Trọng Sinh Thịnh Sủng

Chương 90: ᗪu͙ƈ ᐯọиɠ sau núi giả (H)

Vạt áo trước ngực bị chàng vén ra kéo sang hai bên, lộ ra hai bầu ngực trắng. Một bầu bị Thẩm Trọng Hoa túm chặt, bóp tròn xoa dẹp, một bầu bị chàng há miệng ngậm lấy, thỏa sức liếʍ láp.

Thất Thất cắn môi, cố không bật ra tiếng rêи ɾỉ, dẫu sao cũng là ở vườn hoa, tuy có núi giả che chắn nhưng luôn có thị vệ đi qua tuần tra.

Thẩm Trọng Hoa lại chẳng thèm để ý tới những chuyện này, cái lưỡi linh hoạt liếʍ láp gẩy núʍ ѵú của nàng, lúc mυ'ŧ nụ hoa dựng thẳng cũng phát ra tiếng nước thỏa mãn. Nếu như không phải ánh sáng trong núi giả không tốt, Thẩm Trọng Hoa nhất định có thể nhìn thấy gương mặt nàng ửng hồng vì xấu hổ.

Giống như ép Thất Thất kêu thành tiếng, Thẩm Trọng Hoa nắm bầu ngực của Thất Thất bóp mạnh khiến nàng hơi đau nhưng nhiều hơn nữa là không phải vậy.

"..." Thất Thất nhíu mày, nàng là tử sĩ, không phải là một tiểu thư yếu ớt cần người che chở, chút đau đớn ấy có thể chịu đựng. Mà giống như nàng hiểu Thẩm Trọng Hoa, Thẩm Trọng Hoa cũng hiểu rõ cơ thể của nàng, vốn dĩ tiến vào tiểu huyệt của nàng, cảm nhận tiểu huyệt ấm áp bao bọc chặt chẽ, cũng không nóng lòng đưa đẩy côn ŧᏂịŧ, rút ra một chút ngay sau đó lại thúc mạnh vào!

"Ưm!" Thật sự là quá sâu, qυყ đầυ to lớn ở phía trước côn ŧᏂịŧ bật mở miệng hoa huyệt khít chặt của nàng.

Thất Thất bị thao tới mu bàn chân kéo căng, lưng cũng tựa vào núi giả phía sau, hai nơi đều có chút đau, nàng không thể không một tay bấu lấy Thẩm Trọng Hoa, một tay lót ở sau lưng để tránh bị núi giả đυ.ng bị thương.

Côn ŧᏂịŧ thô to bị tiểu huyệt chặt khít xoắn chặt, Thất Thất một tay bám vào Thẩm Trọng Hoa, một tay chống sau lưng, bụng mình kề sát chàng, vốn hy vọng bớt đi chút đau khổ, trong mắt chàng lại trở thành chủ động cầu hoan.

Nàng nghe thấy chàng cười khẽ một tiếng, không biết là vui vẻ hay phấn nỗ, chỉ biết động tác của chàng trở nên kịch liệt hơn.

"Ưm a a..." Bên môi không thể kiềm nén bật ra tiếng rêи ɾỉ nhỏ vụn, Thẩm Trọng Hoa nghe được, động tác càng thêm mất khống chế trở nên hung ác, gầm nhẹ một tiếng, giữ eo Thất Thất, hung mãnh thúc vào tiểu huyệt chặt khít của nàng.

"A ưm ưm a a…." Khi đó Thất Thất chỉ là một hạ nhân, chỉ có thể im lặng tiếp nhận.

Ở trong núi giả tĩnh mịch, Thất Thất có thể nghe rõ tiếng thở dốc và tiếng giao hợp dâʍ đãиɠ của hai người. Nàng thậm chí có thể cảm giác rõ ràng, côn ŧᏂịŧ nóng bỏng của Thẩm Trọng Hoa đưa đẩy mãnh liệt ở trong từng lớp mị thịt của nàng, rút ra rồi lại tiến vào.

Một hồi va chạm mãnh liệt, không biết Thẩm Trọng Hoa đưa đẩy bao nhiêu lần, Thất Thất chỉ cảm thấy mình bị chàng làm tới nỗi vừa ngứa vừa căng tức, bụng dưới vừa đau vừa tê dại, vào lúc chàng thao nàng chín cạn một sâu, lần nào sâu nhất nàng cũng cảm giác muốn tiểu không kiềm chế nổi.

Khoảng mấy chục cái còn lại, chân Thất Thất đã run không cách nào đứng thẳng, hiển nhiên Thẩm Trọng Hoa đỡ một chân của nàng cũng không thể nào tận hứng. Thế là, chàng rút ra, rồi vào lúc Thất Thất còn chưa kịp cảm thấy may mắn vì lần này kết thúc nhanh thì chàng xoay người Thất Thất lại, đưa lưng về phía chàng, bóp eo thon của nàng làm nàng cúi xuống rồi nâng mông nàng lên...

"Ưʍ..." Thất Thất cam chịu nhắm mắt lại, ép eo, vểnh mông, nghênh hợp với chàng.

Hai chân đã có thể đứng vững, tốt xấu gì Thất Thất cũng chống đỡ được, lúc này, bắp đùi của nàng sớm đã trơn nhẵn.

Côn ŧᏂịŧ to dài tiến vào hành lang không trở ngại, lập tức nghênh đón mị thịt nóng bỏng hút lấy. Hai cánh tay để không của Thẩm Trọng Hoa vừa vuốt mông vừa xoa bóp bầu vυ' Thất Thất, không có trình tự gì, giống như đang phát tiết...

"Ưm ưm a a ưʍ..." Thất Thất vểnh mông, cắn răng tiếp nhận, cảm giác sau khi nàng đổi tư thế, mỗi một cú thúc của Thẩm Trọng Hoa đều thúc tận tới tử ©υиɠ nàng.

Như thế vẫn chưa đủ, Thẩm Trọng Hoa buông một bên ngực ra, vuốt dọc xuống dưới, vươn tay lần mò giữa hai chân Thất Thất, vào lúc đưa đẩy chuyển động, chàng tìm tới viên tiểu châu động tình, kẹp lấy nó xoa bóp một trận.

"A!" Kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, Thất Thất không chịu đựng nổi, nàng bất giác khép chặt hai chân, tiểu huyệt cũng bất giác thắt chặt. Vừa khép chặt lại, liền cắn chặt côn ŧᏂịŧ của Thẩm Trọng Hoa, Thẩm Trọng Hoa sung sướиɠ, cũng không ngừng động tác trong tay, ấn eo Thất Thất, làm mông nàng dán chặt vào người mình rồi hung ác thúc vào một lần nữa!

Song, đúng lúc này thị vệ tuần tra tới, Thẩm Trọng Hoa giống như cố ý muốn làm nhục, bức nàng rêи ɾỉ thành tiếng, cho nên càng thúc mạnh hơn, đồng thời tăng tần suất xoa bóp hoa châu của nàng, tốc độ còn nhanh và mạnh hơn chuyển động của côn ŧᏂịŧ!

Cuối cùng, Thất Thất cúi đầu cắn chặt cánh tay của mình mới ngăn mình thét lên thành tiếng.

Mà vào lúc Thẩm Trọng Hoa bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, cũng là lúc Thất Thất phun ra hoa dịch theo, một vùng vẩn đυ.c ở dưới thân nàng...