Tẩu Thác Lộ

Chương 55: Đối đãi nhiệt tình

Hai năm lẻ một tháng.

Là thời gian Kiều Khả Nam chưa từng phát sinh quan hệ với ai.

Hoa Cúc Đen lúc vừa nghe, không có lương tâm châm biếm hắn: “Cậu cẩn thận tích nhiều quá, đến lúc đó t*ng trùng kết keo lại bắn không được.”

Kiều Khả Nam lừ mắt: “Hai tay em rất khỏe! Cám ơn!”

Trong thời gian ăn chay đó, Kiều Khả Nam đã dày công tôi luyện kỹ thuật tay phải của mình trở nên cực kỳ điêu luyện, nhưng so ra vẫn kém Lục Hành Chi, một ngón tay thôi cũng khiến hắn vui vẻ ──

Trước đây mỗi lần ấy ấy, người kia đã khiến hắn bay tận trên mây, chứ chưa nói đến lúc một khi anh đã quyết tâm, muốn Kiều Khả Nam sướиɠ dục tiên dục tử, sẽ là …

“A … Haa!” đầu v* thật lâu chưa bị ai kɧıêυ ҡɧí©ɧ, ngón tay Lục Hành Chi xoa bóp hai viên thịt nhạy cảm, vòng eo cậu thanh niên ngay lập tức co giật.

Hắn nằm ngửa trên ghế sopha, cà-vạt bị kéo, áo sơ-mi phanh rộng, khuôn ngực trắng nõn cứng cỏi hoàn toàn phơi bày, thứ trong quần tây căng đau khó chịu, Kiều Khả Nam lấy tay an ủi, cởi thắt lưng, nhân lúc Lục Hành Chi ngồi dậy cởϊ áσ, rút bỏ hết trói buộc.

Lúc này, thân trên Kiều Khả Nam đã phơi bày toàn bộ, thân dưới chỉ còn độc một chiếc quần xì màu xám.

dương v*t của hắn đã cương, nằm trong qυầи ɭóŧ rất khó chịu, đầu tiên Lục Hành Chi cúi xuống hôn hắn, đầu lưỡi hai người quấn lấy nhau. Anh không hề biết chán, vẫn hôn hắn, hôn rất sâu, đầu lưỡi quét qua từng ngóc ngách trong khoang miệng, tỉ mỉ liếʍ.

Cánh môi bị người kia hút, đặc biệt hàm trên nhạy cảm đang bị anh đùa bỡn, hắn xém chút thì ngất xỉu.

Cùng lúc đó, hai viên thịt trên ngực bị anh dùng đầu ngón tay xoa bóp, Kiều Khả Nam lúc bắn máy bay rất ít khi chạm vào nó, hắn cảm thấy hơi ngượng ngùng, nhưng rất thích Lục Hành Chi làm thế, mỗi lần làm, thắt lưng mềm oặt như bị hòa tan.

Bụng dưới đau nhói tê tái, dương v*t cương hoàn toàn, còn rỉ ướt một mảng qυầи ɭóŧ.

“Đừng … Ư …” Nụ hôn kịch liệt không thể khống chế, nước miếng trong suốt chảy ra từ khóe miệng Kiều Khả Nam, tích trữ lại, rớt tí tách, dính ướt cả bụng.

Lục Hành Chi liếʍ thẳng một đường, theo vệt nước từ từ hôn xuống trái cổ đang lên xuống, xương quai xanh gọn gàng, rồi đến đầu v*. Anh biết cậu thích liếʍ chỗ này, nên càng xuất hết công phu, đầu lưỡi ở đó đảo quanh, sau đó ngậm, hút, Kiều Khả Nam lập tức phát ra rêи ɾỉ khó nhịn: “Ừ … A …”

” Thích không?” Lục Hành Chi hôn một bên đầu nhũ, bên kia dùng tay bấm bấm.

“Ừ …” Hai mắt Kiều Khả Nam ướŧ áŧ, gương mặt ửng đỏ, khẽ nhếch miệng, khóe miệng tràn ra nước bọt, dáng vẻ thần thần chìm đắm trong tìиɧ ɖu͙©, quả thực muốn ép điên người đàn ông trước mắt.

” Rất sướиɠ?” Lần này, Lục Hành Chi đang cắn đầu v* hắn.

“A!” Kɧoáı ©ảʍ đột nhiên tăng vọt, bình thường chỗ ấy thường không có phản ứng, nhưng chỉ cần bị cắn, cả người hắn liền co rúm.

Lâu lắm rồi chưa trải qua lễ rửa tội du͙© vọиɠ, hôm nay Kiều Khả Nam có chút mê loạn, hắn giơ tay lên xoa nắn cơ lưng cường tráng của anh, cọ xát cơ thể mềm oặt, bụng dưới quá nóng, dương v*t cương đau, không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ ──

Lục Hành Chi nhịn rất khó chịu, mồ hôi tí tách từ khuôn mặt rơi xuống, tâm trí của anh tràn ngập ý nghĩ da^ʍ tà, muốn xe bỏ qυầи ɭóŧ của cậu, đem dương v*t sưng to của mình đâm vào tiểu huyệt ấm áp mềm mại, mạnh mẽ thúc đến khi cậu thét chói tai ── nhưng nếu thực sự làm quá kịch liệt, anh sẽ làm đối phương đau.

Anh có thể nhịn, anh quyết định, đầu tiên cho Kiều Khả Nam bắn một lần, sau đó lúc làm sẽ dễ dàng hơn.

Tay anh luồn xuống chơi đùa dương v*t của cậu, cơ thể này, mình đã khao khát hai năm, anh trườn người xuống, há miệng ngậm dương v*t Kiều Khả Nam.

Hắn rên khẽ một tiếng, cách một lớp vải, anh đang miêu tả hình dạng dương v*t, dụ dỗ: “Cởϊ qυầи lót ra …”

“Ừ.” Kiều Khả Nam rất nghe lời, có thể nói, hắn hoàn toàn bị tìиɧ ɖu͙© dẫn dắt, muốn làm gì cũng được. Hắn đưa tay kéo xả qυầи ɭóŧ, dương v*t không còn trói buộc bắn ra ngoài, hình dáng rất đẹp, khúc thịt hồng tươi và hai túi trứng no đủ, bụi rậm đen sẫm bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ thấm ướt, mê người không gì sáng được.

Cởϊ qυầи phải giơ chân nhấc mông, Lục Hành Chi lờ mờ nhìn thấy miệng huyệt hấp háy, khiến cho dương v*t của anh cứng thêm mấy phần.

Anh bắt lấy bàn chân chưa kịp buông xuống, kéo chiếc vớ bên trái của hắn, không chê bẩn cắn đầu ngón chân.

Kiều Khả Nam bị hù sợ. ” Anh … A!”

Lục Hành Chi vừa liếʍ vừa nói: “Trước đây em bảo, chỉ xem như cái ngón chân, đúng không?”

Kiều Khả Nam: “…”

“Anh rất vui đấy, có thể làm một bộ phận trên cơ thể em.” Lục Hành Chi cười, ngậm ngón chân hắn, hôn cổ chân trắng nõn, men theo mạch máu, liếʍ một đường vào trong bắp đùi, phần da đó rất nhạy cảm, hai chân hắn run lên, đầu Lục Hành Chi vùi vào giữa hai chân hắn, làm hắn không thể khép được, chỉ có thể mặc anh thích làm gì thì làm.

Lúc dương v*t bất ngờ bị ngậm, Kiều Khả Nam liền rên một tiếng. Lục Hành Chi khẩu giao cho hắn rất cẩn thận, bao qυყ đầυ nhanh chóng đau xót, đυ.ng vào vùng niêm mạc trong họng của anh, có rút một hồi.

Cảm giác được nuốt sâu rất khó diễn tả, mười ngón tay của hắn luồn vào tóc anh, như đang cổ vũ anh tiến thêm một bước.

Hắn thậm chí chủ động nhấc hông, da^ʍ dãng đung đưa eo, phun đầy lời gợϊ ȶìиᏂ: “A … Thoải mái … Muốn bắn … Thật giỏi … A ừ …. Không được …”

Không lâu sau, dương v*t Kiều Khả Nam run lên, qυყ đầυ sưng cứng êm ẩm không hề báo trước bắn tinh. Lục Hành Chi không tránh, nuốt hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào, đó là của Kiều Khả Nam, anh không ghét, nhưng mà …

Hình như hơi nhanh?

” Hư … ưm …” Khuôn ngực Kiều Khả Nam phập phồng mãnh liệt, bên trên phủ một lớp mỏng mồ hôi, bởi vì vừa bắn tinh, làn da trắng nõn hơi ửng hồng.

Phát tiết xong, ham muốn dần dần bình tĩnh, thay vào đó là cảm giác trống rỗng muốn được lấp đầy, rất muốn có một thứ thô nóng đâm vào, không quan tâm đâm rút trong cơ thể hắn, mạnh mẽ xé nát mình …

Kiều Khả Nam không biết mình bị gì, thân thể hắn bị linh hồn da^ʍ dãng hoàn toàn điều khiển, hắn mê loạn tách rộng hai chân, nhấc mông lên, hướng về phía Lục Hành Chi, đẩy ra mông thịt, để lộ miệng huyệt tư mật nhất, mềm mại nói: “Anh … Đâm vào đây … Người ta muốn cái %#TruyenHD của anh …”

Lục Hành Chi nhìn chằm chằm lối vào hé ra hợp lại, co rút không ngừng, đêm nay Kiều Khả Nam như ăn xuân dược, khiến anh lang máu sôi trào, muốn gì làm nấy. Bây giờ không phải lúc rảnh rỗi đi chuẩn bị bôi trơn áo mưa, anh đành dùng ngón tay và đầu lưỡi mở rộng cho cậu.

Lâu rồi chưa làm, miệng huyệt Kiều Khả Nam rất chặt, khiến cho mở rộng khá khó khăn, những ngón tay thay nhau liên tục ra vào, từ từ, miệng huyệt mới trở nên mềm mại ấm áp.

“Ư … Ư…” Nghe tiếng nước lép nhép, Kiều Khả Nam khó chịu dãy dụa, tuyến tiền liệt bị chèn ép làm thắt lưng hắn đau xót, mồ hôi đầm đìa, mơ hồ nhìn thấy anh đặt dương v*t của mình trước cửa vào, Kiều Khả Nam đợi một hồi, nhưng không có gì xảy ra, hắn mở đôi mắt ướŧ áŧ, nhìn thấy gương mặt anh tuấn của Lục Hành Chi gần sát hắn, mũi chạm mũi, mắt đối mắt.

Kiều Khả Nam đỏ bừng, tim đập bình bịch, ánh mắt của anh bao nhiệt tình, cực kì mãnh liệt.

Anh nói: “Hôn anh.”

Kiều Khả Nam: “…”

“Hôn nhẹ cái, được không?”

Khẩu khí của anh rất đáng thương, Kiều Khả Nam thoáng cái mềm lòng.

Hắn hôn lên môi anh, Lục Hành Chi một bên hưởng thụ nụ hôn của cậu, một bên đâm dương v*t vào.

Cho dù đã mở rộng, nhưng lâu rồi chưa làm, lại không có bôi trơn, hai người đều rất khó chịu, dương v*t của hắn xìu xuống một nửa, không ngừng thở dốc, Lục Hành Chi ngay lập tức hôn trấn an.

Miệng lưỡi quấn quít, phần dưới tương hợp, tất cả vừa khít không còn khẽ hở. Lục Hành Chi không mang bao, cây thịt lớn của anh hoàn toàn ở trong cơ thể hắn, tràng đạo của hắn hé mở hoàn toàn, dương v*t của anh như một động cơ sống, mạch máu phía trên dán chặt trên vách tường, dùng sức ra vào, dường như hắn có thể cảm nhận được toàn bộ nhịp đập của đối phương.

Cúc hoa của mình lâu rồi chưa có ai khai phá, đầu óc Kiều Khả Nam choáng váng, nghĩ lại trước đây Hoa Cúc Đen từng trêu chọc bình phẩm hắn: Cổ hủ, nhiệt tình. Đầu hắn lập tức hiện thêm ba sọc.

Lục Hành Chi nhận ra cậu không chuyên tâm, vì thế dùng sức đâm một cái, đυ.ng vào bên trong cậu: “Đang nghĩ cái gì, hả?”

Kiều Khả Nam lầm bầm hai tiếng, như muốn cãi lại mà không đủ sức.

Muốn chơi à, Lục Hành Chi cong người gia tăng tốc độ, đâm nhanh rút mạnh, thể chất Kiều Khả Nam không tệ, thần thụ trời sinh, bên trong hắn từ từ ướt đẫm, lẫn vào chất lỏng rỉ ra từ dương v*t Lục Hành Chi, động tác đâm rút dần trở nên dễ dàng.

” Ư … A …” Cơ thể Kiều Khả Nam hoàn toàn phá khóa, bị người kia ngồi đầy, miệng huyệt kéo căng, túi tinh căng tròn của anh va đập dưới đáy chậu của hắn, cảm giác sung sướиɠ cực hạn không thể có được lúc thủ da^ʍ.

Mặc dù chìm đắm trong nɧu͙© ɖu͙©, Lục Hành Chi vẫn liên tục quan sát tình trạng của người trong lòng, phối hợp luật động, nếu nhìn thấy cậu có phản ứng vui thích,

anh biết mình đã đâm đúng điểm G, lập tức tấn công vào chỗ đó, Kiều Khả Nam rất nhanh chịu không nổi: “Không được … Đừng làm thế … Ở chỗ đó … Ư …”

Tuyến tiền liệt bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ liên tục, chi dưới Kiều Khả Nam bủn rủn, dương v*t phía trước tuy đang mềm xìu, nhưng rất thoải mái, giống như có một dòng điện chạy dọc theo nơi đó, hắn a a rêи ɾỉ, cúc hoa đã ẩm mềm, càng ngày càng mất khống chế.

“Chậm chút … Ư …”

Nếu là ngày trước, Lục Hành Chi sẽ không đồng ý, lúc này mới là lúc càng phải tấn công vào địa phương mẫn cảm, nhưng bây giờ anh chiều lòng phối hợp cùng Kiều Khả Nam, thích chậm thì chậm, thích nhanh thì nhanh, muốn đâm chỗ nào liền đâm chỗ đấy … Tất nhiên, làʍ t̠ìиɦ như thế với Lục Hành Chi khá là giày vò, xa cách lâu ngày, bây giờ mới chiếm được cậu, anh thực sự rất muốn thô bạo sáp nhập, nhưng mà …

Không thể được.

Trong lòng anh hiểu rõ, mặc dù thân thể Kiều Khả Nam đồng ý, nhưng tâm vẫn còn ở đằng xa.

Như ba tháng trước cậu nói: “Tôi không ngăn cản anh.” Cậu thực sự không ngăn cản, thậm chí cực kì phối hợp, hai người nhìn thì tưởng nói chuyện yêu đương, nhưng thực tế, Kiều Khả Nam phải hợp với câu: “Lạnh lùng nhìn thế gian, đùa giỡn cười nhân gian.”

Cậu không dễ chủ động giao ra trái tim mình, mà giống như một người ngoài cuộc, bình tĩnh cao ngạo quan sát … Mà mình, đã thần phục từ lâu.

Phong thủy luân chuyển, Lục Hành Chi không trách được ai.

Tất cả là mình tạo nghiệt.

Anh chỉ có thể nỗ lực cố gắng, xuất ra tất cả bản lĩnh, liều mình đến gần trái tim cậu, cho dù cả đời không thành công, nhưng anh không còn bất kì lựa chọn nào khác, bởi vì nếu bỏ cuộc, Kiều Khả Nam sẽ không quay đầu nữa.

Cậu sẽ đi, cực kì tiêu sái sạch sẽ, thậm chí tất cả không cam lòng, oán hận, đau đớn … ban đầu. Toàn bộ đều tan biến hết, giống như Kiều Khả Nam nói: Chúng ta quay về số 0.

Nghĩ xong, trong lòng Lục Hành Chi cảm thấy đau đớn, đâm rút không ngừng nghỉ, dương v*t cứng rắn chưa hề muốn mềm.

Anh nhìn người chìm đắm trong du͙© vọиɠ dưới thân, khuôn mặt thần hồn điên đảo, thầm nghĩ, thực muốn nhai nát cậu, nuốt từng miếng thịt vào bụng, hòa cậu thành máu thịt, như thế dù đời này cậu không nói yêu mình, cũng không sợ cậu chạy.

Nhưng thực tế, đương nhiên không làm được.

Anh biết cả đời này, chỉ có thể mong đợi cậu quay về.

“Hôn anh lần nữa … Có được không?” Lục Hành Chi tiến đến gần Kiều Khả Nam đang còn mê man, mở miệng, cậu cực nhanh chóng nghe lời hôn môi anh.

Cậu rầm rì rêи ɾỉ, cho thấy đang cực kì thoải mái, dương v*t dần dần đứng thẳng, như có như không cọ xát vào hạ phúc của Lục Hành Chi, chất lỏng ẩm ướt dính trên bụng anh.

Hai người trằn trọc hôn môi, giống như một cặp người yêu thực sự.

“Ư … Ư …” Qυყ đầυ bị ma sát, hậu huyệt bị nhét đầy, trước sau Kiều Khả Nam tích trữ vui vẻ sảng khoái, nếu không phải đã bắn một lần, thì bây giờ đã có thể lập tức bắn ra.

Hắn và Lục Hành Chi hôn môi, bàn tay nãy giờ vuốt ve hông hắn trượt đến vùng ngực, xoa nắn đầu v* ngứa ngáy.

Tất cả điểm nhạy cảm toàn thân bị tấn công cùng một lúc, Kiều Khả Nam liên tục thở dốc, đầu óc quay cuồng, giống một nồi nước sôi sùng sục, sùng sục sùng sục, thật thoải mái, thoải mái sắp chết.

Tay Kiều Khả Nam mất đi trọng tâm cào loạn khắp nơi, hắn rất muốn tự an ủi, nhưng lại sợ vừa đυ.ng liền bắn.

Kɧoáı ©ảʍ kéo dài chưa từng đứt đoạn, liên tiếp không ngừng đâm vào cửa miệng, cuối cùng, hắn dùng hết sức phối hợp, đè xuống cái mông, cổ vũ động tác xâm chiếm của Lục Hành Chi, không muốn tách rời.

Lục Hành Chi rất vui mừng vì động tác cổ vũ của cậu, anh rút một nửa dương v*t ra, sau đó mạnh mẽ cắm vào.

Anh từng chút từng chút trừu sáp, Kiều Khả Nam thất thanh thét chói tai, trước mắt biến thành màu đen, tuyến tiền liệt không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, kɧoáı ©ảʍ như dòng điện xốc đến tận óc, toàn thân tê dại, dường như hắn không còn có thể phát ra tiếng động, nước mắt sinh lý theo khóe mắt tràn ra, kɧoáı ©ảʍ hoàn toàn bao phủ hắn.

Lục Hành Chi phát hiện có chút kì quái, cúi đầu nhìn, chỉ thấy dương v*t của Kiều Khả Nam liên tục run rẩy, cuối cùng bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Lần thứ hai bắn tinh không nhiều như lần đầu, nhưng đã tích trữ lâu ngày, hắn bắn tinh khá đặc. Lục Hành Chi lau vệt nước trên bụng, đưa vào miệng nếm nếm, xác định đúng là tϊиɧ ɖϊ©h͙. “Em … bắn nữa đấy à?”