Xuyên Đến Thịt Văn Bị Thao Phải Làm Sao?

Chương 2: Tận thế thịt văn (hơi hơi H)

Hắn đã cố nhịn hết lần này đến lần khác, nhưng đến khi nhìn thấy Tống Nhất Thành biến mất với Lan Điền Điền, sau đó lại nghe tiếng rêи ɾỉ của bọn họ ở nhà vệ sinh nữ, du͙© vọиɠ của hắn với Tri Hiểu liền bạo phát, không gì có thể ngăn cản. Chẳng hề chùn bước, đi theo Tri Hiểu vào trong nhà vệ sinh nam.

Vương Đại Lực nắm lại tay Tri Hiểu, thân thể hơn một mét tám, cao to lực lưỡng đè lên Tiết Tri Hiểu nhỏ xinh nhu nhược, ánh mắt sáng quắc nhìn nàng, "Tri Hiểu, đừng từ chối tớ được không, tớ thật lòng thích cậu, cho tớ nhé, cho tớ. . ."

Tri Hiểu căn bản cũng không định từ chối, bởi vì nàng biết cái loại thịt văn "máu chó" này, nàng lại là nữ chủ thì có phản kháng thế nào cũng không thoát khỏi số phận bị lần lượt bị từng người từng người thao, vì thế chỉ cần ngoan ngoãn không chống lại, còn có thể hưởng thụ cao trào sung sướиɠ, nếu không sẽ bị thao càng mạnh, càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ bọn họ giờ mấy trò xấu xa.

"Tri Hiểu, tớ yêu cậu, vẫn luôn yêu, từ lần đầu tiên nhìn thấy cậu đã yêu rồi, cho nên đừng từ chối tớ được không." Vương Đại Lực giam cầm hai cánh tay trắng như tuyết của Tri Hiểu, thân thể mạnh mẽ gắt gao đè Tri Hiểu dán vào cánh cửa, đôi môi nóng bỏng hôn lên gương mặt trắng nõn thanh lệ của nàng.

Hai khỏa mềm mại to lớn trước ngực Tri Hiểu bị nam nhân ép thành bánh, suýt chút nữa làm cho nàng không thở được, không ngừng giãy giụa mới có thể hô hấp một chút, cũng không biết trêu chọc như vậy càng làm cho nam nhân điên cuồng.

Vương Đại Lực ôm trong lòng thân thể mềm mại khó tin của Tri Hiểu, bị hai nhũ thịt trước ngực nàng câu dẫn đến mức hạ thân sưng đau nhức nhối, hai mắt ửng đỏ, dùng một tay cố định hai tay nàng lêи đỉиɦ đầu, tay còn lại mò vào sơ mi mỏng manh của Tri Hiểu, cách lớp áσ ɭóŧ, dùng sức bóp một bên mềm mại, xúc cảm tuyệt vời làm hắn không nhịn được mặc sức nắn bóp.

"Tri Hiểu, cậu thật mềm, mềm quá, tớ muốn nhìn." Vừa nói, vừa vén áo đến cổ Tri Hiểu, lộ ra hai bên vυ' căng tròn trắng mịn, hiện tại còn đang hơi rung động, Vương Đại Lực muốn hoa cả mắt, vùi đầu vào rãnh vυ' sâu hoắm, cố hít lấy mùi hương của nàng: "Thơm quá, thật mềm."

Vυ' Tri Hiểu bị bóp thật đau, trong lòng cáu giận cái tên xử nam Vương Đại Lực này đúng là chẳng biết thương hương tiếc ngọc gì cả, nhưng đồng thời hạ thân cũng được kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến chảy nước, mật động ngứa ngáy râm ran, khiến nàng muốn cọ sát hai đùi, hy vọng có thể hóa giải một chút cảm giác ngứa ngáy này.

Bàn tay nam nhân vòng ra sau lưng Tri Hiểu, vụng về cởi áσ ɭóŧ nàng, hai đám nhũ thịt khổng lồ trắng nõn nhảy ra trước mặt hắn, đầṳ ѵú phấn nộn nhẹ nhàng quệt qua mặt hắn, kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn há miệng cắn vào một chú thỏ trắng trơn mềm, mυ'ŧ lấy này trái cherry chín mọng.

"Ừm, a" ngực Tri Hiểu được Vương Đại Lực liếʍ cắn, dâʍ ŧᏂủy̠ bên dưới càng lúc càng nhiều, dần dần hội tụ thành một dòng suối nhỏ từ mật động chậm rãi chảy xuống. Không hổ là thể chất dâʍ đãиɠ bậc nhất, vừa chạm vào đã chảy nước, mở miệng ra là rêи ɾỉ mê người, hiện tại chỉ mới được cắи ʍút̼ núʍ ѵú toàn thân đã nhũn ra vô lực, một làn sóng sảng khoái quét qua mật động phía dưới chậm rãi thấm ướt vùng tam giác, thậm chí còn chảy thành dòng suối nhỏ dọc theo đùi trong.

Đã đọc qua rất nhiều thịt văn, nhưng đến khi xuyên vào thịt văn, chân thực trải nghiệm mùi vị nam nữ làʍ t̠ìиɦ thì đây là lần đầu tiên của Tri Hiểu, lúc này núʍ ѵú hai bên được nam nhân ăn đến cứng ngắc sưng lên, mật động bên dưới cũng căng đau khó nhịn, cần gấp dươиɠ ѵậŧ thật lớn đến lấp kín, cọ sát cho bớt ngứa.

Tri Hiểu ưỡn ngực, để cho kẻ đang say mê liếʍ mυ'ŧ ngực nàng càng cắn vào nhiều hơn. Nhẹ nhàng rêи ɾỉ, âm thanh yêu mị, mê hoặc đầu óc đàn ông muốn phình ra, rời ra núʍ ѵú đã bị hắn mυ'ŧ đỏ, sờ soạng vào trong váy ngắn của nàng, nơi đó đã ướt đến không còn hình dạng.