Dạy Baba Phản Diện Làm Người

Chương 3-1: Tỉnh lại đi! Lên đây cho ta uống sữa! 1

Beta: yucyuchan

Hoắc Tiểu Tiểu nhìn Hoắc Tùy Thành.

Hoắc Tùy Thành lại nhìn Hoắc Tiểu Tiểu.

Mắt lớn trừng mắt nhỏ.

"Không uống?"

Hoắc Tiểu Tiểu liếc rồi quay đầu đi, cực kỳ ghét bỏ.

Hoắc Tùy Thành đứng ở bên giường nhìn Tiểu Tiểu một lúc.

Rõ ràng chỉ là một đứa vừa ra đời mấy ngày, nhưng hắn lại cảm giác ở trong mắt của Hoắc Tiểu Tiểu thấy được lên án cùng ghét bỏ.

Không có kinh nghiệm chăm sóc trẻ con, Hoắc Tùy Thành tự hỏi ở trên việc nhỏ hắn cũng không phải là người kiên nhẫn, lúc này lại nhíu mày đem bình sữa đưa tới bên miệng của Hoắc Tiểu Tiểu.

Trong nháy mắt, cánh môi phấn nộn tiếp xúc với núʍ ѵú cao su, cơ hồ là theo bản năng há mồm cắn, không kịp chờ đợi ngậm lấy núʍ ѵú cao su.

"?"

Chuyện gì xảy ra?

Hoắc Tiểu Tiểu trong lòng đang phát điên.

Vì cái gì cái miệng này không nhận khống chế của cô?

Hoắc Tiểu Tiểu không muốn uống, nhưng cỗ thân thể làm trẻ con lại không chống đỡ được dụ hoặc đối với núʍ ѵú cao su.

Hút cái này. Thân thể bé nhỏ đồng ý du͙© vọиɠ mãnh liệt đạt được trấn an, tất cả cảm xúc kinh hoảng phẫn nộ quét sạch sành sanh.

Tâm can dễ dàng chịu rung động.

Thân thể đã thành thật như thế, Hoắc Tiểu Tiểu từ bỏ chống lại, chổng vó, hai tay ôm bình sữa, gương mặt đứa trẻ có hai cái má mập mạp giống như thạch hoa quả lắc một cái, con mắt hết sức chăm chú còn nhắm lại.

Trước đó cũng đã gặp đứa trẻ nhà khác ngậm núʍ ѵú cao su tập trung tinh thần, bị cướp sẽ khóc, không điêu còn không ngủ được, không nghĩ tới đã vậy còn quá dễ chịu!

Hoắc Tiểu Tiểu xấu hổ nhưng cũng vô cùng vui vẻ.

Ngoài phòng cửa tiếng chuông vang lên, Hoắc Tùy Thành đem Hoắc Tiểu Tiểu hết sức chăm chú hút bình sữa cầm lên, cũng ở trong ánh mắt khó hiểu của cô mang theo bình sữa rời khỏi phòng.

"?" Hoắc Tiểu Tiểu rốt cuộc cũng đã hiểu tâm tình của những đứa nhỏ kia vì mỗi lần bị đoạt bình sữa sẽ khóc rồi.

Bên trên, một mặt còn thoải mái để ngón chân chạm đất, một giây sau liền tước đoạt nguồn suối vui vẻ của cô.

Thật sự rất bực bội đó chứ!

Đi thì đi, tại sao muốn đem bình sữa của mị đi!

Trong phòng khách, ba người nhân viên công tác đem vật dụng của trẻ con mua được để xuống đất.

Sữa bột, tã lót, quần áo trẻ em, xe đẩy trẻ em, cùng các loại đồ chơi trẻ em cùng đồ rửa mặt.

"Hoắc tiên sinh, không có ý gì, bởi vì quá muộn, mua những vật này làm trễ nải chút thời gian, ngài nhìn xem còn thiếu chút gì, chúng tôi lại phái người đi mua."

Hoắc Tùy Thành làm sao biết còn thiếu cái gì, nhưng đứa bé ăn ở đều tại nơi này, hẳn là cũng không xê xích gì nhiều.

"Không thiếu."

"Được rồi, vậy bên này ngài cần chúng tôi đề cử Nguyệt tẩu không?"

"Không cần."

Toàn bộ hành trình nhân viên công tác đều nở nụ cười, sau khi đạt được hài lòng mới rời đi.

Hoắc Tùy Thành nhìn sang trên đất nhiều như rừng, mở một bình sữa bột dành cho đứa nhỏ, múc hai muỗng sữa bột bỏ vào trong bình sữa, nhớ tới vừa rồi trong phòng Hoắc Tiểu Tiểu uống hết bình sữa trong vòng một nốt nhạc, nghĩ nghĩ một chút rồi đến múc thêm một muỗng nữa.

Chưa từng nuôi một đứa bé nào, không biết sữa bột pha như thế nào cho phù hợp, càng không rõ ràng cho nước thêm bao nhiêu để phù hợp, chỉ thấy bình sữa bên trên có mấy vạch chia ml, dựa vào sự từng trải cuộc sống, đương nhiên nghĩ rằng đi đến thêm nước để khuấy, hòa tan đầy đủ, lưu lại một tay cái độ đo nhiệt độ sữa bột cho bình sữa em bé, nhiệt độ thích hợp, chắc là không sai nhỉ.

Cầm bình sữa vào phòng, Hoắc Tiểu Tiểu nhỏ giọng nhỏ giọng khóc nức nở, đáy mắt tràn đầy một giỏ nước mắt, ủy khuất đến miệng đều xẹp lên, rất giống như có ai khi dễ cô vậy.

Hoắc Tùy Thành chưa từng tiếp xúc với trẻ con, kinh nghiệm đều là số không, sẽ không mắng cũng sẽ không nói lời nào, chỉ là mặt mày đầy bình tĩnh, biểu lộ sự nghiêm túc, giọng điệu nghiêm nghị nói lên một câu: "Không cho phép khóc."

Hoắc Tiểu Tiểu miệng xẹp giống miệng con vịt, há mồm liền phải đem cái nóc nhà này lật tung.

Một cái bình sữa đưa tới.

"?"

Hoắc Tiểu Tiểu không tự chủ được cắn một cái, vui sướиɠ hút lần nữa. Đồng ý đứng lên.

!!!

Hoắc Tiểu Tiểu mở to hai mắt nhìn.

Không phải nước sôi để nguội nhạt nhẽo vô vị, mà là vị của sữa bột hảo hạng pha nước ấm!

Baba tra làm người!

Vậy mà có thể tự mình pha sữa bột cho mị!

Chẳng lẽ việc này chính là hương vị tình thương của cha?

Làm người cảm động quá đi thôi!

Hoắc Tiểu Tiểu ôm bình sữa gặm đến vui mừng hớn hở, hoàn toàn không để ý ba ba yên tĩnh còn ở trong phòng nhìn chăm chú lên cô, đáy mắt tràn ngập ánh mắt dò xét.

Uống xong một bình sữa nhỏ, Hoắc Tiểu Tiểu ợ một cái, bên miệng tất cả đều là mùi sữa, nhưng dù thế vẫn không nỡ đem núʍ ѵú cao su từ trong miệng lấy ra, ôm lấy tiếp tục gặm.

Thấy đã uống sữa xong, Hoắc Tùy Thành không có nuông chiều cô, vô tình đem bình sữa đoạt lấy.

Vừa uống xong sữa, cảm giác đói bụng biến mất không còn tăm tích, tâm tình Hoắc Tiểu Tiểu rất tốt, cũng sẽ không so đo chút thù hận với Hoắc Tùy Thành tay không đoạt bình sữa, bản thân bành trướng, cảm thấy giờ phút này bản thân tràn đầy tinh lực, có thể đánh chết một con trâu, bắp chân quấn lấy bên trong âu phục, bắp chân đạp đạp.

Đoán chừng là thấy được vết bẩn bên trên âu phục, Hoắc Tùy Thành cởi âu phục ở trên người cô ra.

Cuối cùng cũng được giải thoát ra từ trong âu phục ướt ướp Hàm Ngư, Hoắc Tiểu Tiểu cảm động đến rơi nước mắt.

Ba ba cứu mị từ trong biển lửa ra!

Ba ba thật tốt!

Mị vĩnh viễn yêu ba ba!

Nhưng lập tức cô liền bị Hoắc Tùy Thành cau mày, mang theo hai tay tiến vào phòng tắm, đặt ở trong bồn rửa tay.

Bồn rửa tay hình tròn thả cô xuống vẫn còn dư chỗ trống, không gian rộng rãi cực kì.

"..." Hoắc Tiểu Tiểu muốn nói lại thôi.

Phòng tắm, bồn rửa tay.

Đây là muốn cho cô tắm rửa?

Tâm tình Hoắc Tiểu Tiểu phức tạp đến cực độ.

Mặc dù hiện tại cô chỉ là đứa nhỏ mới sinh ra không được mấy ngày, nhưng là...

Không tốt nhỉ?

Có chút thẹn thùng.

Chỉ chốc lát sau, Hoắc Tùy Thành xách tới sữa tắm chuyên dụng của trẻ em, sữa rửa mặt chuyên dụng của trẻ em, cùng... Con vịt nhỏ.

bên trong Bồn rửa tay đổ đầy nước ấm, một con vịt nhỏ màu vàng bị ném vào, mộtbạn nhỏ khác trắng nõn nà cũng bị ném vào.

Có thể để cho Hoắc Tùy Thành hầu hạ, Hoắc Tiểu Tiểu chính là người duy nhất.

Từ nhỏ đến lớn, đều là người khác chiếu cố hắn, hắn chưa bao giờ phải đi chiếu cố lại người nào.

Khuôn mặt Hoắc Tiểu Tiểu đỏ bừng lên, ngâm mình ở bên trong bồn rửa tay chờ Hoắc Tùy Thành tắm rửa cho cô.

Một phút đồng hồ sau, đứng ở bên cạnh bồn rửa tay vừa nhìn cô ngâm nước, ước chừng một phút đồng hồ sau Hoắc Tùy Thành ôm cô ra.

"?"

Mắt Hoắc Tiểu Tiểu thấy Hoắc Tùy Thành lấy chiếc khăn lau mặt, xoa ở trên người cô.

Cứ như thế liền rửa xong rồi?

Đầu Hoắc Tiểu Tiểu đầy dấu chấm hỏi.

Xuống nước ngâm một chút liền coi như tắm rồi?

Tốt xấu cũng phải cho chút sữa tắm chứ?

Đã vậy còn không được chà xát đến hai lần nữa?

Ngâm hai lần liền bế lên, rửa rau cũng không có ai rửa như thế!

Xưa nay chưa từng có ai qua loa tắm rửa cho em bé một cách khủng khϊếp như vậy.

Hoắc Tiểu Tiểu lấy lại tinh thần, mình đã bị lau sạch sẽ nước đọng nằm ở trên giường lớn.

Baba đi thong thả.

Tốt xấu cũng coi như là đem đồ vật lôi thôi trên thân rửa sạch, có chút ít còn hơn không.

Một bên, Hoắc Tùy Thành tìm trong một đống túi mua sắm lấy ra một bộ quần áo trẻ em, lật ra bộ quần yếm liền thân màu trắng cho cô mặc vào.

Áo liền thân nhìn như rất dễ xỏ vào, nhưng kỳ thật mặc vào rất khó.

Chỉ xem Hoắc Tùy Thành loay hoay cái áo liền thân này chừng mười phút đồng hồ liền biết đây không phải chuyện đơn giản.

Hoắc Tiểu Tiểu hiện tại cũng đã thành Phật.

Câu nói kia nói thế nào?

Ba ba mang bé con, còn sống là tốt rồi.

Hiện tại cô còn kiện kiện khang khang còn sống, đã rất thỏa mãn.

Từ trên xuống dưới đảo cổ nửa ngày, có lẽ Hoắc Tùy Thành rốt cục cũng tìm hiểu được cánh cửa khai thông, đem áo liền thân mở ra đặt lên giường, đem hai tay hai chân của Hoắc Tiểu Tiểu nhét vào bốn cái tay áo bên trong, mặc vào cài nút áo lại sau mới phát hiện, trên dưới mặc ngược.

Chân nhét vào trong tay áo, tay nhét vào trong ống quần.

Một mặt Hoắc Tiểu Tiểu biểu lộ nhìn kẻ ngu mà xem thường hắn.

Loại chuyện nhỏ nhặt này cực kỳ khiêu chiến kiên nhẫn của Hoắc Tùy Thành, một đêm này, tất cả thời gian đều hao tốn trên việc vặt nhàm chán là xử lý một đứa bé, những việc này mỗi giờ mỗi khắc đều đang khiêu chiến nhẫn nại cực hạn của hắn, nhưng nhìn thấy Hoắc Tiểu Tiểu vô tội nhìn hắn chằm chằm, Hoắc Tùy Thành đè ép tính tình, một cái cúc áo một cái cúc áo mở ra, mặc xong liền lấy ra một đống cái tã cho cô thay ra.

Cũng may Hoắc Tiểu Tiểu rất ngoan, không ồn ào không nháo, toàn bộ hành trình đều phối hợp.

Làm xong đây hết tất cả mọi thứ, Hoắc Tùy Thành mới nhẹ nhàng thở ra.

Đêm dài mệt mỏi.

Bận rộn một ngày, sư phụ Hoắc bắt đầu rửa mặt chìm vào giấc ngủ.

Vì dạo này không có nhiều time nên em quyết định sẽ chia một chương ra thành các chương ngắn làm cho nhanh hơn. Chương 3 có khoảng hơn 3000 chữ thôi, nên em chia thành 2 phần. Chương này có khoảng gần 2000 chữ rồi, hôm khác sẽ tranh thủ thời gian làm tiếp.

Chương này bạn beta làm xong lâu rồi nhưng tui quên không check email nên chưa post được, xin lỗi nhiều ạaaa