Chương 54. Cưỡi ngựa trên máy bay + Ôm cô làm trên cửa sổ + Cha con play, ba ba thao con gái thật s͙ư͙ớ͙n͙g͙, cái lỗ nhỏ d͙â͙m͙ đãng của con gái phải bị ba ba thao hư
|
Cưỡi ngựa trên máy bay, loại cảm giác này thật sự quá khó để diễn tả. Tiếp viên hàng không không biết đã rời đi khi nào, lúc này bên cạnh bọn họ chẳng còn ai nữa, vậy nên Tô Ánh Hàm bắt đầu làm càn, điên cuồng ấn lấy bả vai Tần Tu nhấp lên nhấp xuống.
Thoải mái ~
Thật thoải mái ~
côn ŧᏂịŧ to lớn phá vỡ từng lớp mị thịt, xẹt qua điểm mẫn cảm, sau đó lại đỉnh vào sâu trong tử ©υиɠ, thật sự là quá sung s͙ư͙ớ͙n͙g͙.
Trước đây, Tô Ánh Hàm còn cố kỵ vai diễn của mình nên không dám xằng bậy, bây giờ lớp mặt nạ kia đã bị xé rách, cô hoàn toàn không quan tâm gì nữa.
Cô muốn tự mình nắm giữ tiết tấu, cô muốn ngồi phía trên điên cuồng động đậy, cô phải liên tục thay đổi kĩ xảo mà dùng tiểu huyệt mình vuốt ve côn ŧᏂịŧ to lớn của anh, thoải mái sẽ cắn chỗ kia chặt một chút, mệt mỏi thì ngừng lại nghỉ ngơi.
Cô còn muốn kêu, còn muốn rêи ɾỉ: “Ân ~ a ~ đại côn ŧᏂịŧ thao em thật thoải mái, em rất thích đại côn ŧᏂịŧ của anh trai ~ a! A! Chính là chỗ đó! Anh trai đỉnh đến chỗ d͙â͙m͙ đãng nhất của em rồi ~ thật s͙ư͙ớ͙n͙g͙, thật thoải mái nha ~ a!”
Ánh mắt của Tần Tu càng lúc càng sâu hơn, anh nhìn Tô Ánh Hàm lắc lư, nhìn Tô Ánh Hàm rêи ɾỉ, mãi cho đến khi Tô Ánh Hàm nhấp mệt rồi, rên mệt rồi, ghé vào vai anh mềm mại oán giận: “Mệt mỏi quá a… Sao anh ngồi yên không nhúc nhích vậy? Có phải là không được hay không?”
Dám nói lời này thì phải trả một cái giá thật lớn.
Giây tiếp theo, váy Tô Ánh Hàm bị xé toạc từ trên xuống, bra thì không biết đã bị ném tới chỗ nào, nhũ hoa bị Tần Tu hung hăng gặm cắn. Ngay sau đó, một bàn tay to hữu lực ôm lấy eo cô, thứ khổng lồ hung hãn đang chôn trong cơ thể cô bắt đầu thọc vào rút ra vừa nhanh vừa mạnh như môtơ điện.
“Chậm một chút ~ chậm một chút ~” Tô Ánh Hàm bắt đầu cảm thấy hít thở không thông.
Cô không tài nào hiểu được, rõ ràng Tần Tu còn đang ngồi, sao có thể đĩnh động vòng eo nhanh như vậy? Lực eo của anh khỏe đến thế sao?
Nhưng rất nhanh Tô Ánh Hàm đã không còn tâm trí mà nghĩ đến điều đó nữa.
Lực eo của Tần Tu không những hơn người mà cánh tay cũng cực kỳ khoẻ. Một tay anh nắm lấy eo Tô Ánh Hàm, tay còn lại dời xuống mông cô, sau đó nâng mông cô bắt đầu lên lên xuống xuống.
“A ~ không được… Không!”
Tô Ánh Hàm thật sự chịu không nổi nữa.
Tần Tu nâng quá cao, hạ xuống lại tàn nhẫn, thế cho nên lần nào côn ŧᏂịŧ đang cắm trong cơ thể cô cũng cạ thật mạnh vào điểm mẫn cảm, sau đó lại đỉnh vào sâu trong tử ©υиɠ.
Quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Quá nóng bỏng.
Tô Ánh Hàm bị làm đến mức phải ngửa đầu thét chói tai: “Chậm một chút, chậm một chút a ~ Tần Tu! Em sắp tới rồi, sắp tới a~”
Tô Ánh Hàm không phải đang nói đùa, dưới lực thao lộng hung mãnh như vậy, cô thật sự sắp cao trào rồi. Nhưng Tần Tu cũng không vì cô cao trào mà buông tha cho cô, ngược lại còn nâng mông Tô Ánh Hàm lên, hung hăng giã mạnh xuống côn ŧᏂịŧ to lớn!
“A ~”
Côn ŧᏂịŧ của anh quá cứng, cũng quá mạnh mẽ, cứ như vậy phá vỡ tầng tầng lớp lớp mị thịt đang co rút sau cao trào, thẳng tắp đâm vào điểm sâu nhất.
Tần Tu vẫn chưa dừng lại, trận tính ái vẫn chưa kết thúc.
Sau khi Tần Tu đỉnh qυყ đầυ vào chỗ sâu nhất, anh bất ngờ đẩy eo thật mạnh, trực tiếp đút thứ to lớn của mình vào tử ©υиɠ Tô Ánh Hàm.
“A!”
Từ sâu trong huyệt động của Tô Ánh Hàm trào ra một cột nước, trước mắt cô cũng là một mảnh trắng xóa, không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì cả.
“s͙ư͙ớ͙n͙g͙ sao?”
Tần Tu chờ cơn co rút trong tiểu huyệt của cô qua đi, sau đó vuốt ve chỗ non nớt bóng loáng nào đó.
Tô Ánh Hàm vừa đau lại vừa s͙ư͙ớ͙n͙g͙, bị thao đến run rẩy không nói nên lời.
“Hỏi em đó, s͙ư͙ớ͙n͙g͙ không?” Tần Tu lại dùng sức đẩy mạnh một cái, lần này thiếu chút nữa là đem hai túi trứng nhét vào.
Tô Ánh Hàm ngay lập tức rơi nước mắt: “Ô ô ô ô… Bị thao mở, tử ©υиɠ lại bị thao mở rồi…”
“Xem ra là rất s͙ư͙ớ͙n͙g͙.”
Tần Tu cắn cắn đầu nhũ hoa đang hoàn toàn dựng thẳng của Tô Ánh Hàm, sau đó nhéo nhéo cặp ngực lớn của cô, cuối cùng bế Tô Ánh Hàm lên, ấn cô lên cửa sổ máy bay bắt đầu một vòng đưa đẩy mới.
“Không cần ~”
Tô Ánh Hàm thật sự bị thao phát sợ. Cảm giáo vừa cao trào xong đã bị phá vỡ tử ©υиɠ vừa nãy rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhưng cũng quá đáng sợ, cô hoàn toàn không dám nếm thử một lần nữa.
Nhưng Tần Tu vẫn tiếp tục thao, còn ác liệt nói: “Cầu tôi đi, biết đâu nếu em cầu xin tôi, có thể tôi sẽ buông tha em.”
Tô Ánh Hàm lập tức thút thít cầu xin anh: “Xin anh trai buông tha cho em…”
“Thật chặt…” Tần Tu bị cái lỗ nhỏ kia cắи ʍút̼ đến da đầu tê dại, anh than nhẹ một tiếng rồi cười khẽ, “Đổi xưng hô khác đi, cái từ anh trai này tôi nghe chán rồi.”
Vậy anh còn muốn nghe cái gì nữa??
Tô Ánh Hàm mới vừa cao trào không bao lâu, cơ thể đang vô cùng mẫn cảm, mà ngay lúc này, Tần Tu lại cố tình rút côn ŧᏂịŧ ra ngoài miệng huyệt, sau đó hung hăng thọc mạnh vào bên trong, đã nghiền nát mị thịt, còn trực tiếp đỉnh vào miệng tử ©υиɠ.
“A ~” Tô Ánh Hàm ngay lập tức hét lên, buột miệng thốt ra lời xin tha: “Ba ba đừng thao nữa, ba ba sắp thao hỏng con gái rồi ~ a!”
côn ŧᏂịŧ của Tần Tu rõ ràng lại cứng lên thêm một chút, thần sắc cũng càng thêm hưng phấn, anh thậm chí còn cổ mà hôn lên môi Tô Ánh Hàm, nói với cô: “Cứ kêu như thế đi, tiếp tục.”
côn ŧᏂịŧ to lớn còn đang thọc ra thọc vào trong huyệt đạo, thậm chí tử ©υиɠ cũng bị người đàn ông thao mở, tự do ra vào. Tô Ánh Hàm s͙ư͙ớ͙n͙g͙ đến mức không biết trời trăng gì nữa, rốt cuộc vẫn phóng đãng rên lên: “Ba ba thao con gái thật s͙ư͙ớ͙n͙g͙, cái lỗ d͙â͙m͙ đãng của con gái sắp bị ba ba chơi nát rồi ~ a! Ba ba đừng thao nữa nha ~”
“Cái lỗ này rõ ràng là gắt gao quấn lấy côn ŧᏂịŧ không bỏ, thật sự không muốn sao?”
“Ưm… Không cần…”
Tần Tu đâm thọc thêm một vòng, sau đó hỏi lại: “Không cần?”
Tô Ánh Hàm đã hoàn toàn bị anh thao mở, hiện tại không chỉ cần vô cùng, cô còn muốn Tần Tu thọc thật mạnh vào cái điểm mẫn cảm mà nãy giờ anh đã bỏ qua.
“Ô ô… Ba ba đừng chỉ thao mỗi nơi đó…Chỗ nào trong cái lỗ nhỏ d͙â͙m͙ đãng của con gái cũng ngứa hết… Cho con gái đại côn ŧᏂịŧ của ba ba đi! Ba ba thọc mạnh vào chỗ khác đi ~ a!”
Tần Tu thỏa mãn cô.
Qυყ đầυ liên tục xẹt qua xẹt lại từ chỗ ngứa nhất của Tô Ánh Hàm, cái lỗ nhỏ của cô không có chỗ nào là không bị Tần Tu tùy ý dâʍ ɭσạи qua.
“Ba ba ~ ân… Ba ba thao mạnh quá, con gái sắp tới, con gái sắp tới rồi ~”
Sau khi tên rỉ những lời này không bao lâu, Tô Ánh Hàm lại đạt tới cao trào một lần nữa. Lúc này Tần Tu cũng không nhẫn nại, ngay khi tiểu huyệt xoắn chặt lấy côn ŧᏂịŧ, đồng thời anh cũng bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra, toàn bộ đều cho tiểu huyệt của Tô Ánh Hàm.
Cái lỗ nhỏ của Tô Ánh Hàm lại bị nồng đậm tϊиɧ ɖϊ©h͙ lấp đầy một lần nữa.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~