Xuyên Về Dị Thế Làm Địa Chủ

Chương 30

Vạn Xuân Phong đã rất nhiều ngày không tới nhà đại bá, trong nhà đại bá có rất nhiều chuyện mà hắn không biết, hiện giờ chuyện lớn như vậy hắn khẳng định là muốn đi xem, bởi vì nương hắn nhất định sẽ đi.

Sau khi làm rõ ràng thân phận của nữ nhân kia, Vạn nương phải đi an ủi chị dâu mình, nói cũng buồn cười hai nàng tuy là chị em dâu nhưng thực ra chưa bao giờ có hiềm khích gì, ngược lại tình cảm của hai huynh đệ càng ngày càng không tốt.

“Ngươi khoan hãy hoảng hốt đã, hiện giờ cháu trai của ngươi đã lớn như vậy, nàng còn có thể lật đổ được trời sao?” Trong lòng rối loạn không biết làm sao mới tốt, Vạn nương vẫn cảm thấy mệnh chị dâu thật tốt, sau khi lập gia đình mọi chuyện đều xuôi chèo mát mái, nào biết đến lúc già rồi lại gặp phải chuyện như vậy.

Mặt đại bá nương không hề thay đổi, tính tình nàng vốn mềm mỏng, cho tới bây giờ đều mặc cho người bắt chẹt, cũng không oán giận gì. Trước kia lúc mẹ chồng còn, thì hầu hạ mẹ chồng, mẹ chồng đi rồi không thấy con dâu hầu hạ mình thì không nói, mình còn muốn quan tâm cả nhà, vốn nàng cảm thấy đây là bổn phận của mình, đều là người một nhà nàng làm nhiều một chút thì làm nhiều một chút, chưa bao giờ muốn cái gì! Nàng ở nhà làm trâu làm ngựa, hắn lại ở bên ngoài có vợ nhỏ.

“Hiện giờ ta có đồng ý cho nàng vào cửa hay không cũng vô ích, chính ngươi làm chủ đi.” Bỏ lại một câu với trượng phu của mình, đại bá nương liền đi, hiện giờ nàng cũng đã năm mươi, cũng không muốn mất mặt xấu hổ trước mặt nhiều

người như vậy.

Đại bá hiển nhiên không nghĩ tới thê tử dễ nói chuyện như vậy, nhưng nghĩ tới tính tình của nàng liền bình thường trở lại, dù sao chuyện chỉ thêm một chiếc đũa cũng không có gì.

Hơn nữa, hiện giờ việc làm ăn của hắn rất tốt, cũng là nhân vật có mặt mũi, có thϊếp thất thì đã làm sao? Ở trấn trên có nhiều người còn có nhiều thϊếp thất hơn.

Vốn tưởng rằng vạn gia sẽ ầm ĩ lên, trăm triệu không nghĩ tới mọi chuyện cứ giải quyết như vậy, vợ của Vạn lão đại thật dễ nói chuyện.

Chủ nhân không có ý kiến, người khác đương nhiên không thể quan tâm, thậm chí mỗi người còn nói câu chúc mừng, mỗi câu chúc mừng bên trong lộ vẻ chế nhạo, nhưng hôm nay Vạn đại bá rất là hưng phấn làm sao nhận ra được.

Náo nhiệt của Vạn gia tới cũng mau mà tan cũng mau, Vạn nương cứ việc tức giận trong lòng, chính chủ nhà người ta cũng không có ý kiến nàng làm sao dám lên tiếng, hơn nữa quan hệ hiện giờ của hai nhà bọn họ, nàng cũng không thể nói rõ.

“Haiz, tẩu tử, ngươi từ từ, từ từ!” mọi người tán đi, Vạn nương đương nhiên cũng phải đi về, nhưng nàng vừa vào cửa lại bị người gọi lại.

Người gọi Vạn nương chính là vợ của Vương Qúy, ngày xưa Vạn cha ra cửa phần lớn đều cùng đi với Vương Qúy, quan hệ hai nhà cũng không tồi, Vạn nương giơ tay kéo người vào trong nhà ngồi một lát.

“Haiz, đừng đừng đừng, lúc này ta còn có việc, mấy ngày gần đây ta nghe được một chút lời nhàn thoại về Xuân Phong nhà ngươi, cũng không biết các ngươi có biết hay không.”

“Nhàn thoại gì?” Nhàn thoại về Xuân Phong nhà mình? Gần đây con trai rất ngoan, cũng không có nhàn thoại gì cho người khác truyền ra.

Nhìn bộ dạng không biết gì của Vạn nương, vợ Vương Qúy lại hơi khó xử, nàng còn tưởng rằng người ta đã biết, nàng đang muốn khuyên nhủ, nhưng thấy bọn họ còn chưa có biết! Vậy làm sao mở miệng đây.

Do dự mãi, trong lòng đắn đo, vợ Vương Qúy vẫn nhỏ giọng nói với người ta: “Tẩu tử, quan hệ của Vương Qúy nhà ta cùng Vạn nhị ca ngươi cũng biết, ta đây là muốn tốt cho Xuân Phong.” Chuyện hôn sự của Xuân Phong không thuận lợi vợ Vương Qúy cũng biết, nhà nàng không có người thích hợp, không có cách nào kết thân gia với nhà người ta, nhưng nàng cũng không muốn Xuân Phong chấp nhận như vậy.

“Gần đây tuy rằng La Thông đã tốt hơn trước kia, nhưng mà giang sơn dễ đổi, chó không đổi được tính ăn phân, ta vẫn cảm thấy tên kia vì muốn đạt được mục đích mà diễn trò, các ngươi đừng để hắn lừa.” Vợ Vương Qúy nói ra mục đích của bản thân, trong lòng Vạn nương hơi hơi lo lắng, không có khả năng bỏ qua, nhanh chóng hỏi lại:

“Ngươi rốt cuộc là muốn nói gì?”

“Tẩu tử, ngươi không biết? ta nghe nói Xuân Phong cùng La Thông rất thân thiết, mỗi ngày đều chạy tới nhà hắn, năm trước La Thông còn mang theo hắn đến cửa hàng trang sức, cũng không biết mua cái gì, hai người ở trấn trên như hình với bóng vui vẻ nói chuyện.”

“Ngươi nói bậy bạ gì vậy? điều này sao có thể xảy ra, thường thức của Xuân Phong nhà ta sao lại thấp như vậy? những người trong thôn nói bậy ta còn có thể hiểu được, nhưng nhà ngươi sao lại có thể nói Xuân Phong như vậy! hắn sao có thể coi trọng La Thông? Lúc trước còn có người tốt hơn La Thông gấp trăm ngàn lần đến nhà ta cầu hôn Xuân Phong, nhưng hắn cũng không coi trọng, sao có thể coi trọng La Thông? Được rồi, được rồi, ta biết ngươi muốn tốt cho chúng ta, thế nhưng những lời đó chỉ là nói bừa mà thôi.” Sắc mặt của Vạn nương cũng không tốt qua năm rồi mà cũng không để cho người ta sống tốt, những chuyện bực bội cứ thi nhau mà tới cửa!

Thấy Vạn nương rõ ràng là tức giận, vợ Vương Qúy nhanh chóng hòa hoãn nói: “Đây cũng không phải là ta nói, ta chỉ muốn nhắc nhở ngươi. Haiz, nghe ngươi nói như vậy ta cũng yên tâm, Xuân Phong là đứa trẻ tốt, chuyện hôn sự trăm triệu lần không thể qua loa, hắn cũng còn vài năm nữa, đợi cho lời đồn phai nhạt chuyện hôn sự sẽ thuận lợi hơn.”

“Haiz, phiền ngươi lo lắng, ta thay Xuân Phong cảm ơn ngươi.”

“Cảm ơn cái gì, đều là người trong nhà. Được rồi, được rồi, ta đi về trước, chuyện này nếu Nhị ca không biết, ngươi cũng đừng nói với hắn, không lại khiến cho hắn tức giận.” Vợ Vương Qúy thật hối hận vì bản thân mình quá lo lắng, Vạn gia sao lại có thể cho con trai yêu của mình lui tới với La Thông, mình thật sự là không có việc gì lại đi tìm việc mà.

Nhìn thấy người rời đi, Vạn nương không lập tức đi vào, nàng đứng một chỗ không biết suy nghĩ gì, đợi cho mọi người đi xa mới vội vàng vào nhà.

“Xuân Phong, Xuân Phong!”

“Nương, chuyện gì vậy?” Nương kêu mình vội vàng như vậy, Vạn Xuân Phong nhanh chóng chạy ra, hắn nghĩ trong nhà đại bá lại xảy ra chuyện gì, đi ra muốn cùng đi với nương, nào biết đi ra lại thấy vẻ mặt nương kỳ quái, ánh mắt nhìn mình càng kỳ quái.

“Nương? Làm sao vậy?”

“Con trai, ngươi nói thật cho ta biết, ngươi cùng La Thông kia có chuyện gì gạt ta và cha ngươi phải không?”

“…..” Không rõ nương vì sao đột nhiên hỏi mình như vậy, nhưng vẻ mặt nương nghiêm túc giống như đã xảy ra chuyện gì lớn, Vạn Xuân Phong không kịp phản ứng, sợ tới mức trực tiếp ngây ngẩn cả người, bởi vì trong lòng hắn chỉ có một đáp án, nương biết bí mật của La đại ca!

Chỉ là nương sao lại biết được? không thể nào!

“Nương, ngươi nói cái gì, ta sao lại có chuyện gạt ngươi, không có.” Kinh hoảng qua đi lý trí tỉnh táo lại, Vạn Xuân Phong nhanh chóng che dấu, nghĩ chỉ trong chớp mắt thôi, nương hẳn là không phát hiện ra.

Vạn Xuân Phong không biết nương hắn hiện giờ lo lắng không thôi, phản ứng của con trai hoàn toàn ghi tạc trong lòng nàng, nhìn thấy bộ dạng chột dạ của con trai, trong lòng nàng chỉ có một câu…. Xong rồi!

Xong rồi, xong rồi, xem ra thật sự là có việc gạt nàng!

“Nương! Làm sao vậy?” thấy nương mình nháy mắt đỏ hốc mắt, nước mắt không tiếng động rơi xuống, cả người giống như không có tinh thần, Vạn Xuân Phong sợ tới mức nhanh chóng chạy tới dìu nàng, nhanh chóng gọi cha hắn.

«

Ngươi làm sao vậy, đại tẩu có thể vượt qua, ngươi đừng lo lắng ảnh hưởng đến thân thể.

» Trong lòng nghĩ phản ứng của thê tử thế này là do lo lắng cho tẩu tử, Vạn cha nhanh chóng khuyên bảo, nhưng hắn còn chưa nói được vài câu, Vạn nương thế nhưng trực tiếp khóc ra tiếng, nàng mang theo nghẹn ngào chất vấn Xuân Phong

: «

Ngươi nói

! ngươi nói ngươi có phải điên rồi không

? ngươi có phải muốn chọc chết ta và cha ngươi không

?!

»

«

Nương

?

» hiện giờ trong lòng Vạn Xuân Phong như nổi trống, lý trí nói cho hắn nương không có khả năng biết chuyện của La đại ca, nhưng sự thật trước mắt nói cho hắn, nương nhất định là đã biết, nếu không sao lại phản ứng như vậy.

«

Nương

! ngươi nghe ta nói, ta không phải cố ý gạt các ngươi, ta không dám nói với các ngươi.

» Vạn Xuân Phong không biết mình có tật xấu nói mớ hay không, hắn còn đang suy nghĩ có phải lúc ngủ mình đã đem bí mật của La Thông nói ra hay không.

Thừa nhận, con trai thế nhưng thừa nhận

!

«

Ta đã tạo nghiệt gì

!

» rốt cuộc không chịu nổi, Vạn nương lớn tiếng khóc lên, đợi cho sau khi phát tiết được một ít tức giận trong lòng, trực tiếp cầm đồ vật ném về phía con trai

!

«

A

!

»

«

Ngươi tên bất hiếu này

! ngươi tên bất hiếu này

! ngươi có phải muốn ta và cha ngươi tức chết hay không

? Là muốn chúng ta bị cả thôn chê cười phải không

? ta nuôi không ngươi, ta nuôi không ngươi

!

»

«

Ngươi làm gì vậy

?!

» Vạn cha không hiểu ra sao, thấy trán con trai hình như bị chảy máu, lại không rên một tiếng, ngược lại che lại vết thương quỳ xuống trước mặt thê tử, lập tức có dự cảm không tốt.

Mấy ngày nay hắn cũng nghe thấy mấy lời nói lung tung, chỉ là cảm thấy đó là nói bậy không thèm để ý, nhưng có thể nào….

«

Ta nói cho ngươi

! mặc kệ là ngươi đi ra ngoài hay là hắn tới cửa chuyện này không có khả năng

! ngoại trừ ta chết, nếu không ngươi đừng hòng cùng hắn thành thân

!

»

” Nương

? nương….” Thì ra không phải….. nhưng mà thật sự không thể sao

? Vạn Xuân Phong chưa bao giờ nghĩ vui mừng và đau khổ lại có thể cùng nhau đến như vậy, hắn may mắn là nương hiểu lầm đồng thời

lại phát hiện trong lòng mình không hề có vui vẻ, chỉ có đột nhiên buồn bực.

Loại cảm giác này không mạnh nhưng lại làm hắn khó chịu, loại cảm giác này không giống đau khổ nhưng lại khiến hắn phải kiềm nén, trong lòng hắn đột nhiên đau nhói, lúc này nhìn nương mình nước mắt kinh sợ chưa kịp chảy ra liền chảy xuống.