Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Chương 373: Miệng thật là độc!

Chương 373: Miệng thật là độc!

Chu Minh người này, làm việc vẫn là có chút địa vị.

Viện trưởng thấy, tương lai Vân Tịch nếu như muốn ở giới y học lăn lộn, cũng không cần đem người này đắc tội, tránh cho tương lai mang đến cho mình phiền toái.

Dạy dỗ một chút như vậy, hẳn cũng đủ rồi!

Hơn nữa Vân Tịch là một nguôi sao, cường ngạnh với một tiền bối trong giới y học bắt ông ấy nói nói xin lỗi với mình, cho dù là đối phương sai, truyền đi cũng sẽ có rất nhiều người cảm thấy Vân Tịch khắc nghiệt.

Nhưng là đối đãi Quách Dung đó cũng không giống nhau!

Để cho cô ta cúi đầu, mọi người chỉ biết cười trên sự đau khổ của người khác, vỗ tay tỏ vẻ khoái trá!

Dù sao chuyện cũng là cô ta gây ra, vốn là cô ta nên nói xin lỗi.

Lục Hạo Đình nhìn Quách Dung, ánh mắt kia, rất cứng rắn, bắt phải nói xin lỗi!

Trong đám người Lâm Kiêu đã nhìn một hồi, vào lúc này đi ra, cười nói: "U a! Nháo nhiệt như vậy sao a? Đây không phải là Dung Dung sao? Cái này.. Đây là thế nào?"

Quách Dung thấy Lâm Kiêu, nhất thời vui mừng, muốn hướng hắn cầu cứu.

Trong đại viện Lâm Kiêu cùng Lục Hạo Đình không hợp, một điểm này tất cả mọi người đều biết.

Nhưng là cô còn chưa kịp nói chuyện, Lục Hạo Đình liền lên tiếng, "Không giải thích chuyện mà đã tới đem Vân Tịch mắng một trận, biết rõ Vân Tịch là bạn gái tôi vẫn còn ở trước mặt tôi giả bộ, nói chút không giải thích được khích bác ly gián, vẫn còn ở trước mặt giáo sư Chu Minh chê bai Vân Tịch."

"Tôi để cho cô ta cùng Vân Tịch nói xin lỗi, nếu không, tôi tuyệt không từ bỏ ý định!"

"Lão tử căn bản cũng không biết cô ta là ai, nhưng chạy tới ủy khuất rồi nói tôi có lỗi với cô ta, tôi còn ủy khuất nữa đây!"

"Phốc.." Trong đám người, có người cười ra tiếng.

Trong mắt Lâm Kiêu có chút thâm ý, không nghĩ tới a!

Họ Lục này lại có thể vì Vân Tịch làm được như vậy, nếu hắn là trước kia, mới khinh thường giải thích những thứ này đây!

Lục Hạo Đình làm việc, cho tới bây giờ bất kể người khác nghĩ như thế nào, chỉ cần là mình phải làm, căn bản cũng sẽ không giải thích cái gì.

Lâm Kiêu liếc nhìn Quách Dung, cả kinh nói: "Không phải đâu? Cậu không nhận biết em ấy sao? Dung Dung a!"

Lục Hạo Đình cau mày!

Lâm Kiêu nhất thời không khỏi tức cười, bởi vì hắn đã nhìn ra, người này là thật không nhận biết.

"Con gái Quách gia, Dung Dung a!"

"Quách gia nào?"

Lâm Kiêu: "..."

"Đủ rồi!" Quách Dung hét lớn một tiếng, thật sự là không chịu nổi bị làm nhục như vậy.

"Lục Hạo Đình, tôi không sai, cũng tuyệt sẽ không nói xin lỗi, ả ta không xứng!"

Khóe miệng Lục Hạo Đình ngoắc ngoắc, ánh mắt càng âm ngoan "Nếu là như vậy, vậy cô có thể đi!"

Tôi tự nhiên có biện pháp có thể thu thập cô, muốn cho Vân Tịch thua thiệt, đó là không thể nào!

Quách Dung sững sốt một chút!

Cái này thì để cho cô đi sao?

Lục Hạo Đình nói: "Viện trưởng, sau này đừng để cho tôi gặp lại cô ta, ăn mặc với cái đức hạnh này, tôi nhưng là người huấn luyện binh lính, ngày này đó tôi cưỡng bách cô ta tiến vào, không nhịn được thì sẽ đem cô ta tiến vào đặc công, muốn động thủ xử lý!"

Viện trưởng: "..."

Quách Dung: "..."

Mọi người: "..."

Lâm Kiêu thổi phù một tiếng, cười!

"Xin nhờ, đặc công chúng ta muốn thật chui vào bệnh viện quân y, chỉ biết giả trang giống với y tá, nào có mặc nổi bật như vậy chứ?"

Cố Vân Tịch: "..."

Miệng này, thật là độc!

Quách Dung khóc rồi chạy đi!

Lâm Kiêu nhưng gọi cô lại "Quách Dung, tôi nhìn phân lượng cô cùng với tôi lớn lên chung trong một đại viện, ta nhắc nhở cô một câu, vẫn là nên kiểm điểm lại mình đi!"

"Bất kể cô đắc tội với ai, bây giờ cô mau nói xin lỗi, cô nếu vi phạm lời của cậu ấy nói, có thể là cô không có trái ngon mà ăn đâu"

"Từ nhỏ cùng nhau lớn lên trong một đại viện, cô hẳn biết, cậu ấy bá đạo thế nào, tôi đắc tội cậu ấy, còn bị cậu ấy chỉnh sửa qua đây! Cô chắc chắn, cô chịu nổi sao?"

Sắc mặt Quách Dung, nhất thời xanh!

Thủ đoạn Lục Hạo Đình, đứa trẻ trong cả cái đại viện đều sợ!

Quách Dung do dự một lúc lâu, cuối cùng vẫn là sợ Lục Hạo Đình, nên nói xin lỗi Cố Vân Tịch "Thật xin lỗi!"

"Lớn một chút đi!" Lục Hạo Đình bất mãn nói.

Lâm Kiêu: "..."

Mọi người: "..."

"Thật xin lỗi!" nước mắt Quách Dung rào rào rào rào, trong lòng hận Cố Vân Tịch!

Lần này Lục Hạo Đình mới hài lòng, để cho cô rời đi.

Quách Dung lập tức khóc chạy khỏi!

Tất cả mọi người giải tán, trong phòng bệnh chỉ còn lại Lâm Kiêu, Lục Hạo Đình cùng Cố Vân Tịch.

Hai người đang chuẩn bị ăn cơm, mắt Lâm Kiêu sáng rực lên!

"Tôi cũng muốn ăn, tôi cũng muốn ăn! Tôi còn chưa ăn cơm nữa!"

Lục Hạo Đình giận: "Cậu cố ý tới ăn cơm chùa có phải hay không?"

Lâm Kiêu cười mặt đầy rạo rực "Ai.. Lời đừng nói như vậy chớ! Tôi chẳng qua là vừa vặn đuổi kịp cơ hội a! Tôi là tới thăm cậu một chút, như thế nào? Bạn tâm giao chứ?"

Lục Hạo Đình trợn trắng mắt!

Lâm Kiêu được như nguyện ăn thức ăn Cố Vân Tịch làm, vừa ăn vừa nói: "Nói về chuyện lúc nảy, cậu thật không nhận biết Quách Dung hay là cố ý?"

Lục Hạo Đình: "Tôi quả thật không nhận biết!"

"Không phải đâu? Nha đầu kia nhưng là ở cùng với đại viện chúng ta, danh tiếng cũng không nhỏ a!"

"Tôi nơi nào chú ý những thứ này? Cậu nói tôi mới nhớ, Quách gia thật giống như là có một đứa con gái!"

"Phốc.." Lâm Kiêu cười phun "Cậu.. Thật! Nha đầu kia khi còn bé nhưng là thường xuyên đi theo sau phía sau cái mông của cậu đó! Cậu lại không nhận ra cáp cáp cáp cáp!"

Lục Hạo Đình cau mày, suy nghĩ một chút, "Hình như là vậy, khi còn bé tiểu nha đầu kia quả thật thích đi theo tôi, rất phiền, ở trước mặt tôi giả bộ rất khôn khéo, nhưng ở trước mặt nữa đứa trẻ khác giống như cọp cái tự đắc, kiêu ngạo không xem ai ra gì, còn tâm tư ác độc, tôi cũng thấy chừng mấy lần, cô ta khi dễ đứa trẻ khác!"

Lâm Kiêu: "..."

Quách Dung nếu biết, Lục Hạo Đình nhớ tới cô về những chuyện đó, đối với cô chính là có những ấn tượng này, đoán chừng tức điên!

Lúc này, điện thoại Cố Vân Tịch vang lên!

Tần Mạc gọi!