"Như vậy?" Dạ Lan lại nhíu mày, thật lâu sau, mới buông lỏng mi tâm ra, nhàn nhạt nói: "Việc này các ngươi tự làm chủ là được rồi, không cần hỏi ta, nếu ngươi thật sự không cách nào quyết định, lqđ ngươi đi thương lượng với huynh trưởng của ngươi một chút là được."
Nếu là trước đây, thiên phú của Dạ Du quả thật sẽ khiến cho Dạ Lan chú ý.
Đáng tiếc, sau khi gặp được biếи ŧɦái như Cố Nhược Vân, ông thật sự rất khó nổi lên hứng thú.
Hiện giờ ông nhìn tôn tử nhà mình, đều cảm thấy thiên phú của hắn quả thực rất không thể vào mắt, vì thế, ông hung hăng trừng mắt nhìn Dạ Nặc, giọng điệu không tốt nói: "Tiểu tử thối, ngươi còn ngây ngốc ở chỗ này làm gì? Còn không lập tức cút đi tu luyện cho lão tử, ngươi xem thiên phú chó má kia của ngươi, thời gian một tháng không đột phá cũng đừng cút tới gặp lão tử."
Khi nói lời này, ông nâng chân lên muốn đá về phía Dạ Nặc, con may Dạ Nặc né nhanh, tránh được.
Ở trước khi rời đi, Dạ Nặc xoay người làm mặt quỷ với Dạ Lan, sau đó lập tức biến mất.
Dạ Hành Lâm rất là khϊếp sợ, phải biết rằng thiên phú của chất tử nhà mình có thể nói không người có thể so sánh, phụ thân cũng luôn luôn tự hào hắn, lqd mỗi lần cùng bạn tốt nói đến thiên phú của Nặc nhi đều mang vẻ mặt kiêu ngạo, mà lúc này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, phụ thân ông…..... Vậy mà cho rằng thiên phú của Nặc nhi kém?
Nếu là như thế, nơi trục xuất còn có ai có thể so được Nặc nhi?
"Ngươi cũng đi xuống trước đi."
Dạ Lan cười khổ một tiếng, rồi sau đó quay đầu nhìn về phía Dạ Hành Lâm, nói.
"À, đúng rồi, nhân phẩm của Dạ Du gì đó kia và vị hôn thê của hắn như thế nào?"
"Bẩm báo phụ thân, Dạ Du rất là cầu tiến, năng lực cũng rất mạnh, càng là hiểu rõ tộc quy của Dạ gia chúng ta, về phần vị hôn thê của hắn kia, nhi tử vẫn chưa gặp qua, theo như lời Dạ Du, vị hôn thê Nam Cung Nguyệt của hắn tướng mạo đoan chính, tâm địa thiện lương, tính cách cũng tốt, thuộc loại người khác không trêu chọc nàng, nàng cũng sẽ không trêu chọc người khác, lời nói của Dạ Du nhi tử vẫn là thật tin tưởng, xin phụ thân yên tâm."
"Vậy đi."
Dạ Lan gật gật đầu: "Nếu là thuộc loại người chỉ biết gây chuyện, Dạ gia chúng ta tuyệt không thu! Hành Lâm, ngươi đừng thấy phụ thân là đệ nhất cường giả nơi trục xuất, càng là đột phá đến Võ Đế, nhưng mà, không có nghĩa là thực lực của người ở nơi trục xuất đều yếu hơn ta! Còn có một số lão yêu quái lánh đời không ra, bởi vì không bị thế nhân biết, cho nên ta mới có cái danh đệ nhất cường giả này, mà Đông Nhạc đại lục ở ngoài nơi trục xuất, càng là cường giả nhiều đếm không xuể, không nói Đế Vương các quốc gia đều là cấp bậc Võ Đế, thậm chí ngay cả Võ Đế cao cấp cũng tồn tại, phụ thân, so với những người đó, không tính là cái gì. Bởi vậy cả đời này ta mới dè dặt cẩn trọng, người khác không trêu chọc ta, ta tuyệt sẽ không đi trêu chọc những người khác trước."
"Phụ thân, nhi tử hiểu rõ."
Dạ Hành Lâm cung kính hồi đáp: "Lát sau nhi tử sẽ làm người đi điều tra một chút xem nhân phẩm của Nam Cung Nguyệt như thế nào, xin phụ thân yên tâm."
"Ngươi và cha Dạ Nặc đều là người hiểu rõ lí lẽ, phụ thân thật vui mừng, nhưng mà ta vẫn là muốn nói cho ngươi một điểm, đôi khi, cường giả chân chính chính là người có diện mạo xấu xí, càng là người không thu hút, thực lực của hắn sẽ càng cao, chỉ có một số cho rằng bản thân thiên hạ vô địch, mới có thể cao điệu làm cho thế nhân đều biết thực lực của hắn, người như thế ở trong mắt của chúng ta, chính là ngu ngốc đần độn!"
Sở dĩ Dạ Lan đi đến bây giờ, thoát không ra quan hệ với tính cách dè dặt cẩn trọng của ông.
Đương nhiên, nếu người khác trêu chọc ông, vậy ông cũng không phải loại người mềm lòng!