Hồng y nam tử cười lạnh một tiếng: "Ta cũng khuyên ngươi lo lắng cho an nguy của mình một chút, đừng để ta không gϊếŧ ngươi, ngươi lại chết ở trong tay những Linh Thú kia, về phần nữ nhi của ta, sẽ không nhọc ngươi lo lắng, ngươi đã từng thua thiệt còn chưa ăn đủ à? Muốn lại đến một lần?"
Sắc mặt Dư Hưng Long thay đổi, hừ hừ, quay đầu không bao giờ liếc mắt nhìn hồng y nam tử một cái nào nữa.
"Ha ha, đại tiểu thư, chuyện về Dư Hưng Long này người hẳn là không biết đi?"
Đột nhiên, một âm thanh truyền đến từ bên cạnh, đánh vỡ sự trầm tư của Cố Nhược Vân.
Cố Nhược Vân giật mình quay đầu nhìn lại, ánh mắt có chút kinh ngạc nhìn về phía nam tử đứng ở bên người nàng. Nếu nhớ không lầm mà nói, hình như đêm qua nghĩa phụ gọi hắn là Huyết Cuồng.
"Ở lúc Lĩnh chủ chưa tới Võ Đế, Dư Hưng Long này đã coi trọng thiên phú của Lĩnh chủ, muốn làm cho hắn trở thành nữ tế ở lại nhà mình, đáng tiếc là, Lĩnh chủ đại nhân một lòng say mê phu nhân, sao dễ dàng dung nạp nữ nhân khác? Cho nên cự tuyệt, nữ nhi của Dư Hưng Long có chút không cam lòng, diễn~đ@n^lêquýđôn muốn dây dưa Lĩnh chủ, kết quả bị Lĩnh chủ hung hăng dạy dỗ một trận! Dư Hưng Long cảm thấy thật không còn mặt mũi, vì thế muốn bức bách Lĩnh chủ trở thành nữ tế của lão! Ai có thể có thể nghĩ đến Lĩnh chủ sẽ trưởng thành đến trình độ cường giả không sai biệt lắm với lão ở trong thời gian ngắn như vậy, thế này Dư Hưng Long mới không dám làm càn, chỉ dám bắn tên trộm ở sau lưng Lĩnh chủ, mà hiện giờ Lĩnh chủ đã ném lão ở xa xa phía sau, nếu không phải Lĩnh chủ luôn luôn vội vàng đối phó người thế lực kia, Dư Hưng Long cũng sẽ không thể sống đến bây giờ."
Huyết Cuồng hưng phấn kể với Cố Nhược Vân về sự tích anh hùng của hồng y nam tử, đối với bọn họ mà nói, Lĩnh chủ là Thần bọn họ trong cảm nhận, bất luận kẻ nào cũng không thể vượt qua.
Nếu không phải tại thế lực kia luôn luôn như hổ rình mồi đối với Lĩnh chủ, Dư Hưng Long này còn có mệnh đứng ở chỗ này châm chọc kɧıêυ ҡɧí©ɧ Lĩnh chủ sao?
Dù sao, năng lực của Dư Hưng Long cũng không nhỏ, tuy rằng lực lượng của Lĩnh chủ hoàn toàn vượt xa lão, nhưng mà, một khi Lĩnh chủ chính thức khai chiến với Dư Hưng Long, thế lực kia tất nhiên sẽ chặn ngang một cước ở trong đó, càng là ngồi ngư ông đắc lợi ở phía sau hai phương sống mái.
Cho nên, Lĩnh chủ mới tạm thời buông tha cho Dư Hưng Long, trừ phi lão làm ra việc quá đáng, Lĩnh chủ không thể nhịn được nữa mới có thể mạo hiểm bị thế lực kia chặn ngang một cước mà gϊếŧ lão.
Cố Nhược Vân lẳng lặng nghe lời Huyết Cuồng nói, lúc này mới hiểu được tranh cãi giữa Dư Hưng Long và Hồng Liên Lĩnh chủ, l.q.đ vậy mà là bởi vì tư tình nhi nữ, nhưng thật hiển nhiên, Dư Hưng Long xem thường thiên phú và năng lực của hắn.
"Đúng rồi, thế lực ngươi nói kia là cái gì?"
Cố Nhược Vân nhíu mày nhìn về phía Huyết Cuồng, hỏi.
"Huyết Cuồng!"
Mắt thấy Huyết Cuồng muốn tiếp tục nói chuyện với Cố Nhược Vân, sắc mặt Bạch Âm ở một bên càng thay đổi: "Việc này, cũng không cần phải nói cho đại tiểu thư đi?"
Ba chữ đại tiểu thư này, Bạch Âm kêu thật sự là không cam tâm tình nguyện, dù sao ở trong lòng nàng cũng không có tán thành thân phận của Cố Nhược Vân, chính là loại này thời điểm, nàng ta không đồng ý lại đắc tội Cố Nhược Vân, nếu không lấy sự yêu thương hiện giờ của Lĩnh chủ đối với nàng, thật có khả năng sẽ vì nữ tử này mà đuổi mình ra khỏi lãnh địa.
Nghe được lời Bạch Âm nói, Huyết Cuồng mới phát hiện mình không cẩn thận nói lỡ miệng, ngượng ngùng cười cười, hắn xấu hổ vuốt cái mũi, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì.
Hồng y nam tử quét mắt qua, dừng ánh mắt ở trên người Cố Nhược Vân, mặt mày ôn hòa xuống, không còn có lãnh khốc và khí phách khi đối mặt với những người khác lúc trước.