Thư phòng lại yên tĩnh, một lúc lâu sau, giọng nói của trung niên nam nhân lại vang lên, lúc này đây, hô hấp của hắn rõ ràng dồn dập lên.
"Đan phương này ngươi trước cất kỹ, chờ sau khi ngươi trở về lấy ra đưa cho ta."
"Vâng, nghĩa phụ!"
Cố Hướng Lâm rất là kích động, hắn có thể tưởng tượng được tình cảnh bản thân có được toàn bộ tín nhiệm của nghĩa phụ, bị bổ nhiệm làm thiếu chưởng môn.... ........
Đúng lúc này, ngoài cửa phòng truyền đến một hồi tiếng đập cửa, Cố Hướng Lâm nhíu mày, chặt đứt trò chuyện với trung niên nam nhân, rồi sau đó ngẩng đầu nhìn lại, sau khi nhìn thấy Cố nhị gia đi vào thư phòng, mày nhíu chặt mới lỏng ra.
"Phụ thân, người tìm ta có chuyện gì không?"
"Này……." Cố nhị gia xoa nắn nắm tay, ha ha cười nói: "Ta nghe nói con đoạt được hai đan phương từ chỗ Cố Nhược Vân?"
Cố Hướng Lâm gật gật đầu, nghi hoặc nhìn Cố nhị gia: "Đúng vậy, đây là ta muốn tặng cho nghĩa phụ thể hiện sự trung thành, có đan phương này, ta sẽ có thể trở thành người nối nghiệp của Thanh Phong phái."
"Xuẩn, ngươi thật sự là ngu xuẩn!"
Cố nhị gia có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: "Thanh Phong phái có gì đặc biệt hơn người? Ngay cả Đông Phương thế gia đều so không được, ta ngược lại thật ra quen biết người của một thế lực, thế lực kia thực lực rất mạnh! So với Đông Phương thế gia và Luyện Khí Tông cường đại hơn rất nhiều, nếu tặng đan phương cho thế lực kia, Cố gia chúng ta sẽ có rất nhiều ưu việt."
Mười mấy năm trước, hắn trợ giúp thế lực kia ám toán Cố Thiên, chỉ là sau cùng bởi vì không có nhìn thấy thi thể, cho nên dưới sự giận dữ thế lực kia đã rút về ưu việt đã từng cho hắn, hơn nữa mười mấy năm qua trừ bỏ để cho hắn giám thị Cố Sanh Tiêu và Cố Nhược Vân, liền không còn có động tác khác, nếu bản thân tặng đan phương cho hắn, bằng vào lực lượng của thực lực kia, tùy tiện cho chút ưu việt là đủ hắn tác uy tác phúc (làm mưa làm gió) ở Thanh Long Quốc.
Nghĩ đến đây, Cố nhị gia nhếch khóe môi, cười hì hì nhìn Cố Hướng Lâm.
Cố Hướng Lâm nhíu mày: "Phụ thân, người nói thế lực kia là……...."
"Này, kỳ thực ta cũng không rõ ràng," Cố nhị gia lắc lắc đầu, vẻ mặt kính sợ nói: "Tuy rằng ta không biết thế lực kia là đến từ chỗ nào, nhưng ta lại biết thế lực kia rất cường đại! Tỷ như nói, loại thế lực giống Thanh Phong phái, một người ở địa phương kia tùy tiện đến là có thể san toàn bộ Thanh Phong phái thành bình địa, con ngẫm lại xem, đây là cần bao nhiêu lực lượng mởi có thể làm được?"
Cố Hướng Lâm trong lòng run lên, tùy tiện một người có thể san bằng Thanh Phong phái? Trong thiên hạ, có được loại thực lực này phỏng chừng cũng chỉ có ba thế lực kia.... ....
Làm sao phụ thân có thể sẽ quen biết loại cường giả này? Chẳng lẽ hắn là vì lừa đi đan phương của bản thân mới nói những lời này?
Cân nhắc lợi hại, Cố Hướng Lâm chậm rãi mở miệng: "Phụ thân, ta muốn trông thấy người thế lực kia, nếu thế lực kia thực sự có loại bản lĩnh này, ta nguyện ý dâng ra đan phương."
Cố nhị gia biết nhi tử nhà mình không tin bản thân, nhưng hắn cũng không buồn bực, dù sao nếu đạt được ưu việt này, ngay cả Đông Phương thế gia hắn cũng có thể không lại sợ hãi! Hơn nữa nhục nhã Đông Phương Thiếu Trạch mang đến cho hắn ngày đó, hắn (Cố nhị gia) cũng muốn trả lại cho hắn (ĐPTT)!
"Được, ta mang con đi gặp người thế lực kia, chỉ là chuyện này con ngàn vạn không thể để cho gia gia của con biết."
Nếu không, lão nhân kia khẳng định sẽ biết nguyên nhân cái chết của Cố Thiên………....
Tuy rằng lão nhân kia luôn vì tư lợi, nhưng mà đối với nhi tử Cố Thiên này quả thật là vô cùng coi trọng, dù sao mười mấy năm trước, Cố Thiên chính là thiên tài có thể đếm được trên đầu ngón tay! Có hắn ở, ai dám không cho Cố gia mặt mũi?
Nhưng từ sau khi hắn bỏ mình, Cố gia không ít lần chịu nhục nhã ức hϊếp, loại chênh lệch này làm cho lão nhân thiếu chút nữa thì điên rồi, hắn thế nào có lá gan để cho lão biết là bản thân trợ giúp những người đó hại chết Cố Thiên?