Ngày Ngày Đêm Đêm Dạy Dỗ Em Vợ

Chương 10

Ta xem như làđã bày tỏ lòng mình với em vợ, chính thức nói chuyện yêu đương sao? Ông đây bày tỏ cũng bày tỏ rồi, đương nhiên, chúng ta đã bày tỏ với nhau. Nghĩ đến ta đã sắp 30 tuổi, còn có người làm cho ta một sinh nhật lãng mạn như vậy, ở trên bánh kem viết “Ông xã, em yêu anh”, cái mặt già cũng kiềm không được màđỏ lên.

Đáng tiếc em trai gần đây bận rộn thi thử trước khi thi vào trường cao đẳng, để em ấy không bị phân tâm, ta chịu đựng hai lần cuối tuần không đến đón em ấy về, đều ở lại trường học, như vậy sẽ có lợi cho việc ôn tập của em ấy.

Xem như là vậy, tin nhắn điện thoại cũng không ít, ta như là trở lại thời mối tình đầu, cứ một hai phút lại liếc nhìn điện thoại di động, kỳ thực cũng không phải tinh nhắn đặc biệt buồn nôn gì, dù chỉ là một câu anh rể em nhớ anh, cũng làm tinh thần ta phơi phới cả nửa ngày. Thư ký nói vẻ mặt ta khi cầm điện thoại di động phơi phới, có phải mùa xuân thứ hai lại đến phải không? Ngay cảông chủ cũng cười khụ khụ nói, yêu đương có thể, nhưng lúc họp, bản thân chuyên tâm một chút làđược.

Ta bị nói vẻ mặt xấu hổ, tuổi đã lớn như vậy, sao lại không chế không được cái loại cảm tình đối với bé cưng này? Lúc ăn nhớ, lúc ngủ càng nhớ, không có giờ nào giây nào mà lại không muốn đem thân thể mềm mại ngọt ngào của em ấy ôm vào trong ngực, muốn cắn cái miệng nhỏ nhắn đỏ mọng của em ấy, muốn nghe em ấy ở trong lòng ta ưư a a gọi anh rể.

Ta lúc nhàn rỗi buồn chán, đặt hàng online một iýđồ dùng lớn nhỏ, đợi khi cậu nhóc thi xong trở về sẽ thử xem cái nào tốt a.

Không xong, nếu không gặp em ấy ta cảm thấy lửa du͙© vọиɠ đang thêu đốt trong người. May mắn cuối tuần này em ấy thi thử kết thúc, sẽ tới nhà ta ở hai ngày xả hơi một chút, vừa lúc, ta cũng muốn cùng em ấy thảo luận một chút về vấn đề nguyện vọng thi vào trường cao đẳng. Cha mẹ em ấy cũng không ở thành phố này, ta là chồng phải thay mặt cho cha mẹ, giúp em ấy chọn một chuyên ngành học thật tốt, tốt nhà là trường học kia ở gần nhà của ta, đại học danh tiếng không nói, còn có thể mỗi ngày tan học đều về nha, buổi tối có thểôm em ấy cùng ngủ.

Nghĩ đến hôm nay tan ca có thể nhìn thấy em ấy, ta kích động rất nhiều, cười nhạo bản thân mình là một người đàn ông lớn tuổi mà còn không kiềm chếđược, sao lại mất bình tĩnh giống như mấy đứa nhóc choi choi?

Tan ca về nhà, quả nhiên thấy em trai đang ngồi ở trên sô pha, thế nhưng nhìn thế nào, cái miệng nhỏ nhắn bĩu bĩu, có vẻ rầu rĩ không vui.

“Anh rể…” Ta thay xong quần áo rồi ngồi ở bên cạnh em ấy, một cái liền kéo em ấy vào trong lòng ta, em ấy ngoan ngoãn cúi thấp đầu, tủi thân kêu.

“Làm sao vậy? Bé cưng thi không tốt nên không vui phải không?” Ta hôn hôn lên đầu của em ấy, mái tóc mềm mại giống như con mèo nhỏ. Tiểu Kiệt mặc dùđã sắp thành niên, thế nhưng các mặt vẫn còn dừng lại ở giai đoạn mềm mại, giống như thân thể không có rắn chắc nhưđàn ông thành niên, rồi ví dụ như giọng nói… Lúc ở trên giường kêu quả thực… Nghĩđến làm lòng ta thỏa mãn.

“Dạ, thi không được tốt… Anh rể, Tiểu Kiệt có phải ngu lắm không?”Đầu em ấy chôn vào sâu hơn, hô hấp phả ra hơi thở nong nóng lên trên ngực ta.

“Tiểu Kiệt sao lại ngu, nói cho anh rể nghe thi môn nào không tốt, anh rể sẽôn tập thêm cho em.” Nói tới, ta năm đó cũng là một học sinh ưu tú các mặt đều toàn năng.

“Là ngữ văn, thơ cổ lúc nào cũng học không xong, luôn luôn bị trừđiểm.” Tiểu Kiệt ngẩng đầu lên, con mắt lóng lánh nhìn ta: “Nhưng mà anh rể làm sao dạy em, chắc chắn đã quên hết rồi đi.”

“Anh rể cho dù quên hết cũng thể dạy em thật tốt, thế nào, nghi ngờ năng lực của anh rể?” Ta nhéo nhéo gương mặt mềm mềm của em ấy, cốý nói ra mấy lời mập mờ.

“Dạ, không phải, vậy anh rể dạy cho em… Em sẽ cố gắng học…” Nhìn bộ dạng khát khao ham học hỏi của em ấy, ta đột nhiên có chút cảm thấy tội lỗi, ta như vậy là dạy học bằng phương pháp thỏa mãn sung sướиɠ, bảo đảm hiệu quả so với mấy ông thầy hay hơn gấp trăm lần.

“Anh rể cần một vài đồ dùng dạy học, Tiểu Kiệt chờ chút.” Ta đặt em ấy xuống, đi vào trong phòng ngủ lấy ra mấy đồ chơi người lớn (***toy) ta mua online, cái nào hợp nhỉ? Có rồi! Cái này không tồi, vừa rung động lại vừa thấm hút, bảo đảm sẽđể Tiểu Kiệt khắc sâu ấn tượng, muốn quen cũng quên không được.

“Anh rể… Anh cầm cái gì vậy?” Tiểu Kiệt thấy ta bưng một cái hộp đi ra, hiếu kỳ nhìn qua.

“Cái này là giáo cụ quan trọng hôm nay anh rể sẽ sử dụng, là roi bươm bướm, em nhìn xem, giống cái gì?” Ta kéo lấy tay em ấy sờ sờ lên phần đuôi của roi bươm bướm, đó là một chuỗi các viên bi từ lớn đến nhỏ xuyên lại, nhìn thoáng qua, không phải là giống như gậy th*t của đàn ông sao, nhưng nó dùng rất tốt, khi viên bị vào trong huyệt nhỏ, còn có thể phân tán ra, sau đó liên tục rung động, từng điểm từng điểm đều được kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

“Anh rể… Không phải sẽ dạy em học thơ cổ sau… Cầm cái này làm gì…” Tiểu Kiệt mặt đỏ bừng, em ấy chắc chắn đã liên tưởng đến phương diện đó.

“Cái này là để tăng chất lượng dạy học cho em.” Ta hôn hôn lên gương mặt nóng bừng của em ấy, đem roi bươm bướm nhét vào trong tay em ấy: “Anh rể bây giờ phải xem kỹ càng nội dung em thi, em tự mình làm ẩm bản thân, sau đó cũng liếʍ cho roi bươm bướm ướt, nếu như làm không tốt, anh rể sẽ chấm em không đạt tiêu chuẩn.”

“Còn lo lắng cái gì, muốn chọc anh rể giận sao? Anh rể không thích học sinh không ngoan đâu.” Thấy em ấy không làm theo, ta cốý nói.

“Anh rể… Em… không biết làm như thế nào…” Nghe thấy thanh âm của ta lạnh xuống, Tiểu Kiệt hoảng lên, nhưng mà nhìn bộ dạng tay chân luống cuống của em ấy làm ta hứng thú nổi lên.

“Bé ngốc này không phải như vậy, trước hết em phải cởϊ qυầи ra tưởng tượng đến tình huống lúc bình thường anh rể chơi em rồi lấy ngón tay đâm vào trong huyệt nhỏ mà làm cho ẩm ướt, sau đó dùng đầu lưỡi của em làm cho roi ẩm ướt, cuối cùng thì nhét vào, nếu như làm không tốt, anh rể sẽ phạt Tiểu Kiệt a.” Ta cốý nói một cách lạnh lùng, trong giọng nói tràn ngập cảm giác áp bức.

Tiểu Kiệt tuy rằng xấu hổ, thế nhưng chịu không nổi áp lực khi ta không vui, chậm rãi bắt đầu chần chừđộng đậy.

“Anh rể xem sách trước, em chuẩn bị xong thì gọi anh rể.” Ta thay đổi một tư thế thoải mái ngồi xuống, thuần tay cầm lấy cuốn ba trăm bài thơ cổ nhất định có khi thi vào trường cao đẳng ở trên bàn trà, giả vờ chăm chú xem bài thi, thực tế là ngắm trộm Tiểu Kiệt cầm lấy dụng cụ *** mỹ, bộ dạng xấu hổ đứng ngồi không yên.

Em ấy hôm nay mặt quần jean bó sát người, bởi vì eo hơi nhỏ, nên dùng dây thắt lưng để siết lại, cởi thắt lưng ra cần hai tay, lại không dàm để roi bươm bướm xuống, chỉ có thểđem phần đuôi rôi mô phỏng phân thân ngậm vào trong miệng trước, dùm cái miệng nhỏ nhắn đỏ hồng ngậm lấy, ta nhìn tay em ấy run run cởi ra thắt lưng, quần jean “soạt soạt” một chút tuột xuống, lộ ra cặp đùi trắng nõn và cái mông diêu diêu, rõ ràng đã nhìn rất nhiều lần nhưng ta lần này ta vẫn không thể thông suốt, cắn răng khắc chế xung động bản thân muốn nhào tới xâm phạm nhóc *** đãng này, bởi vì em ấy vốn không mặc qυầи ɭóŧ!

Có lẽ là phát hiện được ánh mắt bất thường của ta, Tiểu Kiệt càng đỏ mặt hơn, cầm lấy cái roi torng miệng, nho nhỏ giải thích: “A… Ngày hôm qua trời mưa, qυầи ɭóŧ giặt xong vẫn chưa khô, nên…”

“Tiếp tục!” Ta sao có thể tin lời nói của nhóc nhỏ *** đãng này, em ấy bình thường rất thích sạch sẽ sẽ không biết sao? Lần này là biết sẽđến nhà của ta nên mới cốý không mặc chứ gì. Từ ngày hôm qua tắm rửa xong sẽ không mặc? Có phải giờ thi ngày hôm nay đều trần trụi cái mông, phân thân nho nhỏ trực tiếp cọ vào quần jean? Ta nghĩđền liền cứng lên, nhưng mà ta phải nhịn xuống, nghiêm khắc dạy dỗ em ấy để em ấy không còn dám quyến rũ ta như vậy. Cho nên ta không làm gì, chỉ ra lệnh em ấy tiếp tục làm.

“Dạ… Anh rể…” Thấy em ấy đem đầu đỉnh của roi nhét vào trong miệng, cái mông hướng vế phía ta, một tay tách ra khe mông, một tay thăm dò hướng giữa khe tiến vào.

“Ư…” Trong miệng ngậm đồ vật không thể kêu ra, chỉ cóâm thanh hư hư, ngón tay chậm rãi, ngón tay chậm rãi thâm dò, đã có thểđi vào một ngón tay.

“Toàn bộđi vào, lề mề như vậy anh rểđến khi nào có thể giúp em học bài!” Trong lòng ta vô cùng khô nóng, hận không thểđem bàn tay đang khai mở của em ấy, đổi thành của chính mình đâm vào.

“A… Ưm a…” Em ấy nghe lời cố gắng vói vào, ngón tay sẽ không vào được tới tâm huyệt nhỏ *** đãng chật hẹp, hoặc do bên trong vốn ẩm ướt lại ngứa, ngón tay không hề dừng lại ở nơi vừa mới tiến vào, có lẽ du͙© vọиɠ chưa được thỏa mãn muốn được đâm chọc. Một ngón tay sau có thể cóđủ uy lực, so với gậy th*t của ta quả là một trời một vực không thể so sánh, cho nên ở mức độ này thì cái huyệt nhỏ *** đãng đã trải qua đầy đủ huấn luyện của ta vốn sẽ không đau nhức, đương nhiên sảng khoái cũng có hạn.

Em ấy đâm đâm rút rút, một lúc ởđây chọc chọc, một lúc ở kia xoa xoa, mơ hồ *** đãng rêи ɾỉ, cho đến khi huyệt nhỏ bị khuấy trộng đến thành một ao nước xuân tình, theo ngón tay đến chỗ khe mông, mập mờánh lên áng sáng *** đãng xinh đẹp tuyệt diệu. Khóe miệng ngậm đuôi roi chảy ra một lượng lớn nước bọt không kịp nuốt vào do bị đầu đỉnh giả chiếm chỗ.

“Được rồi, đêm đầu đỉnh của roi bươm bướm nhét vào, ngay bây giờ.” Tiểu Kiệt ty rằng vẫn là một cậu trai e thẹn, nhưng trong chuyện du͙© vọиɠ lại vô cùng *** đãng, lúc làʍ t̠ìиɦ trước kia bảo em ấy làm gì cũng ngoan ngoãn làm theo, lần này đương nhiên cũng không ngoại lệ.

Thấy em ấy lập tức rút ra ngón tay đang vói vào cái miệng ở mông, đem đầu roi ở trong miệng đãẩm ướt từng chút nhét vào phía sau.

“Cục cưng ngoan, anh rể sẽ bắt đầu ra câu hỏi, em trả lời, anh rểđể em tự mình cắm vào, tùy theo vị trí mà em cắp vào bên trong, em nếu nhưđáp sai, anh rể liền bật chếđộ rung ma sát điểm trung tâm *** đãng của em, em bây giờ không được nhúc nhích, chuẩn bị sẵn sàn chưa?” Ta nỗ lực làm cho giọng nói của mình thật bình tĩnh, nhưng mà ta biết, hô hấp khàn khàn đã làm lộ ra du͙© vọиɠ to lớn của ta.

Tiểu Kiệt chỉđỏ mặt gật đầu, ngoan ngoãn không hề nhúc nhích, chỉ là cong mông ngồi lên trên sôpha.

“Câu hỏi thứ nhất, dùng một câu thơ cổđể hình dung động tác hiện tại của anh rể.” Ta vừa nói, vừa lấy tay vuốt ve đầu ti em ấy bởi vì hưng phấn mà dựng cứng.

“Ư a… Anh rể…”

“Anh rểđặt câu hỏi cho em, em muốn bỏ cuộc trực tiếp bị anh rể nghiêm phạt sao?” Bé *** đãng được vân vêđầu ti liền khoan khoái như thế, đương nhiên là không nghe lời ta vào tai, ta ngắt một cái thật mạnh, rốt cuộc làm em ấy a lên một tiếng, khôi phục lại một chút thần trí.

“Ư… Chưa đủ… Em… em muốn muốn nữa.” Tiểu Kiệt vừa lắc đầu, vừa dùng đầu ti nho nhỏ chạm vào tay ta, như muốn ta xoa xoa.

“Ừm, lần đầu tiên, anh rể sẽ cho em thêm một lần cơ hội, em tỉ mỉ nghĩ xem động tác của anh rể làđể làm gì?” Ta vừa nhéo vừa xoa, đầu ti tội nghiệp vừa mới mềm xuống lại được ngón tay ma sát mà cứng lên lại, Tiểu Kiệt được xoa nhéo vừa đau vừa sướиɠ, không ngừng rêи ɾỉ.

“Suy nghĩ lâu như vậy, nghĩ ra đáp án chưa?”

“Ưư… Nghĩđược… Tiểu Kiệt nghĩđược rồi…” Em ấy thở gấp, vô cùng khó khăn trả lời đứt quãng: “Là… là‘Khinh lung mạn niệp mạt phục thiêu’, anh rểđang xoa đầu ti của Tiểu Kiệt…”

(Trong bài Tỳ Bà Hành của Bạch Cư Dị dịch nghĩa: Nhẹ nắn, chậm vuốt, rồi lại gảy tiếp dịch thơ: Ngón buông, bắt, khoan khoan dìu dặt)

“Rất thông minh nha, anh rể sẽ thưởng cho em một chút. Tự cắm vào một chút đi.” Ta vỗ vào bờ mông trắng nõn trần trụi của em ấy, em ấy cũng không ngần ngại, đưa tay ra sau đẩy roi kết băng viên bi sâu vào trong huyệt thêm một tấc.

Đúng lúc này, ta ấn lên công tắc, roi bươm bướm này thiết kế rất đặc biệt, chuyên dùng để huấn luyện cho số 0, cho nên các viên bịở vị trí đầu đỉnh có một chức năng đặc biệt, lúc khởi động công tắc, nó sẽ giống như một cái miệng hút, hút lấy những gì mà nó chạm vào.

“A a a… anh rể…” Tiểu Kiệt quả nhiên là bị cái miệng nhỏđó hút tới nơi đang ngứa ngáy, nhất thời xúc cảm mãnh liệt không kìm được, muốn rút ra vừa lại không muốn, chỉ có thể rên to a a để giải tỏa kɧoáı ©ảʍ này.

“Bây giờ rút ra đi.”Ấn công tắc thêm lần nữa, cái miệng nhỏ bỗng chốc rời khỏi nơi đang hút, thuận lợi rút roi ra khỏi lỗ nhỏ phía sau.

Chỉ một chút như thế, đã xuất ra một lượng lớn dịch nước *** dục. Bé *** đãng nhất định là ngay lần đầu đã cắm hướng về phía tuyến tiền liệt, cái miệng hút ở trên đầu đỉnh nhất định là kẹp được tuyến tiền liệt, không phải như vậy thì làm sao mà tiết ra nhiều niêm dịch sinh dục như vậy, làm sôpha ướt nhẹp.

“Không được cắm vào nữa!” Ta giữ lại tay của em ấy vẫn còn muốn làm, em ấy lắc lắc mông, chỉ có thể tủi thân nhìn ta: “Anh rể muốn ra câu hỏi thứ hai cho em, nghe rõ chưa. ‘Bất cảm cao thanh ám trứu mi’, câu trước là gì?”

Lúc này, ta phóng xuất người anh em to lớn đã cương cứng khủng khϊếp, để em ấy nằm úp sấp đè lên trên phân thân của ta, phân thân liền gắng gượng ngẩng lên chạm ngay vào anh đào nho nhỏ cũng đã cương lên vô cùng của em ấy.

“Ư…” Tiểu Kiệt rõ ràng nhăn mi lại, có thể là bởi vì gợi ý của ta, nhưng không có kêu lớn, hình như vẫn đang chăm chú suy nghĩđáp án. Trong lúc này, đầu đỉnh to lớn của ta cùng với đầu ti của em ấy thân mật tiếp xúc, từng chút từng chút cọ qua cọ lại, cảm giác đầu ti bị ta cọđến sắp vỡ, đầu đỉnh của ta cũng tê tê ngứa, rất sướиɠ.

“Ưm a… Tiểu Kiệt… Tiểu Kiệt không nghĩ ra được…” Ta đang cọ sát đầu ti đỏ hồng, sảng khoái đến hồđồ, cho dù em ấy trả lời được cũng sẽ không buông tha cho em ấy, đúng lúc như vậy, ta không nhiều lời liền nhét chuỗi bi vào, ấn mở chếđộ rung.

“A a… Anh rểđừng…” Viên bị với tốc độ nhanh không thể tưởng tượng được ở trong ruột của em ấy rung động, tập trung đỉnh vào những điểm mẫn cảm. Ta biết đàn ông khi bị xâm phạm, chú trọng nhất là chín cạn một sâu, ba chậm một nhanh, kí©ɧ ŧɧí©ɧ tuyến tiền liện không rõ ràng, khi kɧoáı ©ảʍ dần dần tích lũy đến cực hạn bỗng chốc được thỏa mãn dồn dập trong một lúc, dễ dàng nhận được vui sướиɠ, tuy nhiên phương pháp kí©ɧ ŧɧí©ɧ này cóưu có khuyết, lại nói đến một loại khác có thểđạt được vui sướиɠ kinh khủng, bởi vì bị thúc vào quá mức, tuyến tiền liệt sẽ cảm thấy rất mẫn cảm, không muốn bịđâm thúc nữa, lúc này sẽ không đạt được cảm giác vui sướиɠ, nhưng mà chỉ cần không ngừng thúc vào nó, phá tan đi cực hạn này, sẽđạt được cao trào càng sâu.

Viên bi không ngừng rung động chính là loại phương thức thứ hai, hoàn toàn xâm chiếm huyệt nhỏ một cách không kiểm soát được, từng viên bi nghiền sát lền trên tuyến tiền liệt mẫn cảm.

Tiểu Kiệt bị thúc đến khóc nức, oa oa hức hức nói không nên lời. Ta cũng không quên lần này là vì dạy thơ cổ cho em ấy, vì vậy vừa thưởng thức tình cảnh em ấy đang bị làm cho điên đảo tinh thần, giống như gỗ trôi giữa sóng lớn, vừa nói ra đáp án chính xác của câu hỏi: “dương v*t lớn của anh rể là cây kim, đầu ti của em là nhụy hoa đào, vừa rồi anh rể dùng cây kim đâm vào đầu ti của em, đâm đến nỗi em nhíu chặt mày không thể lên tiếng, cái này gọi là‘kim châm thứ pháđào hoa nhị’, nhớ rõ chưa?”

(Trong Tây Sương ký của Vương Thực Phủ dịch nghĩa: Kim châm xuyên phá nhụy hoa đào, không dám lớn tiếng nhíu chặt mi)

“Hức hức… Nhớ rõ… Anh rể là cây kim lớn…Ư…đâm vào nhụy đào của em…” Tiểu Kiệt lấp bắp đọc loạn theo, lời nói muốn bao nhiêu *** đãng thì *** đãng bấy nhiêu, ta thỏa mãn bấm tắt rung động của roi bươm bướm rồi rút ra, hỏi: “Tiếp tục dùng một câu thơ cổ, để biểu đạt nguyện vọng của em, nói sai, anh rể tối nay sẽ cột lại phân thân nho nhỏ của em rồi thao em liên tục, suốt đêm cũng không cho em lêи đỉиɦ.”

“A… Anh rể… Có thể… cho Tiểu Kiệt gợi ý…” Em ấy đột nhiên bị rút roi ra làm thoáng cái kí©ɧ ŧɧí©ɧ, eo vô lực mềm xuống, có lẽ biết ta rút roi ra chắn chắn làđể có khoảng không đến chơi em ấy, liền lớn gan, điều chỉnh lại tư thế hai chân mở ra khóa ngồi lên trên đùi ta.

“Gợi ý chính là,” Ta giúp đỡ một chút, quất lên khe mông ẩm ướt của em ấy, làm phân thân to lớn của ta có thểở nơi ướt sũng niêm dịch phóng đãng trơn trượt, giảm bớt du͙© vọиɠ khô nóng: “Gợi ý chính là Tiểu Kiệt có muốn mở ra hoa cúc để anh rể cắm vào không?”

“Dạ dạ! Muốn! Em muốn anh rể chơi em…” Em ấy nâng eo lên muốn nuốt vào phân thân của ta, thế nhưng bị ta giữa eo nhỏ lại không cho cửđộng, không kìm được mà xoay qua xoay lại.

“Da^ʍ phụ, còn chưa trả lời câu hỏi, không được ăn ‘xúc xích’!” Ta cố tình nói một cách dữ tợn.

“Anh rểđừng tức giận mà… Tiểu Kiệt biết… Dạ… Là… Hoa kính… Hoa kính bất tằng duyến khách tảo… Bồng môn… Bồng môn kim thủy… vi quân khai… A… Lớn quá…” Tiểu Kiệt vừa trả lời đúng đáp án, ta liền kéo lấy eo em ấy, phân thân thoáng cái liền thuẩn lợi thẳng tiến vào huyệt nhỏđãướt sũng đến có thể tắm chọn.

(Trong Khách chí của Đỗ Phủ dịch thơ: Đường hoa khách đến chưa kịp quét, Cửa bồng nay mởđón người sang)

“Em trả lời được câu hỏi, anh rể thưởng cho em ‘xúc xích’, tiếp nhận.” Vừa nói, vừa thẳng lưng, ở trong huyệt nhỏ trơn nhưđường mưa của em ấy càng quét ngang dọc, trên vách hang *** đãng mà quét ra thật nhiều niêm dịch *** dục, dính lên trên hết đầu đỉnh của ta, thậm chí còn có một ít theo động tác đâm thúc của ta mà chảy ra khỏi huyệt nhỏ dính lên trên hòn bi của ta.

“Bên trong ẩm ướt như vậy, có phải muốn tắm cho phân thân của anh rể không?” Ta cố tình làm nhục em ấy.

“Dạ dạ… Anh rể chơi em… Huyệt nhỏđược chơi thật thoải mái… Em muốn tắm cho anh rể… Muốn anh rể chết được…” Em ấy híp mắt lại ôm ta, huyệt nhỏ vẫn còn siết lại siết, quả thực là muốn lấy cái mạng già của ta.

“Là muốn anh rể hay là muốn phân thân bự của anh rể?” Ta bắt đầu thay đổi cách chơi, cố sức thúc vào, mỗi lần thúc vào đều làm em ấy thét lên chói tay, mới vừa rồi bị roi bươm bướm chơi suýt đạt đến cao trào nhưng lại bị tuyến tiền liện mạnh mẽ ngăn lại để tiếp nhận sự công kích va chạm ngon lành của ta.

“Đều muốn… Muốn anh rể…Ư… Cũng muốn phân thân bự của anh rể… A a…”Điền cuồng thúc vào hơn mười cái, Tiểu Kiệt đột nhiên a a kêu lớn, lỗđầu phân thân mở rộng ra, huyệt nhỏ *** đãng so với cái miệng nhỏ nhắn càng chặt hơn, gắt gao ép phân thân của ta lấy nước.

“Anh rể bắn cho em… A… Nóng quá… Tiểu Kiệt cũng muốn bắn…Ư a…” Cuối cùng thắt chặt một cái, Tiểu Kiệt hoàn toàn co rút ngã vào trong lòng ta, phân thân phía trước thình lình phun ra toàn bộ lên trên áo ta. Sau khi bắn xong, mệt đến nỗi sức lực cũng không có, ngoan ngoãn nằm trong lòng ta không nhúc nhích, chỉôm chặt lấy ta.

“Anh rể vừa dạy em ba câu thơ cổđã nhớ kỹ chưa?” Ta cắn cắn tai em ấy suy nghĩ xem có thể làm thêm ở trên giơờng nữa không, bắn nhanhq úa vẫn chưa đã ghiền a.

“Dạ… Tiểu Kiệt nhớ kỹ…” Lỗ tai em ấy hồng hồng, bị ta thổi vào càng nóng hơn.

“Sau này nếu Tiểu Kiệt không nhớđược, anh rể sẽ lấy thân để dạy, làm Tiểu Kiệt cảđời cũng quên không được, cóđược không?”

dương v*t vẫn còn chôn bên trong thân thể em ấy, ta đứng dậy ôm lấy em trai vẫn còn mềm nhũn ở trong lòng ta, xem ra ăn cơm chiều cũng phải đợi mấy tiếng sau rồi.

—— Kết thúc ——