Hóa Đơn Tam Khúc

Phần 2. Hóa đơn Chương 11

Xong thì cả 2 ngủ, 4h mới dậy. Rủ nhau đi xem phim. Nhưng ẻm kêu tao tắm đi xong tối xem phim rồi về nhà em ấy luôn. Tao gật đầu, dù gì thì tối cũng phải gặp mụ phiên dịch kia nữa. Đang giai đoạn yêu đương mặn nồng, chiều chuộng em nó 61 tí, lỡ đâu sau em nó bỏ xứ mà đi thì sao...Phân vân ra phết. lấn cấn mãi đến 6h chiều mới vào rạp, cái giờ dở dở ương ương. Rạp chỗ mỹ đình sông đà, ngày thường khá vắng nhưng hôm nay thứ 7 cũng đông ra phết. Mà đông thì nhiều gái ngon, mặc dù đi cạnh mỹ nhân nhưng gặp đôi quả đùi đẹp hay lộ ngực thì tao vẫn ngoái nhìn. Em Hóa Đơn chỉ bảo, đúng là đồ tham lam, đi cạnh tiên nữ mà vẫn còn màng đến phàm dân, ý là em ấy cho rằng em ấy đẹp hơn hết bọn kia. Mẹ nó tự tin quá, nhưng mà cũng đúng thế thật. Rạp này vùng xa, chủ yếu sinh viên đi xem nên gái ngon sang chảnh ko thấy mấy, còn em Hóa Đơn ngoài xinh ngon thì lại sang nữa cho nên bảo là ngon nhất rạp cũng ko có gì sai. Bọn tao chọn cái phim gần giờ nhất, đéo gì là chốt chặn cuối cùng, phim kể về 1 thằng cảnh sát nghỉ hưu về sống ở 1 vùng hẻo lánh vùng biên giới, rồi có bọn cướp rất nguy hiểm định đào tẩu, lão này đánh nhau 1 hồi thì thắng. Chỉ có thế mà tiêu diệt 140k và 2 tiếng đồng hồ. Hỏi em có đói ko thì đi chén, nó bảo chưa đói, về tắm giặt đã đêm thì đi ăn. Vô tổ chức thật. Vừa ra lấy xe gặp ngay em sinh viên, em ú ớ chào hỏi người yêu anh à, tao chưa kịp trả lời thì Hóa Đơn đã mở mồm bảo là người yêu tao, dường như đánh hơi được gì nên đề phòng thì phải. Thấy em sinh viên đi cùng nhóm bạn, chắc cũng vào xem phim, em chào nhẹ rồi quay đi, đi vài bước lại quay lại ngó ngó. Hóa Đơn hỏi ai đấy, tao bảo là quen ở quán cơm bụi gần nhà, thuần khiết thôi chứ ko có gì đâu. Hóa Đơn buồn 1 ánh mắt đầy cảnh giác...

Về nhà em thì tao bảo cần gặp bà phiên dịch có chút chuyên, em bảo vâng rồi biến đi tắm. Tao hãi mấy lần nó tắm rồi, ít là nửa tiếng. Alo bà phiên dịch hỏi ở nhà ko thì bảo có, tao xuống luôn. Bà ra mở cửa sẵn, tao bước vào phòng nhìn thấy bà vừa pha cafe, bê cafe ra bàn bảo làm tí cafe cho tỉnh táo. Tao bảo chị định gϊếŧ em à, bà bảo uống cafe chứ thuốc độc đâu mà chết được. Thấy tao nhìn chằm chằm vào người bà thì bà mới phì cười bảo ở nhà chị mặc thế cho thoải mái. Mụ mặc cái áo 2 dây, quần cộc, loại chất liệu kiểu lụa lụa hay lanh lanh gì mà mềm rũ ra ấy, lộ da thịt, ngực rung bần bật. Nói thật là quá kɧıêυ ҡɧí©ɧ. Tao bảo chị có thể thay bộ đồ khác không chứ thế này em em hoa mắt chóng mặt mất, mụ cười khì khì bảo cứ nói quá, chị sao bằng em Hóa Đơn được. May mụ nhắc đến Hóa Đơn tao mới định thần tỉnh táo hơn chút. Hỏi mấy chuyện linh tinh rồi đò đưa dần sang chuyện thầu khoán.

Mụ bảo chị ko quan tâm đến nên nghe hóng vài lần nhưng ko lọt vào tai. Tao bảo chị có thể quan tâm đến ko, cty tao cần biết ít thông tin và nếu trúng thầu thì ko quên cảm ơn chị. Bà ấy nhìn tao 1 lúc đéo nói gì, rồi cũng mở mồm chị làm phiên dịch, chỉ thuần phiên dịch thôi nên cũng ko biết lấy thông tin kiểu gì, những việc quan trọng bọn hàn nó họp riêng với nhau. Tao huỵch toẹt luôn là em cần biết giá mà tổng thầu nhận với chủ đầu tư là bao nhiêu và thằng đi đêm với hàn l*и là thằng nào. Chỉ vậy thôi, nếu trúng thầu thì biếu chị 30 triệu. Bà mỉm cười bảo 30tr với chị ko phải là gì, có điều chị quý cậu, ông Sếp chị tức là ông hàn cũng quý cậu nên chị sẽ giúp cậu. Chị sẽ tìm cách hỏi từ ông ấy, nếu ông ấy ko biết thì chị cũng chịu. OK.

Cũng ko nói nhiều làm gì, mụ nói như vậy tức là mụ sẽ có cách. Mấy bà này còn lạ gì bọn tính cách bọn hàn nữa đâu.

Tao bảo tí em với Hóa Đơn đi ăn đêm, chị có đi thì đi cùng cho vui. Bà gật đầu đi thì gọi chị với Có lẽ mát mẻ là phong cách yêu thích của bà này chứ ko phải để kɧıêυ ҡɧí©ɧ mình đâu. Tao tự nhủ thế cho đỡ hoang mang, chứ vài lần tiếp xúc với thân thể nóng kiểu này thì tao sợ lý trí tao cũng chịu thua con chim mất thôi. Hóa 62 Đơn tắm xong, mặc váy ngủ mỏng tanh đang nửa nằm ngửa ngồi ghế sofa xem tivi.

Tao bảo bà phiên dịch vừa định gϊếŧ anh, em lại định gϊếŧ anh nữa à, nó ngơ ngác đéo hiểu gì, tao hất hất cằm vào người nó, nó cúi xuống nhìn nhìn xong bảo mụ hồ ly tinh đó cũng mặc giống em à, thế em đi thay bộ khác. Tao vội ngăn lại bảo ko phải nhưng mụ đó cũng hở ác, rồi bọn tao bàn luận về mông với ngực mụ phiên dịch. Hóa Đơn cũng đồng quan điểm là bà này có bộ ngực hấp dẫn, tuy nhiên Hóa Đơn bảo mông bà to nhưng ko đẹp, mông đẹp thì phải nói mông cái chị kính cận ở chỗ nhà anh ấy mới đẹp, đéo mẹ, đúng là cái nhìn khách quan. Hóa Đơn nói tiếp là mông bà phiên dịch to là phần hông to tức là to ngang, nếu mặc đồ kiểu váy thun, váy bó thì được chứ mặc quân jean thì bè bè ko đẹp, trong khi mông bà kính cận là tròn, căng, cao, mặc đéo gì cũng đẹp. Tao đùa rằng ko biết cởi ra có đẹp ko, lại bị phát nhéo. Nói 1 hồi rồi Hóa Đơn kết luận rằng nó là cân đối nhất, đẹp nhất. Vkl người yêu tôi. Chim chuột tí rồi bảo thôi đi ăn kẻo đói. Nhưng tao đề nghị ẻm thay đồ, đéo được mặc thế này ra đường, em bảo trời tối có sao đâu. Kiên quyết ko được, em là ng yêu của a, a ko để đứa nào nhòm ngó, em cười tít mắt vào thay đồ, áo phông quần sóc. Ừ thế này thì được. Vào thang tao ấn dừng ở tầng 6 bảo rủ bà phiên dịch đi cùng nhé, Hóa Đơn hồn nhiên bảo vâng rủ đi cùng cho vui. Tao bảo Hóa Đơn ấn giữ thang để tao vào gọi, em đeó nghe bảo để em vào gọi cho... Ừ đi đi. Để cho em vào gọi là sai lầm lớn gần nhất của tao tối nay.

Tao đứng giữ thang, 10 phút sau đéo thấy đứa nào ra. Tao gọi điện bảo sao lâu thế thì nó kêu đây em ra đây. 5 phút sau ko thấy đâu, bực quá đéo giữ gì nữa, đi vào nhà bà phiên dịch. Cửa khép, đẩy nhẹ phát ra, trong phòng khách ko thấy đâu, nghe tiếng khúc khích cười trong phòng ngủ, tao đi mẹ vào. Ối dời ơi đập vào mắt nguyên 2 bầu vυ' căng đét của mụ phiên dịch, em Hóa Đơn giật nảy mình xua đi ra đi ra, mụ phiên dịch thì cũng giật mình cơ mà đéo có thái độ che chắn gì cả, cố ý đứng lê la mấy giây nữa thì cũng bị em Hóa Đơn đẩy ra, đóng cửa. Vài phút sau mới mở cửa bảo vào được rồi. Ơ đm tao có định vào đâu nhỉ, nhưng bảo vào thì cứ vào. Hóa ra đây là phòng ngủ của bà, thấy váy vóc quần áo vứt đầy giường, em Hóa Đơn bảo chị phiên dịch nhiều quần áo quá, 2 chị em đang đàm đạo về thời trang, tiện thể lấy mấy bộ váy ra ướm thử, đang mặc thử thì anh mò vào. Đm, hóa ra tín đồ thời trang gặp nhau, bảo sao 15 phút vẫn đéo thấy ra. Trong đầu tao lúc này vẫn là cặp ngực trần lồ lộ, tao bảo Hóa Đơn là quần áo của em cũng nhiều kém gì đâu, 2 chị em chịu khó giao lưu quần áo cho đỡ tốn kém tuy nhiên ẻm lắc đầu bảo ko vừa được. À ừ, bộ ngực thế kia cơ mà. Chẹp chẹp. Tao bảo em với em Vĩnh Yên mà mặc quần áo thì chắc là vừa nhau đấy nhỉ, Hóa Đơn gật gù bảo đúng thế nhưng mà Vĩnh Yên phong cách khác nên ko hợp với nó. Xong thì cũng đi ra, xuống đến tầng 1 hít vài hớp không khí ô nhiễm của thủ đô thì tao mới tạm quên bộ ngực trần vĩ đại kia, quay sang liếc phát, thấy mỗi khe. Bà phiên dịch quay sang nhìn tao nháy mắt, mẹ mày, con hồ ly tinh. Ăn đêm ở khu này cơ bản cũng chỉ có vài món chân cánh gà, nem rán, cháo, miến...Hỏi các nàng làm tí rượu ko thì thấy lắc đầu cả. Vậy là ăn nem rán xuông xong mỗi đứa làm bát cháo. Tiết trời thu, ban ngày vẫn nắng nhưng tối thì mát, dễ chịu. Thứ 7 đường đông rầm rập, đèn xe nhấp nhoáng, rủ nhau vào quán cafe cho thư thái, tao xòe bao thuốc mời bà phiên dịch bà lắc đầu bảo thôi, quay sang em Hóa Đơn bảo làm điếu ko, nhăn nhở cười bảo mời đểu à, tao bảo mời thật, em rút ngay 1 điếu, mời thật thì em hút thật cho xem. Mẹ, quên mất nó là dân 63 chơi, có đéo gì mà chả biết hút. Nó châm tự nhiên, rít vài khói dài thổi phù phù vào mặt tao rồi bảo đừng tưởng em ko biết hút nhé, thi thoảng đi chơi bọn em cũng hút chơi chơi cho phong cách. Ko nghiện ngập như anh đâu. Nó đang định dụi thì tao bảo ấy đừng, để anh hút nốt. Tao nói thêm ko phải anh tiếc thuốc mà anh muốn nếm vị ngọt đôi môi đọng lại trên tàn thuốc. Biết là nói sến quá hóa bựa nhưng em Hóa Đơn vẫn tít mắt cười, đang say tình mà. Bà phiên dịch lúc này mới bảo cho chị điếu, rồi kể hồi bên hàn thi thoảng cũng hút, kiểu hút vui thôi. Có đợt chia tay chồng xong thì hút nhiều, nhưng 1 thời gian chưa đủ để nghiện thì bỏ. Rồi bả nói nhìn các em vui vẻ hạnh phúc trong tình yêu khiến chị phát thèm. Tao nhìn em Hóa Đơn, cả 2 cùng im lặng, bọn tao biết đây là lúc bà ý giải bày tâm sự, bọn tao đóng vai người nghe thôi. Bà ấy kể sang hàn lao động được 2 năm thì ra ngoài làm, quen 1 ông người việt rồi yêu nhau, tình yêu trong gian khó mà cũng đẹp lắm. Được hơn năm thì xịch nhau có bầu, khi biết có bầu thì cả 2 về việt nam ra mắt gia đình 2 bên rồi đi làm đăng ký, hẹn vài năm nữa về thì tổ chức đám cưới. Dòng đời trôi, cuốn vào công việc. Bà ấy ở nhà chăm con vài năm, thời gian này lão chồng làm hợp tác với công ty đéo gì chuyên đưa người việt nam sang lao động, rồi có đưa 1 đứa con gái về ở cùng nhà bảo em họ. Bà ý cũng đéo nghi ngờ gì cho đến ngày em họ nổi bụng bầu thì mới biết là do lão chồng và con này chả họ hàng ©ôи ŧɧịt̠ gì hết. Chán đời bà ra ở riêng với đứa con nhỏ, gửi con vào nhà trẻ bà cặp kè với 1 lão hàn quốc, loằng ngoằng mãi thì vợ lão hàn biết, báo chính quyền, bà bị tóm và đuổi về nước. Tủi nhục, bà gọi lão chồng về làm thủ tục li dị, thằng khốn nạn đó phủi bỏ mọi thứ, bà làm thủ tục li hôn 1 mình, mới giải quyết xong rồi. Bà bảo bây giờ chị thấy sống thanh thản, xác định cứ thế này nuôi con. Tao động viên bảo chị ko lấy chồng thì phí của giời, bà bảo có gì mà phí, vẫn có người được hưởng thụ là không phí. Em Hóa Đơn ngây ngất với câu chuyện bảo em tưởng em đã đau khổ trong tình yêu rồi hóa ra so với chị thì chả là gì rồi quay sang tao, nắm chặt tay tao hỏi anh có bao giờ bỏ em ko...

22h . Không khí trầm lắng. Bà phiên dịch cất tiếng hỏi hỏi ơ cậu chưa về à, muộn rồi. Tao bảo em ngủ lại đây, bà nháy mắt hóm hỉnh bảo sướиɠ nhất cậu. Tao cười cười bảo có người sướиɠ hơn chị ạ. Nghĩ đến lúc trưa em Hóa Đơn rêи ɾỉ ỉ ôi thì chắc chắn là em đấy sướиɠ hơn tao rồi. Bọn tao ra về, Tao hơi ngạc nhiên là nhà em Hóa Đơn sạch sẽ lắm, tao hỏi em có hay lau nhà ko thì nó bảo ko bao giờ, thuê 1 người giúp việc theo giờ, 2 ngày đến lau chùi 1 lần, hỏi thế ko sợ mất đồ à, em cười bảo em thách đứa nào dám lấy. Nó cười bảo bà giúp việc này là người quen, với lại nhà có gì giá trị đâu mà lấy, camera thì khắp hành lang rồi, ai ra vào đều biết cả. Tao bảo khi nãy nhìn thấy ngực trần bà phiên dịch rồi, choáng váng, con bé bảo anh vô duyên quá. Ngực bà ấy to nhưng ko chảy xệ kể ra cũng hiếm thật, em thừa nhận em thua bà ý bộ ngực còn lại thì bà ấy thua em hết. Tao cười da^ʍ dật bảo anh chưa được thử nên ko biết kỹ năng của bà ấy có thua em ko. Con bé trừng mắt bảo anh dám ko. Nằm 1 lúc ẻm dưởng như nghĩ gì đó rồi từ từ tụt xuống dưới thì thào bảo, em phải làm cho anh nhớ đời rồi chủ động cởi đồ của tao, của nó, quẳng cái qυầи ɭóŧ ren lỗ lên mặt tao, tao túm lấy hít hít bảo thơm quá. Em từ từ hôn nhẹ khắp thằng bé. Tao phải rên ừ ừ lên vì đéo chịu nổi, đm nó phê tận óc, khi đã đủ độ em trèo lên người tao và nhún. Đm, bủn rủn hết cả người, hôn em thật dài rồi chìm vào giấc ngủ. Đéo cả mặc quần áo. Công nhận nằm giường của bọn nhà giàu cũng sướиɠ 64 thật, êm và thơm tho vl. Ngủ giấc sâu, hết giấc lại tỉnh, xem đồng hồ mới 1h, lồm cồm bò dậy, em Hóa Đơn cũng mở mắt hỏi đi đâu đấy, tao bảo dậy rửa chim mặc quần áo ko lạnh. Em với cái chăn bảo kệ anh nhé, em đang ngủ ko dậy đâu. Mẹ đúng là đồ lười. Tao vào rửa ráy xong mặc quần áo thì tỉnh mẹ người, tìm bao thuốc mà đéo thấy đâu, gọi Hóa Đơn mấy câu hỏi thuốc lá của anh đâu mà đéo thấy trả lời. Ngủ đéo gì nhanh thế. Tìm mãi ko thấy thuốc lá đâu, vớ cái điện thoại ra phòng khách ngồi ghế sofa cho giãn lưng, ngày nay làm 2 nháy phê như con tê tê mà hơi mỏi lưng. Vào zalo thấy tài khoản em Vĩnh Yên vẫn xanh, nhảy vào nhắn tin hỏi làm gì mà ngủ muộn thế, nó nhắn mẹ lại luôn là nhớ anh, tao bảo đừng tào lao, nó bảo nhớ anh thật, càng quên anh đi vì biết anh đã có ng yêu rồi thì em lại càng nhớ.

Nó bảo nó biết nó ko nên xen vào giữa 2 người, nhưng ko cũng ko thể dối lòng mình. Mẹ, phải rành mạch chứ ko để lằng nhằng vụ này được. Hóa Đơn nó biết thì thành ra to chuyện. Tao dứt khoát rằng anh cũng quý mến em, nhưng bây giờ anh và Hóa Đơn yêu nhau, mong em hãy tôn trọng. Em Vĩnh Yên nhắn lại mỗi từ: Vâng.

Vuốt vuốt thấy gợi ý kết bạn, là bà phiên dịch, tao ấn kết bạn luôn, thấy phản hồi đồng ý luôn. Ơ mẹ này cũng chưa ngủ à. Chưa kịp hỏi bà thì bà ý đã chat cậu ngủ muộn thế, tao thẳng thắn trả lời là được 1 nháy xong ngủ sâu giấc nên mới tỉnh dậy, hết thuốc nên khó ngủ Mụ trả lời ngay rằng chị có thuốc này, xuống lấy mà hút. Tao bảo thuốc để được mấy năm rồi thì bà kếu vừa mua tuần trước, mới hút được vài điếu, để trong tủ nên chắc ko ỉu đâu. Tao bảo thôi, em nhịn cũng được, xuống gặp chị em ko kiềm chế được thì chết. Mụ bảo yên tâm, chị ko làm ảnh hưởng 2 người đâu. Nói chuyện tào lao độ nửa tiếng tao lại nhắc là thèm thuốc thì mụ ấy lại bảo xuống lấy thuốc mà hút. Đm, thôi thì xuống, xin điếu rồi về là được...

Khẽ khép cửa phòng ngủ, rồi ra ngoài, xuống tầng 6, thấy cửa phòng bà phiên dịch he hé sẵn rồi. Chắc là mở sẵn tao đỡ phải bấm chuông. Tao vào phòng, trong phòng bật cái đèn cây sáng vàng vọt, đủ để nhìn rõ mọi vật nhưng vẫn ko rõ nổi chi tiết. Mụ vẫn mặc bộ đồ kɧıêυ ҡɧí©ɧ như lúc tối.

Mụ mở tủ lấy bao thuốc, là loại esse bọn hàn hay hút, hình như là esse màu tím. Ừ loại này còn được chứ mấy loại màu xanh với màu trúc thì nhạt hơn rơm. Bà đưa gói bảo cầm cả mà hút, tao bảo chị làm điếu luôn ko. Bà ngập ngừng rối rút 1 điếu vào thế cậu ngồi đây chị pha cốc cafe. Tao lại sofa ngồi, châm thuốc rít vài hơi thật sâu, loại esse này ít khói và điếu bé, hít tóp má mới đủ liều. 1 phút sau bà ấy bê ra 2 ly cafe loại cafe tan ấy. Ngồi cạnh tao và châm thuốc hút, cả hai cùng hút hết điếu thuốc mà đéo nói câu nào, tao liếc qua nhìn bà ý phát, thấy bộ ngực vĩ đại kia mà tim đập thình thịch. Đm nó quả là kɧıêυ ҡɧí©ɧ quá thể. Bà dụi tàn thuốc rồi khe khẽ dựa vào tao và nói. Chị ước gì được tình yêu hạnh phúc như bọn em, tao ngồi im bảo chị sẽ có nhiều người đàn ông theo đuổi mà, bà ấy bảo đúng thế nhưng ko có cảm giác gì, chỉ khi thấy tao và Hóa Đơn tình tứ nhau thì bà mới thấy cảm giác, mới thấy muốn yêu thương...Tao im lặng, 1 lúc sau thấy bà phiên dịch sụt sịt khóc, tao khẽ đẩy ra bảo sao chị khóc. Đm nước mắt phụ nữ là vũ khí sắc bén nhất, nó có thể làm cho tướng tài thua trận, có thể làm cho sắt đá hóa thành bùn. Bà phiên dịch ko trả lời mà ôm chầm lấy tao, luồng hơi ấm từ bộ ngực khổng lồ áp sát vào người, hình như còn đéo mặc áo ngực, đéo có miếng dán. Tao từ từ ôm rồi từ từ luồn vào thám hiểm, ôi đmm, cuối cùng bố cũng được thưởng thức mày rồi bộ ngực vĩ đại ơi, mần mòn rối tao lột áo bà ấy ra, đẩy nhẹ bà ấy xuống ghế, ko 1 chút phản kháng.

65 Đầu óc tao lúc này chỉ nghĩ phải dày vò, phải cấu xé bộ ngực vĩ đại ám ảnh bấy lâu.

Tao úp mặt vào ngực bà ấy mà hôn mà hít, bà ấy cong người ôm, giứt tóc tao. Một hồi dày vò ngực cũng tỉnh người hơn tí, tao ngẩng lên hít thở lấy tí oxi, bà phiên dịch thấy tao dừng thì mở mắt bảo chị sẽ ko làm ảnh hưởng đến tình cảm 2 đứa đâu, chị chỉ muốn được yêu thương... Đoàng, như sét nổ ngang tai, tao đang làm cái l*и gì thế này. Người yêu tao đang ở tầng trên mà, tỉnh hẳn thằng người. Nếu bà ấy đéo nói gì thì có lẽ giờ đang rêи ɾỉ theo nhịm đập con chim rồi, tự dưng nhắc đến tình cảm 2 đứa. Tao tỉnh táo hoàn toàn bảo em xin lỗi chị, em xin điếu thuốc rồi cầm cả bao thuốc luôn, tao đứng dậy ra ngoài. Vào thang máy đầu óc lại quay quay đéo biết mình làm đúng hay sao, cố thêm tí thì được thưởng thức trọn vẹn thân thể dâʍ ɖu͙© kia, mãi đéo bấm chọn tầng, tao quờ tay bấm lên tầng cao nhất. Tao leo lên sân thượng, gió mát, trăng cuối tháng mọc muộn méo xệch nhưng vẫn đủ hắt đôi ánh sáng mờ mờ. châm thuốc hút, hút liền 2, 3 điếu. May là vẫn chưa đi quá trớn, chứ ko mà bị úp sọt thì sao, biết đéo được bà ta là người thế nào. Cỡ 15 phút sau thấy điện thoại, Hóa Đơn gọi hỏi anh đi đâu đấy, tao bảo lên sân thượng hút thuốc cho mát. Nó hỏi có thật ko, bảo thật, em lên đây ko.

Tí sau thấy em Hóa Đơn mò lên thật, bảo anh hâm à mà lên đây hút thuốc 1 mình, mà sao lại thuốc bé này. Tao nhanh trí bảo anh tỉnh dậy thấy bà phiên dịch vẫn thức nên xin thuốc, thuốc của anh hôm qua để quên ở quán cafe hay sao ấy.

Anh lên đây cho mát, hút trong phòng em sợ khói. Em Hóa Đơn nhìn tao nghi hoặc, chắc là chỉ xin thuốc thôi chứ. Tao giả vờ nói em nghĩ gì linh tinh thế. nàng đáp em cứ phải đề phòng, chị phiên dịch hấp dẫn thế cơ mà. Tao im lặng ko nói gì nữa, châm điếu thuốc nữa hút bảo em hút cùng cho vui. Hóa Đơn bảo thôi, đang ngái ngủ hôi miệng lắm. Thấy tao trầm ngâm em hỏi anh đang nghĩ gì. Tao bảo đang nghĩ sau nếu em đi trời tây trời mỹ thì sao. Hóa Đơn ôm tao từ đằng sau bảo em ko xa anh đâu, ko đi nữa thì thôi, quan trọng gì, ở bên anh là hạnh phúc nhất... Bản thân tao luôn coi thường cái xã hội này, do vậy tao luôn ủng hộ quan điểm đi tây. Nhưng lần này là người yêu, bảo nó đi thì khác đéo gì chia tay. Tao cười bảo thôi em cứ đi đi xong sang đấy ổn định kéo anh qua với, em hứ bảo anh làm như đi tây bắc ko bằng, nhà em làm mãi thủ tục cho em đi mà đã xong đâu. Thôi mình ở việt nam cho sướиɠ, em thấy anh trai em bảo ở bên đấy làm vất bỏ xừ mà chi tiêu cũng ko thoải mái như ở việt nam đâu. Mấy lần về nước đi mua sắm cùng em ông ấy bảo có khi tao về việt nam chứ ở bển đéo có thời gian và tiền bạc đi mua sắm thế này. Tao hỏi thế anh trai có vợ chưa, em kêu có rồi, vợ là việt kiều canada thì mới lôi ông ấy sang được đấy. Thông gia quen nhau từ trước nên mai mối nhau. hỏi thêm bảo em nói thật lòng là có muốn đi ko. Em ngập ngừng bảo trước thì có còn giờ thì không... 52.

Hôm sau cũng chạm mặt bà phiên dịch, bà ấy tỉnh bơ hỏi chuyện như chưa có chuyện gì xảy ra, còn đùa hỏi tao là đêm qua chiến mấy nháy. Tao thì hơi e dè, giống hệt cái lần bóp Vợ Sếp. Dường như biết được điều đó nên bà ấy bảo thẳng đừng nghĩ ngợi gì, chị quý em và quý cả em Hóa Đơn. Cứ để chúng ta làm bạn bè bình thường như trước, đừng ái ngại mà tạo khoảng cách nhé. Tao ậm ừ, ừ thì bà nói thế cũng nhẹ lòng. Điều tao sai lầm nhất chính là đéo cố tí mà cᏂị©Ꮒ để bây giờ bảo làm bạn bè bình thường thì đéo biết khi nào mới có cơ hội cᏂị©Ꮒ, ngoài ra em Hóa Đơn cũng để ý hơn rồi. Cơ hội vàng đã vuột qua. Cả ngày quanh quẩn quấn quýt với em Hóa Đơn, tình yêu đang độ đẹp, đéo muốn rời nhau. Em bảo hay là anh dọn qua ở 66 cùng em, tao bảo ko, dại đéo gì mà chui vào chuồng để nó xích cổ. Cứ ở thế này thích thì qua, ko thích thì thôi, thế mới tự do thoải mái. Sang tuần mới, phía công trường bảo xin ký được khối lượng rồi, đéo phải bảo vệ gì cả, tay giám đốc người hàn chỉ hỏi vài chỗ thôi, thằng phụ trách của tổng thầu trả lời giải thích giúp. Thế thì ngon, tay kỹ sư 83 này cũng nhanh nhẹn ra phết. Tao bảo nó cầm hoặc gửi lên đây để tao hoàn chỉnh hồ sơ nộp. hắn bảo sẽ gửi xe lên, ko được thì sẽ tự cầm lên.

Vậy thì giờ chỉ ngồi chờ thôi, chờ thông tin từ bà phiên dịch, chờ ngày đấu thầu, chờ ngày thanh toán. Cả ngày Em Vợ Sếp hết sang hỏi tao cái nọ rồi lại hỏi cái kia, em Hóa Đơn và em Vĩnh Yên cùng nhòm nhòm lườm nguýt nhưng ko nói nên lời.

Toàn hỏi nào thì tại sao em đặt công thức excel thế này mà nó lại ra thế kia. Sao anh không đi làm chỗ khác mà lại vào đây. Đéo mẹ. nhức hết cả đầu. Và Vợ Sếp thì cứ mỉm cười như vẻ hài lòng lắm, mấy lần nhắc là lấy ghế mà ngồi cạnh đấy hỏi cho tiện. Tao bảo về excel em có thể hỏi các chị kế toán kìa, các chị ấy thạo hơn anh.

Anh chỉ thạo về vật lý, tâm lý, và sinh lý thôi. Đặc biệt là sinh lý thì anh đang trong độ tuổi hoàn thiện nên rất am hiểu. Con bé bĩu môi bảo cái đấy em ko cần hỏi anh.

Cũng qua vài ngày. Hồ sơ thanh toán đã gửi rồi, thằng việt lần trước gặp ở quán cafe đã nhận và bảo ok, hồ sơ đủ, kế toán bên đấy sẽ thông tin sang đòi xuất Hóa Đơn, 15 lãnh tiền. Thứ 2 tuần sau là đấu giá rồi, hôm nay thứ 5 mà vẫn chưa thấy bà phiên dịch thông tin lại gì để còn tính cách. Tao gọi điện hỏi, mụ trả lời tỉnh bơ ơ em ko nhắc chị quên mất đấy, để tí chị hỏi cho nhé, đậu phộng bà này đéo biết quên thật hay quên giả. Cuối giờ chiều thấy mụ gọi lại bảo chị hỏi được rồi, hình như giá nhận với chủ đầu tư khoảng 21 tỷ. Còn thằng đi đêm với thằng hàn l*и chính là thằng nhà thầu gói nhà xưởng chính đấy. Ố ồ, thế là hay rồi, tao hỏi là thông tin có chính xác ko, mụ bảo chị ko biết, hỏi tiếp thế chị lấy thông tin bằng cách nào, mụ bảo chị có cách của chị. Cậu ko tin thì thôi, 30 triệu kia chị cũng chả cần. Đéo mẹ, ko cần mà lại cố ý nhắc. Thôi được. cứ tạm tin đi, cũng chả còn khách nào khác.

Vừa tắt máy thì mụ lại gọi lại bảo à quên, còn quy cách đấu thầu là những thằng trên mức giá cho phép thì bị loại, thằng dưới giá cho phép thì phải thuyết minh về biện pháp thi công. Sau đó sẽ quyết định. Đấy, đm mụ này, cái quen trọng nhất thì suýt quên. Vậy là giá thấp nhất chưa chắc đã trúng thầu, còn phải có biện pháp thi công nữa. Định hỏi ai là người quyết định thì mụ tắt mẹ máy rồi. Thôi cái đó hỏi sau So với giá chủ đầu tư thì giá bọn tao mới chiếm có 73%. gói cũ đang để là gần 70% mà thằng Hàn l*и đồng ý, mồm chúng nó thì bảo do gấp chứ tao đoán giá như thế cũng là ngon quá rồi. Thông thường tổng thầu dạng lởm như bọn nó tức là loại tay không bắt giặc thì cắt được 15-20% là kịch kim. Đây cắt được gần 30% là quá lãi. Do vậy giá cho phép của bọn nó kiểu gì cũng phải 75% giá trị với chủ đầu tư.

Nếu đúng bài thì thằng đi đêm kia cũng báo giá sát nút với mức 75% để tránh bị hớ.

Vậy là giá bọn nó tương đương với bọn tao. Tính toán 1 hồi, về thuyết minh biện pháp thi công nên bà phiên dịch biết thì đương nhiên bọn đi đêm kia cũng biết. Do vậy tao cần phải xem lại 1 lượt, bổ sung các yếu tố ghi điểm. Báo lại thông tin với Sếp, Sếp gật gù bảo vậy anh lại nhờ chú phần thuyết minh biện pháp vậy, tao khách sáo bảo nhờ gì, việc em phải làm mà, Nghĩ bụng em ko làm thì đéo ai làm đây, hay bảo 5 chị em gái à ko, trừ em Hóa Đơn ra còn 4, à mà trừ nốt em Vĩnh Yên ra còn 3, bảo 3 chị em lên múa cột thay cho trình bầy biện pháp...

67 Cả ngày thứ 6 tập trung để chỉnh sửa thuyết minh. Do lúc trước đã làm biện pháp đủ cả rồi nên giờ chỉ cần chỉnh sửa cho xong. Em Hóa Đơn bảo tuần này em ấy về quê, xin nghỉ sáng thứ 7, nên chiều về luôn. Hỏi hôm nào xuống bảo ở quê luôn xuống làm gì. Ừ thế cứ ở quê đi anh có cơ hội với em Vĩnh Yên tí. Em Vĩnh Yên nghe thấy bảo thôi e ko dám, Hóa Đơn nó xé xác em. Hóa Đơn cười cười bảo tôi tin bà, bà trông hộ tôi 2 hôm, nếu phát hiện loằng ngoằng gì thì cắt..... Tao giả vờ e sợ, em Vĩnh Yên bảo đấy nhé, vậy là trong lúc Hóa Đơn về quê thì anh phải chịu sự kiểm soát của em. Mấy con bá đạo. Tao bảo anh đang bận lắm, thứ 2 có thầu nên cuối tuần anh bế quan luyện công ở nhà. Buổi chiều, em Hóa Đơn bắt chở ra bến xe, nhấm nhéo bảo em về tối chủ nhật em xuống, anh thích hải sản gì em mua cho. Tao bảo thích con bề bề nhiều lông, nó nhéo phát bảo em đang định đi triệt lông đấy. Tao bảo thế thì ngon quá, anh ủng hộ. Chờ em lên xe xong thì tao định về luôn, thế đéo nào lại quên điện thoại ở văn phòng nên phải quay lại lấy. Em Vĩnh Yên bảo tối đi ăn với em nhé, tao bảo em có ốm sốt hay ấm đầu dẫn đến mê sảng gì ko. Em nó bảo ko, em giác ngộ rồi, em sẽ cạnh tranh sòng phẳng với Hóa Đơn, em đi sau Hóa Đơn 1 chút nhưng e sẽ ko bỏ cuộc, em biết anh cũng có cảm tình với em mà phải ko. Đậu xanh rau má, tao bảo thôi anh xin, mệt đầu lắm. Em nó hihi bảo em đùa tí mà cũng sợ, đéo biết là đùa hay ko. Thứ 7, vẫn phải đi làm thôi. Vẫn như mọi khi thì 2 nàng Vĩnh Yên và Hà Đông đã có mặt. Ko thấy mặt Hóa Đơn cũng thấy nhớ nhớ. Vừa ngồi được chục phút thì thấy em của Vợ Sếp vào, tao bảo sao nay cũng đi làm cơ á, kêu em chả biết làm gì lên đây trò chuyện với anh chị cho vui.

À ra là đi chơi chứ ko phải đi làm. Đến trưa thì em Hà Đông về trước, tao bảo 2 em kia về đi thì em Vĩnh Yên kêu em ở đây tí 2h em về quê luôn. Tao đùa rằng ơ thế thì ai giám sát anh, cô Em Vợ Sếp nhanh nhảu bảo để em cho. Con ranh này biết đùa phết. Nói về Em Vợ Sếp thì tao ko ấn tượng lắm mặc dù cũng xinh và ngon, nhưng có lẽ ẻm vào sau khi tao đã bị hoa mắt bởi Hóa Đơn, Vĩnh Yên, phiên dịch rồi. Kể như công ty toàn cá sấu thì Em Vợ Sếp sẽ là vip của vip đấy, có điều cty toàn hot girl sẵn nên so với mặt bằng ở văn phòng thì em cũng bình thường như mọi người. Tao gọi Em Vợ Sếp ra đây anh bảo, em hớn hở, tao cho xem mấy cái ảnh hôm trước tao chụp trộm trên xe, cho xem luôn cả ảnh chụp lộ khe ngực. con bé giãy nảy bảo anh xóa ngay. Tao bảo khi nào anh chụp được ảnh hở hơn thì anh sẽ xóa, con bé lại cứ quanh quanh sục sạo người tao giằng điện thoại, lớ ngớ thế nào thành ôm tì sát ngực vào lưng tao. Tao giả vờ uốn éo cọ cọ lưng phát rồi bảo ôi nóng quá. Em nó nhận ra nên phụng phịu tàu lượn. Được tí kêu thôi em đi về đây, tao hô 2h thì quay lại nhận bàn giao công việc giám sát trai đẹp từ Vĩnh Yên nhé. Nó bảo em thèm vào... Văn phòng còn mỗi tao và Vĩnh Yên. Rủ em đi ăn trưa em bảo ko đói, tao bảo thế thì ra ngồi xem anh ăn chứ bắt anh nhịn cùng em mà đi 1 mình lười vãi, em cười hihi vâng em đi cùng. Xuống tầng 1 tao mở ô ra, em đi sát vào người tao cho nằm trong bóng râm, đi được chục bước thì đã khoác tay tao lúc nào đéo biết. Bảo ko ăn mà vẫn ăn. Có 2 người nên tao trả tiền, các lần đi đông người thì mọi người chuẩn bị sẵn tiền ai có người ấy trả luôn lúc lấy cơm, từ hôm công khai với em Hóa Đơn thì em Hóa Đơn hôm nào cũng tranh trả cả suất của tao bảo từ giờ đi ăn cơm trưa em sẽ trả tiền suất của anh nên anh đừng nhì nhèo nữa. Tao bảo ừ, cứ trả đi xong cộng lại 1 năm anh trả 1 lần. Hóa Đơn bảo ko được 50 năm thì trả 1 lần. Nghĩ lại vẫn thấy đáng yêu kinh khủng. Ăn xong làm cốc nước rồi về văn phòng, 68 tao ngả ghế nhắm mắt bảo em Vĩnh Yên nghỉ tí thì về. Em chui vào trong phòng trà, chắc lại lăn ra ngủ.

Cái giống cô nam quả nữ ở cùng phòng, dẫu ngăn cách thì trong lòng vẫn xốn xang. Dường như ko ngủ được nên mới 15p em Vĩnh Yên đã mò ra ngoài cười nhăn nhở bảo thôi chả ngủ nữa, ngồi chơi tí rồi về. Tao kệ vẫn giữ nguyên tư thế mở mồm bảo ừ, ngủ ít quá nên mệt, rảnh thì qua nhổ hộ anh mấy cái tóc trắng. Nó bảo anh làm gì có mà nhổ, rồi cũng thấy chạy sang kéo ghế ngồi bới bới tóc tao. Tao nằm thư thái hỏi chuyện gia cảnh nhà em, quá trình công tác và lãnh ngộ cách mạng, rồi thì sở thích ăn mặc, thời trang. Em Vĩnh Yên vui vẻ trả lời không ngừng nghỉ. Chắc nó chỉ bới tóc chứ ko nhìn nên chả được cái tóc trắng nào. Bỗng dưng nó hôn chụt phát vào má tao bảo thôi em về đây, con này bình thường e dè nhẹ nhàng hôm nay lại liều thế nhỉ, tao ngồi phắt dậy bảo đâu dễ như thế, tấn công anh rồi bỏ chạy à.

Trước kia lúc mới vào cty tao hay trêu đùa vỗ mông cấu véo 3 em kế toán thì em Vĩnh Yên là đối tượng tao ít được động đến nhất, phần vì em ngồi trong sát tường, phần vì em có vẻ ko thân thiện như 2 em kia. Vừa nó dứt lời tao vươn tay khua khoắng, vô ý vồ ngay vào ngực em, tiện tay bóp 1 cái, thực ra tao nghĩ là em sẽ tránh ai ngờ em ko tránh né gì thế vào vào đúng ngực, có điều vướng áσ ɭóŧ nêm cảm nhận chưa thật lắm. Em đứng im, nhìn tao. Tao hơi ngại bèn bảo anh ko cố ý đâu. Em quay đi, tao gọi lại bảo anh xin lỗi, thực sự anh đã yêu Hóa Đơn rồi, anh sẽ rất trân trọng tình cảm của em. Tao bảo lại đây anh ôm 1 cái thuần khiết nào. Em Vĩnh Yên quay lại, tao bước đến ôm em, 1 cái ôm thuần khiết, đứng như trời chồng em Vĩnh Yên bỗng mặt đỏ rần, tao cúi xuống thì hóa ra khi ôm em, tay em khép vào chứ ko ôm tao, nãy giờ chắc cảm nhận thấy thằng em của tao thức giấc nên mặt nàng đỏ. Tao thôi ko hôm em nữa, em cười cười bảo công nhận anh thuần khiết thật... Rồi thì là em luôn ở bên anh cho đến khi anh lấy vợ hoặc đến khi em hết thích anh, em biết anh và Hóa Đơn yêu nhau nhưng ai nói trước được điều gì phải ko. Tao lắc đầu bảo anh là người dễ đổ lắm, đừng tán tỉnh anh mà. Em Vĩnh Yên lại khúc khích cười rồi chào tao ra về. Hết mất hứng làm việc, thôi kệ mẹ. Ngủ thôi, 1 mình ở văn phòng cũng ko có tinh thần làm việc lắm. Làm 1 giấc thế đéo nào dậy đã 5h chiều. Ngáp ngáp thấy Hóa Đơn nhắn tin từ lúc nào hỏi có ngoan ko, có trêu ghẹo à ơi gái ko. Tao bảo vừa làm vài nháy với em Vĩnh Yên xong, Hóa Đơn nhắn lại bảo thế thì em cắt. Hỏi đang làm gì kêu đang ở tuần châu tắm, bảo cho ngó tí được ko, em gọi facetime luôn. còn hôn gió chụt môi các kiểu, còn núng nính ép ngực khoe khe sâu rồi lè lười lêu lêu. đm đồ yêu nữ. Hỏi đi cùng ai thì kêu đi cùng mấy đứa bạn ở nhà, hỏi ngon ko bảo ko ngon bằng em, em ngon nhất. Vâng, lúc nào em cũng nhất. Hóa Đơn hỏi thích cua ghẹ hàu hủng gì ko em bảo đóng thùng xốp rồi mai em xuống anh qua đón em xong chở về. Tao đùa đùa hỏi có con gì mà ăn xong vừa khỏe vừa vui ấy thì mua, em hồn nhiên trả lời có con sò dương nghe nói công dụng thần thánh nhưng em ko biết. Để em hỏi mua. Vkl sò dương Hôm nay là ngày gì sao đứa đéo nào cũng về quê, trên đường về gọi điện cho mấy thằng bạn nát rủ làm quại beer cũng kêu đang ở quê rồi. Lẽo đẽo về nhà trọ xác định tối ăn cơm bụi thôi. Tắm giặt xong ra cửa hút thuốc chờ giờ ăn cơm, gặp mụ kính cận, tao suýt nữa ko nhận ra, hôm nay mụ tháo kính, trang điểm, mặc váy thun bó sát phô diễn hết đường cong. Tao đứng dưới nhìn lên thấy cặp giò lồ lộ đẹp phết, giá mà trời sáng ban ngày có khi nhìn xuyên được xem mặc đồ lót màu gì...

69 Mụ kính cận cười tươi khi thấy vẻ mặt si dại của tao. Bảo hôm nay chị đi họp lớp đại học, chắc là sẽ gặp vợ của Sếp em, chị sẽ khen cậu vài câu là ăn ở sạch sẽ gọn gàng nhé. Tao ậm ừ cứ nhìn theo bóng bà ấy thôi, thế đéo nào mụ này hôm nay như lột xác vậy. Mẹ nó, đi họp lớp mà hấp dẫn thế này để làm đéo gì, để khẳng định mình vẫn ngon hay để bằng bạn bằng bè. Ôi đéo biết nhưng công nhận ngon, tao cố nặn ra, lục lại trí nhớ những ảnh nude của bả hôm tao xem để tưởng tượng, công nhận ngon thật. Đi ăn cơm, ngó quanh nhưng ko thấy em sinh viên phong thủy đâu.

Hục đầu vào ăn. Tao thì ko quan tâm lắm đến đồ ăn ngon hay ko ở cái quán cơm bụi này, cơ bản vào ăn xác định cho no bụng chứ ko thấy ngon, món nào cũng vị ná ná nhau. Ăn xong lại ra làm cốc trà, điếu thuốc lững thững về phòng. Đéo có gì vui lại cầm điện thoại lướt xem ảnh, mò vào fb thấy em Hóa Đơn up 1 ảnh mặc bikini lúc chiều ở tuần châu, 1 chụp tự sướиɠ lúc ngồi sau xe, tay ôm eo, đầu dựa vào lưng 1 người đàn ông với dòng trạng thái Ôi hạnh phúc đâu chỉ có cơm ngon và áo đẹp, cuộc đời còn có cả những nụ hôn... Mẹ rõ ràng là đây là lúc tao chở nó đi đâu, mà nó chụp từ hôm nào cũng ko rõ. Ở dưới thấy comment rần rần nào thì ra mắt người yêu đi, rồi thì thằng nào may mắn thế. Mấy đứa bạn nó mà lần đã gặp tao rồi thì nhảy vào cmt anh kỹ sư xây dựng phải ko, ngon zai lắm, lúc nào cho bọn tao dùng ké nữa nhé, mấy đứa tào lao những gì đéo để. Tao ấn like rồi bỏ đấy. Tao ít dùng facebook vì nói thật đéo có gì hay, dùng chủ yếu tàu ngầm xem ảnh gái với vào mấy trang haivl, góc thư giãn. Lướt thêm thấy em Vĩnh Yên cmt tôi trông giúp bà đến 2h chiều nay sau đó tôi phải về quê, người yêu của bà quậy lắm lần sau tôi ko dám trông nữa đâu. Mẹ nó, hàm ý gì đây. Em Hóa Đơn trả lời rằng quậy thì bà cắt cho tôi. hihi rồi tag tao vào hỏi anh quậy gì đấy. Vĩnh Yên đáp trước là cắt làm gì cho phí, bà ko dùng để tôi dùng, hihi. Ôi trời 2 con này, bị nhắc tên nên tao vào reply bảo anh quậy rất thuần khiết mà. Em Vĩnh Yên ấn like comment, chém vài câu vớ vẩn nữa tao lướt sang tin khác. vào facebook của Em Vợ Sếp, hôm trước nó gửi kết bạn mà chỉ accept chứ đéo để ý, nay vào lướt ảnh thì ôi ồi, đéo phải đậu vừa rang.