Bảo Bối Nhỏ Của Tổng Tài Hắc Đạo

Chương 9

Tiểu An bị bế đặt lên giường cơ thể cô được khắc ghi trong ánh mắt đỏ ngầu của Lãnh Hàn. Cả cơ thể trắng nõn bị Lãnh Hàn kí©ɧ ŧɧí©ɧ nay đã ửng hồng trông rất khiêu gợi.

Cái này là đang quyến rũ Lãnh Hàn thực sự.

Lãnh Hàn cúi xuống chiếm lấy môi đỏ của cô. Bàn tay to lớn nắm lấy bai quả cầu tuyết ra sức nhào nặn. Nụ hoa kia cũng căng cứng, bị nắn đến đỏ chót.

"Hàn..... hah...hah" Tiểu An bị sờ nắn đến khó chịu mà rên nhỏ. Môi bị anh mυ'ŧ mát mà có chút sưng đỏ. Lại phát hiện ra mình rêи ɾỉ thì lấy tay bụm miệng lại. Cái hành động này cáng kí©ɧ ŧɧí©ɧ Lãnh Hàn.

"An An. Anh khó chịu. Rất mệt" Lãnh Hàn chính là muốn lừa lọc Tiểu An nha! Anh ko chế trụ cô nữa mằ nằm sang bên cạnh ôm lấy thân hình nhỏ bé của Tiểu An.

"Ô. Mệt sao? Như vậy phải làm gì đây?" Tiểu An nghe vậy là lo lắng.

Thực ra cô rất ngốc. Lần trước vì tức giận mà nói là học đại học. Nhưng mà cô chính là ngu ngốc. Đi học thì đều là nhờ má trương răn dạy đến kì thi thì má trương đều đe dọa ko nuôi cô nữa cô mới cố gắng nhồi nhét chữ vào đầu. Nhưng là có học cũng ko nhồi nhét hết cuối cùng chính là trượt đại học.

Cho nên đối với chuyện vừa nãy bị Lãnh hàn làm việc thì ko biết gì. Bây giờ nghe anh nói vậy trực tiếp loại bỏ những hành động kia. Tay nhỏ sờ trán của Lãnh Hàn.

"An An.Chỗ này khó chịu a" Lãnh Hàn ko gọi bảo bối lại gọi tên cô. Anh nhận ra gọi tên cũng vui vui. Tay nắm lấy tay Tiểu An lần đến hạ thân của chính mình

Tiểu An ngây thơ động vào hạ thân của anh. Cái này nóng nóng nha. Lại mềm mềm. Là sao?

Lãnh Hàn cởi bỏ vách cửa ngăn chặn hạ thận trực tiếp đưa tay Tiểu An động vào tiểu Hàn đang khó khăn chịu đựng.

"Vuốt nó!" Giọng anh khàn đυ.c ghé vào tai Tiểu An thì thầm

"Ô" Tiểu An to mắt nhìn vật lạ lạ kia. Cô chưa từng thấy qua a.

Tay nhỏ khẽ động vào, vuốt vuốt. Cô thấy... càng vuốt lại càng to a. Thú vị a!

"Hàn! Cái này sao sao nha" Tiểu An vuốt vuốt rồi ngẩng mặt nhìn Lãnh Hàn

Anh ko chịu được a!!!

Thân lớn cao ráo đè Tiểu An xuống giường. Lãnh Hàn nhẹ nhàng đưa ngón tay giữa vào hang động nhỏ dưới thân Tiểu An khuấy động nó. Đầu gục xuống ngực nhỏ, đầu lưỡi nhẹ nhàng kí©ɧ ŧɧí©ɧ nụ hoa đỏ. Một tay lại nhào nặn ngực còn lại

"Ưm" Tiểu An là lần đầy tiên cảm thấy kì lạ. Tê tê a! Tay lần tìm lấy tay anh muốn ngăn lại. Làm gì được ý nguyện. Tay nhỏ lại bị anh ngăn lại. Cố thế nào cũng là vậy.

"Ư... đừng.." tiếng rên nhỏ nhưng đều được đọng vào tai Lãnh Hàn

"An An! Ngoan. Làm vậy anh sẽ hết mệt" anh lại tìm cớ a!

"Thật?" Cô nghi ngờ nhìn anh.

"Thật" anh cảm thấy hình như ko thể chịu đựng được nữa. Huyệt đạo kia cũng rất ướŧ áŧ rồi.

Trực tiếp đưa hạ thân của mình vào trong hang động kia. Nhẹ nhàng, nhẹ nhàng đưa vào

"Ư.... đau quá... ô ... ô" hạ thân của cô như bị xé rách ra. Đau!

Trái tim Lãnh Hàn mềm nhũn. Ánh mắt đầy nhu tình. Nhưng mà ko thể dừng.

Anh ngậm lấy môi cô đặt lên nụ hôn dịu dàng. Để cô kêu khóc anh ko thể tiếp tục!

Hạ thân anh đưa sâu vào mật thất nhỏ đang chặt chẽ ôm lấy anh.

Chết tiệt! Chặt quá

"An An! Ngoan. Thả lỏng sẽ hết đau. Ko sao cả" Anh nhìn cô an ủi. Bên dưới đang có một dòng máu chảy ra. Anh biết! Lần đầu, sẽ rất đau.

Một lúc sau, sau một hồi chật vật thì cũng hết đau.

"Ưʍ... Hàn.... ngứa... ngứa quá" Tiểu An vô thức rêи ɾỉ. Eo nhỏ vặn vẹo tìm cảm giá dễ chịu. Tay vô thức ôm lấy cổ anh.

Lãnh Hàn thực sự chịu đủ rồi. Anh bắt đầu di chuyển hạ thân. Rút ra, rút vào... cự vật bên trong bị bóp chặt gắt gao. Anh ôm lấy thân nhỏ bên dưới. Gia tăng luật động.

Bên trong phòng cũng chỉ có tiếng rêи ɾỉ của Tiểu An. Luật động gia tăng giữa hai hạ thâb tạo nên những tiếng "nhóp nhép..... nhóp nhép" dâʍ ɖu͙©, kí©ɧ ŧìиɧ.

Lãnh Hàn ngày càng gia tăng luật động.

"Hàn.... Ư.... ah....ah" Tiểu An rêи ɾỉ. Cô cảm thấy khó chịu. Giống như chịu hết nổi rồi.

"Ha......hah.....hah... dừng.... lại ...... ha" cô ưỡn cong lưng trắng,hai chân vô thức quấn quanh hông Lãnh Hàn

Lãnh Hàn hiện tại thú tính lấp đầy. Chỉ nghe tiếng rên của cô bỏ mặc lời cầu xin. Cứ như vậy anh dấp hông chục cái nữa mới đem tinh hoa phun trào trong cô

"AAAA...." Tiểu An ghì chặt móng tay vào vai Lãnh Hàn

"Gừ" anh cũng gầm lên một tiếng rồi ôm cô vào lòng.

Sau cuộc hoan ái Tiểu An mệt mỏi ngủ thϊếp vào lòng Lãnh Hàn. Anh đặt cô xuống giường rồi lại chạy vào phòng tắm lấy khăn ấm thấm nhẹ vào mật thất nhỏ đã xưng đỏ đã chịu sự ức hϊếp của anh.

Nhưng mà làm như vậy thèm muốn càng tăng cao.

Hoan ái lại tiếp tục.

Làm thêm một lần. Lần đầu nên anh sẽ nhẹ tay.

Sáng hôm sau

Ba mẹ Lãnh đã ngồi vào bàn ăn cơm. Lúc này lại chỉ thấy một mình Lãnh Hàn bước xuống. "Hai củ gừng già" đương nhiên biết có chuyện gì.

Tiểu An hôm qua chính xác đã bị ăn sạch. Nhìn mặt kẻ được ăn cũng biết được. Ăn xong là tươi tỉnh ko u lãnh như ngày thường. Mặt lại con mang đầy ý cười. Nhìn qua đã biết tâm tình vui sướиɠ nhường nào.

Sáng nay, Tiểu An ko thức dậy sớm nữa mà ngủ li bì. Lãnh Hàn ko muốn đánh thức cũng đắp chăn cẩn thận chi cô rồi mới rời giường.

"Đừng làm ồn. Để Tiểu An ngủ thêm một chút" mẹ Lãnh cũng biết vấn đề liền nhỏ tiếng với mọi người. Để con dâu nghỉ ngơi nha.

Ăn sáng xong , Lãnh Hàn liền đến công ty cũng ko quên căn dặn mẹ Lãnh ở nhà để ý tới Tiểu An.

Cả ngày hôm đó Tiểu An ko thể xuống giường, phải nằm lì trên giường ko bước xuống. Mẹ Lãnh ở bên cạnh ko muốn trêu trọc chăm sóc cho Tiểu An. Ngoài ra còn "căn dặn" Tiểu An đôi điều làm cô sập bẫy. Bị ăn sạch sẽ.

(Ha ha. Bà mẹ có tâm😁😁)

Cô là ko hiểu! Làm như lời mẹ Hàn cũng hết đau nhưng đổi lại là cô đau?

Tại sao???