Ầm!
Giống như sét đánh giữa trời quang, thân mình Hạ Sơ Tuyết lui về sau mấy bước, khuôn mặt vốn trắng bệch càng trắng bệch, thế nào nàng ta cũng không tin, mẫu thân thanh mai trúc mã với phụ thân của mình kia, lại cấu kết với nam nhân khác?
"Thiên Hưng, hiện tại ngươi lập tức rời đi! Vạn nhất bị Hạ Minh biết, chúng ta đây đều xong rồi!"
Trong phòng, sắc mặt Thu Na mang theo kinh hoảng, vội vàng muốn đẩy quốc sư ra, nhưng mà, quốc sư lại đưa tay cầm chặt tay nàng ta, đôi mắt dịu dàng mà thâm tình.
"Na Na, nàng yên tâm, chuyện chúng ta tuyệt đối không có người biết, ta cũng sẽ không phá hư cảm tình giữa các nàng, hơn nữa, ta trở về trừ bỏ thăm nàng một chút ra, cũng muốn nhìn xem nữ nhi của chúng ta, lúc trước, vì trợ giúp nữ nhi của chúng ta ở Hạ gia không bị bắt nạt, cho nên ta mới soạn ra lời nói dối hư cấu như vậy, đáng tiếc từ đầu tới đuôi lão gia hỏa Hạ gia kia đều không tin lời nói của ta, còn phái người âm thầm tra ta, vì thế ta bất đắc dĩ đi xa tha hương, vốn tưởng rằng sau khi ông ta chết ta có thể trở lại nơi này, nhưng nàng lại vẫn đẩy ta ra ngoài cửa, Na Na, đối với nàng mà nói, ta không có giá trị lợi dụng, ngay cả gặp nàng một lần cũng không được sao?"
Sắc mặt Thu Na vô cùng trắng bệch, năm đó khi lão gia tử Hạ gia còn ở trên đời, là cao thủ nổi danh cùng Kim Đế, l^q"đ nên nàng ta mới làm cho Thiên Hưng quốc sư đi xa tha hương, ai nghĩ đến lão gia tử Hạ gia sẽ sinh một hồi quái bệnh, cuối cùng không trị được mà chết, Hạ gia không có Hạ lão gia tử, căn bản là không đáng giá nhắc tới, Hạ Minh lại càng không lên nổi bảng cao thủ!
Nhưng mà, hiện giờ Hạ gia đã có Kim Đế giúp đỡ!
Còn có Thần Thú Chu Tước làm cho người ta sợ hãi.
Lúc này đây cho dù đến hiện giờ, Thu Na cũng không dám để cho Hạ Minh biết được tất cả chân tướng.
"Thiên Hưng, coi ta như cầu ngươi, ngươi vĩnh viễn cũng không cần lại xuất hiện nữa, ta……..."
Phanh!
Bỗng nhiên, cửa phòng bị đẩy mở ra, sắc mặt Thu Na lập tức đại biến, sau khi thấy bạch y nữ tử đứng ở cửa, khuôn mặt của nàng ta càng khó coi, run rẩy nói: "Tuyết nhi, làm sao con sẽ ở này?"
Hạ Sơ Tuyết cười lạnh một tiếng, lạnh lùng nhìn cẩu nam nữ trong phòng: "Nếu ta không ở, cũng nghe không được lời nói của các ngươi! Mẫu thân, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy mình ghê tởm sao? Ngươi làm ra loại chuyện này, chính là da^ʍ phụ!"
"Tuyết nhi," Quốc sư vốn nhìn thấy Hạ Sơ Tuyết xuất hiện còn có chút kích động, sau khi nghe lời của nàng ta bất giác nhíu mày: "Làm sao ngươi có thể nói mẫu thân ngươi như vậy? Những năm gần đây nàng vì ngươi không dễ dàng cỡ nào?"
"Ngươi câm miệng cho ta!"
Hạ Sơ Tuyết hung hăng trừng mắt liếc mắt nhìn y một cái: "Hiện tại ngươi lập tức cút cho ta, rời đi Hạ gia ta!"
"Tuyết nhi," Thu Na há miệng thở dốc, muốn nói cái gì đó, sau khi nhìn thấy ánh mắt chán ghét kia của nữ nhi mình, trái tim lập tức giống như bị dội một chậu nước lạnh, một cảm giác lạnh thấu tâm truyền khắp toàn thân: "Thực xin lỗi, năm đó phụ thân con vi phạm hứa hẹn trước, y vì lấy được danh phận thiếu chủ Hạ gia mà bỏ rơi ta, dùng mưu kế chiếm được tâm của tiểu thư Mạc gia, cho nên ta đối y ghi hận trong lòng, ở dưới cơ duyên xảo hợp quen biết Thiên Hưng quốc sư, bởi vậy mới đi tới với nhau."
"Chỉ là ta còn yêu phụ thân của con, vì vậy lúc y nguyện ý nạp ta làm thϊếp, ta lập tức vui mừng phấn chấn tiếp nhận, ai biết, chờ ta đến Hạ gia mới hiểu được, chủ nhân chân của Hạ gia chính là tiện nhân kia, ta chỉ là một thϊếp mà thôi!" Khi Thu Na nói lời này, đáy mắt hiện lên vẻ tàn nhẫn: "Ngay cả Hạ gia lão gia tử, cũng chỉ nhận một nàng dâu kia! Thường xuyên nửa đêm kêu Hạ Minh tiến đến phòng của tiện nhân kia, ta không chịu nổi cô đơn, mới lại ám độ trần thương với Thiên Hưng quốc sư, hơn nữa ở sau một lần, mang thai con."
Năm đó, Hạ Minh là vì bảo trụ địa vị thiết kế tiểu thư Mạc gia, nhưng mà, Thu Na chưa từng trách Hạ Minh.