Song Hướng Mê Luyến

Chương 21: Lần đầu tiên nếm thử gậy mát xa

Chương 21. Lần đầu tiên nếm thử gậy mát xa, lúc thọc nhập tưởng tượng là Tần Tu đang thao cô, d͙â͙m͙ đãng kêu “Bị lão công thao thật s͙ư͙ớ͙n͙g͙”.

Thiên phú dị bẩm năng lực khôi phục siêu mạnh – Tô Ánh Hàm bị Tần Nhiên ấn trên xe mang về nhà, sau đó lại bị xách cổ áo đưa đến phòng tắm.

“Em phải rửa sạch hết tϊиɧ ɖϊ©h͙, không thể lưu lại trong thân thể, biết không?” Tần Nhiên ôm cánh tay dựa vào trên cửa, bắt đầu lải nhải.

Âm thanh nũng nịu oán giận của Tô Ánh Hàm từ trong phòng tắm truyền đến: “Nhưng mà làm sao mà moi ra đây?”

Tần Nhiên: “Dùng đồ sục rửa ấy, lúc nãy anh tra cách sử dụng cho em rồi mà.”

Tô Ánh Hàm: “Em không nhớ được.”

Tần Nhiên bó tay với cô, lấy điện thoại ra tìm hiểu cách sử dụng một lần nữa, sau đó đọc từng cái một cho cô nghe.

“Đầu tiên em vặn nắp của đồ sục rửa ra, sau đó bơm nước thuốc vào… “

Qua hơn nửa tiếng đồng hồ, Tô Ánh Hàm rốt cuộc cũng rửa sạch thân thể, bôi thuốc mỡ đầy đủ, Tần Nhiên ngoài cửa lúc này phải nói là tiều tụy.

“Rửa sạch sẽ tϊиɧ ɖϊ©h͙ rồi?”

Tô Ánh Hàm nhấc tay: “Rất sạch sẽ.”

“Thuốc mỡ em cũng đã bôi?”

“Khẳng định nha.”

“Đồ bên trong cũng tốt chứ?”

Tô Ánh Hàm chịu không nổi: “Em nói anh sao mà giống mẹ em dữ vậy. Nếu không yên tâm thì anh tới đây mà nhìn?” Nói xong liền đem áo tắm dài vén lên.

Tần Nhiên vỗ tay cô nhắc nhở: “Nhìn cái gì mà nhìn, nam nữ khác biệt em có biết hay không?”

Tô Ánh Hàm tùy tiện mà ôm hắn, ra vẻ không sao cả nói: “Nam nữ đương nhiên là khác biệt, nhưng chúng ta không giống, chúng ta là chị em tốt nha.”

Tần Nhiên liền cười.

Cuối cùng hai người lại ngồi xuống cùng nhau, Tần Nhiên hỏi Tô Ánh Hàm kế tiếp có tính toán gì không. Tô Ánh Hàm chỉ đầu nghiêng nghiêng đầu, “Ngô” một tiếng, sau đó nói: “Dù sao em cũng chưa đã thèm, em vẫn muốn tiếp tục ăn đại côn ŧᏂịŧ của Tần Tu a.”

Tần Nhiên lấy món đồ chơi gõ gõ đầu cô: “Em sao lại nói thẳng như vậy chứ.”

Tô Ánh Hàm nghĩ tới cảm giác đêm qua cùng sáng hôm nay mà Tần Tu đem lại cho cô, không khỏi kẹp chặt chân: “Không thể trách em vì còn muốn a, là do anh trai anh quá lợi hại, côn ŧᏂịŧ thật lớn, thật thô, còn đặc biệt cứng, tuy rằng lúc đầu cắm vào có hơi đau, nhưng sau đó liền rất s͙ư͙ớ͙n͙g͙.”

Nói tới đó Tô Ánh Hàm lại không khỏi hừ hừ.

“Ngô…Nghĩ tới là muốn ướt rồi…”

Tần Nhiên nhắc nhở cô: “Chịu đựng, đừng kêu lớn.”

Tô Ánh Hàm ưm: “Không sao.”

Nói xong liền với tay duỗi xuống phía dưới áo tắm sờ sờ Tiểu Đậu Tử (hạt đậu nhỏ), nhưng bị Tần Nhiên nhanh tay lẹ mắt đè tay lại.

“Đừng xằng bậy, phía dưới của em mới vừa bôi thuốc xong.”

Tô Ánh Hàm bĩu môi: “Anh thật là phiền phức.”

“Được được được.” Tần Nhiên dỗ cô, “Anh phiền phức đó được chưa? Nhưng còn em, em có kế hoạch gì sao?”

Tô Ánh Hàm gật đầu: “Em có chứ.”

Tần Nhiên: “Cái gì?”

Tô Ánh Hàm: “Em muốn anh đưa em một món quà.”

Tần Nhiên: “Muốn quà gì thì cứ nói thẳng, từ nhỏ đến lớn có cái gì mà anh chưa tặng em đâu?”

Tô Ánh Hàm vẫy tay với Tần Nhiên, Tần Nhiên liền ghé lỗ tai qua, sau đó hắn nghe thấy Tô Ánh Hàm nói: “Em muốn anh tặng em một cái gậy mát xa.”

Tần Nhiên: “…”

Tần Nhiên vừa bất đắc dĩ vừa tức giận: “Em muốn cái này??”

Tô Ánh Hàm: “Đúng vậy, lúc này em phải đợi Tần Tu chủ động tới tìm em, em không đi tìm đến anh ấy đâu, bất quá trong quá trình chờ đợi em tịch mịch, tiểu huyệt ngứa ngáy thì làm sao bây giờ? Em không muốn ngủ với người đàn ông khác, chỉ có thể dùng gậy mát xa.”

Thấy Tần Nhiên không phản ứng, Tô Ánh Hàm liền ngồi gần lại ôm lấy cánh tay hắn, “Anh trai tốt của em, anh không phải rất có kinh nghiệm đối với mấy thứ như gậy mát xa này sao? Chọn cho em một cái giống anh là được.”

Tần Nhiên đỡ trán: “Thân ái, hai chúng ta cấu tạo không giống nhau, gậy mát xa của anh chủ yếu là kí©ɧ ŧɧí©ɧ tuyến tiền liệt, em có tuyến tiền liệt sao?”

Tô Ánh Hàm nghĩ nghĩ, thở dài: “Cái này em thật đúng là không có, làm sao bây giờ nha?”

Tần Nhiên chỉ có thể lấy di động ra tìm cho cô.

“Nhìn một chút, xem em thích dạng nào.”

“Để em nhìn xem.”

“Cái này? Trong liếʍ điểm G, ngoài hút mật đậu[1], co duỗi lắc lư, cường chấn thịt cảm[2], thế nào?”

[1] hạt đậu này là gì ai không biết cứ cmt nhé, tôi giải thích cho.

[2] cường chấn thịt cảm: hmm cái này mà edit ra thì nó làm câu văn không được mượt lắm nên tôi để nguyên. đại khái là gậy mát xa này độ rung rất lớn ý.

“Được đó, bất quá vừa nói đến thịt cảm, em lại nghĩ đến đại côn ŧᏂịŧ của anh trai anh ô ô…”

“Em bình tĩnh.”

“Em bình tĩnh không được, ngày đó anh ấy làm em không ngừng, kỳ thật em không thấy rõ ràng côn ŧᏂịŧ của anh ấy trông như thế nào, nhưng mà cảm giác khi cắm vào thật sự là quá tốt… Hơn nữa buổi sáng em còn trộm sờ soạng một chút, a ~ cái xúc cảm kia, cái trình độ no đủ kia a…”

“Ngừng, đừng phát tao nữa.”

“Không. Em muốn liếʍ, em rất muốn liếʍ côn ŧᏂịŧ Tần Tu nha, hôm qua cùng buổi sáng hôm nay em đều là dùng tiểu huyệt ăn côn ŧᏂịŧ, miệng phía trên còn chưa có ăn qua đâu.”

Tần Nhiên cảm thán: “Em cứ như này lại khiến anh đến nhớ tẩu tử của em.”

Tô Ánh Hàm tức giận rầm rì: “Em muốn khẩu giao cho Tần Tu.”

Tần Nhiên: “Anh cũng muốn trở về ăn đại côn ŧᏂịŧ của tẩu tử em.”

Tô Ánh Hàm u oán mà nhìn hắn: “Thật hâm mộ, anh trở về liền có côn ŧᏂịŧ để ăn.”

“Đừng khóc, không có việc gì,” Tần Nhiên vỗ lưng Tô Ánh Hàm an ủi, “Anh trai sẽ mua gậy mát xa cho em, em thấy cái vừa rồi như thế nào?”

“Em cảm thấy mình nên đến nhìn lại một chút.”

“Vậy thì nhìn lại một chút.”

Hai ngày sau, Tô Ánh Hàm không nhận được điện thoại cũng như tin tức của Tần Tu, nhưng cô lại nhận được một cái chuyển phát nhanh đưa đến cửa.

Là gậy mát xa Tần Nhiên cùng cô chọn lựa kỹ càng nửa ngày mới chọn ra được.

Chuyển phát nhanh đóng gói rất nghiêm mật, Tô Ánh Hàm mở nửa ngày mới ra, cũng may bộ dáng nhìn qua không tồi, không làm Tô Ánh Hàm thất vọng.

Tô Ánh Hàm lập tức chụp ảnh gửi cho Tần Nhiên xem, nhưng đợi đã lâu mà Tần Nhiên bên kia còn chưa trả lời lại.

Đang vội sao?

Hay là vội vàng bị ai đó đè ra làm?

Tô Ánh Hàm cũng không nghĩ nhiều như vậy, cô dựa theo hướng dẫn sử dụng rửa gậy mát xa sạch sẽ, sau đó đặt trên tay thử thử.

Cũng đúng, không có đại côn ŧᏂịŧ của Tần Tu, có gậy mát xa thay thế cũng được.

Tô Ánh Hàm cho rằng nghĩ như vậy có thể an ủi bản thân, nhưng khi cô dùng gậy nới rộng ra, như thế nào cũng đều không có cảm giác.

Không hứng lên nổi.

Tô Ánh Hàm thở dài buông gậy mát xa ra, nằm ở trên giường nghĩ nghĩ, cuối cùng ôm máy tính tới, mở ra mấy cái video trân quý của mình.

Đó là các loại hình ảnh công khai của Tần Tu được cắt nối biên tập.

Có rất nhiều phỏng vấn, rất nhiều hội nghị thường kỳ, còn có rất nhiều video hay ảnh người khác quay chụp được.

Nhìn người đàn ông thành thục ổn trọng trên màn hình, mặt mày lạnh lùng nam tính, nghe thanh âm trầm thấp gợi cảm của anh, Tô Ánh Hàm hoa si vuốt mặt, cảm thấy phía dưới lại chảy nước.

“Lão công…”

Cô đưa tay duỗi xuống dưới thân, xoa nắn tiểu âm đế, an ủi hoa môi kiều nộn, gò má càng lúc càng hồng, hô hấp dồn dập: “Tần Tu, lão công, em rất muốn anh, anh mau đến làm em đi a.”

“Ngô…”

“Ân ~”

Âm thanh rêи ɾỉ ngọt nị liên tục bật ra từ miệng cô gái, mà lúc này, gậy mát xa đang để không ở một bên rốt cuộc có cơ hội lên sàn.

Tô Ánh Hàm vươn bàn tay trắng như ngó sen cầm lấy gậy mát xa, thử thao lộng trong huyệt khẩu.

“Lão công ~ Tần Tu ~ a…”

Cô dang chân nằm ngửa trên giường, một bên dùng gậy mát xa đỉnh khai tiểu huyệt khẩn trí, dần dần thâm nhập cắm sâu vào bên trong, một bên tưởng tượng Tần Tu thao mình, đồng thời d͙â͙m͙ đãng mà kêu: “Lão công cắm vào tới, ân ~ a ~ lão công thật lớn ~ lão công cắm tao hóa thật s͙ư͙ớ͙n͙g͙ nha ~”