Kể từ vừa rồi trong toàn bộ hành lang cũng đã tụ lại không ít người.
Có thị vệ thái giám trong cung, còn có quan viên nghe nói bệ hạ trúng độc bỏ mình tiến đến phúng!
Mà đối với những người này mà nói, lời nói của Quốc Sư đại nhân đều là chân lý, y đã nói nữ nhân kia sẽ chết, thì nhất định nàng sẽ chết! So sánh tương đối mà nói, bọn họ lại có thể kết bạn với cường giả Bách Thảo Đường và Hạ gia!
Cho nên, chỉ cần bắt nàng, thì bọn họ có thể có được vinh hoa phú quý hưởng không hết.
Ngay cả Hạ Vũ cũng cảm thấy trơ trẽn đối với lời nói của Lâm Nhạc, nhưng nghĩ tới Cố Nhược Vân làm bản thân khó chịu, cũng không có vạch trần y, ánh mắt lạnh lùng ngóng nhìn bóng dáng dưới gió mát kia.
"Ta lấy danh nghĩa của Hạ gia cam đoan, lời nói của Lâm Nhạc đều là sự thật, nếu ai có thể bắt lấy nữ nhân kia, Hạ gia ta tất nhiên hứa hẹn cho hắn lợi ích không đếm được!"
Chiếm được lời nói của Hạ Vũ, mọi người đều là xoa tay, một đôi mắt tham lam dừng ở phía trên khuôn mặt của Cố Nhược Vân.
"Rống!"
Bao Bao gầm nhẹ một tiếng, con ngươi hung tàn đảo qua những người muốn tiến lên bắt người, trong mắt phát ra ánh sáng uy hϊếp.
Một con Linh Thú cấp bậc Võ Vương, quả thật làm cho bọn hắn mang đến nguy hiểm rất lớn, nhưng mà nghĩ tới đan dược và hứa hẹn có được dễ như trở bàn tay, sau khi mọi người lui lại hai bước lại tiến lên.
Tham lam, có thể khiến người quên sợ hãi.
Theo bọn họ, Quốc Sư đã tiên đoán vận mệnh của bọn họ, vậy chứng minh bọn họ sẽ không gặp phải hiểm cảnh gì, ngược lại, sẽ chết là thiếu nữ này! Một khi đã như vậy, vì sao bọn họ phải lùi bước?
"Ha ha ha!"
Nhìn tất cả những thứ này, Lâm Nhạc cười ‘ha ha’ đứng lên, một đôi mắt dữ tợn mà độc ác, âm lãnh tập trung vào bóng hình xinh đẹp dưới gió mát kia.
"Nha đầu thối, còn nhớ rõ lời nói ta tiên đoán cho ngươi sao? Cả nhà ngươi đều sẽ bị ngươi liên lụy, không chết tử tế được! Chỉ có một mình ngươi may mắn còn sống tiếp, bị người bán cho người ta làm thϊếp, cả đời giãy dụa vượt qua trong đau khổ! Rất nhanh tiên đoán này sẽ thực hiện, cho dù ngươi có Đại Tướng Quân che chở lại như thế nào, cho dù ngươi có một con Linh Thú Võ Vương thì như thế nào? Ngươi còn có thể chống cự được hai quái vật lớn Bách Thảo Đường và Hạ gia kia sao?"
Chết?
Đối với nha đầu kia mà nói quá đơn giản!
Nàng dám không muốn sống trợ giúp phế vật Bàng Nhiên này, vậy nàng nhất định phải vì thế mà trả giá đại giới! Làm cho người ta biết rõ tiên đoán của y là chuẩn xác cỡ nào, nữ nhân này phải bị bán cho người khác làm tiểu thϊếp!
Những năm gần đây, không phải y đều là làm như thế này sao?
Ngay từ đầu vì làm cho bản thân trở thành thần tiên sống, mỗi lần y đều sẽ đoán trước tương lai cho người, sau đó thì âm thầm biến người nọ thành giống như đúc với tiên đoán của bản thân, thậm chí vì thế vụиɠ ŧяộʍ diệt vài gia tộc! Cho dù những người đó đều là vô tội, vậy lại thế nào? Vì địa vị của y, những người đó đều là chết có ý nghĩa! (L: quá khốn nạn)
Quả nhiên, sau khi làm xong những việc đó, y trở thành Quốc Sư đại nhân người người sùng bái ở Huyền Vũ Quốc, bởi vì y tiên đoán qua vận mệnh chưa từng có sai lầm!
Lâm Nhạc dữ tợn cười, giống như đã thấy được bộ dáng vô cùng thê thảm của Cố Nhược Vân, mà y, vẫn là Quốc Sư đại nhân cao cao tại thượng như trước, nhận thế nhân kính ngưỡng và sùng bái.
"Ngươi xác định Bách Thảo Đường sẽ ra tay với ta?"
Ngay ở lúc Lâm Nhạc mơ tưởng hão huyền, một tiếng cười khẽ đột nhiên truyền đến, lập tức làm cho trái tim của y run rẩy một chút, chỉ là rất nhanh y đã bình tĩnh lại, cười lạnh một tiếng, nói: "Đương nhiên!"
"Phải không?"
Cố Nhược Vân nhẹ nhàng cười, ngón tay nàng vuốt ve cằm: "Nhưng mà, ta chưa bao giờ biết lúc nào thì Bách Thảo Đường còn cần nghe mệnh lệnh của ngươi, chẳng lẽ Bách Thảo Đường kia là của ngươi?"