Tối Cường Cuồng Dâm Đại Đế

Chương 6: Bí Ẩn

Chương 6: Bí Ẩn

Phàm Phi tuy thiên phú siêu phàm, tu luyện nhanh chóng, có tư chất lĩnh ngộ vũ kỹ cao, thế nhưng tên này có một khuyết điểm lớn là chưa từng trải chuyện đời đồng thời ham mê nữ sắc. Cái đam mê này hắn được thừa hưởng từ cha hắn Phàm Nhất Trụ.

Mà mục đích của Trình Như Hoa này chính là như thế, Trình gia bày mưu thật sau, đánh vào điểm yếu này của cha con Phàm gia để có một cơ hội gia nhập Thánh Thiên Giáo. Cho dù đi vào với tư cách là một cái thị nữ hay thậm tệ hơn mà một cái đồ chơi.

Thế nhưng cho dù là một cái đồ chơi, nhưng xuất ra từ Thành Thiên Giáo thì khi nhìn thấy một cái thành chủ cũng phải quỳ liếʍ.

Trình Hoa từ nhỏ đã được dạy lấy lòng đàn ông, ngay cả cách phụ vụ làm sao cho đàn ông khi chơi nàng cho sướиɠ nhất cũng được Trình gia chỉ bảo tận tình.

Quả thật âm mưu Trình gia đã thực hiện được, chỉ đêm đầu tiên Trình Như Hoa đến Phàm phủ đã câu dẫn được Phàm Phi đồng thời lấy đi đời trai tân của hắn.

“ Phi Ca! đối với ta thật tốt!” Trình Như Hoa quấn lấy Phàm Phi thật chặt, đôi bàn tay mịn màng khẽ vẽ một vòng xung quanh l*иg ngực Phàm Phi rồi từ từ trượt xuống bụng, rốn, rồi thẳng xuống cái tiểu huynh đệ đang ỉu xùi không một chút sức sống.

“ tiểu yêu tinh! Đêm nay còn dài! Đợi một chút ta sẽ cho muội sướиɠ như tiên!” Phàm Phi bóp lên ngực nàng một cái thật mạnh rồi nói tiếp.

“ hôm nay Thanh Mình hồ xảy ra một trận chiến lớn, hình như là chiến đấu giữa hai tu sĩ luyện khí tầng 10!”

“ là gia gia muội ra tay ?” Trình Như Ngọc hỏi.

“ không phải! Trình lão đang bế quan, không phải lão! Hẳn là người từ nơi khác đến!” Phàm Phi nói.

Trình Như Ngọc trầm ngâm

“ Có khi nào tên tu sĩ kia có ý đồ gì tới Thanh Minh Trấn không ?”

“ Không có khả năng! Tam đại gia tộc đang cho người dò xét xung quanh, cũng không có điều gì bất thường, hẳn là bọ họ tranh cướp gì đó” Phàm Phi phán đoán.

“ Hy Vọng là như thế! Trước khi chàng chính thức gia nhập Thánh Thiên Giáo! Thϊếp không muốn có chuyện gì xảy ra!” Trình Như Hoa thủ thỉ.

“ nàng yên tâm! Ha ha ha ! sư tôn đối với ta rất tốt! nàng xem!” nói đoạn, hắn giơ lên bàn tay phải, ngay ngón trỏ có một chiếc nhẫn màu ngọc bích. Chiếc nhẫn không khác gì một chiếc nhẫn ngọc bình thường trị giá vài lượng bạc.

“ đây là !” Trình Như Ngọc thắc mắc.

“ nhẫn trữ vật!” Phàm Phi nhất thời nổi tính khoe khoang.

“ nhẫn trữ vật là cái gì!” Trình Như Ngọc mắt phát sáng

“ là một cái không gian giới chỉ, có thể chứa rất nhiều đồ bên trong! Chỉ có đệ tử siêu cấp tông môn như Thánh Thiên giáo mới có được thôi!”

“ Ta nghe Thất Sư huynh nói! Chiếc nhẫn này có giá trị 1000 thượng phẩm linh thạch, mà cho dù có linh thạch cũng không mua được!”

“ 1000 thượng phẩm linh thạch!” Trình Như Hoa há mồm thật to.

100 hạ phẩm linh thạch sẽ bằng 1 viên trung phẩm linh thạch. 100 viên trung phẩm linh thạch mới đổi được 1 viên thượng phẩm linh thạch. Vậy 1000 viên thượng phẩm linh thạch, tương đương với 100 vạn hạ phẩm linh thạch.

“ trời ơi! Cả một năm thu nhập của trình gia không tới 100 hạ phẩm linh thạch!” Trình Như Hoa khϊếp hãi.

“ ha ha ha ha! Nội tình siêu cấp thấp phẩm tông môn mà! Ha ha ha !” Phàm Phi cười thích chí.

Nói đoạn hắn cũng lấy ra từ bên ngon nhẫn trữ vật một cái ấn nho nhỏ hình nón.

“ đây là pháp khí mà sư phụ cho ta phòng thân! Thổ Linh Ân! Một cái pháp khí thượng phẩm! khi kích hoạt ấn này, thì tương đương với một kích toàn lực của một tu sĩ trúc cơ trung kỳ!”

“ Trơi! Một kích của Trúc Cơ trung kỳ! à một siêu cấp pháp khí a!” Trình Như Hoa kinh hãi.

“ Trúc cơ thì như thế nào chứ, Thất Sư huynh nói, Trúc Cơ tu sĩ bên trong Thánh Thiên giáo chỉ là bọn đệ tử ngoại môn chuyên làm việc vặt mà thôi.!”

“ Tu sĩ Trúc Cơ làm việc vặt!” Trình Như Hoa có chút không tin vào nhân sinh nữa rồi, những điều Phàm Phi nói đã vượt qua khỏi đầu cóc của nàng rồi.

Nhìn cái vẻ mặt đầy sự không tin của mình Phàm Phi tiếp tục tung thêm một quả boom chí mạng khác

“ đó tính là gì ! Tam sư huynh còn nói, thức ăn tại bản giáo dành cho tu sĩ dưới trúc cơ toàn là dùng thịt yêu thú cấp 3 trở lên để mà nấu, mỗi một miếng thịt cũng có giá trị tương đương một viên luyện khí đan thượng phẩm!”

“ Thịt yêu thú cấp 3, có phải là chủ yêu thú kia trong lời đồn!”

“ Cũng không hẳn như thế! Thanh Minh Trấn chúng ta chỉ là một nơi nhỏ bé, chim không thèm ị, nên không thể biết được ngoài kia bao la rộng lớn như thế nào.!”

“ bên ngoài đừng nói là yêu thú cấp ba, ngay cả cửu cấp yêu thú còn có nữa.!” Phàm Phi tỏ ra mình là một người hiểu biết, không ngừng khoe khoang những thông tin mà mình biết.

“ thật không! Như vậy không phải phàm nhân cũng thành tiên được hay sao ?” Trình Như Hoa mắt sáng như đuốc.

“ ha ha ha ha !” Phàm Phi cười dài.

Hai người lại một trận cuồng hoang, lần này Trình Như Hoa chủ động hơn rất nhiều, nàng như một con rắn nước, không ngừng vuốt ve cọ sát, hai núi đôi to đùng không ngừng chà sát lên thân thể mạnh khỏe của Phàm Phi.

Ngay tại phía dưới, dươиɠ ѵậŧ của hắn cũng được nàng ta chăm cực kỳ kỹ lưỡng, mυ'ŧ liếʍ đá, chiếc lưỡi của nàng cực kỳ điêu luyện là cho Phàm Phi sung sướиɠ đên chín tầng trời.

………………………………………………….

Mà trong gian phòng gia chủ Phàm Gia Phàm Nhất Trụ cũng có một cảnh cuồng hoang không kém, đó là một nam ngự ba nữ. ba cái mông trắng nõn đang chu lên, đằng sau là Phàm Nhất Trụ không ngừng đẩy mông, cái vật đầy gân guốc của hắn không ngừng đâm sâu vào nơi sâu nhất, bí hiểm nhất của nử nhân.

Mà hai tay hai bên cũng không có để yên, mỗi tay hắn đều cầm một cái dương cụ to tướng, không ngừng đưa vô thục vào hai cái âʍ đa͙σ đang rỉ nước.

“ Lão Gia! Ah! Ah! Cho thϊếp! cho thϊếp đi mà! Chúng ta phải làm thêm vài cái thiên tài nữa! lão gia! Nhanh! Nhanh nữa! thϊếp sướиɠ quá! Lão gia! Ah Ah Ah!” ả đàn bà chính giửa không ngừng gào thét kí©ɧ ŧɧí©ɧ Phàm Nhất Trụ.

“ Chết! ta chơi chết ngươi! Con đĩ dâʍ đãиɠ! Ta đâm chết ngươi!” Phàm Nhất Trụ gầm lên một tiếng, bao nhiêu tinh hoa trong cơ thể phun trào, bắn ầm ầm trong tử ©υиɠ người phụ nữ kia. Sau đó hắn nằm vật xuống như người chết.

ả đàn bà chính giữa cũng nở một nụ cười thỏa mảng, ả ta nhanh chóng khép chân lại để cho những tinh hoa kia không trào ra, mà ở lại bên trong âʍ đa͙σ đầy ẩm ướt kia.

Còn hai phụ nữ hai bên cũng bắt đầu làm việc, chiếc dương cụ trong âʍ đa͙σ các nàng đầu để y nguyên, thủy da^ʍ vẩn trào ra từ bên trong, hai nàng khẻ lắc mông lui xuống đồng thời dùng miệng liếʍ láp cái dươиɠ ѵậŧ đang mằn ỉu xìu của Phàm Nhất Trụ. Mùi tϊиɧ ɖϊ©h͙, mùi âʍ đa͙σ vẫn còn vương trên đó, nhưng hai người cũng chẳng ngại gì mà tiếp tục bú ɭϊếʍ.

Mặc kệ hai người phía dưới đang làm gì, Phàm Nhất Trụ nhỏ giọng nói

“ Phu nhân! Ha ha ha ha lần này nhất định phải sinh thêm một đứa nữa đấy!”

Phàm Nhất Trụ tuy là gia chủ Phàm Gia, nhưng tài trí thiên phú cũng chẳng có gì nổi bật cả, lúc trước hắn chỉ là một tên đệ tử dòng chính tầm thường không có một chút tương lai nào cả, nhưng từ khi hắn sinh ra được Phàm Phi được trưởng lão Thánh Thiên Giáo chọn làm đệ tử thân truyền.

Thì lúc đó hắn mới được Gia Tộc chú ý, đồng thời dưới sự ủng hộ của Thánh Thiên Giáo, hắn từ một tên luyện khí tầng 5 đã thăng lên luyện khí tầng 9.

Vã lại, dường như Thành Thiên Giáo đã đánh chủ lý thêm lên người lão,ban cho lão một bộ môn song tu công pháp để lão có thể tăng cường sinh thêm nhiều nhân tài cho Thành Thiên Giáo.

Thế nhưng 15 năm nay, lão vẫn không hề có thêm một đứa con nào nữa. nhưng lão cùng phu nhân của mình thì ngày càng tốt ra, da^ʍ uy nhiều, một ngày cả hai phải tiêu tốn gần 4 giờ trên giường, như thế mới đủ thỏa mãn.

“ Hừ! ngươi ngày càng yếu! mới đó ra xụi lơ rồi!” phụ nhân hừ lạnh, dường như không được thỏa mãng cho lắm.

“ sao trách ta cho được, không phải vì nàng quá bóp hay sao! Ha ha ha ha !” nói đoạn tay hắn đã chụp lến cặp gò bồng trắng nõn không ngừng xoa bóp.

“ Ba tháng nữa Phi nhi sẽ chính thức gia nhập Thánh Thiên Giáo! Ta sẽ rất là nhớ hắn!” Phụ nhân vừa hưởng thụ vừa nhỏ giọng nói.

“ hừ! tiểu tử đó, vừa được khai bao mấy ngày nay, giờ khắc này còn gì nhớ đến chúng ta nữa!” Phàm Nhất Trụ hừ lạnh.

“ Hừ! con kỹ nữ nhà họ Trình thật là giỏi!”

“ đứa con hoang của ông cũng thật là phế vật!” Phụ nhân trừng mắ với Phàm Nhất Trụ.

Nghĩ tới Phàm Long, Phàm Nhất Trụ hiện lên một nổi bi ai khó tả, lão lại nhớ về một ký ức xa xưa, một người phụ nữ mặc một chiếc váy hoa màu trắng, nàng xinh đẹp như tiên nữ, chỉ bằng một cái nhìn thôi cũng đủ làm lão say đắm cả đời, nhớ nhung cả đời.

“ Cũng là do số phận của nó mà thôi! Ta chỉ hy vọng nó sống an bình một đời!” Phàm Nhất Trụ nói.

“ Hừ! ta nói trước! sau này chức vị gia chủ Phàm Gia nhất Định thuộc về Phi nhi!” Phụ nhân hung dữ.

“ Ngươi nghĩ Phi nhi sẽ ngó tới cái miếu nhỏ này sao ?. Phi nhi sẽ có một phương trời mới, đừng có bắt ép nó ở trong cái ao ngục này!” Phàm Nhất Trụ có chút không vui.

“ chẳng lẽ ông lại nhường cho tên phế vật kia! Đó không có khả năng!”

“ Đó là đương nhiên! Ha ha ha ha chúng ta không phải tìm thêm một cái truyền nhân cho Phàm Gia hay sao!” Phàm Nhất Trụ cười dâʍ đãиɠ.

Không đợi cho phụ nhân hoàng hồn, thì bên dưới, hai cái thị nữ đã mυ'ŧ cho cái dươиɠ ѵậŧ của lão hùng phong trở lại. lần này không có thêm bước nào cả, lão trực tiếp nhét vào âʍ đa͙σ của lão bà không một chút thương tiếc.