Hóa Đơn Tam Khúc

Phần 2. Hóa đơn Chương 6

- Đừng nghĩ vớ vẩn - Tí anh về qua nhà em đi, chỗ nhà anh chắc gì đã có điện - Ờ nhỉ, thế để anh hỏi xem ở nhà thế nào đã Em nhắc mới nhớ là nhà mất điện.

Thế là ăn xong đưa bà ấy về, đổ xăng cho tao lại lên văn phòng. Bà Vợ Sếp thấy tao chưa về thì hỏi ơ em chưa về à, tao bảo: - Nhà mất điện về nóng lắm nên em ở đây dùng ké điều hòa cty, cuối tháng đừng trừ tiền em nhé. Bà ấy cười duyên dáng nói đầy ý tứ: - Ừ, 1 mình em thì không sao, thoải mái đi. Chà, chắc là lúc sáng thấy tao với em Hóa Đơn nên giờ nói đầy ý tứ rồi đây. Mụ này thâm thật.

Thôi kệ mẹ. Suy cho cùng thì cũng là mối quan hệ xã hội. Rồi nước chảy bèo trôi hết cả thôi. Sáng vừa quật em Hóa Đơn phát ngất ngây giờ hơi mệt 1 tí, ngả ghế nhắm mắt ngủ giấc. Cũng đéo muốn về nhà em Hóa Đơn làm gì, 1 là ngại vì nắng, 2 là phải định hình lại xem mối quan hệ này là thế nào.

Vừa chợp mắt được tí thì thấy tin nhắn: - Anh về chưa anh? - Anh đang ngủ ở cty - Ngủ một mình chứ ? - Chả 1 mình thì mấy - Thế chị Vợ Sếp về chưa? - Về lâu rồi, bà ấy bảo nếu anh ngủ 1 mình ở cty thì được, chả hiểu ý gì - Hay bà ấy sáng thấy em ở công ty nghĩ mình chim chuột - Thì đúng mình có chim chuột chút chút rồi còn gì - Anh chỉ linh tinh. Hay qua nhà em mà ngủ, chuyện lúc sáng cho qua đi, anh về nhà em em cho ngủ nhờ 1 phòng - Ơ thế lúc sáng em vừa bảo chưa thằng thằng con trai nào được ngủ ở nhà em mà 25 - Nhưng anh thì khác, anh là người đặc biệt. Không hiểu sao em hay nhớ anh lắm, từ lúc chưa chia tay người yêu ấy, từ khi anh vào công ty mỗi ngày lên công ty em đều thấy vui vẻ - Ui xùi, ý em bảo anh là diễn hài à - Không phải thế, thế anh có về nhà em ko - Thôi anh ngủ ghế đây tí cũng được, chiều về còn hẹn bọn bạn tụ tập beer rượu tí - Suốt ngày rượu bia, vừa tối qua khướt rồi nay lại beer rượu gì, dân xây dựng bọn anh đúng là - Ơ này, em lại hơi giống ng yêu cũ của anh rồi đấy.

- Ý em là anh hạn chế uống thôi, với lại mai em tưởng anh bận thầu bè gì mà.

À ừ, mai thầu, nhưng chỉ là lên nghe thuyết minh thôi chứ có quan trọng ếu gì đâu. Mai tranh thủ lên phải thông qua bọn tổng thầu để hỏi về chủ đầu tư xem nó là thể loại nào mới được.

- Em này, chúng ta chưa phải người yêu nhau đúng ko? - Vâng, em biết, em sẽ ko gò bó anh, ko ghen anh hay đúng hơn là em chưa được quyền đó. Nhưng đến khi nào đó nếu anh nói yêu em thì em sẽ có quyền đó đấy.

- OK, vậy cứ chờ đến khi đó đi nhé.

- Hẹn mai gặp anh nhé.

Kể ra mà giờ về nhà em đấy kiểu gì chả được phát nữa, nhưng tao muốn giữ cái cảm giác đó, cái cảm giác vừa đủ hoặc là hơi thiếu thiếu 1 chút, như vậy kể cả bản thân tao hay là em ấy cũng sẽ có cảm giác nhớ nhung, mong muốn hơn. Chứ 1 phát no xôi chán chè dễ sinh chán lắm. Tỉnh mẹ ngủ, thôi dậy, search google về chủ đầu tư thì chỉ ra vài thông tin linh tinh bằng tiếng Việt. À nghĩ ra là tao nhắn tin hỏi mấy thằng hàn cũ ở công ty cũ của tao, hỏi mấy thằng l*и thì may quá nó cũng biết thông tin về bọn chủ đầu tư này. Đại khái là doanh nghiệp sân sau của Samsung, cứ chỗ nào có Samsung thì nó cũng mở nhà máy ở đó để cung cấp phụ kiện, sản phẩm phụ trợ. Thế là ngon rồi, thời điểm này Samsung đang đầu tư ầm ầm vào Việt Nam, chắc chắn bọn vệ tinh của nó cũng ko phải làng nhàng được, chưa kể bọn này có mối quan hệ với Samsung rồi thì cũng phần nào yên tâm.

Thôi về, về nhà đéo có điện thì tranh thủ dọn dẹp phòng tí. Dạo này biết đâu có gái đến chơi nhìn bừa bộn thì mất điểm quá. Về nhà quả rằng chưa có điện, cởi trần sắp xếp lại hết đồ đạc. Tao sống đơn giản, ăn cơm bụi trường kỳ nên đồ đạc cũng ko có gì gì. Có 1 cái bàn làm việc, phía trên có 1 cái giá sách để mấy cuốn tiểu thuyết tào lao. Từ hồi có điện thoại thì tao ít đọc sách giấy mà chủ yếu đọc qua điện thoại. Có 1 cái tủ lạnh mini để nước uống. Ở tầng 2 nên đéo có giường chiếu gì, kê một cái đệm vào góc phòng. Có một cái giá gỗ nhỏ đặt mấy chậu cây linh tinh. Nhà này tao thuê trọ mới được 4-5 tháng từ lúc về Hà Nội. Chủ yếu là chỗ ngủ, tầng dưới là cửa hàng tạp hóa của chủ nhà bán. Mấy tầng trên tao cũng là phòng trọ hình như toàn các hộ gia đình. Có mỗi tao ở 1 mình, cũng đéo chơi bời gì với bọn ở trên, thi 26 thoảng gặp mặt thì chào chào. Chả gặp mặt mấy khi nữa vì giờ tao đi làm thì bọn nó đã đi làm rồi. Tối về thì thường là ở trong phòng chứ ko ra ngoài. Phòng tao chưa có mùi gái, chỉ mấy thằng bạn nát thi thoảng tụ tập thì về đây ngủ hoặc đánh bài.

Lâu nay các cháu cũng sa đà gái gú nên cũng bỏ bê bạn bè quá. Trước lúc chưa chia tay em Bắc ninh thì em cũng hay qua lại đây nhưng chưa ȶᏂασ nhau ở phòng tao lần nào, do vậy tao vẫn tính là chưa có mùi gái. Đang dọn dẹp thì có mẹ nào ở tầng trên xuống gọi hỏi em có biết sửa máy tính ko, máy chị thế nào đang dùng bị màn hình xanh lè. Lỗi này tao đoán là lỗi ổ cứng hoặc giải nhiệt kém theo kinh nghiệm hồi sinh viên. Tuy nhiên tao bảo em ko biết, em cũng gà máy tính lắm. Mụ lại bảo em có máy ko cho chị mượn gửi mail 1 lúc. Tao bảo ok. Mụ xuống phòng tao ngồi, tao bật máy cho. Gọi là mụ thôi chứ cũng chắc chỉ hơn tao 2-3 tuổi, bằng tuổi cỡ Vợ Sếp. Ở nhà nên ăn mặc nhìn như nồi, quả quần sooc vải lò xo nhăn tít, tóc tai thì bù rù, đeo kính dày cộp. Được mỗi cái da trắng, nên nhìn đùi cũng gỡ gạc được phần nào. Tao hỏi bắt chuyện cho vui: - Chị làm lĩnh vực thế ạ? - Chị làm ở công ty vận tải - Thế là Logictis phải ko ạ? - Ừ đúng rồi - Chị học giao thông ạ? - Ơ sao em biết Là tao thuận miệng hỏi vậy thôi chứ biết đầu ©ôи ŧɧịt̠ gì, thôi cũng trả lời thuận miệng: - Thì em thấy giao thông có khoa kinh tế vận tải gì đó - Ừ đúng chị học kinh tế giao thông luôn Đm, trùng hợp thế. Có khi nào quen biết Vợ Sếp mình ko nhỉ. Tao khơi gợi thêm tí. Em có quen bà chị tên là Vợ Sếp, cũng học kinh tế giao thông, tầm tuổi chị, nhà ở gần khu Nguyễn Chí Thanh. Chả biết làm ăn được ko mà thấy vợ chồng bà ý giàu phết, nhà lầu xe hơi - Á con ... à, Có phải người gầy thon, trắng, xinh phải ko, nó học cùng lớp chị và làm cùng công ty chị luôn. Nhưng nó mấy năm rồi, lúc sinh con thì nó nghỉ luôn.

Nhà nó giàu lắm, với lại chồng nó có công ty xây dựng mà.... Cuối cùng thì điện cũng đã về với người công nhân. Bật quạt số to nhất cho ráo mồ hôi. Tắm giặt xong xuôi vác mồm đi ăn cơm bụi. Thường thì buổi trưa ăn cơm văn phòng 45k. Buổi tối ăn cơm bụi 25k. Thấy cơm bụi ngon hơn, có điều chỗ ngồi hơi chật chội và ko được sạch sẽ cho lắm. Quán cơm này sinh viên ăn cũng đông, chủ quán cũng cứ tưởng tao là sinh viên cũng chuyện trò rôm rả về cuộc sống sinh viên lắm. Nào thì sinh viên như cháu chắc nhà có điều kiện nhỉ, tiền ăn trả trước cả tháng rồi ăn đâu trừ đấy, ko như bọn sinh viên ở đây toàn ghi sổ cả tháng xong sang tháng mới gửi. Nào thì có mấy đứa con gái nhìn tiểu thư lắm mà cũng nợ tiền ăn, xong còn bùng của cô... Tao lười đéo muốn giải thích nữa, cứ đóng vai 1 sinh viên hơi giàu 1 tí cũng có sao đâu. Cơ bản là ngày nào cũng ăn, mỗi ngày cầm đi trả mấy chục cũng nản nên đưa mẹ trước 1 triệu. xong cuối tháng chốt sổ, thừa thiếu thế nào thì tính. Tao hay ăn muộn vì đi làm về còn tắm giặt cà kê cho chán, tuy nhiên hôm nào cũng được 27 chủ quán để sẵn suất cơm. Theo tao nghĩ như vậy gọi là đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn. Ăn cơm về đã thấy mụ tầng trên đứng loanh quanh ở cửa, lại bảo mượn máy tí nữa. Tao cũng sẵn lòng, tranh thủ dò la tí tin tức về Vợ Sếp. Bà chị kính cận này cũng thoải mái, có lẽ con gái học mấy trường kỹ thuật đều thế. Bà ấy cũng tắm giặt xong rồi nên quần áo, đầu tóc gọn gàng, nhìn cũng ko đến nỗi nào. Lân la thì bà ấy kể Vợ Sếp thuộc dạng tiểu thư ở khoa, thời sinh viên của bà ấy cả lớp vẫn đi xe đạp thì bà ấy đã đi @ hay Spacy gì đó. Hỏi cụ thể thì hóa ra là các bà sinh năm 82. Vào đại học khoảng năm 2000. Thời này còn chưa có điện thoại, máy tính gì thì phải. Hình như bố của bà Vợ Sếp là chủ cty vận tải kiêm luôn cho thuê máy móc công trình. Nhà có 3 chị em gái đúng như đã từng kể với tao. Mụ cứ bô bô kể mặc dù tao hỏi rất hạn chế. Thâu tóm thông tin lại thì là con nhà giàu, có trí thức, lấy chồng làm giám đốc. Cuộc sống viên mãn. Đúng là người ngoài, chỉ nhìn thấy vẻ ngoài. Tao thấy lão Sếp tao cũng chạy đôn chạy đáo, lo đủ thứ chứ đéo có gì an nhàn cả. Lúc trước cứ túc tắc công trình nhỏ thì chỉ gọi là dư giả 1 tí ở đất Hà Nội thôi chứ ko được gọi là giàu. Còn thì xuất giá tòng phu, bố mẹ giàu thì chỉ nhờ vả nếu cần chứ có vác tiền nhà đi phá được đâu Rồi bà ấy quay ra than thân mình, chồng cũng làm xây dựng đi đéo đâu mãi yên bái, lào cai. Cả tháng mới về được lần, nào thì vất vả chăm con, kêu nghèo kể khổ rồi đẹm ra so sánh với bà Vợ Sếp tao. Như kiểu lâu ngày ko có người nói chuyện hay sao mà bà ấy nói dài bất tận.

Những cái này thì ko lọt vào tai tao lắm, thôi cứ nghe cho vui và gật gù ra vẻ thông cảm.

Sau một tràng giang đại hải chuyện thì bà cũng cảm ơn và về phòng. Thở phào nhẹ nhõm. Tao ngồi nghịch máy tính, ơ bà này chưa thoát mail. Đéo mẹ, có nên xem hay ko nhỉ. Tội đéo gì chả xem, biết đâu có gì hay. Lướt lướt 1 hồi toàn thấy thư trao đổi công việc, rất nhiều mail lướt đéo xuể. Đang định tắt thì ấn vào last page, những cái mail từ năm 2007 2008 ấy. Bà này dùng mail bền bỉ thật. Lướt thư thì thấy có mấy thư có kèm ảnh, mở ảnh ra thì ôi trời toàn ảnh nude, có cái nude nghệ thuật, có cái nude thông thường. Mà chính là ảnh nude của bà kính cận này, lượt lượt xem 1 hồi, thằng bé cứ ngỏng củ tỏi lên. Tao đọc hiểu nôm na là hồi 2008 bà ấy cưới, trước khi cưới thì đi chụp nude để lưu giữ thanh xuân. Thời đó liên lạc vẫn bằng mail và yahoo là chủ yếu. Tự nhiên được xem ảnh sεメ, phải đến gần trăm cái cả ảnh hậu trường cả ảnh nghệ thuật, đéo biết bây giờ thế nào nhưng lúc ấy người bà này ngon thật, trắng, ngực tròn, mông tròn, bím hồng. Quá ngon luôn, tao xem ảnh thôi mà căng phồng quần, khô hết họng. Đứng dậy đi làm cốc nước cho đỡ khô, quay lại phát thấy bà ấy đứng ở cửa phòng từ lúc nào, mắt nhìn chăm chăm vào màn hình máy tính, mặt đỏ bừng ra vẻ tức giận.

- Sao cậu xem trộm mail của chị. Đm, xấu hổ quá, đéo biết trả lời thế nào. Biết rằng do bà ấy để quên ko thoát mail nhưng hành vi xem trộm là ko đúng, lại còn có ảnh nhạy cảm, lại còn bị bắt quả tang. Nhục quá là nhục. Biết nói gì bây giờ, thôi đành đánh trống lảng: - Em xin lỗi, nhưng chị có một thân hình tuyệt đẹp, đầy tính nghệ thuật, nói thật em chưa bao giờ gặp một thân hình đẹp như thế. Mặt bà kính cận có vẻ giãn hơn ra, vậy là đỡ rồi. Bà ý làu bàu lại nhưng đỡ gay gắt hơn: - Tôi định xuống mượn máy cậu 1 tẹo nữa, không ngờ cậu tò mò thế.

28 - Dạ em vào máy thì thấy chị quên thoát mail, em đang định thoát giúp chị thì chị xuống. Vãi cả đang định, phải được 30 phút rồi, chả nhé thoát mail mà mất nhiều thời gian thế, tao biết là bà ấy sẽ nghĩ trong đầu như thế, nhưng đéo có lý do gì thì phải nói giảm nói tránh đi thôi. Bà ấy giải thích, hồi tôi sắp cưới mấy đứa bạn rủ rê bảo đi chụp ảnh lưu giữ tuổi xuân trước khi bị tàn phá nên đi chụp vậy thôi, ko có gì bậy bạ đâu nhé. Tao trả lời vâng em cũng đoán thế vì thấy ảnh nghệ thuật lắm.

Mặc trong trăm cái ảnh thì chỉ cỡ 1/3 là nghệ thuật có che đậy còn 2/3 là ảnh hậu trường với láo lếu, có cả ảnh cận cảnh bím hồng luôn. 21. Bà ấy đéo hỏi gì mà tự nhảy ngồi bàn, thoát luôn mail rồi còn hỏi: - Cậu có lưu ảnh nào về máy ko đấy, nếu mà bị phát tán đi là tôi gϊếŧ cậu. - Dạ em chưa kịp lưu thì chị xuống ạ, Tao nhăn nhở mặt dày nói vậy. Bồi thêm 1 câu là công nhận người chị đẹp thật và ánh mắt dò xét thân thể bà ấy. Mặc quần áo ở nhà lùng phùng nên đéo có đường nét, nhưng có điểm nhấn là mông tròn và to, lộ rõ luôn.

Bà ấy buông 1 câu là: - Vớ vẩn rồi quẩy đít đi ra cửa.

Tao lại nói với theo: - Ơ em tưởng chị xuống mượn máy chút nữa ạ.

Bả ấy ko nói gì ngóe ngoảy đi lên tầng. Thế là có 1 đêm ngủ ngon giấc, sáng được ȶᏂασ gái đẹp, tối được ngắm gái đẹp. Dù tao cũng ko phải loại dâʍ ɖu͙© gì đâu nhưng thừa nhận là thấy thỏa mãn, mà khi đi ngủ với tâm trạng vui vẻ thỏa mãn thì chất lượng giấc ngủ sẽ rất cao. Sáng thứ 2, 6h tỉnh giấc. Thường thi đầu tuần đi làm sẽ mệt mỏi và oải nhưng hôm nay thi khác, có lẽ vì ngày chủ nhật hôm qua ko dính chén rượu nào, lại được bồi bổ về mặt tìиɧ ɖu͙© nên hôm nay dậy khá thoải mái.

Vươn vai hít thở, quần là áo lượt lại đi làm bát cháo lòng rồi lên công ty. Vẫn như mọi khi thì lên công ty đã đầy đủ thành phần ban bệ ngồi sẵn đấy rồi. Người đầu tiên mở mồm chào tao là em Hóa Đơn, anh hôm nay đến sớm thế rồi khúc khích cười. Đm con yêu nữ này mày định làm gì ông chỗ công sở đây. Sau đó là đến Sếp, Sếp bảo câu quen thuộc vào làm chén nước chè, điếu thuốc cho tỉnh táo. Ơ hay tôi có say hay uể oải đéo đâu, hôm nay năng lượng tràn đầy vl. Tuy nhiên vẫn vào làm điếu thuốc thơm với hớp ché. Sếp bảo tổng thầu hẹn 9h30. Uống nước xong anh với chú lên luôn xem thế nào. Hôm qua anh vừa xuống công trường, cơ bản là ổn. Tao hỏi luôn ổn thế nào ạ, em muốn phải thật tốt, tốt hơn mức tưởng tượng ấy. Sếp đéo hiểu ý tao muốn nói gì, tao cũng đéo muốn giải thích. Hớp vài hớp nước nữa, hết điếu thuốc thì nhấc mông dậy, 2 anh em lên văn phòng tổng thầu. Được mời vào phòng họp, lô nhô thấy quãng hơn chục người, chắc cũng tầm 5-6 nhà thầu ngồi chờ sẵn rồi. Đúng giờ bên tổng thầu vào, vẫn là thằng Hàn l*и làm planing với thêm ông giám đốc dự án mà bọn tao đã gặp ở công trường nữa. Thằng Hàn l*и diễn giải đại khái bao gồm bao nhiêu m2 đường, mấy cái bể nước sạch, bể nước phòng cháy, cống rãnh thoát nước mưa, vỉa hè, cây xanh cảnh quan... Thằng l*и diễn bằng tiếng Anh, có cả phiên dịch sang tiếng Việt. Thao thao bất tuyệt một hồi nó hỏi có bên nào hỏi gì ko. 1 lúc im lặng thì có 1 đồng chí giơ tay hỏi gói này thời gian thi công là bao lâu. Hàn l*и trả lời là sau khi lắp dựng hết kết cấu thép và đổ bê tông nền xưởng xong, tức là lúc hết tải trọng nặng đi vào và bọn nhà xưởng chủ yếu làm bên trong thì có thể bắt đầu làm và đến khi kết thúc công trình là khoảng 3 tháng. Vậy 29 là khoảng 2 tháng nữa mới bắt đầu thi công. Thằng khác hỏi thời hạn báo giá, Hàn l*и trả lời 1 tháng nữa , các nhà thầu cần bóc khối lượng chính xác dựa trên bản vẽ chúng nó cung cấp. Im lặng 1 lúc, Hàn l*и lại hỏi có ai hỏi gì nữa ko. Đến lượt tao hỏi...

Tao nói bằng tiếng Anh, đại khái là cho hỏi nếu yêu cầu thi công phần hạ tầng sau trong đó có hạng mục cống thoát nước mưa, bể nước ngầm. Cao độ âm với cote 00 rất lớn, đặc biệt là bể nước âm đến 4.5m mà lại bố trí cách nhà xưởng có 2 m.

Như vậy khả năng xảy ra việc sụt lún nên nhà xưởng rất cao. Nếu thi công ép cừ thì rất tốn kém mà cũng khó thi công. Vậy cho hỏi nếu bị sụt lún thì bên nào chịu trách nhiệm xử lý? Đứa phiên dịch cũng dịch ra tiếng việt cho cả phòng nghe. Cả phòng nghe xong xì xào, thằng Hàn l*и cứng lưỡi. Có lẽ nó là dân kế hoạch đéo phải dân thi công nên đéo biết trả lời thế nào. Nó quay sao xì lồ xê ô với ông giám đốc dự án, thấy lão gật gù rồi nói bằng tiếng Hàn: Hạng mục cống thì cao độ âm thấp ko đáng ngại, hạng mục bể nước thì sẽ thi công trước sau khi bọn nhà xưởng chính ép cọc và làm đài móng xong, khoảng 1 tháng nữa. Tao lại hỏi tiếp: Xin hỏi phần cảnh quan chỉ mô tả chung chung là cây gì cây gì, nhưng ko nói rõ là cây đường kính gốc bao nhiêu, chiều cao bao nhiêu thì làm sao có thể báo giá chính xác. Thằng Hàn l*и lại cứng họng, và lão giám đốc dự án lại gật gù trả lời. Phần này cho phép nhà thầu phụ tự đưa ra ý tưởng để đảm bảo thẩm mỹ vào giá trị phù hợp nhất. Tao hỏi thêm vài câu khác nữa mỗi câu là 1 lĩnh vực khác nhau. Mục đích của tao là thể hiện sự tìm hiểu kỹ về hồ sơ mời thầu cũng như là khoe khoang am hiểu rộng về toàn bộ các hạng mục dự án. Toàn là lão giám đốc dự án đứng ra trả lời. Bọn xung quanh cũng đều gật gù khen phải Kết thúc buổi thuyết minh, chốt lại là cho phép 20 ngày để làm báo giá chi tiết do 1 tháng nữa phải làm bể nước ngầm. Anh em ra về, Sếp bảo chú đọc hồ sơ lúc nào mà hỏi kỹ thế, tao bảo sáng hôm qua anh gọi điện báo thì em cũng lên công ty luôn. Gói này em tính sơ bộ thì khoảng 15 tỷ. Tuy nhiên lần này ko thế báo láo như lần trước mà phải làm khối lượng chi tiết và đơn giá rõ ràng.

Anh bảo mấy ông công trường rảnh thì bóc khối lượng giúp em, phần này cũng dễ bóc thôi. Ngoài ra em muốn xuống công trường xem vài thứ và theo em cũng nên sắp xếp vài việc, em muốn đánh bóng hình ảnh công trường với ông giám đốc dự án người Hàn. Có lẽ em sẽ ở công trường 1 tuần, cùng làm khối lượng với anh em luôn. Sếp ok ngay. Tao về nhà lấy vài bộ quần áo, xách balo lên văn phòng. Chào 3 chị em kế toán 1 hồi bảo anh đi 1 tuần nữa mới với, 3 em ở nhà nhớ chăm sóc bản thân đầy đủ, anh về mà thấy chỗ nào gầy bớt là anh vỗ cho phồng ra đấy. Các em bịn rịn quyến luyến vl, em Hóa Đơn có tỏ mặt ỉu xìu theo kiểu tình chưa thắm đã vội phai làm tao cũng hơi xốn xang, nhưng đéo thể thể hiện ở đây được, chỗ văn phòng mà. Với Vợ Sếp tao cũng chào lịch thiệp, sau hôm biết mụ này thâm sâu khó lường lại xuất thân đài các thì tao ko thể khinh suất được, giữ thái độ thật đúng mực.

Lên xe Sếp chở đi được chục km đã thấy em Hóa Đơn nhắn tin trách móc đi vội nọ kia, gớm làm như tao đi bộ đội không bằng. Xuống công trường cũng gần 2h chiều.

Chỉ có bọn thầu nhà xưởng đang ép cọc, có 1 con robot bò đi bò lại trong khoảng đất trống mênh mông. Cty tao thì đang làm móng mấy nhà bảo vệ và nhà động lực.

Sếp thuê được 2 đội công nhân địa phương, mỗi đội khoảng chục người, đều gần nhà nên ko ăn ở lán trại công trường, do công nhân địa phương nên hỗn tạp, ko đồng 30 phục, không đồ bảo hộ, mũ cối, giày vải lội tung tăng. Với kinh nghiệm làm ở mấy cty lớn tao nhìn thấy lắc đầu ngao ngán, phải cải tổ lại thôi.

Vào văn phòng công trường có 3 ông kỹ sư, 1 ông thủ kho. Đều đã gặp 1 lần hôm ăn mừng đi hát. 1 ông cứng hơn thì sn 83, 2 ông kia kém tuổi tao, ông thủ kho già già tầm 45-47 tuổi. Sếp giới thiệu lại tao và bảo tao sẽ làm chỉ huy trưởng công trường ở đây trong thời gian sắp tới, mọi người làm việc theo sự sắp đặt của tao. Ơ làm đéo gì thế, tao bảo chỉ xuống 1 tuần đánh bóng hình ảnh thôi mà. thôi kệ, chỉ huy mẹ gì, có vài người bảo nhau làm thôi. Tao bàn với Sếp đi mua ít áo kiểu khoác 3 lỗ công trường hay mặc, mua 30 đôi giày bảo hộ loại rẻ, 30 cái mũ cứng bảo hộ loại rẻ, bắt 2 đội nhân công kia phải mặc đồng phục. Sẽ giao cho mỗi đội 15 bộ và bắt ông cai phải quản lý, nếu làm mất sẽ phải tự mua lại, nếu ko có bảo hộ sẽ đuổi khỏi công trường, làm xong công trình thì cho ông cai luôn. Sếp cũng gật gù, ngoài ra yêu cầu tất cả công nhân đến đúng giờ làm việc, buổi sáng phải tập thể dục, họp đầu giờ để nhắc nhở về an toàn, cả mấy kỹ sư cũng thế. Sếp có vẻ e ngại, hình thức này thì các tổng thầu lớn làm mãi rồi, có điều thằng tổng thầu này bé lại cắt các gói cho thầu phụ hết nên đéo để ý gì việc này. Tao bảo Sếp là đây là việc bắt buộc phải làm, có thể ko tập thể dục nhưng phải tụ tập lại xếp hàng lối để phổ biến về an toàn lao động. Bàn việc xong xuôi thì tao rủ Sếp lên container của tổng thầu gặp mặt tí.

2 anh em lên thì thấy có mấy kỹ sư việt, bảo giám đốc hàn chưa xuống, chắc mai mới xuống. Trò truyện giả lả 1 hồi bảo Sếp sai ông thủ kho đi mua đồ bảo hộ luôn và gọi mấy ông cai lại, thực hiện luôn từ ngày mai. 23. Chiều Sếp về, bảo chú ở lại.