Quan binh kia hiển nhiên bị dọa sợ, run run rẩy rẩy nói: "Gặp…... Gặp qua."
"Hả? Vậy ngươi nói với ta, hiện tại nàng ở chỗ nào bên trong hoàng thành?"
"Đây…..... Đây là lần trước ta đi khách điếm Tường Phúc ăn cơm, nhìn thấy cô nương trên bức họa này cùng với tiểu thư Hạ gia Hạ Sơ Tuyết nổi lên tranh cãi, có vẻ nàng sẽ ở trong khách điếm kia."
Ở dưới uy áp mãnh liệt của Hồng Liên Lĩnh chủ, sau khi người nọ thật vất vả nói hoàn chỉnh hết đoạn lời nói này, đột nhiên nhìn thấy bóng dáng màu đỏ bên cạnh kia giống như một tia sáng lập tức xông ra ngoài, rất nhanh đã biến mất ở trong mắt hắn.
Đương nhiên, hồng y nam tử còn không biết hiện tại Cố Nhược Vân đã đi tham gia hôn lễ của Hạ Sơ Tuyết, tự nhiên không có tìm được tưởng người hắn muốn tìm ở trong khách điếm.
... .......
Hạ gia.
Con ngươi thanh lãnh của Cố Nhược Vân dừng ở phía trên khuôn mặt trắng bệch của Hạ Minh, sát khí vờn quanh trên người, lạnh lùng nói: "Hạ Minh, năm đó ngươi gϊếŧ hại lão gia tử Hạ gia và Hạ Nhược Vân, lêêquyýđônn có thể tưởng tượng được sẽ có một ngày này? Hôm nay ta tới nơi này, là vì báo thù rửa hận cho Hạ Nhược Vân! Chỉ là ta lại thật không ngờ, ngươi chẳng những gϊếŧ nữ nhi của mình, ngay cả phụ thân đã nuôi lớn ngươi cũng không có buông tha! Hơn nữa dựa theo loại tình thế này xem xét, con nối dòng khác của Hạ gia ngoài ý muốn tử vong, cũng tất thoát không khỏi quan hệ với ngươi."
Nhân khẩu Hạ gia vốn không phải rất thưa thớt, Hạ lão gia tử trừ bỏ Hạ Minh ra, còn có nhi nữ (con trai con gái) khác, nhưng mà, trừ bỏ nữ nhi gả xa ra, những người khác không có ngoại lệ tất cả đều ngoài ý muốn tử vong!
Nếu ngay cả phụ thân của mình Hạ Minh cũng gϊếŧ hại, vậy lại có lý do gì buông tha cho huynh đệ của mình?
"Ha ha."
Hạ Minh cười cười, từ trên đất đứng lên, y cười lạnh nhìn Hạ Nhược Vân: "Cho dù là ta làm lại như thế nào? Lúc trước những người đó tranh đoạt vị trí thiếu chủ Hạ gia với ta, vốn là đáng chết!"
Hít!
Nghe được lời này của Hạ Minh, tất cả mọi người ở đây nhịn không được hít một khẩu khí lạnh.
Hạ Minh này gϊếŧ huynh hại phụ, quả nhiên là tội trạng nào cũng phạm vào! Bọn họ rất khó tưởng tượng, trên đời lại có người có thể nhẫn tâm đến trình độ này.
"Ầm!"
Bỗng nhiên, một tiếng vang vô cùng chấn động truyền đến từ ngoài cửa, Cố Nhược Vân khẽ cau mày, phân phó Vân Dao coi chừng người Hạ gia, nàng lập tức nhanh chóng đi ra ngoài, chỉ là, sau khi trông thấy hai người giao chiến ở trong đình viện Hạ gia, nàng lập tức trợn tròn mắt ngay tại chỗ.
"Tiểu Dạ, chàng đang làm gì? Còn có, nghĩa phụ, sao người lại tới đây?"
Cố Nhược Vân có chút buồn bực, thế nào hai người này lại đánh lên ở Hạ gia?
"Tỷ."
Hạ Lâm Ngọc liếc mắt một cái lập tức thấy được Cố Nhược Vân, ánh mắt lập tức sáng lên, bước nhanh đi đến bên người tỷ tỷ nhà mình.
"Ngọc nhi, đây là có chuyện gì?"
Mày Cố Nhược Vân càng nhăn càng chặt, hỏi Hạ Lâm Ngọc ở bên cạnh.
"Đệ cũng không rõ," Hạ Lâm Ngọc sờ sờ mũi: "Đệ vừa cùng Thiên Bắc đại ca chạy tới nơi này, nam nhân này đã cầm bức họa của tỷ tỷ xuất hiện, hơn nữa còn đang tìm hiểu tin tức của tỷ, Thiên Bắc đại ca đã coi hắn là kẻ gây rối, sau đó lập tức đánh lên, vì thế đánh đánh, đã đánh tới Hạ gia, tỷ, người mau ngăn cản bọn họ đi."
Cố Nhược Vân ngây ngốc, sững sờ nhìn hai bóng dáng màu đỏ giao chiến ở trên hư không, trong lúc nhất thời không thể phục hồi thần.
Trong mắt của nàng, tiểu Dạ đã sống nhiều năm như vậy, nghĩa phụ cũng là cường giả danh chấn đại lục, khi nào thì tính tình của hai người này đều trở nên táo bạo như thế? Chỉ vì một bức họa hai người bọn họ đã đánh nhau?
Thậm chí ngay cả hỏi cũng không hỏi rõ ràng?
Nhưng mà Hồng Liên Lĩnh chủ xuất hiện ở nơi này, hơn nữa còn tìm hiểu tin tức của nàng, điểm ấy nhưng là làm cho Cố Nhược Vân rất là ngoài ý muốn, chẳng lẽ Hồng Liên Lĩnh đã xảy ra chuyện gì?