Bởi vì Meow Meow và Huỳnh Ni không hay biết gì về kế hoạch bẩy rập của cao tầng Impossible Club và Đông Nam Hội nên hai nàng cứ thế mắc bẫy.
Kế hoạch của kẻ địch kỳ thật cũng rất đơn giản, chỉ là cử những Phó Hội Chủ còn lại của tổ chức tập trung về đất nước trung tâm trong địa bàn mà tổ chức nắm giữ, phía dưới các đàn em cũng tập trung theo nhóm. Chỉ cần một nhóm bị tấn công thì nhanh chóng liên lạc, các Phó Hội Chủ sẽ đích thân bay đến bằng tốc độ cao nhất, bắt lấy những kẻ tấn công.
Với tốc độ của những kẻ trên cấp 100 thế này, lại đa số thuộc dạng cận chiến, mặc kệ tổn thương từ lực ma sát, bọn chúng thậm chí có thể còn bay nhanh hơn cả Demon Monkey khi trước vờn Nhiễm Nam. Từ quốc gia này bay sang quốc gia khác bên cạnh chỉ tốn tối đa vài phút là cùng.
Dựa vào trí tuệ của Lục Hồng Huấn vốn đã sớm nghĩ tới đối ứng dự phòng rồi. Chỉ là do thực lực đôi bên chênh lệch quá xa nên lúc ban đầu phe mình phải chịu chút thiệt thòi. Tên quân sư này thích nhất là tận dụng lợi thế có trong tay, dù có hiềm nghi là lạm dụng ngoại vật nhưng đối với hắn ta thì chỉ cần kết quả không quan tâm quá trình mà thôi. Hắn từng nói như vầy “Thứ tận dụng được thì nên tận dụng tối đa hóa lợi ích của nó, chỉ cần mục đích đạt thành, còn quá trình, ánh nhìn của người khác là không quan trọng”.
Nhóm Nhiễm Nam có hai đại sát khí, một là bom hạch nhân mini sức công phá và phạm vi hủy diệt khủng khϊếp, hai là cổng không gian liên kết Thời Không Giới có thể phân giải bất cứ kẻ nào, đến nay vẫn chưa kiểm nghiệm ra được giới hạn tối đa mà lực phân giải này có thể chạm đến, ngay cả mạnh như Quách Phong cũng còn không chịu nổi.
Dự đoán được phản ứng của kẻ thù, Lục Hồng Huấn quyết định sẽ tận dụng Thời Không Giới Lệnh để mở cổng Thời Không Giới nhằm tiêu diệt những kẻ địch mạnh có thể sẽ xuất hiện. Đó là toàn bộ những gì hắn đã bàn với Meow Meow và Huỳnh Ni trước khi bắt đầu ra tay gϊếŧ người giá họa gây xích mích và chặt bớt tay chân của Impossible Club cùng Đông Nam Hội.
Nếu không phải bom hạch nhân mini nổ có thể khiến cả một làng xã cỡ nhỏ tang hoang dám hắn đã cố thuyết phục hai nàng dùng đến rồi. Cứ chui vào Thời Không Giới trốn còn bên ngoài cho nổ bom chết sạch đám cao cấp vừa đến, không phải kế hoạch trả thù có thể nhẹ nhàng hơn rồi sao?
Chuyện diễn ra đúng như dự đoán. Ban đầu yếu thế nên Meow Meow và Ni trước khi có thể mở được cổng Thời Không Giới liền lâm vào bị động. Bên phía Meow Meow. Châu Không Kỳ đã sắp hợp thể với cô nàng.
Ngay khi Châu Không Kỳ đẩy tới chút nữa là có thể khiến tiểu đệ to bự chui vào trong Meow Meow thì một vật kỳ lạ bay tới người chạm vào lưng hắn khiến hắn giật cả mình. Thứ này hoàn toàn không chút sát khí nào khiến hắn không hề cảm nhận được nguy hiểm. Giống như chỉ là một cục gạch được một đứa trẻ thảy nhẹ tới vậy.
Tên này nổi nóng quay đầu lại nhìn, sau khi phát hiện kẻ chọi hắn là tên Lục Hồng Huấn đi theo Meow Meow khi nãy thì càng bạo nộ hơn.
“Con mẹ mày muốn chết rồi à?”
“Mày mới là kẻ muốn chết” Lục Hồng Huấn cười lạnh dùng tiếng Anh đáp trả. Thì ra anh ta chỉ là giả ngất mà thôi. Vốn trước đó đã mở sẵn Thời Không Giới ở một chỗ bí ẩn gần đây để dùng trốn đi lúc cần. Tiếc thay hai người không kịp chạy đã bị tên Châu Không Kỳ chặn lại. Lục Hồng Huấn liền lập tức khởi động Thời Không Giới Lệnh lần nữa. Tranh thủ khi tên này loay hoay mãi không mở ra được Thú Y của Meow Meow thì thời gian cũng gần đủ.
Tuy kế hoạch này có mạo hiểm do không rõ năng lực của đối phương liệu có thể khiến thần trang của Meow Meow bị lột ra hay không nhưng khả năng trên 70 phần trăm có thể thành công thì cũng đáng để mạo hiểm rồi. Nếu có chuyện gì thì liều mạng để Hắc Vận một đấu hai vậy, xem như là dự phòng.
“Đúng là chán sống” Châu Không Kỳ sát khí ngùn ngụt vụt đứng thẳng dậy. Chân hắn đạp lên Thời Không Giới Lệnh mà Lục Hồng Huấn chọi tới, hắn dự định đạp nát thứ này.
“Hử?”
Ngoài dự tính, chỉ là một cái lệnh bài nhìn giống như bằng gỗ lại cứng chắc như vậy. Toàn lực đạp mấy cái cũng không làm nó xoay chuyển gì. Ngược lại một luồng màu đen bùng lên tại chỗ muốn xuyên qua người hắn.
Châu Không Kỳ ngay lập tức cảm thấy hoảng hồn khϊếp vía. Bản năng cho hắn biết thứ màu đen này vô cùng nguy hiểm. Hắn phản ứng cũng cực nhanh, cả người lùi lại tránh đi trong gang tấc.
“Hừ, trò vô dụng mà thô… Ặc ặc”
Người hắn đang lùi thì bỗng dưng khựng lại. Không hiểu từ đâu vô số dây leo từ sau lưng hắn chộp tới, không chỉ giữ chân hắn lại trong tích tắc mà còn đẩy ngược hắn lại chỗ cũ. Đây rõ ràng là phép thuật mà trước khi bị trúng dị năng của tên này, cô không kịp thi triển ra chút nào. Khi đó chênh lệch thực lực hai bên thật quá rõ ràng. Lục Hồng Huấn cũng rất nhanh có kế sách nên cô đã làm theo ý hắn, không để lộ ra việc mình vẫn có thể sử dụng phép thuật.
Cánh cửa Thời Không Giới đã mở ra, hai chân tên này ngay lập tức bị phân giải biến mất khúc dưới. Châu Không Kỳ kinh hoàng tột cùng, bản năng lần nữa khiến hắn bộc phát sức mạnh kinh người. Cơ bắp toàn thân như hóa thành sắt thép. Một luồng cự lực liền phá nát đám dây leo phía sau, một lần nữa cơ thể rơi về sau rời khỏi vị trí cánh cổng không gian.
Đang định thở phào nhẹ nhõm, dùng tay chống nóc nhà kho quay người lại tính sổ Meow Meow thì hắn liền thấy một khẩu Shotgun hiện đại có khí xanh bao bộc chĩa thẳng vào sát ngực hắn. Meow Meow đã lấy ra Viễn Xạ Lục Nguyên Thần bắn liên tiếp mấy phát ở dạng shotgun.
“Chết đi” Châu Không Kỳ không thương hương tiếc ngọc gì hết, dùng ngực đỡ đạn, dùng tay vung ra muốn đánh nát người Meow Meow.
Sát thương của Meow Meow quả thật là không làm gì được phòng ngự cơ thể của tên địch nhân, tuy nhiên đạn nổ của Viễn Xạ Lục Nguyên Thần không chỉ có mỗi hiệu quả tăng sát thương, nó còn có hiệu ứng đẩy lùi nữa. Khi trước cũng nhờ hiệu ứng này mà cứu Nhiễm Nam một mạng từ tay tên quái vật Thạch Cương, kẻ có khả năng cuồng hóa.
Cú đấm của Châu Không Kỳ không với tới Meow Meow do hắn bị đẩy lùi nhưng lực gió đánh ra vẫn đủ sức đập cô cùng cả phần nóc nhà dưới mông sập xuống, trọng thương hộc máu. Phần bụng bị trúng đòn thâm tím cả lên. Đan điền bên trong cũng rung động ầm ầm.
“A a ặc” Châu Không Kỳ chỉ bị đẩy lùi lại có nữa bước, nhưng nửa bước này là nửa bước đoạt mạng. Ót sau, nửa lưng, hai cái mông liền bị cổng không gian phân giải biến mất. Máu phun ra ngoài. Chân hắn bị mất từ bắp vế trở xuống nên lúc này liền đang dùng tay thay chân. Mấy ngón tay bấu nát nóc nhà kho kéo cơ thể lần nữa rời khỏi cổng không gian. Thoát chết.
Châu Không Kỳ bò tới bằng tay nhìn xuống lỗ hổng nóc nhà, cười dữ tợn với Meow Meow.
“Con * thúi, ông sẽ gϊếŧ mày”
“Hừ” Meow Meow yêu kiều rên đau một tiếng, không đếm xỉa đến tên này. Bởi vì đối với cô, hắn đã chết chắc rồi. Nguy hiểm thực sự chính là tên Bella Ba đang tận hưởng với Hắc Vận ngoài kia. Vừa rồi cô bị thôi miên nên lúc này liền hiểu ra Hắc Vận chắc hẳn cũng đã bị thôi miên rồi.
“Chết đi” Châu Không Kỳ nổi giận, dưới tay dùng sức liền nhảy lên và rơi xuống, muốn tiếp cận Meow Meow bên dưới, sau đó sẽ tự tay xé xác nàng.
Đáng tiếc, mộng tưởng này vô pháp thực hiện. Một đám dây leo lần nữa cuồn cuộn từ không trung xuất hiện, lấy Meow Meow làm trung tâm tỏa ra lao tới quấn khắp người tên này.
Châu Không Kỳ lạnh lẽo cười, toàn thân dùng sức gồng lên, dây leo toàn bộ bị bứt nát. Thân thể hắn liền rơi xuống đè lên người Meow Meow.
“Xem mày còn trò gì nữa nào?” Châu Không Kỳ giận dữ hét, một tay chống xuống nền nhà, một tay co lên đập xuống bụng Meow Meow. 30 Tinh điểm lực sát thương bùng phát đánh ra.
!!?
“Không, không… aaaa” Châu Không Kỳ bỗng dưng điên cuồng la hét, từ to tiếng đến tắt tiếng. Cú đấm đoạt mạng cũng dừng ngay tại chỗ trước khi đánh lên người Meow Meow. Lấy lưng của Châu Không Kỳ làm trung tâm, một cổng không gian nối liền Thời Không Giới lần nữa mở ra. Thì ra khi hắn nhảy xuống, Meow Meow được Lục Hồng Huấn chỉ bảo bằng truyền âm linh hồn, đã dùng dây leo quấn lấy kẻ địch khiến hắn mất cảm giác tỉ mì, lại dùng dây leo cuốn lấy Thời Không Giới Lệnh ép lên lưng tên này.
Tuy Châu Không Kỳ vận lực phá dây leo nhưng dây leo sau lưng vẫn nằm ở phần khó phát lực nhất, vẫn có vài sợi nhỏ tồn tại bám lên lưng hắn cùng cuốn lấy Thời Không Giới Lệnh áp sát lưng. Trong xúc giác trả về cảm nhận chỉ như là mấy sợi dây nhỏ rơi lại trên lưng mà thôi nên hắn cũng không để ý.
Thế là Thời Không Giới Lệnh kịp thời kích hoạt lần hai mở ra cổng không gian. Phải biết Thời Không Giới Lệnh là có thể kích hoạt liên tục để mở cổng Thời Không Giới liên tục, chỉ là từ lúc kích hoạt đến lúc mở ra cần tới 10 phút khởi động mà thôi. Cho nên khi trước, Lục Hồng Huấn liền liên tục kích hoạt hai lần, chỉ cách nhau mấy giây như vậy.
Châu Không Kỳ còn chưa kịp đánh chết Meow Meow thì hắn đã một mạng ô hô đi trước. Cơ thể hắn nhanh chóng bị phân giải mất, còn mỗi cái đầu rơi xuống đập lên đầu Meow Meow rồi lăn tròn như quả bóng sang bên cạnh. Đôi mắt hắn vẫn còn kinh hoàng mở to, không tin nổi mình lại chết dễ dàng trước kẻ địch yếu ớt thế này.
Meow Meow lúc này trong tay cũng có một cái Thời Không Giới Lệnh đang kích hoạt bảo vệ cô nên cổng không gian vừa mở cũng không gây hại gì. Hơn nữa cô cũng dùng dây leo kéo mình tránh đi trước khi cổng không gian hoàn toàn thành hình nên lúc này cũng chỉ có đôi bàn chân của cô nàng là nằm trong Thời Không Giới.
Châu Không Kỳ vừa chết, lực trường kỳ lạ vẫn luôn khiến Meow Meow không nhúc nhích được cũng mất theo. Meow Meow không cần mọi thứ điều phải dùng dây leo do phép thuật hóa thành làm tay chân thay nữa, cả việc lấy ra Viễn Xạ Lục Nguyên Thần rồi bắn kẻ địch lúc nãy cũng là nhờ vào mớ dây leo.
Meow Meow muốn đứng dậy nhưng cơn đau kéo tới khiến nàng như muốn chết đi cho xong. Đan điền lần nữa bị khí kình từ cú đấm tạo ra đánh trúng. Linh Châu tung bay tứ tung bên trong. Trên vách đan điền vật chất màu xanh kỳ lạ từ lần trước biến dị ở đảo Ẩn Viện còn dư lại dưới sự rung động bắt đầu bong ra, trôi nổi ở giữa đan điền. Linh Châu lướt qua lướt lại liềm bị mấy thứ như nước sốt này bám lấy nhuộm thành một viên cầu màu xanh lục đậm.
Chất sệt từ từ thấm vào Linh Châu, đi kèm nó là sự mất khống chế của linh lực. Toàn bộ linh lực trong Linh Châu cuồn cuộn tuôn ra mặt ngoài Linh Châu, hòa vào chất sốt xanh.
Cứ như vậy. Meow Meow đau đớn nằm im tại chỗ không tài nào nhúc nhích nổi. Đến khi Lục Hồng Huấn đem Thú Y tới trước cửa nhà kho ném vào không gian mờ tối bên trong thì cô mới miễn cường mặc nó vào người.
Cùng lúc này, Hắc Vận và Bella Ba đã đến hồi kết.
Hắc Vận dù sau cũng là sinh vật có cấp độ rất cao, chỉ là đang bị thụ thương rất nặng chưa khỏi mà thôi nên rất nhanh thoát khỏi thôi miên. Bella Ba đang thôi miên tầng sâu hắn bằng sóng tinh thần liền bị phản phệ khiến cho Meow Meow cũng thoát khỏi thôi miên đúng lúc, sau đó dưới sự phối hợp của Lục Hồng Huấn mà tiêu diệt Châu Không Kỳ.
Bella Ba tuy không rõ kết cục của Châu Không Kỳ nhưng việc Hắc Vận thoát được khống chế cũng khiến ả thấy kinh dị. Ả là dị nhân tinh thần lực, chiến đấu tay chân rất yếu. Một khi kẻ thù tiếp cận được, dù cho ả là dị nhân cấp trên 100 cũng không chịu nổi kẻ địch chỉ là cấp 50.
Do đó, ả liền vội tấn công tinh thần Hắc Vận lần nữa rồi quay người bỏ chạy. Vừa rồi trước khi Hắc Vận trúng thôi miên không biết đã làm gì ả khiến ả dục hỏa thiêu thân lao lên làʍ t̠ìиɦ với Hắc Vận. Lúc này ả liền sợ mình sẽ trúng chiêu đó lần nữa mà quay đầu lại giao hoan tiếp. Phải biết Hắc Vận có thể thoát khỏi khống chế, như vậy một khi ả quay lại vì dục tính thì chết chắc rồi.
Còn may cho ả ta, Hắc Vận muốn thoát khỏi thôi miên khống chế cần có thời gian nhất định tuy là thời gian này sẽ càng ngày càng rút ngắn bởi thích nghi. Đến khi tên này tỉnh táo lại thì ả đã bỏ chạy mất dạng.
Phan Chí Thâm trợn mắt nhìn cả quá trình trận chiến diễn ra. Ngay khi Bella Ba cắp đít chạy trốn thì hắn cũng nhìn Hắc Vận với ánh mắt sợ hãi, đùa chắc, dù không thấy tên này ra tay mạnh thế nào nhưng cả lão đại cũng chạy thì mình tốt nhất cũng nên “tẩu vi thượng sách” thôi.
Mấy tên đàn em may mắn còn sống cũng bắt đầu chạy tứ tán. Lục Hồng Huấn híp mắt nhìn mọi chuyện.
“Meow Meow, cô thế nào rồi, mặt của chúng ta bị chúng nhìn thấy, lại không thể diệt khẩu hết được, cần mau chóng trở về nhà để tạo chứng cớ thời gian, nếu không sẽ bị đặt nghi vấn đấy”
“Không sao, vào đi, đan điền đang loạn động, tôi không nhúc nhích nổi. Phải phiền Hắc Vận mang chúng ta về rồi” Meow Meow suy yếu nói như đứt hơi. Lúc này không chỉ đan điền đan loạn động, Linh Châu tuy đã ngưng nhảy nhót lung tung nhưng từ bản thân nó linh lực liên tục sinh ra rồi thiêu đốt liên tục, cứ vậy từng chút cô đọng ra linh lực màu đậm hơn. Lớp sốt xệt khi nãy cũng càng lúc càng nhạt.
Linh lực thiêu đốt khiến đan điền nóng ran một cách dữ dội. Bụng cô liền đau quặn, toàn thân tỏa nhiệt hừng hực, cả đến sức lực ngồi dậy cũng không có.
….
---[1]---
Huỳnh Ni ánh mắt gϊếŧ người, ngồi trên bao thuốc phiện nhìn chằm chằm Mr Fake. Miệng nàng không ngừng phát ra tiếng rêи ɾỉ gấp gáp.
Tên Mr Fake lúc này lại đang ngồi dưới đất cách cô cả mét, mặt quay vào tường. miệng hắn cũng hổn hển rên lên.
Cạnh hai người là hai cái xác của hai tên đàn em. Máu từ cổ họng chúng chảy không ngừng, chết không nhắm mắt, không kịp ngáp ra tiếng động nào.
Thì ra là hai người đang diễn trò cho tên Steame và Epicol bên ngoài nghe thấy mà thôi. Mr Fake nào dám làm phản Huỳnh Ni. Chuyện lúc trước ở xưởng gỗ đấu đá với tên John, hắn rõ ràng tận mắt thấy cô mạnh thế nào. Bây giờ đối mặt với cô, hắn càng thấy áp lực hơn. Quả thật Huỳnh Ni gϊếŧ hắn dễ như trở bàn tay.
Vì Hai kẻ bên ngoài quá mạnh. Huỳnh Ni không thể thắng nổi nên khi cô bị chúng tóm liền yên lặng nhẫn nhịn đợi cơ hội. Cả thần khí cũng không dùng đến.
Sau đó vào đến căn phòng này, khuất mắt thì không cần sợ nữa. Thần Khí liền xuất hiện gϊếŧ người. Dù lúc này cơ thể cô vẫn bị loại lực lượng kỳ lạ của Steame phong bế các khớp xương, không thể dùng sức cử động nhưng thần khí lại có thế điều khiển cách không nên hai tên đi cùng Mr Fake vào trong liền gặp ác mộng.
Chỉ là cô thì an toàn rồi, còn Chân Tâm thì sao đây? Hắn ái mộ mình như vậy, đối xử tử tế với mình. Bản thân mình chỉ cần đợi Thời Không Giới Lệnh mở ra cổng không gian là thoát được nhưng Chân Tâm chắc chắn là sẽ bị gϊếŧ. Cũng không thể tuyệt tình như vậy được a.
Cô nhìn chằm chằm Mr Fake. Một sáng ý liền hiện ra. Tên này không cần thiết tồn tại nữa, vậy chi bằng nhờ hắn một việc cuối cùng.
Hơn 11 phút kể từ khi Huỳnh Ni bị mang vào trong đó. Chân Tâm ở bên ngoài đã đạt đến ranh giới cái chết, mất máu quá nhiều, tổn thương nội tạng quá lớn mà chết. Đầu hắn mụ dần nhưng ánh mắt vẫn gắt gao nhìn vào căn phòng đang phát ra tiếng rên của Ni.
‘Ta chỉ cần một cơ hội mà thôi, hai tên các ngươi phải chết, tất cả các ngươi điều phải chết vì dám ô nhục nàng’.
Cơ hội hắn chờ đợi đến rất nhanh. Đó là khi Mr Fake với gương mặt thỏa mãn, vừa đi vừa kéo khóa quần từ trong căn phòng đi ra. Môi hắn còn liếʍ mép ra chiều chưa đã thèm.
“Hai tụi mày vào chơi đi, xong rồi ra đây dọn xác mấy đứa đã bị ả và đồng bọn gϊếŧ” hắn nói với hai tên đàn em đang canh cửa. Sau đó liền khúm núm đi tới bên cạnh Steame cười hì hì lấy lòng.
“Phó Hội Chủ, chơi đã lắm, anh không vào sao? Bót lắm đó, nhỏ nhắn xinh xắn, cái đó của ả ôm lấy tiểu đệ của em mà nó sướиɠ tới muốn phún tinh liền đó”
Vừa nói hắn ta vừa liếc mắt nhìn Chân Tâm. ‘Thứ cô ta đưa cho mình là gì nhỉ, lại dặn chỉ cần đến gần hai Phó Hội Chủ, sau đó lộ ra cho tên này biết thì hắn có thể cách không sử dụng thứ đó trọng thương bọn họ. Thứ gì lại có uy lực lớn như vậy? Sao ngay từ đầu không dùng đến chứ?’.
Mr Fake theo yêu cầu của Huỳnh Ni giả vờ nịnh hót đi tới gần Steame. Hắn quả thật không muốn nghe lời nhưng hắn từng chịu đau khổ hành hạ từ Hồn Ước nên không muốn bị lại lần nữa, cảm giác đau từ linh hồn đó như giòi gặm xương, khó chịu khôn tả. Khi đó là Meow Meow cảnh cáo hắn nên đã vận dụng Hồn Ước khiến hắn biết đau mà sợ, không dám phản bội sau này.
Mr Fake bước sát lại người Steame khiến tên này cảm thấy kỳ lạ. Không lẽ tên chuyên đi phá rối hạnh phúc các cặp đôi này đột nhiên thay đổi giới tính, cả con trai cũng không tha?
“Mi làm gì? xê ra khỏi người ta” Steame cảm giác ghê tởm nổi da gà, gầm lên hét đuổi Mr Fake.
Ai mà ngờ, tên Mr Fake càng làm trái lại, tên này cười hì hì đưa hai tay ôm tay Steame, nịnh hót nói, bên hông eo tên này lộ ra một cái lệnh bài đang giắt thắt lưng cho Chân Tâm thấy, khóe mắt còn nháy mấy cái với Chân Tâm.
“...” Chân Tâm chả hiểu gì cả, nháy mắt cái “qq” gì? Cái lệnh bài đó là cái gì?
“Phó Hội Chủ, đừng gϊếŧ cô ả đó được không, ả xinh đẹp quá, tôi muốn bắt về làm nô ɭệ tìиɧ ɖu͙©”
“Cũng được, vậy ngươi phải cẩn thận, kẻo bị cắn ngược chết ta không chịu trách nhiệm đâu, tốt hơn thì phế gân tay gân chân ả đi”
“Dạ dạ… A”
“A”
Mr Fake và Steame cùng lúc hét lên, tên trước là đau đớn mà hét còn kẻ sau là vừa phẫn nộ, vừa ngạc nhiên và cả hoảng sợ mà hét.
Ầm...
Cùng lúc đó vách tường phòng chứa thuốc phiện thô chưa chế biến cũng vỡ nát. Từ bên trong một thứ trong suốt lấp lóe ánh sao bảy màu bay ra. Quanh thứ này có một lớp quang thể cũng trong suốt mỏng bao bọc, có hai viên tròn tròn cũng trong suốt nốt xoay quanh.
Vật này vừa nhỏ vừa nhanh, chớp mắt đã tiếp cận nơi Mr Fake và Steame đang đứng.
Mr Fake vừa hét thảm một tiếng, không tới một giây liền im bặt. Đầu hắn cùng một phần cổ và vai rơi thẳng xuống đất. Từ chân đến những phần còn lại đã biến mất, bị cổng không gian phân tán thành những nguyên tử cơ bản, bay biến vào không khí.
Steame đứng cạnh bên quá đỗi sợ hãi trước sự việc đột nhiên như vậy. Hơn nữa tên này đang không có sự cảnh giác nên liền ăn quả đắng, một phần cánh tay và một phần đùi bị phân giải biến mất.
Chuyện này cũng là vận rủi của hắn. Mr Fake dù sau chỉ là đứng bên cạnh nắm tay mà thôi. Thời Không Giới Lệnh lại giắt ở eo Mr Fake nên khi cổng mở ra vốn sẽ không phạm vào cơ thể Steame. Nhưng mà Mr Fake giật mình một cái, người liền nhúc nhích xoay chuyển nhẹ. Cổng Thời Không Giới vừa mở ra vừa thay đổi vị trí với ban đầu một chút. Ngay lập tức hóa kiếp phần cùi chỏ tay trái của Steame và một mảng thịt mông đùi.
Steame cũng là tên thân kinh bách chiến, phản ứng cũng rất nhanh, trước khi cổng không gian tiếp tục xoay tới “ăn” cả nửa người trái của hắn, trước khi thần kinh kịp cảm thấy đau đớn hắn đã cấp tốc nhảy lùi ra ngoài, xoay người lại nhìn những gì còn lại của Mr Fake và cánh cổng không gian.
Cơn đau lúc này mới bộc phát khiến hắn hét lên đau đớn, mở miệng vừa chửi “Cái l* què gì thế nà...”
Cả câu còn chưa dứt vật trong suốt phá tường mà ra đã tiến tới, cái Thời Không Giới Lệnh đang rơi còn chưa tới mặt đất liền bị vật này chộp lấy, sau đó là trực tiếp đem Thời Không Giới Lệnh áp sáp Steame lần nữa khiến hắn chưa kịp hiểu chuyện gì đang diễn ra. Một cái cổng không gian khác ngay lập tức được tạo ra, nuốt trọn hắn vào.
Steame dù sao cũng không phải là kẻ tầm thường. Hắn cũng mặc kệ là thứ gì đang xảy ra, chỉ biết cái thứ giống một cánh cửa có màu đen là chính này rất nguy hiểm. Trước khi mất đi nữa người bên phải, hắn liền cấp tốc bay lên không trung với tốc độ mắt người thường khó mà nhìn rõ, thoát chết trong gang tất.
Cho tới lúc này, vị Phó Hội Chủ Impossible Club này đã thương tật thảm thương, sức sát thương có lẽ không giảm nhiều nhưng độ linh hoạt có lẽ không còn được vẹn toàn. Một tay trái, một chân phải đã không còn, một phần mông đùi chân trái giống như bị gọt một nhát sắt lẹm, từng thớ thịt đỏ lòm rung động.
Cơn đau tập kích hắn cực kỳ mãnh liệt, tưởng chừng như có thể khiến Steame ngất đi bị hắn mạnh mẽ kìm chế. Thân thể tiếp tục bay nhanh lên cao rời xa cái lệnh bài đang được vật trong suốt vận chuyển.
Dưới sự điều khiển của Huỳnh Ni, thần khí tiếp tục mang Thời Không Giới Lệnh đuổi theo Steame, hàng loạt cổng Thời Không Giới được tạo ra lơ lửng giữa bầu trời. Đáng tiếc là với cấp độ chênh lệch như hiện tại, tốc độ thần khí được điều khiển không cách nào đuổi theo kịp, hơn nữa tính về tốc độ này thì mệnh tu cũng không nhanh bằng linh tu.
Steame với tốc độ gần 30 cây số một giây, cả hít khói thần khí cũng không kịp hít chứ đừng nói đuổi theo. Tên này lượn vài vòng trên trời cao, ánh mắt hắn độc ác nhìn về phía căn phòng trữ thuốc phiện thô. Toàn thân khởi động dị năng lao thẳng tới.
Trong sân, dưới một cây cột nhà ở trên nền gạch. Epicol cười châm biếm liếc Steame một cái rồi cũng chẳng quan tâm. Cả hai tuy cùng tổ chức nhưng vẫn có cạnh tranh, Steame càng ăn đau khổ hắn càng khoái chí.
Dao phẫu thuật trên tay hắn xoay một vòng, xoay người lại địn tiếp tục mổ xẻ tên thanh niên bên cạnh. Trước đã cắt ruột cùng bao tử, lóc ra vài ký thịt và mở rồi. Giờ nên tiếp theo lóc thứ gì đây?
Đang miên mang suy nghĩ thì chọt Epicol khựng chừng lại. Thảng thốt quan sát toàn thân mình. Đây là cái thứ gì?
Vô số những viên cầu có màu xám nâu kỳ lạ và nhỏ li ti như hạt muốt bám lấy người hắn, bám lấy quần áo hắn. Tên này liền nhảy loạn lên, phủi chúng cũng không đi, cứ rơi ra là lại bay về bám vào.
Thứ quỷ quái gì thế này? Từ đâu chui ra nhiều như vậy?
“Cái thứ quỷ gì đây?” Epicol kinh hãi hét lên. Hắn không tài nào thoát khỏi sự dây dưa của chúng. Hơn nữa, từ da thịt hắn truyền lại cảm giác ngứa ngứa như có con gì đang gặm nhấm, gây nhột làm hắn cảm thấy nổi hết da gà
“Thứ lấy mạng mi đó, người của ta đến rồi” Một giọng nói mang theo sát ý ngùn ngụt lọt vào tai Epicol làm hắn giật mình nhìn sang. Chỉ thấy đôi mắt của kẻ mà mình xem như đồ chơi, vật luyện tay nghề phẫu thuật đang nhìn chằm chằm chính mình.
Chân Tâm quyết định dọa lui tên này, tung tin tức giả.
“Mày...” Được một từ hắn liền kinh ngạc nhìn Chân Tâm. Vết thương trên người tên này đang lấy mắt thường lành lại, ruột gan bị cắt rơi dưới đất cũng tái sinh ra trở lại. Tên này, còn là người không, dị năng hồi phục kinh khủng như vậy?
Chân Tâm cười dữ tợn bước tới. Cần cổ hắn đang bị cột dính vào cây cột bởi dây xích điện tự bị lực lôi kéo cực mạnh làm cho đứt rời ra. Như trong phim kinh dị, hai tay Chân Tâm cầm cái đầu đã rời khỏi cổ của mình đạt lại lên cổ, phần cổ bị xé đứt nhanh chóng mọc ra lại gắn liền đầu với thân mình.
Epicol bất giác lui về sau một bước nhưng rồi hắn nhanh chóng bình tĩnh trở lại. Mặc kệ kẻ trước mắt này là người hay quỷ, sự thật là tên này yếu hơn mình nhiều nên mới bị mình bắt dễ dàng khi trước. Dũng khí trỗi dậy, thực lực trên cấp 100 dị năng của hắn liền trở về.
Trước khi đám quá cầu che khuất hết cái đầu, mất hết tầm nhìn. Dao phẫu thuật trong tay Epicol ngay lập tức được vung lên, bám trên dao là một trường vô hình giống như khí mà không phải khí. Không, không phải trường vô hình gì cả, đó là sự rung động với tần suất cực kỳ nhanh trong khoảng cách nhỏ của con dao tạo ra ảo giác thị giác mà thôi. Thứ đã giúp hắn dễ dàng cắt đứt Tuyệt Biến Tố Y của Huỳnh Ni chính là năng lực rung động có tần suất này. Trong khoảnh khắc hắn cắt món thần trang đó, nhìn như là chém vài nhát nhưng thật ra là đã chém hơn trăm ngàn nhát rồi, thần trang có bền hơn nữa cũng bị cắt đứt như thường.
Epicol vung dao lên ý đồ cắt cái đầu của Chân Tâm thành muôn mảnh nhưng Chân Tâm lại đi trước hắn một bước. Tên địch nhân này vừa mất đi tầm nhìn, Chân Tâm liền liều mạng. Do chênh lệch thực lực nên chắc chắn cử động của Epicol sẽ nhanh hơn mình vô số lần, Chân Tâm cũng không làm chuyện vô bổ như né tránh linh tinh gì đó. Hắn chỉ liều mạng chịu đòn, cùng lúc đó từ đan điền hắn tuôn ra ào ạt vô số các quả cầu xám nâu li ti lít chít, không thể nào đếm hết, như cát trong xa mạc vậy, có đến hàng tỷ viên túa ra từ người hắn sau đó nhanh chóng bám hết lên người Epicol.
Chỉ mới chém được một cái lên đầu Chân Tâm thì cả người Epicol đã bị các quả cầu xám nâu kỳ lạ không biết từ đâu tuôn ra bám lên như một cái tổ ông di động, hoàn toàn không còn nhìn thấy thân hình Epicol đâu nữa.
Đến lúc này Chân Tâm mới thở phào một cái, mang theo cái đầu vừa bị chém một đường sâu tận vào trong óc lùi lại, ngã phịch ra đất. Cơn đau khủng khϊếp làm linh hồn hắn rung lên dữ dội, nhưng tên này không quan tâm chút nào thương thế của mình mà là lo lắng nhìn về phía nhà kho, nơi Huỳnh Ni ở trong đó và vừa rồi Steame cũng đã phá nóc nhà đi vào trong. Từ căn phòng chỉ có sự im lặng đáng sợ khiến hắn lo lắng tột cùng cho sự an toàn của nàng.
‘Không được, ta phải bảo vệ cô ấy. Dù Ác đã nói tương lai ta có thể gặp Huỳnh Ni thật sự chứ không phải Huỳnh Ni giả này, nhưng dù sao người ta gặp đầu tiên cũng là cô gái này, người khiến ta cảm thấy yêu thích đầu đời thật sự vẫn là cô ấy chứ không phải Ni nào đó ta sẽ gặp trong tương lai. Không thể bỏ mặc sống chết của nàng được’
Chân Tâm bị thương rất rất nặng, dù cơ thể đang liên tục tái sinh lại những phần bị mất nhưng hắn chẳng có mấy sức lực cả. Hắn chỉ có thể vừa dùng hai tay, hai chân bò về phía căn phòng kho, lòng như lửa đốt.
“Á… Không chơi nữa, mẹ nó, thằng chó vật tế kia, lần sau ta sẽ tìm mày trả thù, ta nhớ cái mặt mày rồi, cả thằng đã thả ra mấy quả cầu này nữa” Tiếng hét kinh hoàng của Epicol vang vọng từ trong vật thể màu xám nâu có dáng dấp con người kia. Hắn quá sợ hãi. Không phải vì cái gì khác, chính là vì cái cảm giác cơ thể bị ăn mòn hiện tại mà thôi.
Từng tấc da, tấc thịt bị đám quả cầu cắn nuốt lấy, dù rằng rất chậm nhưng cảm giác thật quá khủng bố. Cho dù dùng khả năng chấn động toàn thân đế đánh lui đám quả cầu xám nâu thì cũng vô ích, chúng nó không hề bị sự chấn động đánh tan mà giống như bông gòn vậy, người đánh nó mạnh cỡ nào thì cũng chỉ là hất nó bay đi thôi, rồi nó sẽ lại quay trở về bám lên người ngươi, ăn thịt ngươi.
Cứ như vậy, một quả cầu khi đã hấp thu đủ số máu huyết và năng lượng thì sẽ bay trở về nhập vào người Chân Tâm, trợ giúp hắn tăng lên thực lực cùng chữa thương tại chỗ.
Tuy tốc độ ăn mòn không nhanh do thực lực Epicol rất mạnh, chấn động của hắn đủ sức tạo ra sát thương đến 30 Tinh điểm nhưng mà hắn lại không thể toàn thân điều chấn động một lượt được. Kết quả là hất bay đám quả cầu trên tay thì ở chân lại bị bu lại, hất bay đám ở chân thì đám ở trên đầu lại bu trở lại. Năng lực, sức mạnh của hắn cũng ngày càng yếu đi, điều này làm hắn sợ đến hồn phi phách tán, chẳng còn chút chiến ý.
Thật ra nếu hắn nén sợ hãi, liều mình tiêu diệt Chân Tâm thì sẽ có thể thoát thân nhưng do hắn bị câu nói của Chân Tâm gây hiểu lầm không rõ ai là kẻ điều khiển đám quả cầu này nên mới hoảng loạn, cuối cùng mặc kệ ba lần bảy hai mươi mốt, tên này bay lên trời cao bỏ chạy, mặc kệ Steame ở lại làm gì thì làm.
Lúc này bên trong phòng, Steame vừa phá nóc nhà bay vào trong liền thấy Huỳnh Ni đang ngồi im không nhúc nhích được vì dị năng giam cầm xương khớp của hắn cùng với xác của bốn tên đàn em. Mắt hắn long lên sòng sọc, nổi giận gầm thét.
“Khốn kiếp… Ta đã quá xem thường một con đ* như mày rồi. Chết đi”
Cùng lúc, Thời Không Giới Lệnh cũng được thần khí mang theo bay vào nhà kho.
“Hừ, đừng hòng” Steame lạnh lẽo nói, tay hắn bóp chặt cổ Ni, cứ thế xách nàng bay lên không trung trước ánh mắt lo lắng của Chân Tâm ở bên ngoài.
Steame bay rất nhanh, thần khí không đuổi theo kịp, mà số lần Huỳnh Ni kích hoạt Thời Không Giới Lệnh cũng sắp hết rồi. Cuối cùng đành vô vọng từ bỏ việc dùng cổng Thời Không Giới để gϊếŧ Steame.
“Mẹ nó, đúng là lật thuyền trong mương thật. Tên Epicol khốn nạn, vậy mà lại bỏ chạy...” Nói rồi hắn đưa mắt sang nhìn Ni, nhìn cơ thể đẹp tuyệt trần của nàng. ‘Nếu ngực bự hơn chút, làm đồ chơi tìиɧ ɖu͙© cho ta cũng tốt’.
Tay hắn siết chặt lại, cổ Ni cứ như một chai nước bằng nhựa bị người ta bóp móp lại vậy. Khuôn mặt Ni dần tím tái vì thiếu dưỡng khí, ngực phập phồng dữ dội.
“Dừng tay” Chân Tâm đau khổ hét lên từ bên dưới.
“Ha ha ha” Steame liếc nhìn Chân Tâm một cái rồi nhìn lại Ni đang yếu ớt muốn giãy dụa nhưng không được, hắn cười to sảng khoái. Cô chỉ có thể dùng đôi mắt linh động đẹp đẽ của mình nhìn về phía Chân Tâm.
‘Chân Tâm, cậu mau chạy đi’ đó là những gì cô nhắn nhủ bằng truyền âm linh hồn.
‘Không, Em sẽ không bỏ rơi chị, có chết em cũng muốn bảo vệ chị’
“Mẹ nó, làm tao mất tay mất chân rồi muốn tao tha cho, đâu có chuyện ngon ăn như vậy” Tay Steam siết càng chặt hơn, rắc một tiếng, cổ Ni bị bẻ gãy khiến phần đầu ngoặc sang một bên.
Đầu óc Ni mụ dần, trong mơ hồ cô tưởng như mình thấy linh hồn Nhiễm Nam đang ở trên tầng mây cao vẫy tay gọi cô.
‘Nhiễm Nam, cuối cùng em cũng sắp được gặp lại anh rồi. Chỉ tiếc không được gặp lại Hùng Nam, con của chúng ta lần cuối...’
Đôi mắt Ni trở nên đờ đẫn, nhãn cầu giãn ra. Ngực nàng cũng ngừng lại nhịp đập. Trước khi chết, nàng dường như nhìn thấy Nhiễm Nam từ dưới mặt đất lao lên, liều mạng cắn xé kẻ địch, muốn cứu nàng ra.
Ni muốn vương tay ra chạm lấy Nhiễm Nam nhưng không được. Mọi thứ nhanh chóng tối dần, tối dần. Tiếng la hét bên ngoài dường như ngày càng xa xăm vô chừng.
Chân Tâm ở dưới mặt đất điên cuồng hét lên không cam lòng. Nhìn ánh mắt Huỳnh Ni đã trơ ra hắn cảm thấy như trời đất sụp đổ. Tay chân hắn rung từng hồi, một cỗ phẫn nộ đốt trời thiêu đất từ linh hồn và cơ thể hắn tỏa ra.
Không biết lấy sức từ đâu, hắn đứng phắc dậy rồi bay lên cao với tốc độ nhanh nhất có thể, lao đầu về phía Steame. Xung quanh là vô số hạt châu li ti màu nâu xám, thứ có thể hấp thụ năng lượng và máu thịt kẻ địch rồi chuyển hóa thành thuần linh lực bổ sung cho hắn, nâng cao linh lực tiến độ thăng cấp.
Giống như ong chúa dẫn theo đàn ong thợ. Chân Tâm nhào thẳng về phía Steame. Trên mặt hắn hiện lên vẻ điên cuồng, thiêu thân lao đầu vào lửa.
Steame chỉ có thể ngạc nhiên nhìn kẻ yếu ớt trước mặt liều mạng lao đên. Tay hắn bận bóp cổ Ni nên chỉ còn một chân là rảnh. Nhưng mà chân này lại mất cả bệ thịt mông, đang vô cùng đau xót nên cũng khó ra hết sức. Tuy nhiên với kẻ yếu ớt như Chân Tâm, sút nhẹ 2 phần ba lực đạo cũng là đủ lấy mạng hắn rồi.
Chân Tâm lao tới, Steame sút ra một đá mạnh mẽ về phía Chân Tâm. Tay còn lại của hắn thả cổ Huỳnh Ni ra. Miệng hắn cười đắc ý, bàn tay liền chụp đầu Ni, ra sức bóp mạnh một cú, năm ngón tay cắm sâu vào trong, xuyên qua xương sọ, khoáy vào não hãi. Lại dùng sức một cái nữa, máu từ trong đầu sọ Huỳnh Ni bắn ra tung tóe, ngay lập tức sẽ bị bóp nát nhừ…
Cách xa trái đất không biết bao nhiêu năm ánh sáng. Tại một không gian kỳ lạ, một đôi mắt chỉ có hàng lông mày trắng nhạt nhắm chặt, nếu không có hàng lông mày thì khó ai tin tưởng kẻ trước mắt này có mắt cả. Chỉ thấy hàng lông mày giật giật hai cái như muốn mở mắt ra nhưng cuối cùng thì cũng không mở.
Sinh vật nòng nọc trắng tinh khổng lồ có kích thước to hơn bất cứ dải ngân hà, hệ thiên hà nào rung nhẹ một cái. Kích thước của nó có khi cả trăm ngàn cái ngân hà gộp lại vẫn còn không to bằng nó. Ở không gian trắng thuần này. Từ người sinh vật nòng nọc một tia bé tí ti lực lượng rời khỏi nó, xuyên qua không gian, thời gian, xuyên qua vị diện vật chất. Chưa đến 1 nano giây sau, tia lực lượng này đã nhập vào người Huỳnh Ni trong tay Steame.
Thần hộ mệnh của Ni dù chưa thức tỉnh nhưng bản năng của nó đã ra tay.
Sau đó…
Bùng nổ.
--- Lời Tác Giả ---
Các Chương sau:
Nhiễm Nam Khoe Khoang Chiến Tích Bị Chửi Sấp Mặt Lợn.
Lôi Kéo Quách Gia.
Meow Meow giúp Nhiễm Nam Mần Thịt Quách Thị Hoa (18++).
Cô Gái Giống Hệt Hồng Nhan.
Bạn Trai Hy Sinh.
Tình Yêu Nhóm Lửa (18++).
Nhiễm Nam Phẫn Nộ Rút Quân.
Kế Hoạch Trả Thù Giai Đoạn Tiếp Theo.
Quyển 1: Khởi Đầu.
Quyển 2: Quách Gia, Biển Lớn.
Quyển 3: Trái Đất Tân Kỳ.
Các tên chương và số chương sau đây có thể thay đổi khi tác thấy không đúng với nội dung chương khi viết tới đó - đây chỉ là gợi ý ý tưởng để về sau còn nhớ mà viết :))
Sổ ước Chương 15x: 10508vinguoiyeu.
Sổ ước Chương 2xx: Trái Đất Lâm Nguy
Sổ ước Chương 2xx: Tận Thế
Sổ ước Chương 2xx: Tam Đại Thế Lực Hậu Thảm Họa Toàn Cầu
Sổ ước Chương 2xx: Liên Hiệp Quốc Hậu Thảm Họa
Sổ ước Chương 2xx: Nhiễm Nam Võ Lâm Minh Chủ
Sổ ước Chương 2xx: Chân Tâm Phản Loài
Sổ ước Chương 2xx: Hiệu Trưởng Khủng Bố
Sổ ước Chương 2xx: Dục Giới Khủng Bố
Sổ ước Chương 2xx: Quốc Chủ Ngu Ngốc. Tiêu Diệt Minh Chủ
[Thông Tin Nhắc Lại]
Linh Tu:
Cấp độ 500 đến 599 - Hóa Hư [Theo kiến thức tu tiên mà Quách Phong đoạt được trong quá khứ]:
Cơ thể tiếp tục cường hóa, tuổi thọ tăng mạnh.
Từ cấp 500 Nguyên Anh có thể biến đổi cơ thể thành dạng khí hoặc trở lại hình người tùy ý.
Linh lực cũng từ dạng sệt hồ nhão trở thành dạng hạt tròn cứng rắn nhỏ li ti gọi là hạt linh lực. Dễ dàng phá nát linh lực / phép thuật dưới cấp 500.
Phép thuật có thể duy trì rất lâu trong tự nhiên, hình thành hoàn cảnh thiên nhiên đặc thù.
Nguyên Anh cũng có thể rời khỏi đan điền để chiến đấu. Thường thường sẽ là thủ đoạn chiến đấu sau cùng, thành bại chỉ trong một chiêu. Khi đó sức bộc phát có thể tăng gấp nhiều lần, thậm chí có thể thiêu đốt nguyên anh để đồng quy vu tận, thực lực tăng cực nhiều. Sau khi thiêu đốt nguyên anh sẽ biến mất, người thiêu đốt rớt về Kết Đan kỳ.
Nguyên Anh lúc này cũng mang theo đặc tính đặc biệt của Vũ Anh trước đó.