thôi gần 2000 cái nhấp đã đưa Dạ lên tận thiên đường. Mắt cô khép hờ, tròng mắt dại ra, sung sướиɠ chẳng còn biết trời đất gì nữa.

“Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa”

“Ớ ooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooo”

Nhanh tới nổi Dạ chỉ có thể kêu thành âm tiết đơn giản mà thôi. Mông Nhiễm Nam như khẩu đại liên liên tục đập tới đập lui, tốc độ cực nhanh chỉ thấy toàn tàn ảnh. Cả thân dưới Nguyệt Dạ rung như máy đánh trứng. Hàng triệu triệu sinh linh phún ra đầy trong tử cấm thành của nàng nhưng chẳng có dấu hiệu gì dừng lại. Kho đạn của Nhiễm Nam liên tục chế tạo sinh linh mới và cậu ta vừa dập vừa phóng vừa phóng vừa dập đầy vào bên trong. Chẳng mấy chốc mà bụng dưới của Dạ đã to ra như vừa mới ăn một bữa tiệc thịnh soạn đến no nốc vây.

Mệnh lực ít ỏi hòa vào tϊиɧ ɖϊ©h͙ biến nó thành một loại chất dinh dưỡng màu đỏ hồng ở trong tcung cấm Dạ. Dưới sự điều khiển của Nhiễm Nam mớ dưỡng chất thần kỳ này men theo tiểu Nhiễm Nam chạy ngược ra ngoài rồi bắt đầu lan ra khắp cơ thể Nhiễm Nam, thấm vào da thịt. Đặc biệt là nó chạy về mặt sau lưng, hỗ trợ tái cấu tạo cơ thể chống lại sự ăn mòn của Phá Cầu.

15 giây trôi qua. Nhiễm Nam ngày càng trở lại vóc dáng bình thường. Tuy mệnh lực không phục hồi quá 5 phần trăm nhưng thương tổn trước đó do Phá Cầu hấp thụ sức sống đã hoàn toàn được khôi phục. Từ giây thứ 5 thì Nhiễm Nam đã giải phóng liên tục bên trong Dạ chưa từng ngừng nghỉ. Tốc độ và nhiệt độ bắn phá khiến Dạ vừa thốn vừa đê mê chẳng nói nên lời, hưởng thụ trong sự mạnh mẽ này.

Hơn 4000 nhấp, Dạ cũng bắt đầu xuất tinh theo Nhiễm Nam, từ các thớ thịt bên trong nước bắt đầu tủa ra khiến không gian chật hẹp ướt đẫm. Người nàng rung lên, hai gò bồng đảo dưới lớp áo giật trồi lên như điện đánh. Nhiễm Nam nhìn mà chảy dãi lòng thòng.

“Nhanh… Quá… Sướиɠ… Em chết mất anh Nam ơi” Dạ tiếng được tiếng mất nói.

“Phải tranh thủ thời gian khôi phục hoàn toàn trước khi Chân Tâm ra tay lấy mạng anh. Em cố chịu nhé, thấy thần tiên nào trên đó chưa em?” Nhiễm Nam giật mông như con bửa củi, đất đá dưới đầu gối cậu ta đã bị nát be bét tự bao giờ.

Uyên Ương Mệnh Lý chỉ khôi phục thương thế là chính, khôi phục năng lượng xem như chẳng được mấy. Cơ thể Nhiễm Nam đã hoàn toàn lành lặn trừ chút lở loét do Phá Cầu đang phá hoại mà thôi. Là lúc để cậu ta thi triển thủ đoạn tiếp theo bên cạnh việc tiếp tục dập Nguyệt Dạ tạo ra chất dinh dưỡng hỗ trợ cơ thể chống lại Phá Cầu. Đó là tạo ra Ý Thể, Thủ đoạn khôi phục chiến lực chính của Nhiễm Nam.

Toàn bộ cơ thể Nhiễm Nam phát sáng mờ mờ màu đỏ nhạt. Tế bào khắp người bắt đầu phân tách. Mỗi loại tế bào, mỗi loại gen, mỗi loại bộ phận sẽ có những tế bào đại diện mang theo toàn bộ thông tin tách bay khỏi cơ thể. Sau đó chúng hợp lại thành một Nhiễm Nam phiên bản tí hon chỉ bằng một phần ba phiên bản thật. Cảm giác lúc này như có kẻ đang dùng gọng kìm kéo lấy từng sợi gân ra khỏi người vậy, đau đớn cùng cực. Chính vì đau như vậy mà Nhiễm Nam cũng rất tiết kiệm Ý Thể. Chỉ khi không còn cách nào khác thì mới buộc lòng sử dụng tới, hấp thụ chúng để khôi phục.

Thật ra thì Ý Thể là loại pháp vận dụng mệnh lực để giúp người tu mệnh lực tăng tốc tu luyện. Là do Nhiễm Nam thích dùng chiến đấu và khôi phục để lên cấp nên Ý Thể trở thành cục sạc dự phòng khi hết mệnh lực, bị sử dụng sai mục đích.

Không chỉ đau về thể xác khi tái tạo Ý Thể. Cả linh hồn của Nhiễm Nam cũng phải chịu sự đau đớn xé rách. Muốn Ý Thể thay chủ nhân tu luyện thì nó cần một phần linh hồn của chủ nhân thao túng trong thể xác của nó. Vì vậy khi tạo Ý Thể, linh hồn bản thể cũng phải phân tách ra một phần để chuyển sang Ý Thể. Hai cái đau gộp lại làm Nhiễm Nam giảm hẳn tốc độ giao hợp với Dạ. Làm cho cô nàng tỉnh thần lại đôi chút. Cô nàng nhìn hắn nhịn đau đến đổ đầy mồ hôi mà đau lòng không thôi, giọng nghẹn ngào nói.

“Nhiễm Nam, anh không sao chứ, tạo Ý Thể đau đến vậy sao? May mà em chưa thử tạo bao giờ. Ư ư..”

Cô vừa đau lòng vừa thốn do Nhiễm Nam dập vào đành vừa rên vừa đỏ hoe đôi mắt. Nhiễm Nam thấy thương vô cùng, cu cậu nói “Em nên nhịn đau tạo một cái phòng hờ đi. Thế giới này không yên bình như trong mắt người thường thấy đâu em.”

Ý Thể tạo rất nhanh, thời gian sau đó chỉ chờ nó tự động diễn hóa, tiến hóa to lên như bản thể là có thể hấp thụ được. Khi đó nó có thể cung cấp 100 phần trăm mệnh lực cho chủ nhân ở cấp độ của nó. Cấp độ này sẽ tăng dần trong thời gian nó thay chủ nhân tu luyện. Ý Thể này mới tạo ra nên chỉ có thể cung cấp mệnh lực cấp 55 mà thôi.

Thời gian biến hóa này cũng rất nhanh, chỉ tầm vài phút mà thôi. ‘Chỉ là Chân Tâm sẽ cho mình tới vài phút sau? Theo thông thường một cuộc làʍ t̠ìиɦ kéo từ 15 đến 30 phút, chắc Chân Tâm sẽ không phá ngang đâu. Hắn còn muốn hành hạ mình và khiến cho Ni càng xem càng ứa máu mà’

Nhiễm Nam cũng giảm bớt tốc độ tấn công, Nguyệt Dạ thở phào. 1 phút vừa rồi thật là khổ mà. Môi cô rên không kịp ngậm lại, bên trong cũng sắp chịu không nổi, đã cảm thấy ran rát rồi. Đó là nhờ có Uyên Ương Mệnh Lý trị thương rồi đó, nếu không chắc trong đó nàng đã nát bét cả rồi.

“Ư A… To quá. Em thấy như mình bị người ta lấy cây cột nhà tọt vào trong đó vậy. Thốn quá à” Cô nàng nói.

“Nhưng mà em có sướиɠ không?”

“Uhm uhm um… Sướиɠ. Của anh vừa ấm nóng vừa to, trong đó bị anh tọt đã lắm… Ư… Hự”

“Anh biến nó to hơn nữa nha”

“Quỷ anh hà, to nhiêu đó đã muốn chết rồi, to hơn nữa chắc âm môn của người ta rách mất… Ơ ớ ớ… Bụng em to như bà bầu hai tháng rồi nè, toàn là tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh với cái hung khi đó ở bên trong đó. Nhanh lên đi anh… Mấy người kia đi ra rìa đảo cách mấy cây số rồi không biết có nghe thấy tiếng em rên không nhỉ?”

“Chân Tâm là thằng ngu. Bây giờ anh khôi phục không ít, cái Phá Cầu gì mà hắn nói lại không tăng mạnh công phá như lần trước đấu với anh. Chả xi nhê gì cả. Anh với em giờ tận hưởng thôi. Nguyệt Dạ, cảm ơn em đã giúp anh. Anh thưởng.”

“Á… Cái gì thế? Sao em có cảm giác cái đầu con… À đầu rùa của anh to ra gấp mấy lần so với phần thân vậy… Á… Trời ơi bụng em. Anh giở trò gì đó” Nguyệt Dạ hai má đỏ màu hoa sen, ngẩng đầu lên nhìn xuống bụng dưới mình. Phần bụng trắng nõn nà lấp ló trong lớp áo phình lên rõ rệt. Có thứ gì như rắn ở bên trong di chuyển tới lui. ‘Như cái thai 4 tháng vậy, trời à’.

“Anh thưởng em đó. Em biết mấy con chó đực lúc nó làm xong thì thế nào không? Cái đó của nó phình ra kẹt luôn bên trong cɧó ©áϊ rút không ra luôn đó. Anh biến của anh như cây nấm vậy, phần đầu to gấp mấy lần phần thân, giờ nó kẹt luôn trong cung cấm em rồi đó. Giờ anh cho của quý anh dài thêm, đâm thật sâu để tỏ lòng biết ơn đây”

“Úi… Ui ui… Chết mất… Đã quá… Anh có chơi trò này với ai chưa đó. Hoa hay Meow Meow chẳng hạn. Từ khi biết anh em như lạc vào thế giới mới vậy. Học lực tăng mạnh, trí nhớ siêu quần, sức khỏe hơn trâu. Là em cảm ơn anh mới đúng”

“Chỉ mình em thôi” Nói rồi Nhiễm Nam bắt đầu nhấp với khoảng cách ngắn. Bởi vì đầu nấm kẹt trong lớp cửa thứ hai sau lớp âm môn nên không gian để nhấp cũng không nhiều, Nhiễm Nam đành dùng mệnh lực hóa dài thứ thịt mềm dễ biến đổi nhất của mình để có thể nhấp được. Bụng dưới Dạ phình to ra vì chứa vô số tϊиɧ ɖϊ©h͙ biến đổi lẫn cái đầu nấm khổng lồ. Mỗi cú nhấp ta lại nghe rõ ràng tiếng óc ách phát ra từ bên trong. Ở cửa mình của Dạ cũng đã nước nôi lai láng. Cô nàng không chịu được đã lại xuất ra.

“Nhiễm Nam. Anh thấy em hay là Ni, hay Meow Meow hoặc Hoa thì anh chơi sướиɠ hơn? Á… ”

“Trừng phạt nè. Em bỏ bớt tính so đo tranh đấu đi được không? Tới chuyện này mà em cũng ganh hả” Nhiễm Nam đẩy vào thật mạnh và sâu, hai người tạm thời dính khít vào nhau.

“Em… Em biết lỗi rồi, đừng rướn nữa, em chịu hông nổi. Ớ ớ a a” Cô nàng vừa rên siết vừa thầm nghĩ ‘Hóa ra Ni không thể hòa hợp với Nam. Há, cơ hội mình thành chính thê lớn nhất tới rồi. Lần này giúp anh ấy qua cơn nguy, còn ai quan trọng bằng mình nữa?’

“Hử? Có lý nào lại vậy?” Quan sát một thôi một hồi, thi thoảng liếc mắt nhìn Ni đang khóc. Chân Tâm gật đầu thỏa mãn. Thấy không có gì lạ nên hắn đến sau lưng Ni, nhìn vào màn hình điện thoại, kiểm tra xem Nhiễm Nam thế nào rồi, có bị ăn mòn mất nửa người hay chưa. Nhưng thứ hắn thấy lại là cái bóng Nhiễm Nam đã to hơn trước. Tò mò, hắn đoạt lấy điện thoại, mở một chương trình phần mềm, gõ vài dòng chat ra lệnh cho NASA đổi góc quay. Khốn kiếp, thì ra tên mập đó đã khôi phục lại vóc dáng cũ. Bên cạnh hắn ta còn có một Nhiễm Nam khác nhỏ hơn một nửa bản chính. Thứ đó là cái quái quỷ gì vậy? Phân thân chi thuật sao?

“Mẹ nó, xem ra một cái Phá Cầu là không đủ cho mày.” Chân Tâm nổi đóa. Không chú ý một chút thì đã để tên khốn này thoải mái rồi. Một quả cầu to như trái banh xuất hiện trên tay Chân Tâm khiến Huỳnh Ni nhìn thấy mà lo lắng. Quanh thân trái banh linh lực xuất hiện những luồng màu sắc xanh, đỏ, trắng xanh khác nhau. Đó là ba thuộc tính Lôi, Hàn, Hỏa khác nhau từ linh lực công pháp Thiền Giới của hắn. Ba loại thuộc tính hòa vào quả banh. Quả cầu này nhanh chóng biến lớn như đầu xe tải. Vung cánh tay ra. Hỗn Nguyên Cầu bay nhanh thẳng xuống dưới, nhập vào Phá Cầu.

Dưới sự điều khiển từ xa. Hỗn Nguyên Cầu hòa vào Phá Cầu. Phá Cầu lập tức tăng mạnh sức phá hoại. Không như trước đó, lần này Chân Tâm quyết định khiến Nhiễm Nam đau đớn hết mức thì thôi. Vết thương trên lưng lập tức mở rộng.

“A… Đau thật, bị lộ rồi” Nhiễm Nam cắn răng. Uyên Ương Mệnh Lý lần nữa phải gia tăng tốc độ. Nguyệt Dạ đang thoải mái rêи ɾỉ thì bị bất ngờ nên nấc lên một cú, nàng lại xuất tinh lần nữa. Cơ thể xinh xắn sau lớp quần áo thời trang cong lên như vầng trăng.

Lớp da lưng bị tan chảy, thịt bên trong lộ ra rồi cũng nhanh chóng bị ăn mòn. Nhiễm Nam trừng mắt không kêu đau một tiếng. Năng lượng, dinh dưỡng từ tϊиɧ ɖϊ©h͙ biến đổi tràn ra liên tục vá lại vết thương.

“Nhịn, tao xem mày nhịn được bao lâu. Đau đớn đi, hét lên đi” Chân Tâm truyền âm vào đầu Nhiễm Nam. Hắn vẫn quyết định dày vò tình địch đến chết. Tuy không rõ Nhiễm Nam đang định giở trò gì nhưng từ dao động năng lượng trên người tên này rõ ràng hắn chưa hồi phục chiến lực nên cũng không cần quá lo lắng.

“Nhiễm Nam. Anh...” Nguyệt Dạ vừa bị dập vừa đau xót khi thấy máu thịt Nhiễm Nam bắt đầu chảy ra nhiều hơn. Huỳnh Ni không thấy rõ hình ảnh này nếu không thì chắc cô khóc ngất mất.

“Anh không sao. Em phải biết, mệnh tu, không có gì giỏi bằng việc chịu đau và phục hồi. Hắn càng khiến anh trọng thương, anh càng khôi phục, anh càng có cơ hội thăng cấp. A… Móa, đúng là đau thật chứ”

Xương trắng lại lộ ra, xương sọ mé sau đầu cũng thế, xương chân cũng xuất hiện. Vài giây sau thì cơ thể Nhiễm Nam lại lành lặn. Vài giây nữa cơ thể lại lộ ra xương trắng. Tiếp vài giây cơ thể lại khôi phục. Cái đau xé tới xé lui đau đớn nhường nào không cần nói cũng rõ. Giống như người ta xé da bạn, lóc thịt bạn rồi đợi bạn khôi phục và lại xé da lóc thịt. Day dẳng không hồi kết. Chỉ một hai phút trôi qua nhưng Nhiễm Nam như đã dạo quanh bàn mổ vài trăm lần trong tình trạng tỉnh táo không gây tê.

“Hic. Nhiễm Nam. Anh thật mạnh mẽ” Nguyệt Dạ khóc. Anh ấy đau đớn như vậy mà vẫn dập mình không ngừng nghỉ. Làm sao anh ấy có thể có ý chí như vậy được nhỉ?

Dạ không còn suy nghĩ thêm được. Tốc độ thò thụt của Nhiễm Nam bắt đầu trở lại tần suất 10 giây 2000 cái lúc trước khiến cô chẳng còn biết trời đất gì. Nơi giao nhau của hai người. Tiểu Nhiễm Nam như Gậy Như Ý chống vào biển sâu. Như cột trời đâm sâu vào vực thẳm. Di chuyển quá nhanh mà có thể nhìn thành không hề di chuyển. Xung quanh nước và tinh đỏ liên tục bắn tung tóe. Tinh đỏ theo cậu nhỏ tràn lên người rồi lan ra đối kháng với Phá Cầu.

“Aaaaa” Nhiễm Nam cảm thấy Phá Cầu ngày càng ăn mòn dữ dội, sợ tên Chân Tâm tức lên dùng hết sức thì tiêu nên cu cậu đành há miệng kêu đau để thỏa mãn cơn tức của Chân Tâm. Đợi thêm một chút nữa thôi, Ý Thể hoàn toàn thành hình thì mày biết tay tao, thằng khốn.

Liên tục khôi phục sau thương tổn. Nhiễm Nam gần như đã đạt giới hạn. Chỉ là vẫn chưa thấy mệnh lực thăng cấp mà thôi. Chỉ cần Ý Thể được hấp thụ. Cả người ngay lập tức khôi phục năng lượng vậy khả năng cao Nhiễm Nam sẽ biến cường. Phải nhanh lên bởi vì cậu chàng đã cảm nhận được một ánh mắt không thiện ý quan sát mình. Đó không phải ánh mắt của Chân Tâm. Xem ra lại có kẻ thù khác xuất hiện rồi. Lần này là ai đây?

‘Như vậy đủ rồi. Ni không hề cầu xin tha cho Nhiễm Nam. Xem mòi đã ghét hắn không ít.’ Chân Tâm lại liếc nhìn Ni. Hắn ta lập tức cười to, truyền âm vào với Nhiễm Nam “Nhiễm Nam. Không nhây với mày nữa, mục đích tao đã đạt được. Ha ha ha. Chết đi. Phá Cầu Bạo Phát. Chết đi”