Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 322: Nhặt được một con thú nhỏ (bốn)

"Ngọc ca ca, lúc này đây ta sẽ đi theo thúc thúc ta cùng đi Thiên Sơn, cho nên, người vứt không được ta, người đi đâu ta sẽ đi đó."

Trên khuôn mặt đỏ rực giống như quả táo của nàng mang theo quật cường, bất kể là chân trời góc biển, hay là núi cao vạn trượng, chỉ cần có hắn, thì sẽ có nàng.

"Các vị."

Hạ Tử Hi ho khan hai tiếng, đánh gãy đám người tranh cãi ầm ĩ, mỉm cười nói: "Thời gian không còn sớm, chúng ta cũng nên xuất phát, đi thôi."

"Chậm đã!"

Nhưng mà, tiếng nói của hắn chưa dứt, một tiếng nói đã lạnh lùng vang lên: "Hạ thiếu chủ, hình như lúc này đây là chuyện của Thiên Thành chúng ta, cô nương này giống như không phải người Thiên Thành, hơn nữa nàng còn mang theo một tiểu hài tử mười tuổi, như vậy có phải rất phiền phức hay không?"

Sắc mặt Hạ Tử Hi trầm xuống, lạnh lùng nhìn người nói lời này: "Hồng Quân trưởng lão, ai nói Cố cô nương không phải người Thiên Thành ta? Con ta đã nhận nàng làm nghĩa tỷ, vậy nên có quan hệ với Thiên Thành chúng ta, để cho nàng tham dự chuyện lần này cũng không quá đáng, hơn nữa an nguy của nàng do Hạ gia ta phụ trách, sẽ không làm phiền các vị."

"Ha ha!" Một tiếng cười to chợt vang lên: "Hồng Quân trưởng lão ngươi quá lo lắng rồi, vị cô nương này sẽ do Hạ gia và Phách Chấn Thiên ta bảo vệ, ngươi sẽ không cần xen vào việc của người khác."

Nói xong lời này, Phách Chấn Thiên lộ ra một chút tươi cười thân cận với Cố Nhược Vân.

Thì ra, vị thiếu nữ Y sư thần bí kia của Hạ gia chính là nàng!

Không sai, trừ bỏ đương gia của Bách Thảo Đường, sư phụ của Quỷ Y ra, còn có ai có bản lĩnh lớn như vậy?

"Phách Chấn Thiên, ngươi chen vào một chân làm gì?" Sắc mặt Hồng Quân có chút không dễ coi, lão không nghĩ tới lần thử luyện này Phách Chấn Thiên vậy mà tự mình đến đây, hơn nữa còn không chút do dự lựa chọn đứng ở bên Hạ Tử Hi.

Tuy rằng y thuật của nha đầu kia không tệ, nhưng đáng giá bọn họ bảo vệ như vậy sao?

"Ha ha, Hồng Quân, La gia ta là cấp dưới của Hạ gia, vậy nên Hạ gia muốn làm gì, thì La gia ta cũng không có dị nghị gì."

Nói lời này chính là nhị thúc La Dương của La Lỵ, lời nói của hắn làm sắc mặt Hồng Quân lại biến đổi, nhưng mà lúc này đây lão ngậm miệng lại, không nhiều lời thêm một chữ. Chỉ là trong lỗ mũi lão phát ra một tiếng hừ lạnh, có chút khinh thường nhìn đội ngũ ở chỗ Cố Nhược Vân kia.

Đợi đến Thiên Sơn, những người này sẽ biết để cho nàng gia nhập là sai lầm lớn đến đâu!

Đến lúc đó tự bảo vệ mình còn không kịp, sao có bao nhiêu thực lực dư thừa mà bảo vệ nàng?

Ánh mắt Hạ Tử Hi đảo qua trên mặt từng người một, nhàn nhạt nói: "Nếu các vị đều không còn dị nghị gì, vậy chúng ta đây lập tức xuất phát đi."

Hồng gia này, quả thật có chút vượt quyền, chờ sau khi trở về, nhất định phải làm cho phụ thân chữa trị một phen.

Nếu không, bọn họ sẽ không biết ai mới là người đứng đầu Thiên Thành!

... ...... ....

Nếu lúc này có người ở Thiên Sơn, tất nhiên sẽ nhìn thấy một một màn kỳ quái.

Rất nhiều Linh Thú phủ phục trên mặt đất, sợ hãi rụt rè cuộn thành một đoàn, ánh mắt khϊếp đảm nhìn nam tử chiếm cứ ở trên cây phía trước.

Đó là một nam nhân tuyệt mỹ, tóc đen hồng y, cảm giác yêu hoặc nói không nên lời, nếu nói Thiên Bắc Dạ là ma, Tá Thượng Thần là yêu, như vậy nam nhân này giống như quỷ bên trong Cửu U Minh phủ kia, sắc mặt tái nhợt căn bản là không giống như một người bình thường. Càng làm cho người ta khϊếp sợ hơn nữa chính là, hai mắt một đỏ một lục cùng xuất hiện ở trên cơ thể một người, có cảm giác kỳ quái nói không nên lời.

Chỉ thấy nam nhân này khoanh tay trước ngực, máu tươi theo ngực chậm rãi chảy xuống, môi đỏ mọng của hắn giơ lên, một nụ cười lạnh xuất hiện ở trên khuôn mặt tuấn mỹ của hắn.

"Hiện tại bản tôn trốn ở đây, người nọ hẳn là không cách nào đuổi theo! Không nghĩ tới, đời này, còn có người có thể bức bách bản tôn đến tình trạng như thế! Hơn nữa còn làm cho thực lực của ta rút lui rất nhiều! Hiện tại ta tìm địa phương an toàn dưỡng thương trước, ít hôm nữa lại trở về báo thù!"

Đã bao nhiêu năm?

Đã bao nhiêu năm hắn không có chật vật như này?

Từ sau năm nam nhân kia thu phục hắn và tất cả thú tộc, hắn đã không còn bị người bức đến loại tình trạng này, tốt, tốt lắm, khoản nợ này hắn nhớ kỹ!