Theo Đuổi Nam Thần

Chương 28: Điện thoại tình ái và nội y tình thú

Editor: Mai roy’s

Beta: Mai roy"s

Ngồi ở trong phòng khách sạn, Giản Hân đem tất cả thông tin cùng tư liệu trên mạng về Tần Lộ đều đọc hết một lần thì Hoa Thần mới trở về.

Mặt Hoa Thần trước sau như một không chút thay đổi, Giản Hân không xác định được là tâm tình của hắn bây giờ là tốt hay vẫn là không tốt nữa.

“ Buổi tối muốn ăn cái gì?” Hắn hỏi.

Ăn anh. Giản Hân rất muốn trả lời như vậy, nhưng là vẫn dối lòng bắt đắc dĩ không nói ra, đành phải không có chủ kiến trả lời ‘tùy tiện’. Sau đó Hoa Thần liền kêu đồ ăn đưa lên, hai người trầm mặc cho đến khi cơm nước xong, sau đó Hoa Thần ngồi vào phòng khách trên sô pha xem TV.

Giản Hân cảm thấy tình hình này có chút khác thường, không nói đến Hoa Thân yêu hay không yêu xem ti vi. Mấu chốt là thời điểm Hoa Thần trở về đi qua cô, đều là trực tiếp tắm rửa, hoặc là cùng cô cùng nhau tắm rửa, sau đó ở trong phòng hai người bắt đầu trình diễn các loại tư thế XXOO……

Mà nay trời, Giản Hân ám chỉ mình đi tắm rửa, Hoa Thần chỉ ừ một tiếng, cũng không phản ứng gì.

Đây là chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ là bên ngoài đã ăn qua?

Giản Hân cầm lấy áo ngủ đích tay đem nặn ra nếp nhăn tới. Sau một hồi cô cầm một bộ quần áo khêu gợi trong tủ quần áo ra đi vào phòng tắm.

Nghe nói khi nam nhân OOXX xong là thời điểm dễ nói chuyện nhất, trong lòng Giản Hân có chuyện muốn hỏi, tự nhiên là phải đem Hoa Thần dỗ ở trên giường.

Đương nhiên, xét thấy hai người ở chung đã lâu như vậy, chính mình tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ Giản Hân cảm thấy đối với Hoa Thần lực sát thương không đủ lớn, khả năng muốn mượn trợ giúp một chút này nọ, để gia tăng tình thú.

Vì thế cô vào trong tủ quần áo chọn một bộ sườn xám Trung Quốc, đó là một bộ sườn xám siêu gợi cảm, thời điểm Giản Hân nhìn thấy, còn cảm thấy vượt qua cả nội y tình thú. Nhưng là màu sắc kia, cắt quần áo đều vô cùng tốt. Giản Hân nghĩ cho dù không thể mặc đi ra ngoài, mặc cho Hoa Thần nhìn cũng đã rất tốt.

Không nghĩ tới, hôm nay quần áo lại có công dụng.

Giản Hân tắm rửa sau đó lau qua thân thể rồi mặc quần áo.

Cúi đầu xuống hung hăng nắm lấy hai luồng đẫy đà của cô, cảm giác thật là “sinh động”, còn có cái vòng đường viền màu đen, cái vòng ở trước ngực cũng có một đường viền hoa tương liên, cái váy cơ hồ chạy đến bên lưng, Giản Hân trước sau dao động đều rất khó có thể che được cái quần chữ T bên trong.

Sườn xám Trung Quốc màu đỏ làm tôn nên làn da trắng noãn, Giản Hân bày ra dáng người quyến rũ làm bề ngoài càng có thêm lồi lõm, Giản Hân lại đúng thời dùng một cây trâm màu đỏ cài lên trên tóc rủ xuống má.

Nghĩ đến buổi chiều Tần Lộ cái gọi là ‘canh suông mì sợi’, Giản Hân liền đánh một chỗ đến, cô làm cho cấp dưới tìm cơ sở ngầm, lại xoa lên son môi tươi đẹp, rồi mới hướng trong kính nhìn chính mình hài lòng gật đầu. Hít sâu hai cái, ra phòng tắm. Hoa Thần đại BOSS đang gọi điện thoại, lơ đãng quay đầu nhìn cô một cái, Giản Hân cảm thấy hắn trong nháy mắt cứng ngắc, sau đó lại như chưa có việc gì đưa ánh mắt trở về, nhìn chằm chằm vào màn hình TV tiếp tục nghe điện thoại.

Kỳ quái? Hoa Thần một bên nhìn chằm chằm TV, một bên tay nâng điện thoại, hắn vẫn không có lên tiếng, người bên kia điện thoại lại tựa hồ nói không ngừng.

Không đúng a, cho dù là buôn bán tính chất điện thoại, hắn cũng phải ứng hai tiếng mới đúng, không có khả năng không rên một tiếng a.

Trong phòng khách TV đã sớm bị điều thành im lặng, Giả Hân rón ra rón rén đi từ từ tới, mới vừa đi tới bên người Hoa Thần, chợt nghe thấy trong điện thoại mơ hồ truyền ra vài tiếng:

“ Chán gét…. Người ta……. Nhưng thực dễ dàng có cảm giác…A”.

“Ngô… Không thể….. A…… Tiền bối….. Ngô…. A…”

Thanh âm thật mất hồn, rất quen thuộc, chính là Tần Lộ mà Giản Hân đã gặp qua trong văn phòng Hoa Thần.

Đây là cái tình huống gì, Tần lộ đang ở đầu dây bên kia điện thoại cùng người ta ân ái, mà vị này nhà mình lại đang nghe góc tường? Lau! Hoa Thần đây là cảm thấy tiếng kêu của Tần Lộ so với Giản Hân cô đây dễ nghe?

Giản Hân bỗng nhiên không bình tĩnh, vốn còn do dự thiếu tự tin lập tức trở lên thấy chết không sờn vùng dậy. Cô đi đến trước mặt Hoa Thần, một cước giẫm lên trên sô pha, một động tác liền khóa ngồi trên đùi Hoa Thần, hai chân kẹp lấy thắt lưng hắn, ngồi trên vị trí bộ vị của hắn. Chân Giản Hân cong lên, gập đứng dậy đặt ở sô pha trên giường, mượn lực chuyển động tư thế. Liếc mắt, chỉ thấy Hoa Đại BOSS ngẩn người, sau đó thật chấn định tiếp tục cầm điện thoại, chỉ có đôi lông mày cau lại một chút, ánh mắt thẳng tắm nhìn chằm chằm Giản Hân. Giản Hân cọ vào thân thể hắn, tiến đến lỗ tai hắn liếʍ liếʍ, hạ giọng nhẹ nhàng mà kêu một tiếng: “Ca ca….” phía dưới Hoa Thần rõ ràng có phản ứng. Thế nhưng trên mặt không hề động thanh sắc, chẳng qua là nhàn nhạt lên tiếng: “Ân?” trong lòng Giản Hân giận dữ a, nhưng mà biết nếu lúc này bùng nổ, vậy Hoa Thần nhất định sẽ cười nhạo cô trong lòng. Vì thế cô tiếp tục giọng nói làm nũng: “Ca ca gọi điện với ai vậy?” Hoa Thần nhướng nhướng mày: “Không có nghe đi?”.

Lời này vừa rơi xuống, trong điện thoại thanh âm y y ừ phát ra càng lớn, Giản Hân nghe được có chút mặt đỏ tai hồng, nhưng mà kì quái là, bên trong trừ bỏ thanh âm của Tần Lộ dường như cũng không hề có âm thanh của đàn ông khác. Chẳng lẽ đây là bọn họ đang điện thoại này nọ? Còn dám trước mặt chính mình? Hít sâu một hơi, Giản Hân ở dưới đáy lòng yên lặng đối với mình nói, nhịn xuống! Nhất định phải nhịn xuống! Muốn trở mặt cũng phải cúp điện thoại của Hoa Thần rồi nói sau! Tuyệt đối không để Tần Lộ ở đầu dây điện thoại bên kia có uy phong.

SO, Giản Hân cởi hai cái cúc áo trước ngực Hoa Thần, làm cho xương quai xanh mê người của Hoa Đại BOSS lộ ra

Một bên cô khẽ cắn lên vùng nhạy cảm ở vành tai hắn, một bên đưa tay nhẹ nhàng vỗ về xương quai xanh của hắn, dĩ nhiên kích thước lưng áo đã rất phối hợp đi từ từ chà xát, xoay xoay. Hoa Thần vẫn cầm điện thoại duy trì bình tĩnh, bất quá Giản Hân có thể cảm thấy lưng hắn thẳng băng, thân thể cũng căng thẳng. Dưới thân, tiểu huynh đệ cũng đang rục rịch.

Xem ra vẫn là chính mình sống rất tốt!, một chút lòng tin của Giản Hân được tìm về, vì thế cô đem mặt chôn ở bên cạnh Hoa Thần, liếʍ liếʍ, rầu rĩ nói: “Ca ca thích người ta hầu hạ anh như vậy sao?” “Tiếp tục”. Hoa Đại BOSS rốt cuộc chủ động mở miệng: thanh âm dẫn theo một chút âm u ám ách, cũng không biết là cùng Giản Hân nói hay là cùng Tần Lộ ở đầu dây bên kia nói. Giản Hân cũng bắt chấp so đo nhiều như vậy, lúc này một bên cởi cúc áo hắn ra, một bên theo cổ hắn một đường liếʍ liếʍ, theo bên gáy liếʍ đến hầu kết, ở hầu kết của hắn không ngừng di chuyển cao thấp.

Hoa Đại BOSS thở dốc rõ rang nhanh hơn, mà còn ồ ồ đứng dậy, còn lại là Giản Hân dùng hai chân kẹp lại thắt lưng của Hoa Thần, nhắm ngay phía dưới của mình bắt đầu vặn vẹo phạm vi lớn, như thế thoải mái. Cô thuận tiện nghiên đầu tiến đến bên tai hắn, liếʍ vành tai của hắn còn có lỗ tai, một bên nhẹ nhàng thổi khí một bên cúi đầu gọi: “Ca ca…. Ca ca…. Ta thật là khó chịu……” Hoa Đại BOSS liền cực độ kiềm chế tiếng thở dốc, thanh âm kia thật sự đủ mắt hồn, Giản Hân nhịn không được xuất ra đòn sát thủ, nức nở thở hào hển ghé vào lỗ tai hắn cầu xin: “Ca ca……. Làm sao bây giờ…. Người ta phía dưới đều ướt…... Giúp giúp ta…… Ta thật là khó chịu……”. Vì thế, Hoa Đại BOSS rốt cuộc bạo phát! Hắn đem điện thoại quăng ra, một cái xoay người đặt ở sô pha trên giường.

Rồi sau đó Giản Hân nghe được ở đầu dây điện thoại bên kia Tần Lộ rít gào:

“Hoa Thần đại gia! Lão tử theo kịch võ hiệp cho anh nói chuyện, ngay cả âm AV cũng phối, rốt cuộc có hay không cho tôi vào Hoa Liên làm phối tiếng? Anh TM nhưng thật ra lời nói a……Nói chuyện a uy! Anh sẽ không phải cứng rắn chạy đi an ủi đi.”

Đây là cái tình huống gì…..

“Tổng giám đốc….. Tần tiểu thư muốn tiến vào Hoa Liên làm phối âm a?” Giản Hân quay đầu không tiếng động nhìn màn hình, cuối cùng có chút hiểu được Hoa Thần lúc trước đang làm gì, cô ha ha cười mỉa hai tiếng, khẩu thị tâm phi (miệng nói một đường tâm nghĩ một nẻo) tán dương nói: “Cô ấy phối tiếng nhưng thật ra rất không tệ..”

“Ừ” Hoa Thần một đôi mắt mang theo tìиɧ ɖu͙© nguy hiểm nheo lại, nhìn Giản Hân dưới thân: “Em đây là muốn làm cái gì? Em cũng muốn bán thân?”.

Đem ‘thanh’ phát thành ‘thân’, hắn tuyệt đối là cố ý!

Nhưng mà là trước kia Giản Hân quyến rũ trước, cô đành phải cắn răng hướng trong bụng nuốt xuống, cô dùng ánh mắt tội nghiệp nhìn hắn, hi vọng hắn một hồi không cần quá mức điên cuồng, nhưng mà Hoa Thần đã đưa tay vào sườn xám của cô, bắt đầu vuốt ve.

“Tổng giám đốc....... Đừng tê.....” Giản Hân vội vàng lên tiếng ngăn lại.

Đáp lại cô là một tiếng ‘tê lạp’ âm thanh, Hoa Thần cắn trên cổ trắng nõn của cô, hung tợn cải chính: “Con dế”.