Edit: banhocminh99
Beta:
Twinsyl
Triển Lê trong mắt khát vọng như một biển ngôi sao, sâu không thấy đáy lại tươi sáng loá mắt, bốn mắt nhìn nhau trong nháy mắt, long trời lở đất.
Tần Lộ nhìn Triển Lê, nhớ lại đủ loại ký ức trước đây, sắc mặt không khỏi bắt đầu có chút tái nhợt. Cô bị đoán đúng, trên mặt hình như có vẻ xấu hổ, nhíu mày càng chặt.
Triển Lê nhìn cô, lông mày nhăn nhăn, đột nhiên nở nụ cười, anh cười đến có chút châm chọc, một lúc lâu sau mới dùng ngữ điệu không đứng đắn như thường ngày mở miệng nói: "Lời đàn ông nói trên giường đại tiểu thư cũng tin?"
Đây là cái ý tứ gì, anh là nói vừa rồi là anh đùa cô?!
Tần Lộ có chút căm tức, mà lại nhẹ nhàng thở ra, cô đứng dậy muốn từ trên người Triển Lê đi xuống, đối phương lại đè xương vai gầy gò của cô lại, dùng lực ôm cô đến trước mặt mình, há mồm ngậm chặt.
Đầu lưỡi Triển Lê quá linh hoạt, Tần Lộ đã lĩnh giáo qua vô số lần.
Người đàn ông khuôn mặt tuấn lãng, giờ phút này đáy mắt tối đen thâm trầm, ngón tay trắng nõn một bên nắm một đồi tuyết trắng một bên cắn nuốt, Tần Lộ chống đỡ không được, vội vàng lấy tay đẩy Triển Lê, không ngờ đối phương vòng hai tay cô đặt ở sau lưng, đôi tay đang trên vai cùng ngực cô nhất quyết không tha, dường như đang chờ đợi thân thể cô đầu hàng.
Tần Lộ bị một dòng điện lưu quanh quẩn toàn thân, kí©ɧ ŧɧí©ɧ kia chạy thẳng vào mỗi một đầu dây thần kinh, mà lại cảm thấy được không đủ, giống như còn có chỗ nào đó chưa mãn. Toàn thân đều đã ngứa ngáy khó nhịn.
Bàn tay to rộng mở, vuốt ve thắt lưng thon thả của cô, đυ.ng chạm hết sức triền miên, anh dần dần đi xuống bao trùm cặp mông mượt mà kiều diễm của cô, ấn cô lên du͙© vọиɠ kiên định của chính mình
.
Tần Lộ bị anh đùa đến toàn thân đều đã phiếm hồng, hơi thở hỗn loạn, cô cúi đầu nhìn thoáng qua đỉnh cự thú lớn xanh tím tiến vào đóa hoa trong cơ thể mình, sắc mặt không khỏi trắng bệch khó coi, ngăn lại bả vai Triển Lê nhẹ giọng thở dốc: "Đừng đi vào - -, tôi thật sự ăn không tiêu rồi."
Triển Lê lẳng lặng nhìn cô, con ngươi đen càng trầm, ngọn đèn chiếu vào đáy mắt anh phát ra ánh sáng như ngọc, " Hình như phía dưới của em đang hút tôi."
Vành tai mượt mà của Tần Lộ có chút phiếm hồng, đầu ngón tay liên tiếp bấu vào cánh tay rắn chắc của anh: "Anh- -, anh ra ngoài."
Khóe miệng Triển Lê mang ý cười, con thú lớn giữa hai chân động một cái: "Em xác định?"
Tần Lộ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ suýt nữa rêи ɾỉ ra tiếng, lại vẫn như cũ cố chấp gật đầu, Triển Lê nâng cái mông của cô, từ từ lui về sau, "Được, em thả lỏng."
Tần Lộ theo lời buông lỏng xuống, Triển Lê nhẹ nhàng dừng động eo, sau đó lại tiến về phía trước, đè lại cô ở bên dưới.
Qua một trận cao triều hoa huy*t được thấm ướt, Triển Lê tiến vào cực kỳ thuận lợi, cùng đầm lầy ẩm ướt của cô gần như hòa nhập lút cán. Hơi chút co rút liền phát ra tiếng nước hứng khởi.
"Anh! Anh là một tên lừa gạt." Tần Lộ chống bờ vai của anh muốn đứng dậy. Lại bị
cánh tay rắn chắc của anh bóp chặt thân thể nhỏ nhắn mềm mại. Động tác eo chậm lại, trừng mắt, bốn mắt nhìn nhau giao tiếp.
"Không phải mới nhắc với đại tiểu thư - - không thể tin tưởng lời đàn ông nói trên giường mà." Triển Lê cắn cắn môi dưới của cô, thanh âm khàn khàn, nắm thắt lưng của cô liền dụng lực luật động.
Tần Lộ rầu rĩ thấp thở gấp một tiếng, hai chân trắng nõn thon dài vô lực để trên thảm trải sàn, sức nặng toàn thân dường như đều bị anh dễ dàng nâng lên, lại từ từ đè xuống.
Tần Lộ thừa nhận sự xâm nhập cường hãn của anh, thân thể mỏi trướng không chịu nổi, bắp đùi ẩm ướt dính một mảnh, bên trong yên tĩnh
chỉ còn lại tiếng va chạm thanh thúy cùng tiếng nước da^ʍ mỹ.
Cô bị làm thái dương đều đã chảy mồ hôi,
một vài lọn tóc quăn màu tím bết ở cạnh má, Triển Lê nâng khuôn mặt động tình của cô lên hôn môi, đầu lưỡi liếʍ láp làn da nhẵn nhụi của cô: "Ôm tôi."
Cô không chịu nghe theo sự chi phối của anh, anh liền kéo tay cô quàng qua cổ anh,
bắt hai chân cô vòng qua eo anh, để cho ngực cô dính sát vào ngực anh.
Trận hoan ái này liên tục kéo dài rất lâu, Triển Lê không ngừng biến hóa tư thế, ở trong thân thể Tần Lộ thong thả nghiền nát. Từ sô pha đến thảm, lại đến vách tường, Tần Lộ đã có chút không chịu nổi, Triển Lê bắn ra một lần rồi mà nhục bổng lại gắt gao to cứng lên trong cơ thể cô, anh lọt hết quần áo của hai người, bắt đầu đi lại đổi địa điểm.
"Ưʍ... A... Quá nhiều... Không cần chơi... Hu..." Tần Lộ khó chịu lắc đầu, Triển Lê lại ngoảnh mặt làm ngơ, ôm cô bắt đầu lên lầu.
Du͙© vọиɠ hung tợn, chôn ở trong đầm lầy mềm mại, theo động tác tiêu sái của
Triển Lê, cứ một chút lại chạm vào vùng đất mẫn cảm nhất của Tần Lộ, nhục bổng đang trong tử ©υиɠ cô đảo loạn quấy đến chất lỏng bên trong chảy thẳng ra. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính cả mật hoa theo chỗ giao hợp chảy ra,
biến hai chân cô thành lầy lội không chịu nổi.
Ngắn ngủn một đoạn thang lầu, Tần Lộ vô lực rủ ở trên người Triển Lê, ánh mắt đều đã hơi hơi tan rả rồi.
"Không được... Tôi sắp chết." Bị dặt đến trên giường một khắc kia, Tần Lộ xụi lơ gần như ngất.
Triển Lê cúi người hôn lưng của cô, ở phía mặt sau và chạm càng làm cho hứng khởi, vươn tay bắt lấy bầu ngực của cô nhào nặng đè ép thưởng thức, thấp giọng dụ dỗ: "Cầu tôi, tôi liền bắn ra."
Tần Lộ đến khí lực trả lời đều không có, toàn thân đều đã phủ kín một tầng mồ hôi mỏng, lúc cảm giác được anh ra vào càng thêm hung ác khi đó, cô đành phải cầm lấy khăn trải giường miễn cưỡng khởi động thân, gấp rút mở miệng nói: "Cầu... Cầu anh... Nhanhbắn ra..."
"Kêu tên của tôi, cầu tôi bắn cho em."
"Lê... Triển Lê... Nhanh... Nhanh bắn cho tôi."
Tần Lộ dùng giọng như vỡ vụn một dạng cầu xin, Triển Lê nghe vậy cuối cùng thân thể động mạnh một cái, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi bắn vào chỗ sâu nhất của cô, rùng mình cùng cô triệt để hòa hợp một khối.
Bắp đùi Tần Lộ ướt đẫm, nằm úp sấp ở trên giường thở nặng nhọc. Triển Lê từ trên người cô rút ra, dịu dàng nói: "Tần Lộ, làm bạn gái tôi đi."
"Ưh"m." Tần Lộ mơ mơ màng màng đáp lại một câu, qua một lúc lâu sau mới phản ứng kịp, "Anh nói cái gì?!"
"Làm bạn gái của tôi, điều kiện tùy em định - -" Triển Lê hít sâu một hơi, chậm rãi phun ra thêm một câu, "Chỉ cần không chơi đàn ông khác, cái gì đều có thể được."