Vỏ Quýt Dày Có Móng Tay Nhọn

Chương 32

Ngọn đèn lóe ra, vũ công thoát y nửa người trần trụi, trên thân còn sót lại một chiếc qυầи ɭóŧ chữ T màu đen. Cô ta vòng quanh cây cột màu bạc ở trung tâm sàn nhảy, xinh đẹp quyến rũ vặn vẹo. Triển Lê cùng Tần Lộ đứng ở sàn nhảy cách đó không xa, người phụ nữ kia nhìn đến Triển Lê ở phía dưới, một đôi mắt mị hoặc phong tình vạn chủng nhìn anh.

"Cô ta đối với anh liếc mắt đưa tình kìa - -" Tần Lộ chú ý tới tầm mắt của người phụ nữ kia, ghé vào bên người Triển Lê: "Dáng người thật tốt phải không? Uh"m, ngực lớn, chân cũng dài..."

Triển Lê lập tức kéo cô qua, cắn lỗ tai của cô nói: "So với em vẫn còn kém xa."

"Vậy sao?" Tần Lộ kề sát lại, vòng tay ôm lấy cổ anh, chủ động đưa môi thơm lên.

Trên đài vũ công thoát y đã cởi bỏ miếng vải che đậy cuối cùng, một mặt bày ra tư thế phóng đãng, một mặt dùng ánh mắt hướng anh chào hỏi.

Triển Lê nhíu mi, tầm mắt rũ buông xuống chuyên tâm cắn đôi

môi mềm mại như thạch hoa quả của

Tần Lộ, cái lưỡi linh hoạt

lách vào trong khoang miệng không ngừng kɧıêυ ҡɧí©ɧ đầu lưỡi đối phương.

Dục hỏa bị kìm nén một ngày lại bị đốt lên, môi lưỡi quấn lấy nhau, phía dưới của Triển Lê bắt đầu có phản ứng. Anh buông Tần Lộ ra, vừa định kéo cô ra khỏi phòng khiêu vũ, về nhà hảo hảo xử cô, cô lại dụng việc hai người đang dính sát vào nhau, tay cô lại chợt luồn vào giữa hai người, di chuyển xuống phía dưới, trêu chọc tiểu huynh đệ của anh.

"Tần Lộ!" Triển Lê lập tức bắt được tay Tần Lộ.

"Vũ công trên đài cực kỳ tuyệt đúng không? Đều đã nhìn đến có phản ứng rồi." Tần Lộ đưa lưng về phía sân khấu không chút hảo ý nhìn anh.

"Nó là do em làm cương lên!"

"Vậy sao?" Cô càng thêm cọ sát thân mình, như con rắn cuốn lấy thân thể anh, bàn tay trắng nõn dán lên côn th*t cách qua lớp quần áo nhẹ nhàng vân vê hai lần, đôi mắt quyết rũ xinh đẹp như tơ cười nói: "Vậy em giúp anh giải quyết có được không?"

Xem thoát y vũ tiểu huynh đệ của anh cũng chưa phản ứng, nhưng vừa mới bị cô trêu đùa nó rất nhanh liền tinh thần mười phần đứng dậy chào cờ rồi. Giọng của Triển Lê âm u khàn, "Em muốn làm cái gì?"

Tần Lộ chỉ cười không nói, dán sát vào anh hơn, ngón tay kéo ra khóa kéo quần tây của anh dò xét đi vào.

Bàn tay nhỏ mát lạnh lại linh hoạt bỗng dưng thăm dò tiến vào, thân thể Triển Lê run lên, chế trụ cổ tay cô, "Đừng quậy!"

Tần Lộ ngoảnh mặt làm ngơ, ngăn cách lớp qυầи ɭóŧ vuốt ve côn th*t đã sưng lên của anh, "Kỳ thật tôi buổi chiều ở trong này đang học 『 kỹ thuật』."

"Kỹ thuật?"

"Uh"m, kỹ thuật mà tiểu thư huấn luyện... là loại đó."

Kɧoáı ©ảʍ đang không ngừng dâng lên, Triển Lê mới ý thức được Tần Lộ muốn làm gì, bắt lấy tay cô, "Trở về rồi để cho em thử."

"Nhưng mà tôi muốn thử ngay bây giờ ~" Bàn tay Tần Lộ linh hoạt thăm dò vào qυầи ɭóŧ của Triển Lê, dọc theo gậy th*t của anh đi xuống, nâng tinh hoàn của anh xoa nắn thưởng thức, quấy đến dương v*t của Triển Lê càng phát to trướng lên cứng rắn, sắp phun trào.

Triển Lê nắm thật chặt cổ tay Tần Lộ, muốn ngăn lại động tác cô tiến thêm một bước, nhưng mà ngón tay Tần Lộ liên tục, lại vẫn hôn vành tai của anh không ngừng làm nũng.

"Triển Lê ~" "Lê ~" "Honney ~" "Ông xã ~ "

Một tiếng xưng hô cuối cùng, Triển Lê thật sự chống đỡ không được, bắt lấy tay Tần Lộ hơi chút buông lỏng, đối phương lập tức dùng hai ngón tay kéo xuống qυầи ɭóŧ của anh, đem du͙© vọиɠ đã cứng rắn từ trong khóa kéo quần tây phóng thích ra ngoài.

Tần Lộ dán sát lên người Triển Lê, ống tay áo của chính mình tùy ý buông xuống dưới che khuất hoạt động trên tay cô, ngọt ngấy ngấy ở bên tai Triển Lê tung ra thổi hơi, "Ông xã lớn thật..."

Triển Lê cắn răng, sắc mặt có chút khó coi, Tần Lộ nắm nhục bổng, năm ngón tay linh hoạt mát lạnh xoa xát gân xanh đang nổi lên trên côn th*t, dùng ngón cái trêu chọc lỗ nhỏ trên qυყ đầυ của anh... An ủi du͙© vọиɠ đang sốt ruột và khó nhịn của anh.

Trên đài biểu diễn vẫn còn tiếp tục, nữ vũ công thoát y kia vòng quanh cột vặn vẹo, thỉnh thoảng mở ra đùi, lộ ra nơi riêng tư, dẫn ra tiếng thét chói tai liên tục từ phía dưới, Triển Lê ánh mắt không chút tiêu cự nhìn sân khấu, cả đầu đều là hình ảnh đem Tần Lộ án ở trên bàn cơm hung hăng giáo huấn.

Hình ảnh không dành cho trẻ nhỏ cùng với cảnh tượng mọi người da^ʍ uế trước mặt cùng lúc kí©ɧ ŧɧí©ɧ đánh tới, dục long nhảy lên, đỉnh qυყ đầυ bắt đầu hưng phấn mà tiết ra dịch trắng.

Tần Lộ nhận thấy được động tĩnh trong tay, lại vuốt ve dục long đang ngẩn cao đầu trong tay

trêu chọc tinh hoàn của anh, dùng dịch nóng từ lổ nhỏ tinh tế tràn ra vẽ loạn trên côn th*t của anh, ngón cái ngón trỏ bao lấy qυყ đầυ, ngón cái lẫn ngón trỏ bao lấy qυყ đầυ, nóng rực như thể được hấp lên, cả căn nhục bỗng nhiên co giật mạnh mẽ,

làm cho Triển Lê kêu rên một tiếng.

"Ưʍ...", huyết dịch cấp tốc hướng bụng chảy tới, muốn phóng thích xúc cảm tê ngứa không ngừng tập kích thắt lưng của anh, ý nghĩ muốn bắn ra càng ngày càng đậm. Triển Lê nghiến răng nghiến lợi đem Tần Lộ ôm càng chặt hơn, thân thể đem vật cứng giữa háng không ngừng mà đội lên trên, phối hợp tay cô.

Động tác Tần Lộ cầm nắm nhiệt thiết di chuyển nhanh hơn, một bên nhếch môi liếʍ liếʍ khóe môi, sóng mắt lưu chuyển nhìn Triển Lê; bộ ngực nỏ nang áp sát lên khuôn ngực cường tráng của anh, nhẹ nhàng ma xát từng cơ thịt đang căng thẳng của anh.

Ngón tay cô trơn mềm,

lướt qua qυყ đầυ đem trọn cả côn th*t đều lướt qua mọi ngóc ngách, hơn nữa ở

chỗ

quy lăng lại càng vòng quanh cẩn thận lật ngược quét. Như vậy lập lại mấy chục cái, Triển Lê cuối cùng, khó chịu rêи ɾỉ ra tiếng.

Anh cần tới rồi.

Nhận thấy được anh sắp đạt tới cao triều trước nay chưa có, ngón tay Tần Lộ nhanh chóng ấn chặt nhục bổng ngăn chặn bạch dịch tiến lên thông đạo.

Dục long bắt đầu giật giật, Triển Lê trừng mắt nhìn Tần Lộ, mặt kìm nén có chút hồng, Tần Lộ lại thay đổi một bàn tay, mang theo khăn tay bao trùm đi lên.

Tơ lụa mềm mại vừa phủ lên tới, ngón tay ngăn ở đỉnh bỗng dưng buông ra, kɧoáı ©ảʍ dục tiên dục tử bên hông nháy mắt nổ mạnh, tϊиɧ ɖϊ©h͙ không ngừng phun ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đặc thấm ướt toàn bộ khăn lụa.

Tần đại tiểu thư dùng thân thể ngăn trở tầm mắt người khác, giúp Triển Lê thu thập xong hảo nửa người dưới, xoay người liền đi toilet.

Trên tay còn vươn lại tinh vị, Tần đại tiểu thư nhìn thoáng qua khăn tay bị cô ném vào thùng rác, lúc này run lên, xịt ra chút nước rửa tay, lại một lần nghiêm túc chăm chỉ cẩn thận rửa tay tại một lần nữa.

Ra ngoài khi đó, sân khấu đại sảnh đã thay đổi tiết mục khác.

Nhìn xung quanh mọi nơi cũng không gặp Triển Lê, Tần Lộ ra khỏi phòng khiêu vũ vừa định gọi điện thoại cho Triển Lê, đã thấy cách đó không xa dưới cây đại thụ, Triển Lê chính đang dựa vào xe của anh đứng hút thuốc.

"Anh đẹp trai, đang chờ người sao?" Tần Lộ chơi đùa đến nghiện, đi qua liền muốn khoác lên bả vai Triển Lê.

Tay vẫn còn không có rơi xuống, Triển Lê bỗng nhiên nâng mắt nhìn cô một cái, vẻ mặt âm trầm.

Xong rồi, anh hẳn không phải đang tức giận đi.

Mấy ngày qua, Tần Lộ tùy hứng được Triển Lê nuông chiều quá quen thói, vừa rồi chỉ nghĩ đến chơi vui, không hề cố kỵ mà làm.

Hiện tại ngẫm lại, kia tới cùng là nơi đông người như vậy, cô lại

『 dâʍ ɭσạи 』 anh như vậy. Có thể quá không đếm xỉa mặt mũi anh rồi hay không.

Nhìn Triển Lê mặt mày tối tăm thâm trầm, Tần đại tiểu thư bỗng nhiên sinh ra một loại cảm giác chột dạ. Cô vừa định nói chút gì. Đối phương lại lập tức đè ép đến, chân anh thon dài bỗng nhiên tiến lên chặn vào giữa đùi cô, bàn tay to lớn theo thắt lưng đi xuống khó khăn chui vào trong quần bò chật chội bao bọc mông của cô.

Anh đang muốn làm cái gì?! Không phải gậy ông đập lưng ông đi!

Nồng nặc mùi khói thuốc từ trong môi anh thở ra, Tần Lộ sững sờ nhìn Triển Lê, lần đầu tiên đã quên ghét bỏ điếu thuốc trong tay anh, trái lại kém kém yếu yếu mở miệng nói "Anh hùng, chúng ta có chuyện hảo hảo nói..."

Triển Lê không có trả lời cô, lực tay ở trên mông cô từ từ tăng thêm, nhíu mi chuyên chú liếc cô, bỗng nhiên cúi đầu in lên cánh môi phấn nộn của cô, hung ác ngậm chặt.

Cánh môi bị hung hăn gặm cắn, Tần Lộ dường như có thể từ trong nụ hôn như cuồng phong bạo vũ của

Triển Lê cảm thấy được đối phương đang tức giận, cô có chút kích động, theo bản năng nghĩ muốn muốn đẩy anh ra, lại bị anh chế trụ thắt lưng dùng lực đặt ở trên xe. Cô bị lực đạo của anh khiến cho chỉ có thể hơi hơi ngưỡng mặt lên, tùy ý anh tùy ý rút hết khí tức của mình.

"Ưʍ... Triển Lê... Đừng... Lê thiếu... Tôi làm sai... Triển Lê..."

Cô xoay mặt, mơ hồ không rõ cầu xin tha thứ, động tác của anh cũng dần dần ôn nhu dịu dàng hơn, chế trụ ngón tay cô, nắm ở eo cô, cùng môi răng quấn giao liếʍ láp.

"Cái kia thật sự đến?" Rất lâu sau, anh cuối cùng buông môi lưỡi của cô ra.

"?" Tần Lộ sửng sốt, lập tức phản ứng kịp Triển Lê chỉ cái gì, lúc này gật gật đầu.

" Món nợ hôm nay trước giữ lại!"

Triển Lê ôm lấy cô đứng lên, mở cửa ngồi vào xe, Tần Lộ thấy vậy, cuối cùng thở dài nhẹ nhõm một hơi, qua một lúc lâu sau lại cảm thấy được không đúng:

Cô để làm chi muốn buông lỏng một hơi? Lúc trước khi quyết định qua lại cô không phải nghĩ muốn chọc giận Triển Lê để anh đòi chia tay sao?

Na: Trời ơi cái chương này nó dài T_T