Thiên Bắc Dạ âm lãnh cười: " Vì bắt ta lại xuất động vài tên cường giả Cửu Chuyển sơ kỳ, thật đúng là mất công."
Đây chính là nguyên nhân vì sao hắn phải rời Cố Nhược Vân!
Vài tên cường giả Cửu Chuyển sơ kỳ, cho dù hắn có thể ứng phó, nhưng nếu có Cố Nhược Vân bên người mà nói sẽ khó tránh khỏi phân tâm, vạn nhất bởi vì mình không thể bảo vệ làm nàng bị thương, cả đời hắn cũng sẽ không tha thứ chính mình.
Huống chi, hắn tuyệt đối không thể để kẻ thù biết mối quan hệ của hắn cùng Cố Nhược Vân, nếu không mà nói chỉ sợ con đường trưởng thành của nàng sau này sẽ rất nhiều khó khăn.
" Hừ," Lục y nữ tử hừ lạnh một tiếng, không có tức giận nói, " Nếu không nhờ trưởng lão xuất động, ta như thế nào bắt được ngươi? Thiên Bắc Dạ, ngươi liền nói thật đi, ngươi gϊếŧ vị hôn phu của ta, có phải ngươi đã coi trọng ta?"
Ánh mắt Thiên Bắc Dạ càng thêm âm trầm, trên dung nhan tuyệt thế hàm chứa một tia trào phúng: " Ngươi tưởng tượng cũng quá nhiều, hắn mạo phạm ta cho nên ta liền gϊếŧ hắn, mọi chuyện đối với không có quan hệ gì."
Trong lòng hắn vĩnh viễn chỉ có một người là Vân nhi, những người khác không thể vào được trong mắt.
" Ta mặc kệ!" lục y nữ tử hung hăng dậm chân, kiều mị nói, " ngươi gϊếŧ vị hôn phu của ta, thì nhất định phải bồi thường lại cho ta một người! Cho nên, ngươi nhất định phải cưới ta bằng không ta tuyệt đối không để ngươi rời đi nơi này!"
" Chỉ bằng các ngươi cũng muốn ngăn cản ta?" Thiên Bắc Dạ cười khẽ một tiếng, " Ta muốn chạy, không có bất cứ kẻ nào có thể ngăn cản được."
" Hừ!"
Nghe được lời này, vài tên lão giả đứng phía sau lục y nữ nữ giật giật thân mình, động thân đứng trước mặt nàng.
" Tiểu tử, tiểu thư nhà chúng ta nhìn trúng ngươi chính là phúc khí của ngươi, đừng có không biết tốt xấu! Nếu không phải ngươi gϊếŧ cô gia tương lai, tiểu thư cũng sẽ không phải tuổi trẻ liền phải sống trong tiếng xấu, không người nào dám cưới nàng! Cho nên, ngươi nhất định phải có trách nhiệm, nếu ngươi không nghênh thú tiểu thư nhà ta, ta đây tuyệt đối sẽ làm ngươi sống không bằng chết trong Đệ Nhất thành."
Sắc mặt lão giả lạnh lùng, ánh mắt lạnh nhạt nhìn Thiên Bắc Dạ, không chút khách khí nói.
Mộ Dung thế gia bọn họ là thế gia mạnh nhất trong tam đại thế gia bảo vệ Đệ Nhất thành, địa vị cao ngất vô cùng, cũng có quyền lợi quyết định trong Đệ Nhất thành! Nhưng tên tiểu tử này lại không biết tốt xấu, chẳng những gϊếŧ vị hôn phu của tiểu thư, cành không xem Mộ Dung thế gia vào mắt, bọn họ như thế nào chịu được?
Mọi người đều biết, trong Đệ Nhất thành có tam đại thế gia bảo vệ, sở dĩ tam đại thế gia bảo vệ Đệ Nhất thành cũng chính là bảo vệ phủ thành chủ, mỗi gia chủ thế gia chẳng những muốn quản lý gia tộc của mình, còn muốn đảm nhiệm chức trưởng lão phủ thành chủ, mà quy định trong Đệ Nhất thành đều do tam đại thế gia tuyên bố truyền ra.
Đến nỗi thành chủ Đệ Nhất thành là một cái tồn tại rất thần bí, đến nay đều chưa có ai thành chủ có bộ dáng gì, phỏng chừng chỉ có gia chủ tam đại thế gia mới thấy qua thành chủ đại nhân trong truyền thuyết....
Có thể nhìn thấy được, địa vị của Mộ Dung thế gia trong Đệ Nhất thành có bao nhiêu cao?
Cuồng phong phất qua, hồng y trong nắng.
Trong con ngươi Thiên Bắc Dạ xuất hiện một tia huyết quang nhàn nhạt, âm lãnh nói: " cũng phải nhìn xem các ngươi có năng lực này đó hay không."
Oanh!
Trong khoảnh khắc, trên người Thiên Bắc Dạ nhấc lên một trận cuồng phong, tóc bạc bay múa, mỹ đến nỗi làm người khác không thể dời mắt.
Lục y nữ tử hừ hừ hai tiếng, kiều mị chỉ huy nói: " đại trưởng lão, ngươi giúp ta đem tiểu tử này bắt lại, hắn không muốn nghênh thú bổn tiểu thư, không quan hệ gì, ta đây liền đem hắn cột lại, rót thuốc, mạnh mẽ đưa vào động phòng! Là do hắn gϊếŧ vị hôn phu của bổn tiểu thư, còn trêu chọc bổn tiểu thư phải trả giá đại giới!"