Chương 51: (H) Ai cho phép em kéo quần lên?
"A? ai cho phép em kéo quần lên?" Lăng Mộc nằm đến một bên
"Cởi quần cho tôi!" Kiều Chỉ cố ý đoan trang
"Em em em buồn ngủ, em muốn ngủ"
"Được" Kiều Chỉ cười xấu, ngay lập tức tắt đèn. Trong bóng tối, cái bóng nhỏ từng bước một xê dịch đến gần bên giường, đột nhiên một cái bị ngã nhào ở trên giường
Ngón tay tinh tế hơi trêu đùa khơi lên cằm của người dưới thân
"Mộc Mộc, muốn không?" con người nhỏ vừa muốn mở miệng liền bị một cổ nóng ấm phủ lên. Nụ hôn lần này không như bá đạo từng có, trong ôn nhu mang theo một chút thuần túy. Cứ là mùi bạc hà nhàn nhạt quen thuộc. Lăng Mộc tận tình hưởng thụ tất cả của cô cho nàng, tất cả đều là đẹp như vậy
Lúc này Kiều Chỉ ngồi dậy lấy ra một dây ruy băng đã chuẩn bị, nhẹ nhàng che lên hai mắt Lăng Mộc. Con người nhỏ tỏ ra có chút khẩn trương. Kiều Chỉ ôn nhu ở bên tai nhẹ giọng
"Đừng sợ~" Lăng Mộc lần nữa ngã xuống. Kiều Chỉ trong miệng ngậm băng, từ trên cổ một dường hướng xuống, đi qua v*ú đánh mấy vòng, xẹt qua bụng nhỏ bằng phẳng, Lăng Mộc không tự giác hơi cong eo, trên thân thể bị xẹt qua một đạo đường cong rất đẹp. Bị mất đi thị giác không biết khiến cho Lăng Mộc cảm giác càng thêm kích thích, nước thẹn thùng sớm đã kéo dài. Kiều Chỉ không chút hoang mang đi đến mảnh đất thơm ngát, đầu lưỡi linh hoạt khiêu khích hạt đậu nhỏ. Lăng Mộc bị kích thích này không kiềm được kẹp chặt lấy chân, Kiều Chỉ dùng sức đem hai chân kia tách ra đến lớn nhất. Điên cuồng liếm láp hôn lấy mảnh thơm ngát kia~ ngay sau đó, cạy ra hai mảnh cánh hoa, tiến quân thần tốc. Đầu lưỡi mềm mại ấm áp khiến cho Lăng Mộc ham luyến trong đó không cách tự kiềm chế. Lăng Mộc hô hấp thêm gấp, bụng nhỏ không ngừng phập phồng, như muốn đem chính mình đưa vào trong miệng người
"Đừng, đừng dừng~ a ân~" Lăng Mộc cũng không biết chính mình làm sao sẽ nói ra lời xấu hổ như thế. Kiều Chỉ nghiêm túc làm công việc của mình~ cuối cùng, đem người đưa đến cào triều
Hết chương 51