Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Chương 376: Diêu mộng kỳ phản kích!

Chương 376: Diêu Mộng Kỳ phản kích!

Thái độ này, để cho Diêu Văn Tiếc sững sốt một chút!

Người trên bàn ăn, cũng hơi ngẩn người!

Từ trước Diêu Mộng Kỳ, khôn khéo nhát gan, nhưng cho tới bây giờ không có cùng Diêu Văn Tiếc nói qua lời như vậy.

Hôm qua mới phát sinh loại chuyện đó, ai cũng không nghĩ tới Diêu Mộng Kỳ sẽ là có thái độ này.

"Mày đây là có thái độ gì?" Diêu Văn Tiếc cả giận nói.

Diêu Mộng Kỳ không để ý tới bà, nhấc chân liền đi.

"Đứng lại!" Diêu Văn Tiếc nổi giận, lại dám coi thường bà "Ai bảo mày đi? Đem thức ăn buông xuống, tao nói cho mày biết, ai cũng đừng nghĩ cho cái đồ tiện nhân kia ăn cơm, chết đói nó đáng đời."

"Mày thành thật chút cho ta, nếu để cho tao biết mày đưa cơm, nhìn tao làm sao thu thập mày đi!"

Diêu Mộng Kỳ xoay người, khóe miệng lạnh lùng móc một cái "Đây là nhà tôi, không phải Tần gia, tôi đưa cơm cho mẹ tôi, dựa vào cái gì phải nghe lời bà chư?"

Toàn bộ phòng khách đều là yên tĩnh lại!

Ngay cả Diêu Văn Tiếc đều ngẩn ra!

Diêu Mộng Kỳ cười lạnh một tiếng, xoay người lần nữa đi về sau viện.

Thấy cô lại đi, Diêu Văn Tiếc giận dữ, liền vội vàng đứng lên kéo Diêu Mộng Kỳ lại "Mày phản có phải hay không? Tao nói không cho phép đi, chính là không cho phép đi!"

"Con tiện nhân kia chính là một người phạm tội gϊếŧ người, nó là một độc phụ, đáng đời nó chịu tội, trở lại cho tao!"

Diêu Mộng Kỳ nhìn Diêu Văn Tiếc, cả giận nói: "Cô cũng là một tội phạm gϊếŧ người, cô hại chết em trai tôi, hại chết mẹ của anh trai, cô giống như là một độc phụ, cô dựa vào cái gì mà ngồi ở chỗ này ăn cơm?"

"Cô nên đi hậu viện tìm cái l*иg đem mình giam lại làm súc sinh đi a!"

Cho tới bây giờ Diêu Văn Tiếc cũng không có bị nhục mạ qua như vậy, nhất là từ trước nay bà luôn khôn khéo làm người hài lòng, mấy vãn bối đối với mình nói gì nghe nấy.

"Mày.. Càn rỡ!"

Diêu Văn Tiếc giận dữ, giơ tay cho Diêu Mộng Kỳ một bạt tai.

Ba!

Diêu Mộng Kỳ bị đánh mặt nghiên đến một bên, quay đầu, cô không chút do dự liền cầm chén cơm trong tay hướng trên mặt Diêu Văn Tiếc mà ném tới.

Thức ăn nhất thời đập vào đầy mặt và cổ Diêu Văn Tiếc!

"Cô dựa vào cái gì mà đánh tôi? Con trai cô ít nhất còn sống thật khỏe, con trai mẹ tôi lại bị cô hại chết, là hai mạng đó, người đáng chết là cô!"

Diêu Mộng Kỳ rống to "Mẹ anh trai cũng là bị cô hại chết, cô có tư cách gì ở Diêu gia quơ tay múa chân? Một người đàn bà gả ra ngoài, một chút tự giác cũng không có, cô nên chạy trở về Tần gia đi?"

Diêu Mộng Kỳ kinh thiên nghịch chuyển để cho tất cả mọi người đều không ra!

Diêu Văn Tiếc đang muốn lần nữa đánh bạt tay Diêu Mộng Kỳ, thời điểm này Diêu Văn Hoa đột nhiên từ trong khϊếp sợ phục hồi tinh thần lại, bắt lại tay Diêu Văn Tiếc.

"Mộng Kỳ, con.. con nói gì?"

Diêu Mộng Kỳ nhìn ba mình, nhìn một chút, bỗng nhiên lệ rơi đầy mặt "Ô ô ô ba, mẹ đã từng mang thai một đôi song sinh, đều là đứa bé trai, cô nhưng sợ mẹ con sinh hạ đứa trẻ ở Diêu gia đứng vững gót chân, cố ý làm hại mẹ sinh non, con vốn chắc có hai đứa em trai, đều bị cô hại chết!"

"Còn có mẹ của anh trai, sở dĩ sẽ chết cũng có phần của cô, cô ghen tị mẹ anh trai ở Diêu gia được cưng chiều, cô sợ bị đoạt địa vị ở Diêu gia cho nên liền biết thời biết thế hại chết mẹ anh trai"

"Ô ô ô ba, mẹ là cực hận cô, vừa khổ với không có chứng cớ, ba cùng ông nội cũng cưng chiều cô, mẹ căn bản không có cửa, mẹ cực hận mới có thể làm như vậy."

"Dựa vào cái gì? Mẹ hại Tiểu Mạc thì phải rơi vào kết quả như vậy, mà cô hại hai đứa bé của mẹ nhưng chuyện gì cũng không có vẫn ở Diêu gia quơ tay múa chân? Dựa vào cái gì?"

Diêu Văn Hoa hoàn toàn mộng ép!

Năm đó quả thật nghi ngờ Phan Chỉ Quân có đứa trẻ, nhưng thời gian không lâu, khi đó sản nghiệp Diêu gia xảy ra vấn đề, hắn bên ngoài thời gian rất lâu.

Lão gia tử cũng vẫn bận không ở nhà, là Phan Chỉ Quân ở nhà một mình chiếu cố Diêu Mộng Kỳ cùng Diêu Vũ Thần, khi đó, Diêu Văn Tiếc quả thật thường xuyên trở lại.

Đứa trẻ?

Con trai?

Diêu Văn Tiếc mặt đầy không thể tin nhìn em gái mình!

"Em không có!" Diêu Văn Tiếc lớn tiếng nói, "Anh, anh không nên nghe nó khích bác ly gián, em làm sao có thể.."

"Mẹ tôi cũng không có, cô có chứng cớ gì chứng minh độc của Tiểu Mạc chính là mẹ tôi xuống tay?"

Diêu Văn Tiếc cả giận nói: "Những video kia chính là chứng cớ, trong thuốc kia còn có thuốc độc?"

"Không có, Cố Vân Tịch tuổi tác nhỏ như vậy, cô ta nói thì nhất định là có thật sao? Tôi làm sao biết cô có phải tìm tới hãm hại cho mẹ tôi chứ?"

"Cô nói mẹ tôi hại người, vậy tại sao mẹ tôi nói cô hại người cô lại không có nhận? Nói mẹ tôi là tội phạm gϊếŧ người, kia báo cảnh sát đi!"

Diêu Mộng Kỳ tại chỗ này liền lấy ra điện thoại di động "Tôi nói cho các người biết, ai cũng đừng nghĩ oan uổng cho mẹ tôi, còn có em trai tôi, năm đó mẹ tôi rốt cuộc là làm sao sinh non, tôi muốn tra rõ ràng, tôi bây giờ liền báo cảnh sát, để cho cảnh sát tra chân tướng!"

Diêu Mộng Kỳ lập tức gọi điện thoại.

Diêu Văn Tiếc vội vàng đem điện thoại di động cô đoạt lại "Dừng tay, mà điên rồi có phải hay không? Chuyện mất mặt như vậy mà mày đi báo cảnh sát, Diêu gia còn cần mặt mũi hay không?"

"Cô chột dạ cái gì? Mặt mũi có trọng yếu bằng người mạng sao? Hay là cô hại chết em trai tôi, hại chết mẹ anh trai, cô sợ bị tra được a?"

"Mày.."

"Đủ rồi!" Diêu Văn Hoa hét lớn một tiếng.

"Anh, anh làm sao có thể như vậy? Nó căn bản là tranh cãi vô lý, nó.."

"Chớ nói!" Diêu Văn Hoa hét.

Diêu Mộng Kỳ nhưng là bất kể Diêu Văn Tiếc cùng ba cô nói như thế nào! Cô đi tới cạnh bàn ăn lần nữa cầm một bộ chén đũa, múc thức ăn liền bưng về hướng hậu viện.

Lần này, Diêu Văn Tiếc muốn ngăn, Diêu Văn Hoa không cho!

Diêu Mộng Kỳ bưng thức ăn, sau lưng nghe tiếng cãi vả Diêu Văn Tiếc cùng Diêu Văn Hoa, nhưng Diêu Văn Tiếc thủy chung không có tới ngăn cô, người giúp việc cũng không đến.

Khóe miệng cô hơi ngoắc ngoắc.

Tối hôm qua cô suy nghĩ một đêm, mới rốt cục nghĩ tới cái biện pháp này.

Báo cảnh sát!

Cô biết cô tuyệt sẽ không báo cảnh sát.

Gia tộc nhà giàu chính là như vậy, việc xấu trong nhà không để lộ ra ngoài, Diêu Văn Tiếc cho dù tra được thật là mẹ cô hạ độc, trước tiên nghĩ tới là trả thù mà không phải là báo cảnh sát.

Bởi vì cô cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ tới đem chuyện này vạch trần ra.

Mọi người ở toàn bộ Giang Châu đều biết bệnh Tần Mạc, nếu như cuối cùng tra được chính là mẹ cô làm, như vậy Diêu Văn Tiếc chỉ biết bị người khác chê cười thôi.

Mẹ hận cũng có nguyên nhân, Diêu Văn Tiếc hại chết em trai cô, chuyện này nói ra không ít người Giang Châu tin tưởng nhất định sẽ có.

Một khi báo cảnh sát, chuyện sẽ ra ánh sáng không nói, Diêu Văn Tiếc còn có thể sẽ bị điều tra!

Đường đường phu nhân Thi hành cao nhất tỉnh Giang Nam, lại bởi vì dính líu gϊếŧ người mà bị điều tra, giá truyền đi danh tiếng Diêu Văn Tiếc liền hoàn toàn bị phá hủy!

Bất kể tương lai tra được kết quả Diêu Văn Tiếc có trong sạch hay không, bà cũng không có mặt mũi ở trong giới thượng lưu Giang Châu lẫn vào.

Những dấu chấm nhỏ đó là có thể trực tiếp chìm chết bà!