“Kêu lên tiếng! Trẫm bảo ngươi kêu lên tiếng!” Nhìn nàng thà rằng cắn nát đôi môi của mình cũng không chịu phát ra âm thanh vì hắn, Chu Bích đột nhiên có chút du͙© vọиɠ thị huyết muốn xé nát nữ nhân trước mắt, sau đó nuốt vào trong bụng... Hắn là đế vương a, hắn chỉ cần ngoắc ngoắc ngón tay thì có biết bao nữ nhân phải mở rộng hai chân ra và ngoan ngoãn hầu hạ hắn?
Nữ nhân này… Nàng không động tình vì hắn, chỗ giao hợp lại vì có máu tươi xử nữ bôi trơn nên hơi chút ướŧ áŧ. Hắn cảm nhận được long căn đang bị tiểu huyệt gắt gao hút lấy, đường đi ấm áp giống như có vô số cái miệng nhỏ liếʍ mυ'ŧ.
Lúc hắn nhìn Chu Uyển lần nữa thì đã nổi lên ham muốn du͙© vọиɠ chinh phục ngập trời. Hắn rút côn ŧᏂịŧ ra rồi lại đâm mạnh vào như muốn làm chết Chu Uyển đang sống sờ sờ ở dưới thân!
Hắn nhấc hai chân của Chu Uyển lên, nửa người dưới treo không có điểm tựa. Hắn vòng hai chân của nàng lên trên kiện eo của mình, sau đó nhanh chóng đâm chọt tiểu huyệt!
Hai tay của Chu Uyển gắt gao túm thành nắm đấm, hai mắt nhắm nghiền. Mỗi lần cây côn ŧᏂịŧ thô đen kia của Chu Bích cắm vào rút ra thì trong đầu nàng càng thêm rõ ràng lên! Nàng thống khổ chảy nước mắt nghe tiếng thở dốc của Chu Bích cùng với tiếng mưa rơi tí tách ở bên ngoài, nàng phải chịu đủ khổ hình đáng sợ nhất này.
Khi Thừa Lộc tìm tới thì nghe được tiếng thở dốc quen thuộc, hắn ta liền biết đế vương đang làm việc. Xa xa nhìn thoáng qua, đế vương ngay cả quần áo cũng không thoát mà chỉ cởϊ qυầи để lộ ra cái mông rắn chắc.
Hai tay ấn hai đùi thon của nữ nhân ở bên hông, cái mông liên tục thay đổi tốc độ. Côn ŧᏂịŧ như một thanh lợi kiếm muốn làm chết nữ nhân kia! Thừa Lộc biết đế vương đang phát tiết cảm xúc… Hắn ta cười cười quỷ dị rồi cẩn thận rời khỏi từng bước để không quấy rầy đế vương làm việc.
Chỉ là tòa cung điện này thật sự quá hẻo lánh.
Thừa Lộc phải nhìn kỹ mới có thể đọc được tấm biển “U Lan Điện” trong đám cỏ dại mọc thành cụm ở trước cung điện.
U Lan Điện a… Bộ dáng của vị chủ tử kia mỹ kinh thiên động địa. Ai gặp qua một lần cũng quên không được. Chỉ tiếc là phúc mỏng.
Hiện giờ chỉ để lại một vị công chúa bị câm ở trong U Lan Điện này.
Cũng không biết nữ nhân hôm nay đế vương sủng hạnh là cung nữ nào của công chúa.
Nếu cung nữ này nhớ thương chủ tử thì có lẽ sẽ nhắc đến việc hôn sự của công chúa với đế vương.
Ngay cả vị công chúa nhỏ tuổi nhất cũng đã gả ra ngoài rồi nhưng hôn sự của Chiêu Tuệ công chúa cho đến nay vẫn chưa được định ra. Dung mạo của mẫu thân Chiêu Tuệ công chúa khuynh quốc khuynh thành như thế thì tất nhiên tư sắc của công chúa cũng tuyệt đối sẽ không kém bao nhiêu a. Chỉ tiếc là cho dù có đẹp đến mấy thì Chiêu Tuệ công chúa cũng chỉ là một người câm.
Trong phòng, Chu Bích đột nhiên thọc vào rút ra mấy chục cái, sau đó bắn toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ lửa nóng vào trong cơ thể của Chu Uyển.
“Sao vẫn không chịu nói lời nào? Tức giận với ta sao?” Chu Bích cũng không rút côn ŧᏂịŧ ra mà hơi cúi người rồi vừa xoa bộ ngực của nàng vừa nói, “Trùng hợp là ta còn chưa thỏa mãn, ta sẽ làm cho đến khi ngươi chịu mở miệng mới thôi!”
Chu Uyển sợ hãi nhìn hắn —— cây gậy trong cơ thể nàng lại cứng lên!
Lúc này, Chu Bích đột nhiên rút côn ŧᏂịŧ ra ngoài, tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng ngà trộn lẫn với máu xử nữ ngay lập tức nhỏ giọt đầy đất. Nàng vốn tưởng rằng làm xong một lần thì hắn sẽ buông tha nàng… Ai ngờ, hắn lại xoay người nàng lại, nâng mông nàng lên từ phía sau rồi sau đó cắm côn ŧᏂịŧ vào!
Chu Uyển không thể nhìn thấy nên cảm giác lại càng rõ ràng… Nàng cảm thấy nam nhân đang ra ra vào vào trên người nàng không phải là người mà là một con cầm thú… Một con cầm thú muốn ăn tươi nuốt sống nàng…