Anh Rể

Chương 19: Call Video ( H - )

" Anh xem, đều là anh làm ".

Sơ Niệm câu nói kia làm tim Lục Trạch đập một nhịp. Cô vậy  mà  có thể  dễ dàng  trêu chọc cảm xúc chính hắn,  làm hắn hơi chấn kinh.

Dồn dập hô hấp chi gian, rồi lại đột ngột mà nghe được đối phương  truyền đến thanh âm cắt đứt điện thoại, cảm giác mất mát đột nhiên hiện ra, chỉ cho rằng Sơ Niệm lại là chơi tâm nổi lên, chính mình lại một lần tin là thật.

Dự bị buông di động, một trận thanh thúy nhắc nhở âm hưởng khởi, làm trái tim Lục Trạch run rẩy, nhìn đến tin tức kèm icon trái tim... Cảm giác của hắn lúc này đúng là muốn điên rồi, Sơ Niệm chủ động, sẽ làm tim hắn đập nhanh không thôi.

Click mở WeChat, thông qua bạn tốt nghiệm chứng, chỉ chốc lát sau Sơ Niệ liền phát tới video trò chuyện mời.

Lục Trạch thở nhẹ khẩu khí, không ai biết cách nửa phút trước, hắn sớm đã hãn ý ròng ròng.

Lướt qua màn hình, ngón tay Sơ  non mềm tinh tế, xem khung cảnh đoán hiện tại cô hẳn là đang ở trong phòng tắm, hơi nước còn chưa tan đi mơ hồ hiện trên màn ảnh, làm nhân ảnh Sơ Niệm  cũng trở nên không rõ ràng.

Còn chưa thấy rõ nàng, liền truyền đến tiếng kiều suyễn đầy  ý vì từ Sơ Niệm, tiếp thép là một tiếng thở nhẹ.

" Anh rể, đang xem sao?

Lục Trạch rất là bất đắc dĩ, hắn kỳ thật một chút cũng không hy vọng cô gọi mình là anh rể. Cảm giác trong lòng cô gái này sớm đã nhận định hắn chính là vật sở hữu của Sơ Uyển, mà cùng cô, một chút quan hệ đều không có.

Tầm mắt trở nên rõ ràng,  không biết có phải hay không mới vừa tắm gội xong gương mặt Sơ Niệm có chút ửng đỏ. Tầm mắt hai người ở trong màn hình chạm nhau, không biết vì cái gì, hai người đều có chút chấn động.

Sơ Niệm đi trước một bước dời tầm mắt, tiếp theo là "Phụt" một tiếng, bởi vì cô đang mang theo tai nghe, thanh âm rõ ràng như vậy mà truyền vào trong tai Lục Trạch, khóe miệng cũng nhịn không được nổi lên ý cười, hắn cũng không biết vì cái này lại cười, có lẽ —— chỉ là bởi vì cô cười.

Sơ Niệm mím môi, thấy trên màn hình người nọ không hề chớp mắt mà nhìn chằm chằm mình, tựa hồ bất đồng với tâm tình muốn thử lúc ban đầu bọn họ nhận thức, hiện tại Sơ Niệm tựa hồ có chút thẹn thùng, cũng có chút hưng phấn, cô không biết nên  hình dung như thế nào?!  tóm lại —— nơi đó mặt hẳn cung không có chán ghét.

Hai người cũng không mở miệng nói chuyện, nhưng dù là yên tĩnh như vậy,  không cảm giác được bất luận cái gì xấu hổ, ngược lại cảm thấy không khí  chung quanh trong đều được đổ đầy một cổ nhiệt khí.

Sơ Niệm theo bản năng mà cuốn cuốn tai nghe, sau đó chậm rãi cởi bỏ dây thắt lưng áo choàng tắm, tiếp theo viền áo nhẹ nhàng  lướt qua xương quai xanh, dọc theo cánh tay, nhẹ phủi quá bụng nhỏ, cuối cùng chậm rãi bóc ra, rơi rụng dưới chân. Chưa một sợi thân thể, tốt đẹp làm người hướng tới, nhưng những dấu vết trên người cô hiện tại khiến ánh mắt Lục Trạch trầm xuống, cố ý nhắc nhở hắn buổi chiều đã làm chuyện càn rỡ.

Ngón tay lướt qua xương quai xanh, trước ngực, ở những dấu hôn xanh tím hắn lưu lãi Sơ Niệm thanh âm kiều mị vang lên, ngữ khí  mang theo oán trách:

"Anh xem, đều là anh làm thành như vậy"

Yết hầu Lục Trạch khẽ nhúc nhích, đó là động tác nuốt nước bọt, hắn không thể phản bác, rốt cuộc cũng là mình cố tình muốn dùng loại phương thức này khiến thân thể Sơ Niệm lưu lại lây  hơi thở cùng dấu vết của hắn.

Mảnh khảnh ngón tay đi vào bên môi, phấn nộn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếʍ láp, tiện đà chậm rãi thâm nhập, một bên mị nhãn như tơ mà nhìn màn ảnh, một bên ngón tay bắt chước bộ dáng nam nữ giao hoan, ở trong miệng trừu động, như là hắn buổi chiều bò ở phía sau cô làm "Chuyện xấu" tương tự.

Trừu động nóng nảy, có nhè nhẹ trong suốt chỉ bạc từ khóe miệng Sơ Niệm tràn ra, theo cằm trơn bóng mà nhỏ giọt trước ngực.  Sơ Niệm nhíu mày ưm một tiếng, như thể có chút khó chịu, thời điểm rút ra ngón tay lại cố ý chậm lại động tác, thủy quang tấm tắc lưu đọng trên ngón tay, dưới ánh đèn càng thêm phá lệ da^ʍ mi, giống như là từ trong thân thể cô đột nhiên rút ra, dường như thứ chất lỏng đang lây dính lac dâʍ ɖị©ɧ được tiết ra từ hoa huyệt.

Ngón tay mang theo nước bọt lại không chịu cô đơn mà đùa bỡn đầṳ ѵú khởi kiều nộn,  chỉ chốc lát sau nhụy hoa liền đứng thẳng, tựa như hoa anh đào nở rộ, kiều diễm nhu mĩ mà gọi người đến hái.

Dần dần, ngón tay lại chậm rãi hạ xuống, nơi riêng tư ở trước mắt hắn nở rộ, lưa thưa bụi cỏ, đỏ bừng giọt sương, hoa huyệt càng róc rách mấp máy, khi động tình chảy ra mật hoa trực tiếp tích ở trên bề mặt đá cẩm thạch, còn có đoạn chỉ bạc treo ở giữa hai chân. Dươиɠ ѵậŧ Lục Trạch vốn là sưng to nhìn thêm cảnh tượng dâʍ đãиɠ sớm đã gấp đến không chờ nổi mà rỉ ra qυầи ɭóŧ, tựa hồ giây tiếp theo liền phóng ra vọt vào trong cơ thể Sơ Niệm. .

"Lục Trạch, em thật là khó chịu ?????"Vote... Vote... Ahjhj 😊😊😊😊yêu mb nhiều nhiều 0√0