Bảo Bối Nhỏ Của Tổng Tài Hắc Đạo

Chương 12

"An An. Lần nà ko đau" Lãnh Hàn một tay ôm Tiểu An vào lòng một tay cởϊ áσ ngực của cô xuống. Giọng khàn khàn phả hơi vào tai nhỏ của cô.

"Thật ko?" Cô chính là nghi ngờ. Lần nào cũng lừa cô.

"An An, anh là chồng em có phải ko" anh nhìn cô. Mắt đỏ ngầu nhìn cô

"Là chồng a. Em là vợ" Tiểu An nghe vậy gật đầu nhỏ.

"Chúng ta phải làm chuyện vợ chồng" anh nhìn mắt cô.

Nói xong anh liền đặt môi mỏng chặn môi Tiểu An. Lưỡi luồn lách cạy kẽ răng trắng của cô. Tiểu An hết dưỡng khí muốn mở miệng hít thở lại để cho đại lưỡi kia nhân cơ hội luồn vào khoang miệng nhỏ mà càn rỡ. Lãnh Hàn cứ thế mà càn rỡ, hai bàn tay liên tục xoa nắn ngực trắng của cô khiến nó đỏ ửng. Hai nụ hoa bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ liền căng cứng, cai ngạo ngẩng đầu lên.

"Hah..." Tiểu An được giải thoát liền thở dốc, tay nhỏ nắm lấy vau áo của Lãnh Hàn.

Anh dần đưa lưỡi mình quấn quanh cổ nhỏ mυ'ŧ mát tạo nên mấy dấu đỏ. Tay cũng lần mò xuống hạ thể của cô khám phá. Dần dần mυ'ŧ lấy xương quai xanh của cô làm cô phát ra những tiếng rên nhỏ. Rồi lại vùi đầy vào bầu ngực trắng nõn. Một bên dùng tay xoa nắn ngực, một bên lại dùng lưỡi kí©ɧ ŧɧí©ɧ nụ hoa, lâu lại cắn nhẹ nụ hoa đỏ.

"ưʍ.... Hàn.... ngứa" Tiểu An vô thức nỉ non. Cô thấy ngứa.

"Ngoan. Cho anh" Lãnh Hàn giọng khàn đυ.c ghé vào tai Tiểu An mυ'ŧ mát.

Tay lớn anh kéo qυầи иᏂỏ của cô xuống do thám mật thất nhỏ.

"Ướt như vậy rồi" anh hôn lên môi đỏ. Dùng một ngón tay đưa vào mật thất chặt chội.

"Ưʍ... a... ha" Tiểu An cứ như vậy bị càn quấy bên dưới. Cả người trở nên đỏ ửng. Mật thất co bóp liên hồi chặt chẽ ôm lấy ngón tay Lãnh Hàn.

Hạ thân anh nhanh chóng tạo nên túp lều trong quần âu lịch lãm. Cảm thấy mật thất nhỏ đã đủ ướt. Nhanh chóng cởi bỏ vách ngăn của quần âu hiện lên côn ŧᏂịŧ dựng đứng.

Cô nhìn thấy vật mềm mềm thú vị lần trước miệng nhỏ hé mở ngạc nhiên. Khác rồi. Hình như to hơn lần trước thấy nha.

Anh cúi người dang rộng chân cô đưa tiểu Hàn nóng bỏng vào mật thất chặt chội. Cư nhiên lại co bóp chặt chẽ hơn rồi. Môi mỏng ngậm lấy môi Tiểu An phân tán sự chú ý tránh cho cô phát tiếng đau.

"Ư.... hah.... ưʍ...... Hàn... đau" cô cảm thấy thân dưới bị vật nào đó xâm chiếm. Đau quá!

"Ngoan nào. Bảo bối ôm lấy anh" anh giữ chặt cô ôm vào lòng.

Thân dưới Tiểu An đã có chút mở rộng liền mang đến cho cô cảm giác khó chịu. Eo nhỏ động đậy ưỡn lên. Hai chân trắng cũng ôm lấy eo Lãnh Hàn.

"Ư.... ngứa... gãi" Tiểu An vô thức nỉ non

Anh chỉ chờ câu nói này liền bắt đầu luôn động. Càng ngày càng nhanh. Cả căn phòng nồng đậm da^ʍ mỹ. Hai thân thể thể nam nữ quấn chặt lấy nhau tạo ra những tiếng "nhóp nhép" dâʍ ɖu͙©

"Hah.... Aaaa" Tiểu An như vậy đến tột đỉnh. Miệng nhỏ thở dốc liên tục

Anh cũng chạy nước rút luân động thêm chục cái rồi phóng tinh hoa vào nơi sâu nhất của cô.

Tiểu An thân thể rã rời, trán cao cũng ướt sũng mồ hôi vài sợi tóc lại dính vào nghichj ngợm. Cả cơ thể đều dựa vào Lãnh Hàn, miệng nhỏ thở ra từng hơi dài.

Lãnh Hàn để Tiểu An nằm xuống giường đắp chăn cẩn thận rồi chạy vào phòng tắm. Thả nước đủ ấm vào bồn rồi lại bế cô vào trong cẩn thận tắm rửa cho cô.

Anh ôm lấy cô ngồi trong bồn tắm. Tay lớn lại xoa xoa hạ thân của cô. Bất giác lại nổi lên hứng thú.

Một tay anh luồn vào hạt đậu nhỏ bên dưới một tay anh nhào nặn một bên ngực của cô.

"Ô. Tay hư nha!" Tiểu An vỗ tay nhỏ trắng hồng vào bàn tay nghịch ngợm của Lãnh Hàn.

"An An. Một lần nữa" nói xong Lãnh Hàn tiếp tục hành động của mình.

Tiểu An như vậy có chút bất mãn, hé hàm răng nhỏ cắn nhẹ vào vai Lãnh Hàn.

Nói là một lần nhưng người nào đó lại hành hạ bảo bối nhỏ bé của mình 5 hiệp cho đến gần sáng. Bảo bối nhỏ đương nhiên ko đi lại được. Miệng nhỏ đau đớn khóc òa lên rồi. Giống như một đứa trẻ vậy.

--------------------------------------------

Sáng sớm Lãnh gia đông đủ đứng gần cửa phòng Lãnh Hàn lắng nghe động tĩnh. Đêm qua ai cũng chắc chắn Tiểu An bị ăn sạch rồi. Nhưng là vẫn muốn xem tầm mắt nghe tận nơi.

Lãnh Hàn ngủ dậy quyết định ko đi làm. Ở nhà với vợ nhỏ ngốc nghếch.

Ánh sáng ngoài cửa hắt vào khuôn mặt nhỏ của Tiểu An. Đôi mắt to có chút lay động, hàng mi cong rung rung. Môi đỏ hé mở hít một hơi. Bàn tay theo quán tính mà dơ lẻn che mắt lại cuối cùng mới dần dần mở mắt.

Thức dậy liền cảm thấy toàn thân đau đớn. Đôi chân cũng khó cử động hơn. Bất giác nước mắt chảy ra.

"Ô..... ô..... ô" cô sai rồi. Ko nên nghe Lãnh Hàn. Nói ko đau nhưng lại đau rất nhiều. Đau hơn lần trước.

"An An. Đừng khóc" anh nhìn cô vừa thức dậy đã khóc. Trong lòng cũng rối rít lên.

Khóc vẫn khóc. Ngày càng khóc to. Tiểu An cứ rúc vào lòng Lãnh Hàn khóc một hồi mới nín.

"Hàn nói dối. Hức" cô giọng đầy bất mãn nấc nấc lên nhìn anh

"Bảo bối. Đừng khóc. Anh sẽ đau. Hôm nay mua bánh kem cho em có được ko?" Anh đương nhiên rút kunh nghiệm dụ dỗ rồi.

"nhớ nha. Bánh kem nha. Cả gấu nữa nhé" Tiểu An bị dụ dỗ cũng suy nghĩ lại gật đầu đồng ý "Cả pizza nữa" "A. Cả humberger nữa nha" đòi hỏi cũng phải đòi cho chót.

"Ừ" anh mỉm cười hôn lên cái trán nhẵn bóng của cô. Chiều cô, cô vui là được.

Tiểu An vui mừng cười tít mắt quên mất sự viẹc tối qua.