Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1327: Chu Tước phát uy 1

“ Chủ tử đã nói qua, nàng muốn chính mình giải quyết, ngươi lại đi lên, ta đảm bảo ngươi kế tiếp ngã xuống chính là ngươi.”

Nhìn thấy con ngươi Tử Ngọc tràn ngập tia sáng quỷ dị, Sở La nâng nâng khóe môi, sau đó hất một chậu nước lạnh xuống người hắn.

“ Mặt khác, chỉ bằng thực lực cửa ngươi, cũng không có khả năng giống như chủ tử bị nhiều người vây công như vậy lông tóc cũng không hư hao gì.”

Tử Ngọc bĩu môi: “ Cho ngươi đắc ý trước, một ngày nào đó ta sẽ cường đại hơn so với ngươi.”

“ Ha ha,” Sở La cười lạnh một tiếng, “ Ta thật ra rất chờ mong đến ngày đó, chỉ là đáng tiếc, ngươi vĩnh viễn cũng không có khả năng cường đại hơn ta!”

“ Đối phó tiểu hài tử kia!”

Mộ Dung Thiến thoáng nhìn thấy Chu Tước phía trước, hướng về một người võ giả của Mộ Dung thế gia phân phó nói.

“ Vâng, tiểu thư.”

Người nọ lãnh mệnh, liền nhanh chóng hướng tới Chu Tước đang đứng một mình xem diễn vọt qua.

Hiện giờ mấy người khác cùng Chu Tước cách nhau một đoạn khá xa, căn bản là muốn cứu nàng cũng không kịp, bởi vậy Mộ Dung Thiến mới đem tiểu hài tử này bắt lấy, lại bức bách Cố Nhược Vân buông tay chịu trói.

“ Cố Nhược Vân, ngươi buông vũ khí xuống cho ta!”

Mắt thấy thủ hạ của mình đã bắt được Chu Tước trong tay, trong lòng Mộ Dung Thiến vui sướиɠ, vội vàng hướng về Cố Nhược Vân rống lớn: “ Nhanh lên, nếu ngươi không buông vũ khí xuống, ta sẽ gϊếŧ tiểu nha đầu này!”

Cố Nhược Vân bỗng nhiên dừng lại, con ngươi nhàn nhạt nhìn Mộ Dung Thiến, lại đem ánh mắt chuyển hướng Chu Tước.

“ Chủ nhân, ta có thể ra tay sao?”

Chu Tước có chút rối rắm, chủ nhân đã nói qua nơi này đều giao cho nàng, vạn nhất chính mình ra tay, còn không phải là cãi lại mệnh lệnh chủ nhân hay sao? Chuyện này cũng làm người khác qua khó khăn đi! Hiện tại, đến khi người ta bắt được nàng tới tay, nàng còn ở đó tự rối rắm vấn đề này.

Cố Nhược Vân gật gật đầu: “ Chuyện của chiến trường ta tự giải quyết, nếu có người dam can đảm tiến đến gần các ngươi, vậy các ngươi cứ việc ra tay.

Nói xong lời này, nàng cũng không có nhìn tiểu Chu Tước, lần nữa tiến vào bên trong chiến đấu.

“ Cố Nhược Vân, ta nói ngươi buông vũ khí ngươi không có nghe hay sao? Ngươi mau dừng tay cho ta!” Mộ Dung Thiến hung hăng dậm chân.

Chỉ cần nàng đem thanh linh khí này bỏ xuống, những người kia cũng có thể đủ gϊếŧ nàng!

Đáng tiếc, tựa hồ Cố Nhược Vân không có nghe thấy lời nàng nói, như cũ vẫn dùng đoạn kiếm trong tay giao chiến với đám người phía trước.

Chẳng lẽ thật sự nàng một chút cũng không để bụng an nguy của tiểu nha đầu này?

“ Gϊếŧ nàng cho ta!”

Mộ Dung Thiến cắn cắn môi, hung hăng hạ mệnh lệnh, tầm mắt nàng nhìn về phía Chu Tước, cười lạnh nói: “ Nếu nàng đã không quan tâm đến mạng của ngươi, ta đây liền gϊếŧ ngươi! Ngươi muốn trách thì trách nàng, ta cũng là do nàng bức bách!”

Nghe thấy lời này, Sở La cùng Tử Ngọc trước sau vẫn không có động tác gì, mà nhìn nàng bằng ánh mắt cổ quái.