Phải nói Phí Lỗ Trì không hổ là tán tu có đầy kinh nghiệm, lúc tế ra pháp khí tập kích ba người còn rảnh rỗi xuất ra một tấm chắn màu bạc sáng lóng lánh ở trước người, sau đó khống chế phi kiếm lui sang bên cạnh.
Tất cả động tác như nước chảy mây trôi, làm liền một mạch.
Tu sĩ bên trái và đằng sau bởi vì vấn đề thị giác nên chưa từng đề phòng, nhưng cũng có thể tuỳ tiện tránh thoát hai ngọn lửa đánh lén kia, chỉ có tu sĩ kim đan trước mặt đột nhiên bị đánh trúng, bị Thước Nhật Hỏa Lưu Chùy rắn rắn chắc chắc đánh giữa lưng, lập tức phun ra một ngụm máu tươi, cả người từ trên pháp khí ngã lộn nhào xuống dưới, phía sau lưng đều bị viêm hỏa thiêu đốt một mảnh cháy đen, may mà trên người hắn ta có mặc hộ giáp, bởi vậy mới không bị thương, nhưng một chùy nặng nề kia cũng đủ khiến hắn ta bị nội thương nghiêm trọng, trong miệng không ngừng phun ra máu đông, nhìn thấy mà giật mình.
"Phí đạo hữu, ngươi đây là có ý gì?" Một tu sĩ kim đan khác vừa đuổi theo Phí Lỗ Trì vừa ầm ĩ quát hỏi.
Hắn ta tế ra phi kiếm đâm tới chỗ Phí Lỗ Trì, đồng thời lắc tay một cái, hai lá Băng Bạo phù cũng theo đó mà tới.
Phí Lỗ Trì linh hoạt tránh né phi kiếm, tấm chắn màu bạc mạnh mẽ chống lại hai lá Băng Bạo phù, ánh sáng bạc lập tức ảm đạm đi rất nhiều, nhưng Phí Lỗ Trì lại không tổn hao chút gì, trì hoãn một lát như vậy, khoảng cách giữa hai bên càng kéo càng xa.
Tu sĩ trúc cơ kỳ tránh thoát được viêm hỏa nhanh chóng đi xem tu sĩ kết đan kỳ bị thương kia.
Phí Lỗ Trì cũng không nói nhảm, gọi ra Huyết Ma Lộc chạy như điên về phía Phi Vân bảo.
Tu sĩ kim đan kia vốn định cùng hắn ta lý luận một phen để kéo dài thời gian, chỉ cần lâm vào triền đấu, lấy một địch ba, cho dù có một người bị thương cũng là bọn họ chiếm ưu thế.
Tại sao lão già này lại xảo quyệt giống như cá chạch vậy, vừa thấy không tốt lập tức giở trò đánh lén, trực tiếp khiến một tu sĩ kết đan kỳ bị thương nặng, nhân lúc người ta chưa chuẩn bị nhanh chóng chuồn đi, thật sự là vượt quá dự tính của bọn họ.
Hiện tại tu sĩ kim đan kỳ lâm vào thế lưỡng nan, không đuổi theo, để một người chạy trốn từ trong tay ba người, nói ra cũng không dễ nghe chưa tính, còn không có cách nào nói với Hóa Tiên Tông, đuổi theo, tọa kỵ của người ta là huyết thú gần với Thần thú, ai không biết Phí lão quỷ đạt được một con Huyết Ma Lộc trong tiểu động thiên chứ? Hắn ta đuổi theo kịp sao? Huống hồ bên nhà mình còn có đồng môn lâu năm bị thương rất nặng, tu sĩ kết đan nghĩ đi nghĩ lại, vẫn quyết định đến động phủ bọn họ dùng để chuẩn bị mai phục Phí lão quỷ trước, dù sao nơi đó cách bọn họ không tính quá xa, vì có thể thành công trong một lần, chỗ đó còn có hai tu sĩ kết đan và hai tu sĩ trúc cơ hậu kỳ.
Vốn định làm đâu chắc đấy, ra một chiêu bắt ba ba trong rọ, ai ngờ người ta là Kim Ngao thoát câu quay về biển cả.
Tu sĩ kết đan đưa đồng môn của mình lên phi thuyền, mau chóng rời đi. Phí Lỗ Trì nóng lòng như thiêu như đốt, nếu như Thập Thất bị bắt đi, vậy tất cả bố trí của hắn ta đều vô dụng.
Mấy tháng ở chung, trái lại hắn ta thật sự rất thích yêu tu này, cần mẫn mà hiếu học, một chút liền hiểu rõ ràng, thiên phú trác tuyệt lại chịu khổ, gần như cả ngày buồn bực trong phòng không ngừng tu luyện. Có đôi khi Phí Lỗ Trì đều cảm thấy rất tiếc nuối, nếu như nàng không phải là yêu tu thì tốt biết bao nhiêu, dù chỉ là một người xa lạ không có chút quan hệ máu mủ nào, đối mặt với một thiên tài như vậy, Phí Lỗ Trì nguyện ý đem toàn bộ tài nguyên của mình quăng trên người Thập Thất, để nàng ít đi đường vòng, nhanh chóng trưởng thành, thành tựu chính nàng, cũng có thể trở thành một người Phí gia có thể dựa vào trong tương lai.
Hết lần này tới lần khác lại là một yêu tu trời sinh đối lập với tu sĩ, nếu thật sự giao gia tộc cho nàng, tương lai khó đảm bảo bởi vậy trở thành lý do để thế nhân công kích.
Mặc dù Phí Lỗ Trì cảm thấy tiếc nuối, tốc độ lại không giảm chút nào, cho dù không phải chủng tộc của ta, nhưng trong khoảng thời gian ngắn này, kỳ thật hắn ta đã xem Thập Thất như con cháu của mình, hắn ta không thể trơ mắt nhìn người được mình cứu lại bị Nhâm Thiên Lý bắt đi. Nếu đứa bé kia rơi vào trong tay Nhâm Thiên Lý, tất nhiên sẽ bị giày vò đến sống không bằng chết.
Nếu như là bình thường, dựa vào thủ đoạn của Thập Thất và kiến thức bây giờ, Phí Lỗ Trì sẽ không cần lo lắng, ít nhất nàng còn có thể sử dụng Ẩn Nặc thuật thần bí kia trốn đi. Nhưng vấn đề là Thập Thất đã nói nàng quyết định trúc cơ trong mấy ngày nay, nếu như đang trong lúc mấu chốt, Nhâm Thiên Lý nắm chuẩn thời cơ bắt được nàng.
Quan tâm sẽ bị loạn, mắt thấy Phi Vân bảo ở phía trước, Phí Lỗ Trì mới phát hiện có gì đó là lạ ở xung quanh, nhưng cũng đã muộn.
Nhìn thấy tu sĩ lít nha lít nhít đã sớm mai phục tốt, Phí Lỗ Trì bắt đầu lo lắng.
Lặng lẽ nhìn lại, Phi Vân bảo vẫn âm trầm lặng lẽ như ngày xưa, nhưng trên thực tế đã ba tầng trong ba tầng ngoài mai phục không biết bao nhiêu tu sĩ Trảm Yêu Minh.
Xem ra ngoại trừ hai lão quái vật nguyên anh vẫn như cũ chưa từng lộ diện, Hóa Tiên Tông vì đuổi bắt Thập Thất mà nói đã dốc toàn bộ lực lượng cũng không đủ.
Phí Lỗ Trì có lợi hại hơn nữa cũng chỉ là một tán tu vừa mới kết đan không lâu mà thôi, hổ tốt còn không chịu nổi đàn sói, huống chi hắn ta cũng không phải là nhân vật kinh tài tuyệt diễm gì, chỉ trong nháy máy, đã bị quần ẩu đến thương tích đầy mình, bị người ta trói chặt đưa đến trước mặt Nhâm Thiên Lý.
"Làm một tu sĩ, thế mà tính toán đồng loại của mình đi trợ giúp một yêu tu, Phí Lỗ Trì, ta thật sự hổ thẹn thay ngươi." Nhâm Thiên Lý tỏ vẻ giận dữ, vô cùng đau đớn, cao cao tại thượng răn dạy: "Nếu như ngươi còn có một tia lương tri, nên đem Hồ yêu kia giao cho Trảm Yêu Minh chúng ta xử lý."
"Theo ta được biết, là đệ tử của ngươi nhân lúc người ta độ kiếp hóa hình cướp đoạt yêu đan của người ta, các vị đạo hữu, cũng không phải là Phí mỗ ta không phân phải trái, ta chỉ muốn hỏi một chút, Hồ yêu Thập Thất đã từng tổn thương bất cứ người nào trong số các ngươi chưa?"
Thấy mọi người đều không nói chuyện, Phí Lỗ Trì lại cao giọng nói: "Không phải bởi vì ngươi bày ra Luyện Thần trận cuối cùng lại thất bại tan tác mất hết mặt mũi mà quay trở về sao? Bởi vì như vậy nên phường thị của Hóa Tiên Tông các ngươi mới suy sụp tổn thất nặng nề, đó là do Nhâm Thiên Lý ngươi tự cao tự đại, tùy ý làm bậy gây ra. Ta lại hỏi ngươi, nếu các vị ở đây bị yêu tu đánh nát đan điền nuốt kim đan, các ngươi sẽ làm như thế nào? Yêu tu Thập Thất bị đệ tử Hóa Tiên Tông dùng thủ đoạn ti tiện cướp đi yêu đan, cũng không đến báo thù, chẳng qua muốn tìm công pháp để tiếp tục tu luyện, chỉ là một yêu tu một lòng hướng đạo mà thôi, Hóa Tiên Tông các ngươi vì lợi ích một người mà kích động tu sĩ trong thiên hạ vì Nhâm Thiên Lý ngươi bôn ba, nói thật, Phí Lỗ Trì ta cũng rất lấy làm hổ thẹn thay ngươi."
"Bốp bốp" hai tiếng, Phí Lỗ Trì liên tục bị đánh hai bạt tai, tiếp theo là một sợi dây sắc bén đâm vào má trái Phí Lỗ Trì, đâm ra má phải, xuyên qua toàn bộ khoang miệng, lần này hắn ta lại không nói nên lời.
Lúc này Nhâm Thiên Lý mới phẫn nộ quát nữ tu kia: "Kiều Kiều, không được vô lễ!"
Hắn ta lại mang vẻ mặt đau xót nói với Phí Lỗ Trì: "Ngươi đổi trắng thay đen, ăn nói bừa bãi như thế, ta cũng không tính toán với ngươi, niệm tình ngươi tu hành không dễ, Trảm Yêu Minh chúng ta cũng chỉ vì trảm yêu trừ ma, chỉ cần ngươi chịu giao ra Hồ yêu kia, chúng ta nguyện ý bỏ qua chuyện cũ, thả ngươi ra ngoài."
Trong đám người không ít người thấp giọng nghị luận: "Nhâm Đại trưởng lão chính là khoan dung đối đãi với người khác."
"Không hổ là trưởng lão của tông môn đứng đầu, lòng dạ này người thường không thể sánh bằng."
"Hừ, nếu ta bị người ta nói xấu như vậy, trực tiếp gϊếŧ cho xong chuyện." Nhâm Thiên Lý thi lễ với mọi người xung quanh, quay về hướng Phi Vân bảo cao giọng nói ra: "Hồ yêu, ân nhân cứu mạng của ngươi đã ở trong tay chúng ta, nếu ngươi có một chút lương tri, vậy thì nên ngoan ngoãn bó tay chịu trói!"
Vừa dứt lời, một cái bóng đen càng lúc càng lớn từ bên trong Phi Vân bảo nhanh chóng rơi xuống chỗ đám người.
Đám người nhất thời thốt lên: "Oa, một cái bô thật lớn!"