Từng ngày đi qua, Hải ở Phủ Quốc Sư an nhàn, thoải mái. Hắn rảnh rỗi có rất nhiều thời gian bầu bạn, trao dồi tình cảm với chúng nữ. Bạch Linh Nhi thì khỏi nói. Hồng Ngư, Triệu Hàn Tiên, Lãnh Sương đều đối với hắn tăng thêm sự gần gũi. Huynh muội Tiểu Thanh vô cùng thân thiết với hắn. Vọng Thiên còn bái hắn tu luyện. Bình thường thường phàm là những lúc rảnh rỗi hắn đều chỉ dạy cho nó. Nhờ như vậy Vọng Thiên tiến triển cực nhanh, không lâu sau đã độ kiếp hóa hình. Chuyện này làm Tiểu Thanh mừng rỡ khôn xiết. Đối với Hải càng thêm thân mật.
Đêm nay sao sáng đầy trời, Hải một mình tản bộ. Lúc đi ngang cửa phòng Triệu Hàn Tiên chợt cảm thấy chột dạ, liền dừng lại gõ cửa.
Không lâu sao Triệu Hàn Tiên mở cửa đi ra. Nàng bận một bộ đồ ngủ mỏng, dưới ánh nến mờ mờ toát lên một vẻ mị hoặc mê người. Hải lần đầu thấy bộ dạng này của Triệu Hàn Tiên nhất thời bị nàng làm say đắm, cứ chăm chăm nhìn nàng không rời mắt.
•Không vào sao.
Triệu Hàn Tiên nhìn hắn như vậy có chút không thích, liền cất giọng cảnh tỉnh hắn.
Hải ngẩn ra, vội ho khan mấy tiếng. Đoạn cùng Triệu Hàn Tiên đi vào phòng.
Triệu Hàn Tiên đi đến bên giường, nhẹ nhàng ngồi xuống. Hải cũng lẽo đẽo theo sau. Không ngại ngần ngồi kế bên nàng.
Thời gian này nhờ tu luyện Cửu Thiên Huyền Nữ Quyết, Triệu Hàn Tiên đã tốt hơn rất nhiều. Tu vi cũng tăng lên rất nhanh, có thể nói là ngày đi ngàn dặm. Đối với m Cửu Thiên Huyền Nữ Quyết hiểu thấu rất nhiều. Hết thảy đều nhờ vào Hải.
•Chúc mừng nàng, tu vi lại tinh tiến.
Hải nhìn Triệu Hàn Tiên dịu dàng mỉm cười.
•Thật sự phải đa tạ huynh. Không có huynh ta cũng không thể tu luyện lại.
Triệu Hàn Tiên cảm kích nói. Ánh mắt nàng nhìn Hải đã nhu hòa hơn xưa rất nhiều. Nàng cũng không còn trách Hải, dần dần chấp nhận hắn.
•Đó là trách nhiệm của ta mà.
Hải điềm nhiên đáp.
•Hàn Tiên, ta thật sự muốn chăm sóc cho nàng. Chấp nhận ta có được không.
Hắn ngỏ lời. Chuyện này hắn đã từng muốn nói rất nhiều lần. Chỉ là không có cơ hội.
•Huynh nói thật không....
Vốn dĩ Hải đã chuẩn bị tâm lý bị nàng khướt từ, tuy nhiên lại không ngờ nàng nói như vậy.
•Thật, không có nữa lời giả dối.
Hải chém đinh chặt sắt nói ra.
•Thật sự ta từ lâu đã là của huynh rồi, không cần phải chấp nhận làm gì. Chỉ mong là huynh sau này đừng phụ lòng ta là được rồi.
Triệu Hàn Tiên nhẹ nhàng đáp, nàng không chút đắn đo, chuyện này nàng sớm đã thông suốt.
•Ta hứa với nàng, suốt đời suốt kiếp mãi mãi không phụ nàng.
Hải nhẹ nhàng nắm tay Triệu Hàn Tiên, lời nói chất chứa vô vàn cảm tình. Hắn đối với nàng quả thật không hề giả dối.
Triệu Hàn Tiên cũng mất đi vẻ lạnh lùng, hóa thành thiếu nữ đoan trang, xinh đẹp mà ôn nhu.
•Tối nay huynh ở đây đừng đi nha.
Triệu Hàn Tiên thủ thỉ.
Hải nghe thấy lập tức rạo rực trong lòng. Tuy nhiên vẻ ngoài vẫn làm bộ thản nhiên.
•Nếu nàng đồng ý thì tất nhiên ta phải lưu lại rồi.
Hắn cười. Đoạn nhích lại gần nàng.
•Ta cũng muốn cùng nàng trao dồi tình cảm.
Bên tai nàng hắn thì thầm.
Triệu Hàn Tiên hai má hồng hồng. Dù đã sống rất lâu nhưng đây là lần thứ hai nàng gần gũi với nam nhân. Khó tránh khỏi có chút thẹn thùng.
Hải đè nàng xuống giường, nhẹ nhàng hôn môi nàng. Nàng nhắm mắt, cũng trao lại cho hắn nụ hôn. Hai đôi nuôi hòa quyện vào nhau. Vốn đã có kinh nghiệm, Hải bắt đầu mò mẫm cơ thể nàng, giúp nàng kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Mặc dù đã từng quan hệ với nhau một lần, nhưng đó là vì Hỗn Ma Tiên khống chế. Không giống như lần này, Triệu Hàn Tiên thật sự cảm thấy mới mẻ. Nàng không chống lại hắn, toàn thân buông xuôi mặc cho Hải muốn làm gì thì làm.
Hải trên thân hình mềm mại của nàng không ngừng mân mê. Bộ áo ngủ mỏng manh đã sớm được cởi bỏ. Môi hắn ở trên hoa tiêu nàng miết lấy miết để. Bàn tay thì liên tục vuốt ve. Triệu Hàn Tiên nhắm mắt mê li. Tận hưởng cái cảm giác khoan khoái mà Hải mang đến. Nàng quằn quại rêи ɾỉ, bộ ngực cất cao lại ưỡn lên một chút.
Hải mãi mê trên thân thể mượt mà. Khi đôi môi trượt dài xuống hạ bộ thì Triệu Hàn Tiên vội vàng dùng tay ngăn lại.
•Đừng, không được đâu...
Nàng lí nhí nói.
•Nàng yên tâm, ta sẽ làm nàng thích thú.
Hải cản trở nàng, đoạn nói.
Triệu Hàn Tiên tuy có ý phản đối nhưng lại không cứng rắn chống cự. Hải chỉ cần tấn tới một chút nàng liền buông xuôi. Để Hải tự nhiên đi xuống hạ bộ của mình. Nơi đó của nàng đã sớm ướt đẫm, mùi vị dâʍ ɖu͙© lan man. Hải không chần chừ lè lưỡi ra khe khẽ liếʍ một cái.
•Ư......
Triệu Hàn Tiên cảm thấy sung sướиɠ ghê gớm. Không chịu nổi mà co giật mấy cái. Miệng bật thốt lên, tay bất giác bấu chặt đầu giường.
Hải thấy biểu hiện của nàng, nét cười trên mặt càng đậm, cái lưỡi ma quỷ của hắn lại tiếp tục la liếʍ. Ở dưới hạ phụ của nàng giống như con cá thờn bơn chui vào khe hở.
Triệu Hàn Tiên khoái lạc dữ dằn, tâm thần như con thuyền nhỏ lênh đênh trong bảo táp. Tất cả lý trí bị cơn du͙© vọиɠ đánh tan.
•Aaaa... Tà mê... Ý quên. Không được, dừng lại đi. Thϊếp, thϊếp không chịu nổi.
Nàng không ngừng la lên, cả người quằn quại mê li.
Hải lúc này mới chịu dừng. Đoạn đem y phục cởi ra. Hướng động phủ của nàng mạnh mẽ đâm đầu vào một cái.
•Á.....
Triệu Hàn Tiên buột miệng hét lên nho nhỏ. Toàn thân run rẩy, như con cừu non gặp phải mưa gió. Ánh mắt nàng bây giờ chỉ còn sự ngu muội, đắm chìm vào trong đê mê.
Hải bắt đầu đẩy đưa hông. Cơn khoái lạc cứ như dây thung lúc co lúc dãn. Lại khiến cho người ta muốn phát điên. Muốn cho cơn mê này kéo dài bất tận. Đem dục lạc phi thăng đến đỉnh nhân sinh.
•Ư ! A... Lạch bạch... Lạch bạch.
Tiếng rêи ɾỉ, tiếng va Chạm cứ hòa quyện vào nhau giống như một khúc giao hoan, à không. Giao hưởng lãng mạn, ướŧ áŧ.
Đêm hôm ấy thật là sung sướиɠ.
Canh hai nữa đêm.
Cái buổi khua mà nhà nhà đã tắt đèn đi ngủ. Ấy vậy mà lại có một đứa nhóc tuổi chừng bảy tám tuổi vẫn còn ở ngoài sân luyện võ.
Đứa nhỏ kia chính là Vọng Thiên. Vọng Thiên từ lúc bái Hải thành sư phụ vẫn một mực chăm chỉ. Ngày ngày luyện tập không nghỉ, dù là trưa hay tối vẫn không chút lười biếng. Đến nỗi Hải mỗi lần thấy nó đều luôn miệng tán thưởng. So với hắn còn chăm chỉ hơn nhiều lần.
Thiên phú Vọng Thiên cực tốt, lại là một trong những chủng thú thượng cổ. Uy lực vô cùng to lớn. Nếu tu luyện trăm năm đủ để xưng Vương. Ngàn năm liền trở thành linh thú. Vạn năm hóa thần không phải giỡn chơi.
•Đệ đệ, khuya rồi mà vẫn còn luyện tập. Đệ trở thành tên cuồn tu từ lúc nào vậy.
Tiểu Thanh từ lúc nào cũng đã đến bên sân. Nàng nhìn Vọng Thiên mà mắng. Tuy tu vi của y thăng tiến nàng rất vui, nhưng thấy nó khổ tâm lao lực lòng nàng lại thấy xót xa. Dù sao người thân duy nhất của nàng từ nhỏ đến lớn chỉ có người đệ đệ này mà thôi.
•Tỷ tỷ, ta không có cuồn tu. Ta đang cố gắng để trở nên lớn mạnh, lúc đó ta có thể dẫn tỷ đi tìm mẫu thân.
Vọng Thiên thấy Tiểu Thanh đến lập tức ngừng tu luyện. Đoạn chạy đến nói chuyện với nàng.
•Thấy đệ như vậy tỷ rất vui. Nhưng đệ cũng phải biết chăm sóc bản thân, đừng cố quá mà thành ra quá cố, có biết không.
Tiểu Thanh yêu thương sờ đầu Vọng Thiên. Nó cũng ngoan ngoãn bên nàng.
•Đệ biết rồi, tỷ tỷ.
Vọng Thiên cười đáp.
Hai tỷ muội tình thâm biết bao nhiêu.
Chỉ là luôn luôn có kẻ muốn bọn họ phải chết. Kẻ đó đã dùng trăm phương ngàn kế tìm kiếm tung tích bọn họ, và rốt cuộc tối nay hắn cũng đến. Trên đám mây đen che phủ bầu trời vốn dĩ đầy sao sáng. Một co hắc long cuộn mình bay tới. Miệng nó gầm gừ, ánh mắt đầy hung ác nhìn về phía tỷ muội Tiểu Thanh.